Đô Thị: Y Võ Thiên Hạ - Tần Duy

 

Trên mặt Quách Phàm tràn đầy lửa giận, nắm chặt nắm đấm muốn động thủ. 

Đám người Lý Long tỏ vẻ khinh thường, trong suy nghĩ của bọn họ, bạn bè của phế vật cũng là phế vật! 

Không đáng để nhắc tới! 

Nhưng Tần Duy lại giữ chặt Quách Phàm, để cậu ta tỉnh táo lại. 

Quách Phàm khó chịu nói: "Anh Duy, miệng của đám người này quá hôi thối, tốt nhất là nên xé nát miệng của bọn chúng ra!" 

Tần Duy lắc đầu cười khẩy: "Chúng ta là người có văn hóa, người có văn hóa sao có thể ra tay được?" 

Dứt lời, trên mặt Tần Duy mang theo ý giễu cợt chế nhạo nhìn về phía Lý Mặc. 

Anh trầm giọng nói: "Ông là người của tập đoàn Tứ Hải phải không?" 

Lý Mặc tiến lên một bước, kiêu căng đáp: "Không sai, tôi là tổng phụ trách phòng dự án, quản lý cấp cao của tập đoàn Tứ Hải." 

Tần Duy khẽ gật đầu, sau đó nói: "Bây giờ tôi thông báo với ông, hợp đồng dự án với Lý Long sẽ lập tức bị hủy bỏ." 

Anh vừa nói lời này, tất cả mọi người có mặt đều sững sờ. 

Mọi người đều choáng váng trong giây lát. 

"Cậu nói cái gì?" 

Lý Mặc cực kỳ ngạc nhiên, cho rằng mình nghe lầm. 

"Tôi nói ông lập tức hủy bỏ bất kỳ dự án hợp tác nào với nhà họ Lý, nếu không tôi sẽ sa thải ông!" Giọng nói của Tần Duy lạnh dần. 

Nghe xong, Lý Long bên cạnh phá lên cười, cười đến mức khóe miệng sắp ngoắc tới tận mang tai! 

"Tần Duy, con mẹ nó cậu điên rồi à, cậu có biết cậu đang nói gì không?" 

"Hủy bỏ hợp đồng? Sa thải chú họ tôi, người không biết còn tưởng Tần Duy cậu là tổng giám đốc của tập đoàn Tứ Hải đấy!" 

Lâm Nguyệt Nguyệt cũng lộ ra nụ cười khoa trương: "Tần Duy, kỹ năng diễn xuất này của anh không đi làm diễn viên quả là đáng tiếc, nói không chừng còn có thể lấy được giải Oscar đó!" 

Trên mặt Từ Linh cũng mang theo vẻ giễu cợt: "Tên phế vật này cho là mình có mấy đồng tiền, kiêu căng đến mức sắp quên mất họ của mình rồi!" 

Lâm Thiết Hàn cười khẩy. 

Trong suy nghĩ của bọn họ. 

Lúc này Tần Duy chỉ là một tên hề nhảy nhót. 

Tần Duy nhìn bọn họ như nhìn đám ngốc. 

Anh lấy điện thoại di động ra, bấm một dãy số ngay trước mặt bọn họ. 

Cuộc điện thoại này là anh gọi cho Trần Tứ Hải. 

Rất nhanh, điện thoại đã được kết nối. 

"Đại ca Trần, công ty của chú có phải một người tên là Lý Mặc, hình như là tổng phụ trách phòng dự án?" 

Trần Tứ Hải bên kia nhíu mày suy nghĩ thật lâu. 

Sau đó nói: "Chú nhớ ra rồi, trong công ty đúng là có người như vậy" 

Quy mô của tập đoàn Tứ Hải quá lớn, ông ta không thể biết hết tất cả mọi người. 

"Sao vậy Duy Nhi, người này đắc tội cháu sao?" Trần Tứ Hải nhíu mày hỏi. 

"Phải, người này hợp tác với nhà họ Lâm, tôi muốn sa thải ông ta" 

Tần Duy lời ít ý nhiều. 

"Đã rõ, chú lập tức đi làm ngay. 

Đối với mệnh lệnh của Tần Duy, Trần Tứ Hải luôn chấp hành vô điều kiện. 

Cúp điện thoại, Tần Duy lạnh lùng nhìn về phía Lý Mặc kia. 

Anh trầm giọng nói: "Tôi cho ông thêm một cơ hội cuối cùng, ông chắc chắn không hủy bỏ dự án hợp tác với Lý Long và nhà họ Lâm?" 

Lý Mặc lập tức thẹn quá hóa giận. 

"Thằng khốn, mày là cái thá gì mà dám ra lệnh cho tao!" 

"Mẹ nó, mày bớt giả ngầu trước mặt tao đi, ông đây không có tâm trạng diễn với mày!" 

Nét mặt Lý Mặc tràn đầy vẻ khó chịu! 

Lý Long ở bên cạnh nghe xong thì bật cười: "Tần Duy, cậu đúng là coi trọng mình quá rồi!" "Cậu xem bản thân cậu giống cái thứ gì, như một con chó dại của bậy của bạ!" 

Tần Duy không nói gì, trong lòng anh đếm thầm. 

Ba! 

Hai! 

Một! 

Anh vừa đếm xong, điện thoại của Lý Mặc đột nhiên reo lên. 

Ông ta cúi đầu xem, là một số điện thoại lạ. 

Ông ta nghe điện thoại. 

"Alo, ai vậy?" Tâm trạng của Lý Mặc đang không tốt, nói chuyện cũng rất cục cằn. 

"Tôi là Trần Tứ Hải!" Một giọng nói trầm thấp truyền đến từ đầu bên kia điện thoại. 

Trần Tứ Hải? 

Lý Mặc giật mình, đây không phải là tổng giám đốc tập đoàn Tứ Hải, sếp của ông ta sao? 

Sao Trần Tứ Hải lại gọi điện thoại cho ông ta? 

Hơn nữa với cấp bậc của ông ta, nào có đủ tư cách để tổng giám đốc Trần tự mình gọi điện tới. 

Ông ta nhìn thoáng qua Tần Duy. 

Trong lòng chắc chắn chuyện này nhất định là Tần Duy đang cố ý chỉnh ông ta 

"Con mẹ nó mày lừa ai đấy, tốt nhất đừng để tao biết mày là ai, nếu không tao chơi chết thằng chó đẻ mày!" 

Nói xong, Lý Mặc hung tợn cúp điện thoại. 

Mà ở đầu bên kia, Trần Tứ Hải tái mét mặt 

Ông ta tức giận dùng tay đập nát chiếc bàn trước mặt. 

"Dám mắng ông đây, đệt!" 

Ông ta lập tức đứng lên, gọi một cuộc điện thoại thông báo... 

"Thằng nhóc mày coi như có chút tài cán đấy, lấy được số điện thoại của tao, còn dám giả mạo tổng giám đốc công ty tao, con mẹ nó mày muốn chết phải không!" 

Vẻ mặt Lý Mặc âm trầm, tràn đầy lửa giận. 

Lý Long ở bên cạnh xúi giục: "Chú họ, Tần Duy này ăn gan hùm mật gấu rồi mới dám giả mạo tổng giám đốc Trần, chú tuyệt đối đừng tha cho anh ta!" 

"Đúng vậy, loại người này, nhất định phải cho anh ta một bài học!" Lâm Nguyệt Nguyệt cũng nói. 

Vẻ mặt của Tần Duy cách đó không xa càng ngày càng quái dị. 

Lý Mặc này thế mà lại dám mắng Trần Tứ Hải. 

Là muốn tìm cái chết à? 

Nhưng anh lười nói thêm gì với những người này, dù sao Trần Tứ Hải cũng không tha cho tên đó. 

Anh trực tiếp dẫn Quách Phàm vào phòng riêng. 

"Anh Duy, cứ để như vậy thôi sao?" Trong phòng, Quách Phàm khó chịu nói. 

"Cậu có tin bọn họ sẽ sớm tới cầu xin tôi hay không." Tần Duy cười mỉa mai. 

Bên ngoài hành lang, thấy Tần Duy bỏ đi, Lý Long và Lâm Nguyệt Nguyệt đều đắc ý cười khẩy. 

Theo bọn họ, sở dĩ Tần Duy chạy trối chết cũng là vì anh đã mất hết thể diện, không còn chút mặt mũi nào ở lại nữa. 

Nếu như không phải còn có việc khác phải làm, Lý Long chắc chắn sẽ không dễ dàng tha cho Tần Duy như vậy. 

Mà đúng lúc này. 

Điện thoại của Lý Mặc lại vang lên. 

Lý Mặc nhìn người gọi tới, là giám đốc tập đoàn Tứ Hải, là cấp trên trực tiếp của ông ta. 

"Giám đốc Triệu, đã trễ thế này rồi anh gọi điện thoại cho tôi làm gì?" 

"Lý Mặc, bây giờ ông đang ở đâu?" Giọng giám đốc Triệu nhuốm tia lạnh lùng, thậm chí là khẩn cấp. 

"Bây giờ tôi đang ở Crescent KTV, sao vậy?" 

Lý Mặc bối rối. 

"Được, ông ở đó chờ tôi, chúng tôi đến ngay" 

Dứt lời, giám đốc Triệu lập tức cúp điện thoại. 

Lý Mặc ngơ ngác. 

Ông ta nói là chúng tôi? 

Chẳng lẽ còn có người khác? 

Đêm hôm khuya khoắt đến chỗ ông ta làm gì? 

Lý Mặc đầy đầu dấu hỏi chấm. 

"Chú họ, sao vậy chú?" Lý Long ở bên cạnh hỏi. 

"Lát nữa tổng giám đốc công ty chú muốn qua tìm chú, cũng không biết là chuyện gì?" 

Lý Mặc trả lời. 

Lý Long nghe xong, vẻ mặt loé sáng. 

Tổng giám đốc tập đoàn Tứ Hải, đây là nhân vật lớn đó. 

Nếu như có thể nịnh bợ được thì sau này còn không phải là lên như diều gặp gió sao? 

"Chú họ, tổng giám đốc muốn tới sao? Vậy chúng ta đừng ăn cơm trước, cháu đặt phòng riêng hạng sang, lại gọi thêm mấy bình rượu ngon" "Cũng được." Lý Mặc gật đầu. 

Rất nhanh sau đó, Lý Long đã trở về mở một phòng hạng sang. 

Rồi tràn đầy phấn khởi đợi tổng giám đốc Triệu. 

Lý Mặc cũng không nghĩ nhiều, cho rằng tổng giám đốc Triệu chỉ đến tìm ông ta chơi mà thôi. 

Trước cổng khách sạn Crescent. 

Năm chiếc Rolls-Royce dừng ở cổng. 

Cửa xe mở ra. 

Giám đốc Triệu bước ra ngoài với vẻ mặt kính cẩn, sau đó đi tới cửa một chiếc Rolls-Royce khác và cẩn thận mở cửa ra. 

Trần Tứ Hải đen mặt đi ra từ trong xe. 

Nếu như nhìn kỹ thì còn có thể cảm nhận được một luồng sát khí trên người ông ta! 

"Hỏi rõ ràng chưa?" 

Trần Tứ Hải lạnh lùng nói. 

"Đã hỏi rõ rồi, ngay ở phòng riêng Chí Tôn 888!" 

Giám đốc Triệu cung kính gật đầu. 

"Dẫn đường!" 

Trần Tứ Hải giữ vẻ mặt âm trầm! 

eyJpdiI6IkgycXRXc2c5UlJUR2ZMQnZ6eXhLa3c9PSIsInZhbHVlIjoiNUJreGlWRlwvNEVwaXdoZUt5dTE2czNnY29SVEJMdWI4dk4rd1hySUppTlRFSWpqOXg3MHVQUlkramR0cWRUY0tjNHJYcnlZcTZ4aGNQY1NaYnMzNnc2M3BSVHVIdG9oMHpGZ0MrSmNyYWZcL3VXTHZFZENZXC91K3A1Wm5nK2M2akMiLCJtYWMiOiIxMDlkOGI0ZGRiNjY4ZjE2M2E2ZThmNzAwZGQxMWQzMjg1NDY0ZTZjMjY0YjdkNmExNmVlNWQ3YmYwNDVhOTlmIn0=
eyJpdiI6ImkzUVwvdTI4cDRqdGVwOVBZYm9Pd3ZnPT0iLCJ2YWx1ZSI6Im12WDlMTXcrZU9wS0xERWhEKzVFYWRlSGNva3ZpVGQ1RXVYZ2FUS1JMT1h2Nm5QTk5FQ293Yk1xNHAwbGR6THpLSDhQQXYrV01TSkxORGluRTF2WXZUR2pDU1lkblV2eWdHVzR3TmNoZFZMUzBaeXFFVDVBc0lMRmFnbEU5MUNSVzFndmpsWlNOZEorNFNmNEFBRFBkaTF5RTczSkxHbk9TWGNabFRlYkR4MzRDQ3RTVW9mVTd5aDlwSERxbk56cWl6aW5ib2llZlpBUmRyOUZUT2JMVEE9PSIsIm1hYyI6ImJhNjhjMDc1MWQ1OTAzNWViODYyYWQxYWJlNmMxZTNlNmYwOTMwZmViZWRkNDNmYTEzMTM2MzQyZDk4ODY3YzEifQ==

Mẹ kiếp, đáng chết!

Ads
';
Advertisement