Trên người Dương Trung Nguyên tản ra một cỗ khí thế không giận tự uy, đây là cảnh cáo, đồng thời cũng là uy hiếp!
Ông chưởng quản nhà họ Dương mấy chục năm, đương nhiên không phải ông cụ hiền lành gì.
Ông không bao giờ hồ đồ trên các vấn đề mấu chốt.
Lần này cũng vậy, vì lợi ích của gia tộc, Dương Nhã Tinh nhất định phải gả đến nhà họ Hồ, chỉ có như vậy mới có thể chuẩn bị được nguồn vốn để nhà họ Dương vượt qua nguy cơ lần này.
Về phần những thứ khác, ông đều có thể không quan tâm.
Tần Duy đã từng cứu mạng ông thì có thể thế nào?
Nhã Tinh là cháu gái của ông thì đã thế nào?
Ở trước mặt lợi ích gia tộc, những thứ này đều có thể hy sinh và vứt bỏ.
Sắc mặt Dương Nhã Tinh khó coi, cô trốn trước mặt Tần Duy, hôm nay cái nhà này làm cho cô cảm giác được sợ hãi và xa lạ.
Tần Duy nắm chặt tay Nhã Tinh, anh có thể cảm nhận được hiện giờ cô cực kỳ hồi hộp.
Tần Duy lộ ra một nụ cười tự tin, nói: "Nhã Tinh, đừng sợ, có anh ở đây.
Nghe được những lời này, trong lòng Dương Nhã Tinh mới không còn sợ hãi nữa.
"Tần Duy, tôi xem như đã hiểu rõ, cậu tới đây là để gây sự!"
Sau khi Dương Thành Minh nói xong, lại nói với ba mình rằng: "Ba à, phế vật này căn bản đang càn quấy, hiện tại con sẽ cho người đuổi hắn ra!"
Dương Trung Nguyên lại giơ tay lên ngăn lại, tiếp đó ánh mắt nhìn về phía Tần Duy.
"Tần Duy, tôi rất tò mò, cậu nói có thể kéo ba mươi ngàn tỷ đầu tư tới cho chúng tôi, rốt cuộc cậu lấy can đảm từ đâu ra để đánh cược thế?"
Dương Trung Nguyên cau mày.
Theo ông thấy, Tần Duy tư duy linh hoạt, lại hiểu y thuật, làm sao có thể là người điên được?
Nhưng nếu không phải người điên, anh lấy đâu ra dũng khí đánh cược với mình?
Ánh mắt mọi người vào lúc này đều nhìn về phía Tần Duy.
Bọn họ cũng rối rít tò mò, người này rốt cuộc thật sự là kẻ điên.
Hay anh thật sự có biện pháp!
Nhưng đó là ba mươi ngàn tỷ đấy!
Toàn bộ Trung Hải cũng không có mấy người có thể lấy ra nhiều tiền như vậy.
Nhưng có một số người thật sự cảm thấy Tần Duy điên rồi.
Dù sao, Tần Duy có thân phận gì chứ? Trước kia là con rể tới nhà họ Lâm ở rể, lại không quyền không thể, không hề có bối cảnh gì.
Người như vậy gọi là phế vật cũng không quá đáng.
Một phế vật cũng có thể cầm ra ba mươi ngàn tỷ tiền đầu tư, nói đùa cái gì thế?
Phạch phạch phạch phạch phạch!!!
Đúng lúc này, giữa không trung bỗng nhiên truyền đến tiếng cánh quạt.
Một màn này hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Ánh mắt ngoái lại nhìn, chỉ thấy một chiếc trực thăng đang bay tới bên này.
Mọi người không khỏi tò mò, lúc này sao lại có trực thăng bay tới đây?
Chẳng lẽ cũng là khách tới ăn cơm à?
Nhưng lái trực thăng đến, như thế cũng rêu rao quá rồi đó?
Rất nhanh, máy bay đi tới trên bầu trời nhà họ Dương, sau đó dừng lại trên một bãi cỏ.
Người nhà họ Dương lập tức đi nghênh đón.
Theo đó, một bóng người chậm rãi đi ra.
Ánh mắt mọi người nhìn lại, người này chính là hội trưởng thương hội Tứ Hải Trần Tứ Hải!
Nhìn thấy người này, sắc mặt mọi người khẽ thay đổi.
Trần Tứ Hải của thương hội Tứ Hải sao lại tới đây?
Thương hội Tứ Hải không tính là thế lực bản địa, nhưng sức mạnh kinh tế lại đứng hàng đầu trong Trung Hải.
Chẳng qua nghe nói thương hội Tứ Hải cực kỳ thần bí khiêm tốn, rất ít khi qua lại với các xí nghiệp thương mại khác.
"Trần Hội đại giá quang lâm, thứ lỗi vì đã không đón từ xa!"
Dương Trung Nguyên vẻ mặt đầy tươi cười, tự mình đi qua nghênh đón.
Tuy rằng nhà họ Dương ở Trung Hải cũng có một chỗ đứng, nhưng khi so sánh với thương hội Tứ Hải, không phải chỉ kém chút xíu thôi đâu.
Hơn nữa nhà họ Dương bây giờ là mặt trời sắp lặn, hôm nay không bằng hôm qua, chỉ e là không bao lâu nữa sẽ biến thành gia tộc hạng hai.
Trần Tứ Hải xuống máy bay, nhìn thấy Dương Trung Nguyên đến nghênh đón mình thì chỉ khẽ gật đầu.
Sau đó ánh mắt quét qua chung quanh.
Dương Trung Nguyên nhướng mày: "Hội trưởng Trần, anh đây là?"
"Tôi tới tìm Tần công tử, hiện tại cậu ấy đang ở chỗ nào?"
Trần Tứ Hải nói.
"Tần công tử? Cậu chủ Tần nào?"
Dương Trung Nguyên vẻ mặt mơ hồ, chẳng lẽ Trần Tứ Hải không phải lấy thân phận khách mời tới tham gia tiệc đính hôn sao?
Lái trực thăng từ xa tới đây là để tìm người ư?
Mà đúng lúc này, Trần Tứ Hải tìm được Tần Duy trong đám người.
Hai mắt ông sáng ngời, vội vàng chạy chậm tới.
"Duy, cháu ở đây à"
Sắc mặt Trần Tứ Hải cung kính chạy tới trước mặt Tần Duy.
Một màn này...
Mọi người ngây ra như phỗng, trong nháy mắt đã trợn mắt há hốc mồm!
Ngay cả biểu cảm trên mặt Dương Trung Nguyên cũng cứng lại vào lúc này.
Trần Tứ Hải tới tìm Tần Duy sao!
Chẳng lẽ vừa rồi Tần Duy gọi điện thoại cho Trần Tứ Hải sao?
Shhh...
Rất nhiều người nhịn không được hít vào một ngụm khí lạnh.
Trần Tứ Hải là ai?
Ông chính là hội trưởng của thương hội Tứ Hải!
Làm sao Tần Duy quen biết được ông?
Lại bằng cách nào chỉ bằng một cuộc điện thoại, đã để người ta lái trực thăng tới thẳng đây để gặp mặt? "Hợp đồng đã mang đến chưa?"
Tần Duy nhìn Trần Tứ Hải nói.
"Mang đến rồi, bây giờ tôi sẽ đưa cho cháu" Trần Tứ Hải cung kính đưa hợp đồng cho Tần Duy.
Lập tức nói: "Đây là hợp đồng đầu tư ba mươi ngàn tỷ, chỉ cần ký tên sẽ lập tức có hiệu lực.
Lời này của Trần Tứ Hải giống như một quả bom kích nổ toàn trường!
Cho đến thời điểm này, mọi người mới hoàn toàn chắc chắn.
Trần Tứ Hải mang theo hợp đồng ba mươi ngàn tỷ tới tìm Tần Duy.
Dương Trung Nguyên cách đó không xa đầu óc đều choáng váng.
Ngay cả Dương Nhã Tinh cũng mang ánh mắt dị thường.
Tuy rằng cô vẫn luôn tín nhiệm Tần Duy, nhưng nhìn một màn trước mắt này.
Nội tâm cô vẫn không khỏi rung động.
Dưới sự chú ý của mọi người, Tần Duy tiếp nhận phần hợp đồng này.
Sau đó từng bước từng bước đi tới trước mặt Dương Trung Nguyên.
Trầm giọng nói: "Trong tay tôi là một hợp đồng đầu tư do thương hội Tứ Hải đầu tư ba mươi ngàn tỷ, chỉ cần ký tên sẽ lập tức có hiệu lực"
Dương Trung Nguyên nhìn hợp đồng trước mắt, ánh mắt cực nóng, hô hấp dồn dập.
Hợp đồng này là Trần Tứ Hải đích thân đưa tới, ông không chút hoài nghi độ thật giả của phần hợp đồng này.
Chỉ có điều...
Tất cả những thứ này trong mắt ông quá mức mộng ảo.
"Ngài Tần, anh quả thực khiến tôi rất bất ngờ đấy"
Vẻ mặt Dương Trung Nguyên trong nháy mắt đã thay đổi, mặt mày đầy tươi cười, thậm chí ngay cả xưng hô cũng thay đổi.
Hiện tại nhà họ Dương cấp bách kiếm đầu tư bên ngoài, lúc trước bọn họ ký thác tất cả hy vọng vào nhà họ Hồ.
Nhưng nhà họ Hồ yêu cầu hai nhà liên hôn thì bọn họ mới đồng ý giúp đỡ.
Nhưng Dương Trung Nguyên biết, mặc dù hai nhà thông gia, lấy sức mạnh kinh tế nhà họ Hồ cũng không lấy ra được ba mươi ngàn tỷ!
"Tôi hỏi ông, đánh cuộc của chúng ta còn có hiệu lực không?"
Khóe miệng Tần Duy nhếch lên, trêu tức nói.
"Có hiệu lực, đương nhiên có hiệu lực, chỉ cần anh đưa hợp đồng này cho tôi, tôi cam đoan sẽ không bao giờ nhúng tay vào hôn sự của Nhã Tinh nữa"
Sắc mặt Dương Trung Nguyên trở nên kích động.
Tuy rằng ông không biết Tần Duy làm như thế nào.
Nhưng có tiền chính là đại gia!
Trước mặt tiền bạc, ông rất vui vẻ cúi đầu.
Cả nhà họ Dương đều nguyện ý cúi đầu.
Nhìn thái độ của Dương Trung Nguyên, Tần Duy lập tức cảm thấy ghê tởm.
Tần Duy cũng thích tiền, nhưng anh tuyệt đối sẽ không trở thành nô lệ của tiền tài.
"Hợp đồng cho ông, nhưng ông phải hủy bỏ hôn sự của Nhã Tinh trước mặt mọi người!"
Tần Duy trầm giọng nói.
"Được, tôi hủy ngay bây giờ đây."
Dương Trung Nguyên lập tức nói với Hồ Thiên Tỷ: "Hôn sự của cậu với Nhã Tinh sẽ hủy bỏ ngay bây giờ."
Vẻ mặt hắn không cam lòng, lớn tiếng rống lên: "Là giả, cái này hợp đồng nhất định là giả!" "Tần Duy hắn chính là một tên phế vật, hợp đồng hắn đưa mà các người cũng dám tin à!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất