Giao Ba Tận Nhà, Mẹ Mau Nhận Hàng Nhé! Kinh Tử Sâm

 

“Dạo này công việc của anh bận lắm à?” Cô nhẹ giọng hỏi. 

Kinh Tử Sâm không trả lời. Không hiểu sao mỗi khi Lê Mạn Nhu lên tiếng là anh lại cảm thấy hơi cảnh giác với cô. 

Lê Mạn Nhu không hỏi thêm câu nào nữa, cô không muốn tự làm mất mặt. 

Nhưng, cô sẽ vô thức nghĩ đến lời mẹ anh nói hôm nay. Ngọc Tịnh Thi tiếp xúc với cốt lõi của tập đoàn, mà cô là vợ anh lại hoàn toàn mù tịt chuyện công ty. 

Trong đầu Lê Mạn Nhu cũng hiện lên cảnh tượng Ngọc Tịnh Thi đến vịnh Phỉ Thúy tìm mình.... 

Người phụ nữ kia gầy, lạnh lùng xinh đẹp, năng lực mạnh mẽ, hợp với Kinh Tử Sâm về mọi khía cạnh. 

Tất cả mọi người đều cảm thấy bọn họ rất xứng đôi đúng không? 

Lê Mạn Nhu suy nghĩ một hồi rồi mất ngủ... 

Trong phòng trẻ em bên cạnh, Minh Triết đang ngồi khoanh chân ôm máy tính bảng. 

Mấy ngày qua, cậu bé vẫn luôn củng cố hệ thống phòng ngự cho công ty ba. Tập đoàn R-Alan sẽ không từ bỏ ý đồ, nên cậu bé muốn xây dựng một hệ thống phòng thủ vô địch thế giới cho ba để kẻ xấu không thể tấn công được. 

Cùng đêm đó, tại trụ sở tập đoàn R-Alan, các lập trình viên vẫn luôn theo dõi hệ thống phấn khích kêu lên –– 

“Xuất hiện rồi! Ở vịnh Phỉ Thúy!” 

Tất cả mọi người nhìn chằm chằm màn hình, bắt được tín hiệu xuất hiện chớp nhoáng. Nó quả thực ở vịnh Phỉ Thúy, không phải bọn họ hoa mắt! 

“Tín hiệu lần trước ở nhà trẻ Khải Trí, bây giờ lại ở vịnh Phỉ Thúy, điều này nghĩa là sao?” Có người đặt câu hỏi. 

“Nếu như đối phương chính là Kinh Tử Sâm thì anh ta không cần thiết lần nào đến nhà trẻ cũng phải dành thời gian đối phó chúng ta đúng không?” Lại có người đặt câu hỏi: “Anh ta bận rộn như vậy, chắc chắn không thể tự mình làm những việc như thế này được”. 

“Nhưng còn ai có thể sống ở vịnh Phỉ Thúy nữa?” 

“Vợ anh ta là một cô gái nông thôn, trước đây cô ta vẫn luôn ở trong thôn giúp đỡ người nghèo. Có người không thèm quan tâm đến Lê Mạn Nhu, trong giọng nói tràn đầy sự khinh miệt: “Cô ta không thể là người hack hệ thống của chúng ta được. 

“Chú ý chặt chẽ đến vị trí phát ra tín hiệu, nếu chúng ta có thể sử dụng người này là tốt nhất. Kỹ thuật hack của đối phương quả thực vượt xa người bình thường” 

“Còn mất bao nhiêu lâu để sửa hệ thống nữa?” 

“Tôi vừa liên hệ với hacker nước ngoài nổi tiếng Double J để giúp chúng ta khôi phục từ xa. Mỗi tội là giá cả hơi tốn kém. 

“Tăng cường phòng ngự!” 

Tập đoàn R-Alan cũng rất để ý đến thiết kế lần này được nữ hoàng Anh quan tâm, bởi vì đây là một loại vinh dự không thể mua được bằng tiền. 

Chỉ cần bọn họ làm hỏng thiết kế của Kinh Thị lần này, sau đó công ty mình tạo ra một thiết kế làm hài lòng nữ hoàng Anh thì bọn họ chắc chắn sẽ chiến thắng. 

Sáng sớm hôm sau. 

