Quý Hân ghê tởm dùng lực đẩy Diệp Linh Linh ra. Cô muốn chạy trốn nhưng cơ thể mệt rã tóc bị ả kéo lại. Hết lần này đến lần khác khiến Quý Hân kiệt sức.
Đến khi cô ta thấm mệt, mới buông Quý Hân ra. Cô sợ hãi ôm chặt đầu gối, cô kinh tởm xã hội này, kinh tởm cuộc sống này.
Nhưng chưa để cô khóc xong cửa được đẩy vào bốn năm người đàn ông cao to đi vào quây quanh chỗ Diệp Linh Linh.
Sở dĩ cô ta đổi ý vì nhìn thấy tên Quý Trọng Bình được xăm trên người cô.
Bọn họ dâm đãng sờ ngực cô ta còn bế cô ta lên cọ dương vật vào mông cô ả. Quý Hân nhặt hai mảnh áo bị xé rách cố đắp lên người. Cô giữ chặt nó như mạng. Nhưng hành động đó lại lọt vào mắt Diệp Linh Linh.
“Tôi cho các anh chơi chết cô ta.”
Diệp Linh Linh cười điên rồ cô ta lấy thuốc lá ra hút khói phì phèo thậm chí còn kêu người chỉnh hướng máy quay về hướng Quý Hân.
Quý Hân nhìn mấy tên đàn ông vạm vỡ đang tới gần cô tuyệt vọng. Chỉ có cái chết may ra mới làm con quỷ trong đám người vô nhân tính này dừng lại.
Cô dùng tất cả sức lực xô đầu vào tường.
“Mẹ nó, cô ta điên rồi..”
“Kéo nó ra đây.”
Máu chảy từ trán xuống qua mắt thấm nửa mặt Quý Hân. Cô lại bị kéo ra xa khỏi bức tường kia. Quý Hân thà chết chứ không muốn để đám mọi rợ này chạm vào cơ thể.
Chúng kéo tấm áo rách cô che chắn trước ngực ra mặc Quý Hân gào hét cầu xin.
Mấy tên đồ con đã kéo khoá cần để lộ dương vật bẩn thỉu với ham muốn sâu bọ của bọn họ. Quý Hân khóc nghiệt ngã, lúc bọn chúng đang bẻ chân cô để xé váy ra thì bên ngoài truyền vào tiếng ồn.
Xảy ra xô xát. Nhoáng cái Quý Trọng Bình đã đạp cửa xông vào, cả phòng nhốn nháo. Nhìn thấy Quý Hân tèm nhem nước mắt nước mũi đang nằm dưới thân gã đàn ông kia quần áo bị nát bươm anh điên lên.
Vượt qua vài người liền nắm chiếc ghế phang thẳng vào đầu một tên. Nhưng trong phòng có đến 5 người đánh nhau một lúc liền không cân sức. Quý Trọng Bình bị đánh lén nên ngã xuống đất hứng trọn nguyên mấy cú đấm trời giáng vào người.
Quý Hân lê lết tới ôm chặt anh, cô khóc nấc lên xin bọn họ tha nhưng điều này càng chọc tức Diệp Linh Linh.
Quý Trọng Bình ngồi được dậy bằng gượng sức rồi lau vết máu khoé miệng, khoác áo của mình lên cho cô.
Quý Hân vừa sợ vừa mừng ôm chặt anh. “Chúng ta phải làm sao đây...
Diệp Linh Linh dập tắt điếu thuốc phẩy tay lại.
“Các người bỏ anh ấy ra trước.”
Quý Trọng Bình nhìn cô ta ánh mắt lạnh lẽo vô cùng.
“Muốn cứu bạn gái? Trừ khi anh liếm huyệt cho tôi. Để tôi chơi cu anh rồi mới tính đến chuyện ra ngoài.”
“Con khốn!”
“Sao nào? Một là anh chịch tôi, hai là con ả bạn gái anh sẽ bị chơi tập thể đến ngất hiểu chưa?”
Quý Hân cứng đờ, sao cô ta có thể làm ra chuyện như thế được. Cô ngẩng mặt lên nhìn anh, cảm xúc kìm nén lại lần nữa vỡ oà.
Quý Trọng Bình vuốt tóc cô nói nhỏ. “Yên tâm. Cặc em chỉ một mình chị cưỡi.”
Quý Trọng Bình đỡ Quý Hân đứng lên một mình tiến đến sofa.
“Được!”
“Ngoan vậy có phải không? Cởi quần ra đi. Chơi em trước mặt bạn gái anh.”
Quý Hân siết chặt tay, không hiểu tại sao lòng lại khó chịu đến vậy. Cô ấm ức nhìn theo Diệp Linh Linh đang mở chân, tay còn móc huyệt. “Tôi thích chơi SM, cô không chuẩn bị phá hỏng hứng thú thì sao?”
“A~ không lo không lo, còn đồ mà.”
Nói rồi cô ta nhặt côn thịt giả dưới sàn cắm vào lỗ hậu tự chơi.
“Quý Trọng Bình! Mau mau liếm huyệt em...
Quý Trọng Bình cười khinh bỉ miễn cưỡng đi đến, chỉ có Quý Hân nhìn thấy ánh sáng xanh loé qua từ tay anh.
Vào giây phút cô ta nứng lên nằng nặc đòi dương vật anh. Quý Trọng Bình nhanh như cắt đưa dùi cui điện cắm phập vào lỗ huyệt khiến cô ta trợn mắt.
Lỗ huyệt bị giật cả người tê dại, Quý Trọng Bình không nương tay bấm giật đến khi chảy máu cô ta hét lên vì quá đau bị anh lấy giầy đạp vào miệng.
“Con điểm chết tiệt. Mày dám cho người cưỡng ép chị ấy.
“Con chó đốn mạt.”
Quý Trọng Bình tàn nhẫn cắm sâu dùi cui điện vào sút thẳng vào miệng huyệt cô ta. Khiến ả ăn trọn cây dùi điện trong lỗ huyệt. Cả người như bị sốc phản phệ co giật đùng đùng.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất