Hắc Vưu biến sắc: "Tháp Trấn Ngục đại nhân? Ngài trở lại rồi ạ?"  

 

Chỗ vị trí trái tim của Diệp Bắc Minh run lên, một tòa bảo tháp cổ xưa bay ra, lơ lửng trên đỉnh đầu Diệp Bắc Minh!  

 

"Chủ nhân ta xuống địa ngục, để tìm một nữ tử!"  

 

"Tên là Hạ Nhược Tuyết, đến từ vị diện địa cầu!"  

 

Ong!  

 

Hư không dao động!  

 

Bức họa Hạ Nhược Tuyết xuất hiện trên không trung đài đầu thai.  

 

Hắc Vưu ngẩn ra: "Là cô ta?"  

 

Diệp Bắc Minh vội vàng truy hỏi: "Ngươi từng thấy cô ấy à?"  

 

Hắc Vưu gật đầu: "Cô ta từng tới đài đầu thai!"  

 

Nội tâm Diệp Bắc Minh trầm xuống: "Nhược Tuyết...  cô ấy đã chuyển kiếp chưa?"  

 

Hắc Vưu khổng lồ lắc đầu: "Không... hồn phách của cô ta không trọn vẹn, lại không dung hợp được với những sinh hồn khác, nên không thể tiến vào đài đầu thai!”  

 

"Cô ta đi rồi!"  

 

"Cô ấy đi đâu?" Diệp Bắc Minh truy hỏi.  

 

Hắc Vưu chỉ về một hướng: "Tu La Trường!"  

 

Xoẹt!  

 

Diệp Bắc Minh quay đầu nhìn, đằng trước là một vùng tối đen như mực!  

 

Sấm chớp xoèn xoẹt!  

 

Không chỉ có tiếng quỷ khóc sói tru!  

 

Thời gian, không gian, trật tự phép tắc đều vặn vẹo, giống như một hố đen không đáy, vô số sinh hồn đang lảng vảng gần đó!  

 

"Đi!"  

 

Diệp Bắc Minh quay người, tiến thẳng về phía Tu La Trường.  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục bay về, nhập vào người Diệp Bắc Minh!  

 

Diệp Bắc Minh trực tiếp truyền âm: "Tiểu Tháp, ông không cho tôi một lời giải thích sao?"  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nghẹn lời: "Nhóc con, tôi..."  

 

"Tại sao lại lừa tôi?"  

 

Nét mặt Diệp Bắc Minh phức tạp: "Ông bảo chủ nhân đầu tiên của ông là võ tổ, đúng không?"  

 

"Thực lực cao nhất của Võ tổ, mới chỉ đạt đến cảnh giới Thượng Cổ Đại Năng!"  

 

"Lần đầu tiên tới đài đầu thai, ông dùng khí tức của mình trấn áp Hắc Vưu, lúc đó tôi không hề nghi ngờ ông!"  

 

"Lần này, tôi cảm nhận được, cảnh giới của Hắc Vưu chắc chắn phải trên Đại Đế cấp một!"  

 

"Nếu chủ nhân đời đầu của ông là Võ tổ, với cảnh giới của Võ tổ, căn bản không thể trấn áp được Hắc Vưu!"  

 

"Tiểu Tháp, rốt cuộc ông có lai lịch gì vậy?"  

 

Nói xong.  

 

Diệp Bắc Minh dừng bước, nín thở, chờ đợi câu trả lời của tháp Càn Khôn Trấn Ngục!  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục im lặng một lúc: "Nhóc con, nếu tôi bảo cậu, ký ức của tôi bị phong ấn, cậu có tin không?"  

 

"Đến bản thân tôi còn cho rằng, chủ nhân đời đầu của mình là Võ tổ!"  

 

"Nhưng vừa nãy... ở khoảnh khắc gặp Hắc Vưu, hình như tôi lại nhớ ra một số chuyện!"  

eyJpdiI6IlFjNHNDS1RwYXROSjQ3eEFLTUpcL0t3PT0iLCJ2YWx1ZSI6InMwUTJxbmwrSlhpY2s5SUdNKzZESHNxQlE0RmJIZGw1QzY3NVV2emdsbXdcL3VybmswSzlSbTVIZll2WExcL29UYyIsIm1hYyI6ImM4NmI4MTIyMWM2MWE1Yzc0NzgyZWFlMDJiMGMwMzU2ZGU5YTI4MzFjMmE3ZDk5NjdlYjE4MWM5NjFmMDk0MjQifQ==
eyJpdiI6IlZJNzFxUFZXNDRmZm1veHZNdUF5M1E9PSIsInZhbHVlIjoiTW51SndtTGJhRk9udlwvMjlwR0ZreHhrRjJvXC9BZW1iV1dtK01GakJBQ1BGemRYb2czYmN5YkNySGtvYXArR2xnODBkRUYzZWpmSUV2b1VxZXcxSXJGRTh5ejlFdHVIaVNQV3J0SXhJd1kyQTZtb2lvWDFRNVJEZ1JGUXRTamxcLzY0aTk2a1MwSXRIemtPRjN0NFwvRlh2NThHVG9hXC9DS2Zhem8xU3pPMHpLN2Q2c2hKZWpLVitld2hsbldaa05hSjBnSjZzMWJKZ3VRTDI0NnlFQm5RdjREdEQyc2hqdTJTM291NEdJTWJzZWNzPSIsIm1hYyI6IjVhODA0ZTQ1NTg5MjY2MWU0MjZlYTA1NDU4ZWEwZTEzMzk2ODZmMmJiNDQwM2Y4MWNmZmFlODAyMjc5NGEzOGQifQ==

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nghiêm nghị nói: "Có lẽ, bổn tháp do cậu tạo ra thật đấy!"

Ads
';
Advertisement