Sau khi rời giường, Lê Mạn Nhu tự mình làm bữa sáng. Cô nấu cháo kê, bánh mì sandwich và salad trái cây... 

Lúc Kinh Tử Sâm đi vào phòng ăn đã thấy các món ăn phong phú được bày trên mặt bàn. 

Minh Triết ở bên cạnh phấn khởi kéo anh ngồi xuống: “Mẹ tự tay làm những món này đó ba! Ba mau nếm thử xem!” 

Mà Kinh Tử Sâm lại chú ý tới cách ăn mặc của cô hôm nay. Lê Mạn Nhu mặc trang phục rất thoải mái, buộc mái tóc thành đuôi ngựa cao, xem ra tâm trạng rất 

tốt. 

“Ăn đi, ăn xong còn đi cho nhanh nữa!” Cô ngồi xuống chiếc ghế ăn màu trắng: “Cuối tuần công viên giải trí đông đúc nên đi sớm đỡ phải xếp hàng. 

Kinh Tử Sâm chỉ nhìn cô mà không nói gì. 

Minh Triết và Bảo Ngọc nhanh chóng thay đổi chủ đề. Sao mẹ lại không dè dặt thế nhỉ? Phải chờ ba mời mình đã chứ! 

Sau bữa ăn sáng. 

Bọn trẻ đẩy họ ra sân: “Đi mau thôi!” Tài xế mở cửa xe, bọn nhỏ đẩy hai người lên xe. 

“Đi chơi vui vẻ nha!” 

Cửa xe đóng lại, Lê Mạn Nhu xấu hổ nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy hai đứa bé đang hào hứng vẫy tay! 

Cô thực sự... Bất đắc dĩ chỉ đành mỉm cười, vẫy tay lại với bọn chúng: “Ở nhà phải nghe lời nha! 

Kinh Tử Sâm đưa mắt nhìn cô, người phụ nữ này đã xúi giục bọn trẻ phải không? 

Đến công viên giải trí? Có trẻ con không cơ chứ! 

eyJpdiI6ImdpelQxbk4xR3lvNnVKdlAzNGM1WXc9PSIsInZhbHVlIjoiRTZxYll3dWg4R0xMUlUreUNBUWJOUW5obVE0TEk1Nm1cL0Zld1JTbGxGXC9OakVyUHFRRkFvSnk0WHNUNGc4ZnduWUNKMmZveDVtMWxxWXltSTQ2YlFiMlA0TnJGSFlXblowNHVVWDRweFcrK3pHUU8xelJ4Ym4xVTNwVG1SdEM5NktZYll0cHB0V1VQdUdBQ0ZZWHUrNFhTdlk1bEI3bjluaUZWT1RIVzNaZTREZzUrRko2V1BHRHRCNUlEaFlOb2giLCJtYWMiOiIzNWRlNTkwMmU0ZGY2NDkyM2I4NGZjYzE2NmVlNWQyNjM0NjlkNTVjY2JkNGNiMjc0NjMyOTNlNGU2OWYyMGVmIn0=
eyJpdiI6IllBTGVVRW1ycGZYT1Bwd3hoNURGTWc9PSIsInZhbHVlIjoiU1wvV010aFYwbjdaRGc3aFlYdm5wT0JaNmpoXC9tN0ZyZGZ4NHpVOGpsTjFjM0xQQzc1Yk9WUmVUOEFHNXhCaUc5a1BIZGVoWStCVk1jTjlhRUhZcSs5VFNZQzJZbFwvY0VcL0ppdXhxcG9nRU94aWZBNit6c0I0XC83a2RKTVVQK3U5alFYeUZ0UlVrWnNLYXR0ejUrZ0dsYVJnTU5tZkdScWdtOU5hQzkxcFc2VUQzVmRGbTFuZXN6T3FHU1V6RWJhQUVGZkxLN2xudlwvRTlVVDBnalF2Y1ZBR2puS3J2UFdGSEJ0ckN5NlUzRVViVT0iLCJtYWMiOiIxMjI4MjgxMmViNjhkMWUxN2JhMjhjZGE3NWEwYWQyNjEwNGU4NjQ3NjE2MTMwZmEyNDM5NmYyNTFkYzYxZTEyIn0=

“Hôm nay tôi không đến công ty, có việc gì cậu cứ xử lý trước.

Ads
';
Advertisement