"Cái gì?"
Diệp Bắc Minh sững người đứng yên tại chỗ.
Nét mặt anh dao động bất định, hơi thở cũng trở nên gấp gáp: "Tiểu Tháp, ông không đùa chứ?"
Giọng tháp Càn Khôn Trấn Ngục rất nghiêm túc: "Thực ra, ngay từ lúc bước vào vị diện thứ chín, bổn tháp đã có cảm giác quen thuộc rồi!"
"Nhưng lại không nói rõ được quen thuộc chỗ nào!"
"Dù sao thì nếu chủ nhân đời đầu của bổn tháp là Võ tổ! Thì không thể có chuyện bổn tháp từng tới vị diện thứ chín được!"
"Thế thì càng không thể có cảm giác quen thuộc được!"
"Nhưng... bổn tháp thật sự cảm thấy rất quen thuộc!"
Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Ông bắt đầu nghi ngờ từ lúc đó à?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục bật ra một chữ: "Đúng!"
Diệp Bắc Minh nói: "Tại sao không nói với tôi?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục giải thích: "Bởi vì lúc đó, bổn tháp cũng không chắc chắn!"
"Mãi đến ban nãy, lúc gặp lại Hắc Vưu, trong đầu bổn tháp mới hiện ra thêm một số hình ảnh nữa!"
"Hình ảnh gì?"
"Cậu tự xem đi!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục khẽ động một ý niệm, một người một tháp, thần hồn cộng hưởng!
Giây tiếp theo.
Trong đầu Diệp Bắc Minh xuất hiện một loạt hình ảnh, từ góc nhìn của tháp Càn Khôn Trấn Ngục!
Trước mặt là bóng lưng của nam tử!
Anh bước một bước, dòng Hoàng Tuyền mà cảnh giới Đại Đế cũng không vượt được, thế mà lại bị nam tử trước mặt băng qua chỉ với một bước chân!
Hình ảnh lại thay đổi.
Trước đài đầu thai!
Tính cả Hắc Vưu, còn có chín sinh vật cực xấu, thân cao vạn trượng đang quỳ trên mặt đất!
Run lẩy bẩy!
Nam tử chắp tay sau lưng, đứng ở lối vào đài đầu thai, nhìn xuống thông đạo luân hồi phía dưới!
Chỉ có hai mảnh ký ức nhỏ!
Diệp Bắc Minh lại như vừa trông thấy ma vậy, anh toát mồ hôi lạnh: "Trời ơi..."
"Tiểu Tháp, những cảnh tượng này đều từ góc nhìn của ông à?"
"Tôi không chắc..." Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nghĩ một chút rồi trả lời: "Nhưng đây đúng là ký ức nằm sâu trong thần niệm của bổn tháp, chắc đó là những hình ảnh bổn tháp từng tận mắt trông thấy!"
"Hoặc, những hình ảnh đó là do người khác bỏ vào đầu tôi!"
Diệp Bắc Minh im lặng hoàn toàn.
Mọi thứ đều quá quỷ dị!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục còn có một lai lịch khác ư?
"Chẳng lẽ người đó là mình thật sao? Mình vẫn chưa ra khỏi luân hồi?"
Nét mặt Diệp Bắc Minh là lạ: "Chẳng lẽ mình ở tương lai đã biết hết mọi chuyện!"
"Cho nên, anh ta bảo mình vào Âm Giới, tìm ra lửa Địa Ngục để tế luyện tháp Càn Khôn Trấn Ngục và kiếm Càn Khôn Trấn Ngục?"
Một đoàn sương mù bao phủ trước mắt Diệp Bắc Minh!
Bây giờ anh trăm mối khó giải!
"Gâu gâu!"
Đột nhiên, chó địa ngục cất tiếng sủa!
"Tiểu Hỏa, sao vậy?"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất