Phần dưới đầu rắn, cứ như làm bằng giấy vậy!
Thế mà lại bị Diệp Bắc Minh chém một kiếm đứt đầu rắn!
"Sao có thể chứ?"
Diệp Bắc Minh trợn tròn mắt, nhìn chằm chằm cái đầu rắn vừa rơi xuống!
"Nhược Tuyết!"
Không kịp nghĩ nhiều, thần hồn của Hạ Nhược Tuyết vẫn đang ở trong viên bảo thạch trong suốt trên đầu rắn kia!
Anh vội vàng tiến lên, cái đầu rắn to như ngọn núi nhỏ vẫn chưa chết, đôi mắt lạnh lùng nhìn Diệp Bắc Minh chằm chằm!
"Nhược Tuyết, tỉnh lại đi!"
Hạ Nhược Tuyết không phản ứng!
Diệp Bắc Minh cầm kiếm Càn Khôn Trấn Ngục chém xuống, hòng phá vỡ viên bảo thạch đó!
Ngay khi chém xuống, một tiếng 'keng' đinh tai nhức óc vang lên!
"Đây là cái gì vậy? Thế mà chặn được cả sức mạnh của tháp Càn Khôn Trấn Ngục!"
Gan bàn tay Diệp Bắc Minh tê rần.
"Xì xì!"
Cùng lúc đó, bên tai lại truyền tới một âm thanh quỷ dị!
Diệp Bắc Minh vô thức ngẩng đầu lên nhìn, đồng tử hung hăng co rút!
Chỉ thấy.
Chỗ miệng vết thương trên xác con rắn không đầu, máu thịt đang cuồn cuộn nhúc nhích!
Thật bất ngờ, một cái đầu rắn mới tinh mọc ra từ chỗ đó, nó trông thấy Diệp Bắc Minh, rồi lại thấy cái đầu rắn bị chém rơi của mình!
Nó lập tức há to miệng, nuốt chửng cái đầu cũ!
"Không ổn rồi!"
Mặt Diệp Bắc Minh biến sắc, anh tiếp tục chém ra mấy kiếm.
Viên thủy tinh trong suốt bao phủ Hạ Nhược Tuyết vẫn không sứt mẻ!
Diệp Bắc Minh đành phải cứng rắn móc cả khối thủy tinh trên đầu rắn xuống, xong anh mới nhận ra, đây là một chiếc quan tài thủy tinh!
Chỉ vì một nửa khảm trong đầu rắn, nên lúc đầu anh chưa nhìn ra!
Khoảnh khắc đầu rắn há mồm lao tới, Diệp Bắc Minh vác quan tài thủy tinh, thân ảnh chợt lóe!
Rột rột!
Một tiếng giòn vang vang lên!
Máu tươi bắn tứ tung, đầu rắn nát bét!
Diệp Bắc Minh thấy buồn nôn: "Con này ăn cả đầu mình à? Còn ăn rất ngon miệng nữa chứ!"
"Chúc Cửu Âm biến thái thế sao?"
Anh vừa dứt lời.
Đỉnh đầu vang lên giọng của Cửu U: "Tôi không biến thái nhá! Nó tên tiểu Tị!"
"Cửu U?"
Diệp Bắc Minh sửng sốt, sau đó anh hơi ngạc nhiên: "Cửu U, sao cô biết con rắn này tên tiểu Tị?"
"Nó không phải Chúc Cửu Âm à?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trầm giọng nhắc nhở: "Nhóc con, cậu còn chưa nhận ra à?"
"Cửu U... Cửu U! Cửu Âm!"
Diệp Bắc Minh chấn động, khó tin ngẩng đầu lên: "Cửu U? Cô chính là Chúc Cửu Âm?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: "Chắc không sai đâu! Tiểu Tị... đợi đã, lẽ nào con rắn này là Tị Xà trong truyền thuyết?"
"Tị Xà?"
Diệp Bắc Minh choàng hiểu ra!
Trong có ghi chép, Tị Xà, thân dài không tính được!
Đế ở bờ Thiên Thủy chém Tị Xà, đầu rắn mọc lại, thân rắn dài thêm mười mét!
Chém thêm cả trăm vạn lần, Tị Xà vẫn bất tử!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất