"Anh ta rất tốt với tôi, sao tôi phải làm hại anh ta?"
Cửu U cười nhẹ, nhấc cổ tay, một lọ thuốc trị thương xuất hiện trong lòng bàn tay!
Pặc!
Cửu U dùng hai ngón tay cầm một miếng vảy trên người rồi dứt ra, máu tươi chảy ra, vết thương loang lổ máu thịt lẫn lộn!
"Cái vảy làm người ta chán ghét, cứ mọc mãi thôi..."
"Hại tôi cứ phải dứt xuống, anh ta bảo thuốc của anh ta có thể giúp tôi không bị sẹo nè." Cửu U cười.
Sau đó cô ta đổ một ít thuốc bột trong bình sứ ra, rắc lên miệng vết thương!
Chỗ rắc thuốc lên mát mát lạnh lạnh, cảm giác cũng không tệ lắm!
Hết miếng vảy này đến miếng vảy khác bị dứt ra!
Vảy rắn rơi đầy đất, làm người ta tê cả da đầu!
Lãnh Nguyệt không cử động được, bà ấy trợn tròn mắt nhìn cảnh này!
"Chạy... chạy mau... cô ta chính là Chúc Cửu Âm!"
Mọi người nhà họ Trang hoảng loạn bò lăn bò toài chạy ra ngoài sơn cốc!
"Vội gì chứ? Nếu các ngươi đã vội vậy, thì các ngươi đi đánh thức nó đi!"
Cửu U vung tay một cái!
Một cơn gió lạnh quét tới!
Mấy chục thân ảnh nhà họ Trang lập tức bay lên không trung vách đá!
Bùm! Bùm! Bùm! Bùm...
Tất cả nổ tung!
Một đoàn huyết vụ ngưng tụ trên khoảng không vách đá!
Giờ phút này, Diệp Bắc Minh đang đứng trên người con xà đen khổng lồ, anh nhận thấy có một làn gió tanh thổi tới!
Ngẩng đầu lên nhìn!
Thế mà đỉnh đầu đã ngưng tụ một tầng huyết vụ!
"Chuyện gì thế này?"
Đầu Diệp Bắc Minh vừa lóe lên một ý nghĩ!
Giây tiếp theo, khối thân rắn khủng bố dưới chân anh bỗng chuyển động dữ dội, từng miếng vảy đều như vừa thức tỉnh, phát ra tiếng xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục lên tiếng: "Nhóc con, không ổn rồi! Cái thứ này tỉnh rồi!"
Diệp Bắc Minh cả kinh!
Ngẩng đầu lên nhìn!
Giây tiếp theo.
Giữa đoạn mình rắn dài mênh mông, một cái đầu rắn to như quả núi ngẩng lên!
"Phù phù phù..."
Nó há miệng hít một hơi, huyết vụ bị hút vào đầu rắn!
"Xì xì..."
Con mắt trên đầu rắn lóe sáng như thể vừa phát hiện con mồi!
Nó lập tức khóa chặt mục tiêu là Diệp Bắc Minh!
Một luồng khí tức tử vong phủ đến!
Hầu như ngay khi phát hiện ra Diệp Bắc Minh, đầu rắn liền há cái miệng to như bồn máu, hòng nuốt chửng Diệp Bắc Minh!
"Nhóc con, cẩn thận!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục hét to, sau đó dồn hết sức mạnh cho Diệp Bắc Minh!
Diệp Bắc Minh không hề do dự, gọi luôn kiếm Càn Khôn Trấn Ngục ra!
Gào!
Mười đạo kiếm khí huyết long cao mười vạn trượng lao ra, so với thân rắn nhìn không thấy điểm cuối, rõ ràng huyết long trông cực kỳ nhỏ bé!
Nhát kiếm này, Diệp Bắc Minh hoàn toàn không nghĩ mình sẽ chém chết được con rắn này, anh chỉ muốn kéo dài thời gian, sau đó đưa thần hồn của Hạ Nhược Tuyết đi thôi!
Nhưng cảnh tượng khiến anh kinh ngạc đã xảy ra!
Kiếm khí huyết long vụt sáng lướt qua!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất