Mấy người thấy vậy xông vào đánh nhau với Quý Trọng Bình. Hai bên xô xát bên ngoài có tiếng xe cảnh sát.
Quý Hân cảm thấy được cứu thì vui mừng suýt bị tóm được. May người thám tử lúc trước Duy Nguyên cử đi tìm hiểu cô kéo cô ra cứu cô một mạng.
Cũng chính anh ta nói với Quý Trọng Bình nơi cô bị bắt và báo cảnh sát. Anh ta đã ở ngoài 4 tiếng rồi.
Cảnh sát vào bao vây tất cả nhưng có một tên vẫn cố tình dùng chai rượu đập vào đầu anh. Khiến anh mất khống chế ngã xuống.
Quý Hân chạy đến vội lay người. Trong lúc hai bên trao đổi, Quý Hân và Quý Trọng Bình được đưa đến bệnh viện. Quý Hân bị lấy lời khai ngay trong viện.
Rõ ràng lúc này cô có cơ hội rất lớn để tố cáo hắn nhưng trong lòng cô dâng lên nhiều cảm xúc.
Có lẽ Quý Hân đã yêu anh mất rồi. Giây phút cô tưởng anh sẽ đụ Diệp Linh Linh cô cảm nhận được sự day dứt khó chịu, không cam lòng của bản thân. Cô cũng phát hiện ra ngoài anh ra cô không chấp nhận được những người đàn ông khác có ý định ngủ với mình.
Quý Hân đã khai thành Diệp Linh Linh có xu hướng tình dục biến thái đã bắt cóc cô và họ là người giải cứu.
Quý Trọng Bình hôn mê chưa tỉnh, trong lúc đó có một người đàn ông mặc vest lịch sự đi tới nói điều gì với cảnh sát sau đó bắt tay cảnh sát trưởng.
Một lúc sau Quý Hân nhận được tin họ không sao cả. Không dính líu vào vụ việc này nữa. Quý Hân không hiểu tại sao nhưng có một nữ cảnh sát nói người đàn ông mặc vest kia đã cung cấp bằng chứng Diệp Linh Linh chơi thuốc phiện. Và còn bảo lãnh hai người ra khỏi vụ việc.
Sở dĩ làm được như vậy, một phần là về phía Diệp gia bị người đàn ông kia đe doạ sẽ chặn đứng mọi con đường làm ăn. Và trong chuyện này con gái họ sai thật nên không thể làm gì.
Quý Hân trong phòng bệnh, cô bị chủ yếu là những vết thương ngoài da nên chỉ đau nhức nhẹ. Còn Quý Trọng Bình bị thương có phần nặng hơn.
Tối đến Quý Trọng Bình tỉnh giấc lại thấy Quý Hân đang chăm chú nhìn anh. Quý Trọng Bình tưởng mình đang mơ còn từ bấm móng tay vào lòng bàn tay.
Nhưng thứ anh cảm nhận được là một lớp bằng gạc.
“Nếu đây là sự thật chị hãy hôn em đi.”
Quý Hân chầm chầm ngồi gần lại hôn nhẹ lên môi anh. Một cái hôn nhẹ như chuồn chuồn đạp nước nhưng cũng khiến anh rạo rực.
Quý Trọng Bình không tin vào mắt mình. Thậm chí anh vẫn chưa tin được Quý Hân có thể chân thành hôn anh đến vậy.
Anh bật dậy giật dây truyền nước ra giữ sau ót cô mạnh bạo hôn trả. Dù trong mơ anh cũng muốn cô vì anh sợ khi tỉnh lại thứ còn lại chỉ là trống rỗng và cô quạnh. “Cậu làm cái gì vậy sao lại rút ra.”
Quý Hân nương theo để anh tùy ý hôn. Đến lúc này anh vẫn mặc kệ cơ thể mình chỉ muốn âu yếm cô dưới thân thể mình.
“Nói cho em, đây có phải sự thật không?"
“Thật!”
“Nếu em nhắm mắt và tỉnh lại lần nữa liệu chị còn ở cạnh em không?”
“Thật mà! Tôi sẽ ở cạnh cậu. Cậu nghỉ ngơi đi.”
“Chị phải ở đây, không được đi đâu cả. Nằm cạnh em đi.”
“Giường chỉ nằm được một người. Cậu cứ ngủ đi tôi sẽ nằm ở kia.
“Không được!”
Lúc này Quý Trọng Bình mè nheo như một đứa trẻ. Hết cách Quý Hân đành đẩy chiếc giường đơn trống người bên cạnh sang ghép với giường anh.
“Vậy được chưa?”
“Được, chị mau qua đây nằm đi.”
Quý Trọng Bình vỗ nhẹ vào bên cạnh. Nhưng trước hết cô cần gọi y tá.
Một lát sau y tá vào gắn lại ống truyền cho anh.
“Bệnh nhân cần nghỉ ngơi, nằm cạnh có thể gây cản trở. Đề nghị người nhà đặt lại giường đúng vị trí.
Quý Hân xấu hổ xin lỗi đang đẩy giường thì anh không chịu.
Lần thứ hai tỉnh lại anh ta bắt họ chuyển về phòng thường. Viện trưởng cũng đồng ý. Quý Hân cũng đang được bôi thuốc những chỗ bầm tím và tiến hành kiểm tra sức khoẻ tổng hợp.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất