Hóa Ra Đối Tượng Chinh Phục Luôn Thầm Yêu Ta

Khoảnh khắc tiếp theo, hắn dùng chuôi kiếm gạt tay ta lên, ngón tay dài đan chặt với ta, giọng điệu càng thêm lạnh lẽo:

"Hạ Chi, ta nhớ nàng từng nói, ta sẽ là nam nhân duy nhất trong đời nàng, sao vậy, một đời của nàng trôi qua nhanh vậy sao?"

Ta yếu ớt muốn rút tay về.

Nhưng hắn không cho ta cử động, nắm c.h.ặ.t t.a.y ta, ngón cái nhẹ nhàng xoa nắn huyệt Hổ Khẩu.

Người cũng càng lúc càng tiến gần ta, môi mỏng lướt qua vành tai ta, giọng nói không hiểu sao có chút ai oán.

"Hạ Chi, là ta đã quá dễ dàng tin tưởng nàng. Bọn họ nói cũng đúng, Hợp Hoan tông các nàng không có kẻ nào tốt cả. Nàng đã đùa giỡn với tình cảm của ta, còn đi rêu rao bên ngoài rằng ta bất lực, ta nên trừng phạt nàng thế nào đây?"

Lời vừa dứt, thân thể ta không tự chủ được run rẩy.

Cố Lan hắn. . . hắn. . .

Hắn cắn tai ta!

7.

Ta thực sự hoảng loạn rồi.

Việc nói Cố Lan bất lực chỉ là để ta lấy lại thể diện đã mất trước mặt trưởng lão mà thôi.

Sao hắn lại biết được?

Người này có thiên lý nhĩ hay sao!

Đám tiểu quan ở bên cạnh, dưới áp lực từ kiếm quang của Cố Lan đã tản đi hết.

Ta cầu về phía Thư Nguyệt cứu nhìn, nhưng phát hiện không biết nàng ấy đã bị Lâm Thanh Từ bịt miệng, khóc hu hu từ khi nào.

Còn hắn thì mặt không đổi sắc, ngón tay vô tình chạy trên người nàng ấy.

Thậm chí suýt thò vào trong rồi!

Cố Lan đưa tay che mắt ta, nhẹ nhàng hôn lên cổ ta.

"Ngoan, đừng nhìn nữa, theo ta về xem chính mình đi."

Nói xong, hắn bế ngang ta lên, liếc nhìn Lâm Thanh Từ một cái, nói: "Ta đi trước đây, ngươi cũng đổi chỗ khác đi, nơi này không sạch sẽ."

8.

Cố Lan không đưa ta về Kiếm tông, mà đến một sơn trang dưới chân Thần Sơn.

Sơn trang này xa hoa vô cùng, dọc đường tôi tớ đông đúc, mỗi người khi thấy Cố Lan đều dừng công việc đang làm, cung kính hành lễ.

"Thiếu chủ."

Ta nghi ngờ, Cố Lan làm vậy là vì ta nói hắn nghèo, muốn chứng minh bản thân.

Nhưng ta không có bằng chứng.

Hắn đưa ta vào một căn phòng xa hoa, ném ta lên giường.

Ta vừa định bỏ chạy.

Lại phát hiện Cố Lan đã thiết lập kết giới cho căn phòng, đ.â.m vào khiến ta hoa cả mắt.

"Hạ Chi." Hắn ung dung bước về phía ta, khóe môi nở một nụ cười: "Nàng không thể chạy được nữa đâu."

Ta run rẩy lùi về sau.

"Cố. . . Cố Lan, ta biết sai rồi, trước đây là ta không hiểu rõ vị trí của mình, cứ quấy rầy ngươi, nhưng hôm nay ta đã nộp đơn xin đổi đối tượng nghiên cứu rồi, sau này ta sẽ không xuất hiện trước mặt ngươi nữa, ngươi thả ta đi đi. . ."

Cố Lan khựng lại.

Sắc mặt hắn đột nhiên tối sầm.

Giây tiếp theo, hắn kéo ta vào lòng, nụ hôn nóng bỏng rơi xuống.

"Nàng cầu xin tha thứ muộn rồi, Hạ Chi, từ ngày nàng xuất hiện trước mặt ta, đối tượng nhiệm vụ của nàng, mãi mãi chỉ có thể là ta. . ."

Ta bị Cố Lan hôn đến thần trí mơ hồ.

Ngay cả việc hắn rút kiếm ra khi nào cũng không hay biết.

Truyền âm phù trong người rung lên không ngừng, ta khó khăn rút tay ra lấy, vừa lấy ra thì bên kia truyền đến tiếng khóc hoảng loạn của Thư Nguyệt.

"Bảo bối ơi! Mau cứu ta! Ta bị Lâm Thanh Từ bắt đi rồi! Khoan đã, Lâm Thanh Từ, không được chạm vào đó. . ."

Ta định nói gì đó, nhưng Cố Lan phía sau không để ta nói thêm, giật lấy truyền âm phù, thở dốc giúp ta trả lời.

"Nàng ấy không đến được đâu, vì người của ta và "kiếm" của ta, nàng ấy phải thử cả hai. . ."

Truyền âm phù bị ném sang một bên.

Ta như một mảnh gỗ trôi giữa sóng gió, trôi dạt vô định.

Khi vô thức ôm lấy cổ Cố Lan, ta mơ hồ nghe thấy tiếng cười khẽ của hắn.

Rồi hắn thì thầm.

"Hạ Chi, nàng là của ta."

9.

eyJpdiI6Im5YR05CYWcyc21ZK3ZIa3ByUGZpaWc9PSIsInZhbHVlIjoiNXErMlQ3dVd0dGlIWHJ1MTBlR0R4QkhHbFlVemhVTU16c0R5SUZiYmdWWENGXC9xN1wvMHFNVEczK1ZLc3ZERVROUm0wd1Jyb1dvenVicXZabDhuMVZiZ0ozd2FSYW9sYjB6U2JNZUswOUFRZWN1cUZLQmxHZFc1TndJSllSTlFhViIsIm1hYyI6Ijg5YTkzNzEyZjdhYTA3ZjQ0MmNiZGJlOGRjNzBjMjM3NzMxODIwZDI1ODQ0ZmEwYWE3MTNmMmM2ZGEwZTdiYTQifQ==
eyJpdiI6IjRVbmJYZmlGN2JvNGdBVVBieHNRekE9PSIsInZhbHVlIjoibW1oS0c1YTVcLzV6YmZEb0YzdUNZa1lFTVl0RnZDdE1OZWVaTHZcL0tkUE1YTlNIS2cyaUs2VWM3Uk5KQm91Z3dsZjN3TEpydk9BcFlyT2gzbmZxdWZPbjNzb0ZzZUlcL0RybE5ZU0hyT3dqUE9TQzR1MVlFXC83N0grWDB2S3dEZUZCMU5DeFlKOE1jajRYdFpJRHpEdkZaaFFMSmtuWHdVTWN0eGFrMlwvcjYxdHJwaDNUZnNSOHVqUkNmc3puamhzeDhLN1NZMDBPc3pKVVA2djNJY1M0RzZYSDFWcFJLekR2TDlNakc3YzFWdCt3RzhDV0JseklxXC9YMnZtZlRLSWF1WXlTeDFQRUljSkNTXC80V3VNZW0xT3lRPT0iLCJtYWMiOiJhZTg0MzYwNWQ0ODg1NWY1Yzg0Zjc4Yzc1OGRhODJmN2MyMDY0MWZjMWExNTY1ODg0Njg1ZmY0ZTEzZWI1MjQzIn0=

Vừa vào cửa đã phát hiện, Thư Nguyệt về còn nhanh hơn ta.

Ads
';
Advertisement