1.
Khi ta và bạn thân Thư Nguyệt cùng bước vào đại giáo thất.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía bọn ta, sau đó bắt đầu xì xào bàn tán.
"Đây chính là hai vị học tỷ trong truyền thuyết sao?"
"Học tỷ gì chứ? Họ lưu ban ba năm rồi, bây giờ cũng cùng niên cấp với chúng ta mà, ha ha ha ha."
"Trăm nghe không bằng một thấy, họ trông khá xinh đẹp đấy, không giống như người không thể hoàn thành nhiệm vụ."
"Đó là vì ngươi không hiểu rõ đâu, họ chọn hai nam tu khổ hạnh nhất trong giới tu chân đấy, có thể thu phục được mới là lạ!"
Ngay cả vị sư phụ trên đài giảng, khi nhìn thấy chúng ta, cũng thở dài, rồi chỉ vào hai đứa ta với vẻ tiếc nuối, cảnh báo các học đệ học muội tương lai -
"Các ngươi thấy chưa? Hạ Chi, Thư Nguyệt, hai người luôn đứng nhất nhì trong môn Văn hóa của Hợp Hoan tông chúng ta. Nhưng chỉ vì chọn nhầm đối tượng nhiệm vụ, không lấy được điểm thực hành, liên tiếp trượt và học lại ba năm! Năm nay nếu vẫn không lấy được điểm thực hành, sẽ không còn cơ hội học lại nữa, mà bị đuổi thẳng khỏi tông môn!"
Ta và Thư Nguyệt nhìn nhau.
Tê liệt rồi.
Bởi vì những gì họ nói.
Thật sự không sai chút nào.
2.
Ta tên là Hạ Chi.
Ba năm trước, khi đang du lịch với bạn thân Thư Nguyệt thì gặp tai nạn, khi mở mắt ra đã đến thế giới tu chân.
Bọn ta trở thành hai nữ tu của Hợp Hoan tông.
Lúc mới đến đây, chúng ta vô cùng phấn khích.
Khi chọn đối tượng nhiệm vụ, sau khi hai đứa dò hỏi một phen, đã chọn hai nam tu khổ hạnh nhất trong giới tu chân.
Kiếm đạo Cố Lan.
Vô tình đạo Lâm Thanh Từ.
Sau khi nộp bảng thống kê, tông môn đã cử nhiều đợt người đến khuyên chúng ta thay đổi đối tượng nhiệm vụ.
Ta hơi do dự.
Thư Nguyệt lại nói:
"Bảo bối! Đừng nghe họ lừa, họ không thể công lược được hai người này là vì kiến thức lý thuyết không đủ! Hai đứa mình đã đọc hơn nghìn bài viết rồi, làm sao có thể không hạ gục được hai người này? Ngươi quên rồi sao, hoa trên đỉnh cao, sinh ra là để bị nữ chính đè đổ!"
Thế là hai đứa ta tự tin khóa bảng thống kê.
Rồi tự tin liên tiếp trượt môn ba năm.
Năm cuối cùng, nếu vẫn không hoàn thành nhiệm vụ, chúng ta sẽ tự tin bị đuổi khỏi tông môn.
Chết tiệt.
3.
Thư Nguyệt cũng nóng ruột.
Tuy hai đứa ta không có tham vọng sự nghiệp gì, nhưng cũng biết, bị đuổi khỏi tông môn không phải chuyện tốt.
Giới tu chân hiện nay phát triển nhanh chóng, có nơi chẳng khác gì thời hiện đại.
Nhưng thế đạo bên ngoài vẫn còn loạn lạc.
Nữ tử Hợp Hoan tông ai cũng xinh đẹp yêu kiều, thu hút ánh nhìn.
Đáng tiếc võ công lại không cao.
Khi có tông môn che chở, kẻ xấu không dám động đến đệ tử Hợp Hoan tông, nhưng nếu bị đuổi khỏi tông môn thì không chắc được.
"Làm sao bây giờ!" Thư Nguyệt sắp khóc: "Ta không muốn bị đuổi khỏi tông môn, chắc chắn sẽ bị mấy gã xấu xí quấy rối mất!"
Ta cũng khóc.
Bởi vì ta cũng rất chú trọng đến ngoại hình.
Ban đầu chọn Cố Lan, nguyên nhân chính là vì hắn đẹp trai.
"Ta nghi ngờ những kẻ tu Vô Tình đạo vốn dĩ đã không được!"
Thư Nguyệt vừa khóc vừa nghiến răng ken két, hận không thể nghiền nát xương của Lâm Thanh Từ.
"Tên chó Lâm Thanh Từ, thái giám c.h.ế.t tiệt! Mỹ nhân tuyệt sắc như ta, đã cởi hết quần áo nhảy múa trước mặt hắn rồi, vậy mà hắn vẫn có thể mở mắt tu luyện, không một chút phản ứng!"
Ta nghĩ đến Cố Lan, càng thêm khó chịu.
"Cố Lan thì không giống như không được, nhưng ta không dám cởi! Ta vừa cởi hắn sẽ kập tức rút kiếm, ta sợ bị hắn một kiếm đ.â.m xuyên!"
Nói thật lòng.
Ta thực sự hối hận.
Sao lại chọn phải kẻ có sẵn vợ chứ.
Thân thiết, chăm sóc, giả mất trí nhớ, đóng vai trà xanh.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất