Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (FULL)

 

 Ông ta chạy lên, sau đó cũng nhìn xuống vách đá: "Ôi mẹ ơi..."  

 

Bụp!  

 

Trang Lạc Vân sợ đến nỗi ngã bệt xuống đất, các thành viên nhà họ Trang cả kinh: "Gia chủ, ngài sao vậy?"  

 

"Mau đỡ gia chủ dậy, bảo vệ gia chủ!"  

 

Mọi người nhà họ Trang quát khẽ, rồi nhao nhao tiến lên!  

 

Khi họ chạy đến trước vách đá, chỉ cảm thấy có một cơn gió tanh ập vào mặt, họ không kìm dược nhìn xuống vách đá!  

 

Một con cự xà đen dài tỷ mét, đang cuộn mình dưới vách đá!  

 

Nhìn không tới đầu, cũng không tới đuôi!  

 

Chỉ có cơ thể dài vô tận đang chậm rãi di chuyển!  

 

Cảnh tượng khủng bố khiến cho tất cả mọi người dựng tóc gáy, sợ đến nỗi hai chân mềm nhũn!  

 

Té trên mặt đất run lẩy bẩy!  

 

"Cho các ngươi xem, các ngươi lại không vui à!"  

 

"Đúng là phế vật! Anh ta vẫn gan dạ hơn, anh ta còn dám nhảy xuống kia kìa!" Cửu U liếm môi, khóe môi cong lên ý cười tà mị.  

 

Mọi người nhà họ Trang sợ đến nỗi không nói nên lời!  

 

Cả đám như chim cút, ngoài run ra... vẫn là run!  

 

"Chúc Cửu Âm à... tiêu rồi... chúng ta tiêu rồi!"  

 

Trong ánh mắt của đám người nhà họ Trang, đều đang phản chiếu thân ảnh khủng bố ấy!  

 

Giây tiếp theo.  

 

Phía sau Cửu U, vang lên giọng ngưng trọng của Lãnh Nguyệt: "Minh Nhi, cô lừa nó nhảy xuống đúng không? Rốt cuộc cô là ai?"  

 

Cửu U quay đầu lại, giờ phút này, đôi mắt xinh đẹp mang theo một tia lãnh ý nhàn nhạt!  

 

Đồng tử kéo dài, cho người cảm giác như nhìn vào mắt rắn!  

 

Cửu U thản nhiên cười: "Cô nói xem?"  

 

"Cửu U... cô tên Cửu U... Cửu U... Cửu U... Cửu Âm..." Lãnh Nguyệt run rẩy, tựa như vừa phát hiện ra điều gì, bà ấy kinh hoàng lùi lại: "Cô là Chúc Cửu Âm!"

Số chương bị nhảy nhưng nội dung không sai mọi người nha!  

 

Cửu U há miệng!  

 

Phun ra cái lưỡi tanh hồng: "Chúc mừng cô, trả lời đúng rồi!"  

 

"Cách đi của con người phiền phức thật đấy!"  

 

"Tên nhóc này cõng ta lâu như vậy, còn chưa phát hiện thân phận của ta nè!"  

 

Nói xong, Cửu U nhảy ra một bước.  

 

Đôi chân thon dài nhoáng cái đã biến thành một cái đuôi rắn lạnh lẽo!  

 

Trên đó mọc đầy vảy đen!  

 

Điều làm người ta thấy lạ là, trên đám vảy này toàn là vết thương, huyết nhục mơ hồ!  

 

Giống như có người cạy từng miếng vảy trên người Cửu U ra vậy!  

 

"A! Chúc Cửu Âm! Cô là Chúc Cửu Âm?"  

 

Cuối cùng Trang Lạc Vân đã phục hồi chút lý trí.  

 

Trông thấy dáng vẻ của Cửu U, ông ta lại lần nữa bị dọa hãi!  

 

Cửu U chán ghét nói: "Đừng nhìn ta bằng ánh mắt đó, ta ghét ánh mắt đó!"  

 

Cửu U vươn ngón tay mềm mại ra, ấn Trang Lạc Vân một cái!  

 

Phụt!  

 

Huyết vụ nổ tung, ngưng tụ thành một tia máu, bay thẳng vào miệng Cửu U!  

 

Người nhà họ Trang sợ kinh hồn, cả đám run lẩy bẩy!  

 

Sợ đái ra quần, đầu óc trống rỗng!  

 

"Chậc chậc chậc... máu của tộc Âm Qủy, vẫn khó ăn, tanh hôi như vậy... phì!"  

 

Cửu U bẹp miệng, nhổ ngụm máu của Trang Lạc Vân ra.  

 

Đi đến trước vách đá, nhìn xuống phía dưới: "Mùi máu trên người anh ta vẫn thơm hơn... hừ hừ hừ... nữ nhân kia quan trọng với anh ta đến vậy sao?"  

 

Lãnh Nguyệt kinh hãi phát hiện!  

 

Trên nét mặt Cửu U, thế mà lại thoáng có nét ghen tị!  

 

"Cô muốn làm gì?"  

 

Lãnh Nguyệt cảm thấy không ổn: "Tôi không cho phép cô làm hại Minh Nhi!"  

 

Vừa dứt lời!  

eyJpdiI6IllLeEJOREFPdUtlaWNYYURVVnJ4b1E9PSIsInZhbHVlIjoiVTFJNzJ5SXViaWZxZERidDQrODFQajRtQ245dUVWU2JRM0tcL3dzM0VcLzJOUCtTZGxvZlRHZ052T3NwWTRQeUd0IiwibWFjIjoiYWU3YTgyOTc2YjA4OTBlYmIzOWI0MTdjOTQ3MDJjMDE5YTcyOTNiYjYxMzlhMDcxZjdjZDJkNDg4ZWVlNWM0NyJ9
eyJpdiI6IjB1ZmtSXC83cXk1bW1UTUoyRU55R2JnPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ik82XC8wUGdLVDhjSnVZRjR1K004SDBCUnozQjVGUDFjK2Y0MHprYUFpWURLNXRJQW4yTHprK0dkTE51MUozdlA3elU1bFBaYnBUdUIzbVZ4eERreHB6dHdvYTVnXC9vSVpoMVp6V2ZUYndcL3NxUVR2UCtzb0piOGVqcDd0dTI4MjNTZDhWY3RsRUYwTEhLNUc3Z09DYjI0Ylo5VmtjRHprMFJvakhhOTJVNEY1RUpuNWpMREF4aWNsc2ZcL2FtRks5SHMiLCJtYWMiOiJlZjk5YWI0OGZhNGQwNzVmYzVhZDc0Yzg1OThhZTkyNTBkMWNlMjE2ZWQ3MzM5YjIyMmJjODZmODU3MTk0OGM0In0=

Lãnh Nguyệt không cử động được! 

Ads
';
Advertisement