Sống sót qua khoảng thời gian gian khổ nhất, Dương Khai dần dần cảm thấy bụng mình không còn phồng lên như trước nữa, lực lượng Thuần Dương cũng đã bị hắn cô đọng bảy tám phần, điểm biến hóa rõ rệt nhất chính là màu vàng trên đạo ấn tăng thêm không ít.
Hắn một lần nữa lấy ra Nguyên Dương Huyền Sâm từ trong Thiên m ngọc hạp, sau đó hung hăng cắn mấy cái.
Lực lượng Thuần Dương màu vàng kia một lần nữa nổ tung trong thể nội, chèn ép lục phủ ngũ tạng của hắn, thuận theo huyết nhục và kinh mạch lan truyền toàn thân, thậm chí khiến cho cả người hắn tản mát ra kim quang nhàn nhạt.
Đạo ấn một lần nữa vận chuyển lực lượng, dẫn động Thuần Dương rót vào trong đó.
Trong một đoạn thời gian rất lâu sau đó, Dương Khai vẫn luôn lặp lại quá trình này.
Cũng không biết đã trải qua bao lâu, lực lượng Thuần Dương trong đạo ấn kia dần dần sung mãn, trong khi Nguyên Dương Huyền Sâm mà hắn đã tiêu tốn hai ba ức để đổi lấy cũng bị hắn “nhấm nháp” hầu như không còn.
Khi một điểm dược hiệu cuối cùng của Nguyên Dương Huyền Sâm tan ra trong bụng, lực lượng Thuần Dương tràn vào trong đạo ấn, Dương Khai bỗng nhiên cảm giác bản thân có mô ̣t tia biến hóa không tầm thường.
Trong lòng minh ngộ, hành Dương của bản thân đã thành, hắn chỉ còn lại cách Khai Thiên cảnh hai bước cuối cùng!
Mà hắn hiện tại, cũng đạt đến trình độ nửa bước Khai Thiên.
Bình thường mà nói, chỉ cần võ giả có thể ngưng luyện ra năm loại lực lượng thì liền có thể tự xưng là nửa bước Khai Thiên. Đây cũng không phải là một cảnh giới, nhưng lại có thể phát huy ra được lực lượng cường đại hơn Đế Tôn bình thường.
Nửa bước Khai Thiên có ý nghĩa trọng đại đối với những võ giả khác, , bởi vì tu luyện đến tình trạng này, bọn hắn đã có thể dòm ngó được cảnh giới Khai Thiên chân chính, thực lực cũng có sự tăng vọt về chất.
Nhưng đối với Dương Khai mà nói thì điều này lại không có tác dụng
gì.
Bởi vì khi hắn mới ngưng luyện bốn loại lực lượng thì đã có thể so đấu hơn thua với Khai Thiên hạ phẩm, trong khi bây giờ mặc dù đã luyện hóa Dương hành thất phẩm, thế nhưng hắn lại cần nhất tâm tam dụng, thời thời khắc khắc thôi động Nghịch m Dương Ngũ Hành Huyền Vũ Tâm Kinh để duy trì sự ổn định của đạo ấn, thực lực bản thân kỳ thực gia tăng không nhiều.
Đây chỉ vẻn vẹn là nhất tâm tam dụng, về sau nếu như lại ngưng luyện thêm hành m, vậy thì hắn sẽ phải nhất tâm tứ dụng, ảnh hưởng sẽ còn lớn hơn nữa.
Biện pháp tốt nhất chính là cô đọng hành Kim trước, từ đó mới có thể làm cho ngũ hành lập lại trật tự, giúp hắn không còn cần phải hao tâm tổn trí để duy trì sự vận chuyển của Nghịch m Dương Ngũ Hành Huyền Vũ Tâm Kinh nữa.
Thế nhưng tài liệu thượng phẩm khó tìm, ai biết lần sau lấy được là hành Kim hay là hành m?
Thu liễm tinh thần, kiểm tra bản thân, sau khi xác định không có tai hoạ ngầm gì, Dương Khai vào lúc này mới có thể thở phào nhẹ nhõm, tính toán thời gian, lần luyện hóa Nguyên Dương Huyền Sâm này của mình đã tiêu tốn gần hai tháng.
Lượng thời gian này tuyệt đối không phải lâu lắm, nếu đổi lại là những võ giả khác, mặc dù cuối cùng cũng co ́thể thành công nhưng rất có thể sẽ phải tiêu tốn một năm nửa năm, thậm chí là ba năm năm năm.
Dù sao thì việc cô đọng lực lượng m Dương Ngũ Hành cũng tạo thành phụ tải cực lớn đối với đạo ấn của bản thân, nếu như nóng vội thì rất có thể sẽ dẫn phát phiền toái không cần thiết gì đó.
Tại thời điểm luyện hóa lực lượng m Dương Ngũ Hành, tên võ giả nào cũng đều phải cẩn thận từng li từng tí, lo sợ đạo ấn không chịu nổi áp lực bên ngoài.
Chỉ có thể loại nội tình hùng hồn như Dương Khai, lại phục dụng hơn mười giọt Đạo Nhất Thần Thủy, gia cố đạo ấn đến trình độ cực hạn mới có thể không để ý tới loại ảnh hưởng này.
Phất tay triệt thoái cấm chế của mật thất, không bao lâu sau, cửa phòng liền bị mở ra, Nguyệt Hà và bà chủ cùng nhau tiến vào, hai người hẳn là một mực chờ ở bên ngoài, nếu không sẽ không thể nào tiến vào nhanh như vậy được.
Khi đã yên vị trước mặt hắn, bà chủ nhìn hắn một cái, nói: "Thành công rồi sao?"
Dương Khai khẽ gật đầu.
Ba ̀chu ̉cảm thấy kinh ngạc: "Tốc độ thật mau."
Nguyệt Hà thì lại không cảm thấy kinh ngạc, lúc trước Dương Khai cô đọng hành Thổ trong Thái Khư cảnh hình như cũng chỉ cần bằng này thời gian.
"Vật ta muốn đâu?" Dương Khai nhìn về phía Nguyệt Hà.
"Đều ở nơi này." Nguyệt Hà lập tức đưa ra một mai không gian giới chỉ.
Dương Khai gật đầu tiếp nhận, thần niệm quét vào trong đó để điều tra.
Cùng lúc đó, bà chủ một tay điểm lên trán hắn, lực lượng trên người vô thanh vô tức phun trào, điều tra tình huống trong đạo ấn của hắn.
Một hồi lâu sau, sau khi xác định Dương Khai thật sự không có vấn đề gì, nàng mới thu tay lại, ánh mắt ngưng trọng nhìn hắn: "Tiểu tử, con đường này của ngươi rất hung hiểm, rất có thể sẽ dẫn tới họa sát thân, dù không có họa sát thân thì cũng sẽ có hiểm trở trùng điệp, ngươi phải suy nghĩ cho kỹ."
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất