Thiên Nguyên Chính Ấn Đan kia và đan phương là do Dương Khai bỏ ra 50 triệu mới có thể chộp tới, đương nhiên, giá cả của một viên
Thiên Nguyên Chính Ấn Đan cũng không nhất định cao như vậy, nhưng xét theo lần cạnh tranh trước đó của Diệp Kiếm và Đằng Vương thì giá trị của Thiên Nguyên Chính Ấn Đan này sẽ không thấp hơn 20 triệu.
Nói một cách khác, cái giá Dương Khai đưa ra ban đầu, ít nhất cũng là 240 triệu!
Thế nhưng người của phòng đấu giá Đan Hà và Quách sư huynh còn ra giá cao hơn hắn.
Nếu lại cộng thêm hai giọt Đạo Nhất Thần Thủy Dương Khai bỏ ra cuối cùng, vậy thì tổng giá trị coi như vượt qua 260 triệu hay thậm chí là còn cao hơn.
Nếu như chỉ trao đổi bằng Khai Thiên Đan thì dù có nện 300 triệu ra cũng chưa chắc có thể mua được Nguyên Dương Huyền Sâm kia!
Loại vật này, không phải chỉ cần có tiền là có thể đắc thủ.
Hắn âm thầm quyết định, đợi sau khi rời khỏi Huyết Yêu Động Thiên, nếu như vẫn không có chút thu hoạch nào, vậy hắn sẽ lập tức lên đường, đi một chuyến đến Kim Linh phúc địa, tiến vào bí cảnh kia thử thời vận.
Hiện tại nan đề duy nhất chính là, sự tồn tại của mình nhất định đã bại lộ trong tầm mắt của các đại động thiên phúc địa, không biết
Kim Linh phúc địa kia có thể gây bất lợi cho hắn hay không.
Bây giờ hắn vẫn còn chưa tới lúc tấn thăng Khai Thiên, vì vậy những động thiên phúc địa kia cu ̃ng không nóng nảy chèn ép hắn, thậm chí có khả năng còn ôm chủ ý lôi kéo, giống như việc làm trước đó của Quách sư huynh.
Chuyện tương lai suy nghĩ nhiều cũng vô dụng, việc khẩn yếu bây giờ chính là tranh thủ thời gian luyện hóa lực lượng hành Dương. Hiện tại mọi người đều đã biết rằng Đệ Nhất Khách Điếm đoạt được Nguyên Dương Huyền Sâm, nếu như không nhanh chóng luyện hóa thì nói không chừng sẽ có biến cố gì đó.
Sau khi trở lại Đệ Nhất Khách Điếm, Dương Khai ngay lập tức tìm bà chu ̉để xin một gian mật thất, sau đó đi vào đó bế quan.
Toàn bộ cấm chế trong mật thất được mở ra, bên ngoài lại có bà chu ̉ và Nguyệt Hà là hai vị Khai Thiên lục phẩm tọa trấn, phương diện phòng ngự có thể nói là vững như thành đồng, hơn nữa đây là Tinh Thị do Đại Chiến Thiên quản hạt nên cũng không có ai dám tùy ý lỗ mãng.
Ngồi xếp bằng xuống, chú tâm ngưng thần.
Đến tận ba ngày sau, khi trong đầu đã là một mảnh không minh, tâm vô tạp niệm, tâm cảnh như giếng cổ không gợn sóng thì Dương Khai
mới lấy ra Thiên m ngọc hạp từ trong không gian giới chỉ. Trong mật thất lập tức tràn ngập một cỗ khí tức thanh lương.
Cái Thiên m ngọc hạp này cũng là cấp bậc ngũ phẩm, có giá trị không nhỏ, bất quá so với Nguyên Dương Huyền Sâm được chứa bên trong thì nó lại không tính là gì.
Tại thời điểm Diệp Kiếm xuất ra Thiên m ngọc hạp này, bà chủ liền nói cho Dương Khai biết, vật hắn muốn có khả năng sắp xuất hiện, đại khái cũng là vì đoán được đồ vật sử dụng tài liệu ngũ phẩm làm hộp chứa tuyệt đối không thể coi thường được, đó có thể đó sẽ là một phần tài liệu thất phẩm.
Sự thật chứng minh, suy đoán của ba ̀chủ là chính xác.
Lấy Nguyên Dương Huyền Sâm từ trong hộp ngọc kia ra, Dương Khai nghiêm túc dò xét.
Cái Nguyên Dương Huyền Sâm này không biết đã sống qua bao nhiêu năm, sớm đã có hình người, từng sợi rễ lan tràn quanh thân, cả gốc Nguyên Dương Huyền Sâm này lớn gần bằng cánh tay em bé, dài một thước, tản ra lực lượng Thuần Dương nồng đậm.
Dương Khai không chút do dự cắn xuống một cái.
Cảm giác bình thường giống như là đang gặm một cây củ cải, giòn tan trong miệng, không có gì đặc biệt, thậm chí còn hơi chát, thật
khó có thể tưởng tượng đây là bảo bối mà hắn bỏ ra hai ba ức mới đổi lại được.
Liên tiếp gặm mấy cái, mãi khi gặm đến cái thứ ba, Dương Khai mới bỗng nhiên biến sắc, một lần nữa phong ấn số Nguyên Dương Huyền Sâm còn lại vào trong Thiên m ngọc hạp.
Vừa mới làm xong những việc này, hắn liền cảm thấy một cỗ lực lượng Thuần Dương nổ tung trong bụng mình, khiến ngũ tạng lục phủ của hắn bị đè ép vào cùng một chỗ. Dưới sự nội thị của hắn, hắn phát hiện ra cơ thể mình bị một luồng năng lượng màu vàng óng tràn ngập, hơn nữa luồng năng lượng kia còn đang điên cuồng khuếch trương.
Ăn no bể bụng!
Dương Khai thầm nghĩ không ổn, mặc dù hắn cũng có kinh nghiệm cô đọng tài liệu thượng phẩm mấy lần, nhưng hắn chưa từng có lần nào ăn vào để luyện hóa, đây là lần đầu, kinh nghiệm không đủ, dẫn đến ứng phó bất lợi, hắn lập tức gặp phải vận rủi lớn.
Có điều hắn cũng không hoảng hốt, nếu đổi lại là võ giả bình thường thì có khả năng sẽ bị lực lượng Thuần Dương khổng lồ này gây thương tích, thế nhưng hắn có huyết mạch Long tộc, thân thể cường tráng, há lại sợ hãi những thứ này?
Ngay sau đó, hắn lập tức nín thở ngưng thần, thôi động lực lượng đạo ấn, dẫn dắt lực lượng Thuần Dương bành trướng như biển lớn trong cơ thể dũng mãnh lao tới đạo ấn, đồng thời lại phân ra một sợi tinh thần lực, vận chuyển Nghịch m Dương Ngũ Hành Huyền Vũ Tâm Kinh, duy trì sự an ổn của đạo ấn.
Võ giả bình thường luyện hóa tài liệu, tất nhiên là làm từng bước một, luyện hóa theo trình tự Ngũ Hành tương sinh, chỉ có như vậy mới có thể bảo đảm được sự ổn định của đạo ấn, bất quá nếu có Nghịch m Dương Ngũ Hành Huyền Vũ Tâm Kinh này thì có thể không cần để ý tới trình tự này.
Đại giới cần phải trả chính là mỗi thời mỗi khắc đều phải phân ra tinh thần để thôi động môn công pháp này, nếu không đạo ấn sẽ liền bất ổn, hậu hoạn vô tận.
Dương Khai trước đó bỏ qua hành Kim, trực tiếp luyện hóa hành Thủy, đã phải phân ra một sợi tinh thần, trải qua một thời gian dài, bất kể làm gì thì cũng đều là nhất tâm nhị dụng.
Bây giờ lại luyện hóa Nguyên Dương Huyền Sâm, vậy thì hắn sẽ phải nhất tâm tam dụng.
Hắn có lực lượng thần thức cường đại, nhất tâm tam dụng cũng không phải là vấn đề gì quá lớn, bất quá cứ mãi như thế thì cũng sẽ
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất