Kiếm Chủ Bát Hoang - Tiêu Trần

Ở vào thời điểm này mà gặp phải Tu ma giả tiến hành tấn công quy mô lớn, thì rất rõ ràng là, trong một khoảng thời gian ngắn e là khó có thể ra khỏi thành, càng đừng nói đến chuyện đi tới quận thành Lĩnh Sơn.  

             Không có cách nào khác, chỉ đành ở lại bên trong thành Đông Quan này, đợi sau khi thành Đông Quan đánh lui Tu ma giả, rồi mới tìm cơ hội đến quận thành Lĩnh Sơn sau vậy.  

             Sau khi sắp xếp chỗ ở cho hai người Tiêu Trần, cũng chính vào lúc Tiêu Trần vừa đặt chân đến chỗ ở, Tần Hằng và mấy vị đệ tử của Thiên Kiếm Phong cũng chủ động đến cửa hỏi thăm.  

             Bọn họ được sắp xếp đến thành Đông Quan này, vì để đối phó với chiến tranh toàn diện của Tu ma giả, thất đại bá chủ thế lực đều phái ra một số lượng lớn đệ tử để canh giữ bốn tòa quan thành, đương nhiên, thiên kiêu giống như Tiêu Trần thì không nằm ở trong đám này, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, thất đại bá chủ thế lực đương nhiên không hi vọng nhìn thấy thiên kiêu chết.  

             Gặp lại bạn cũ nơi đất khách, đám người đương nhiên rất là vui vẻ, trong khi nói chuyện phiếm, Tiêu Trần cũng đã hỏi thăm một phen tình hình hiện tại của Đông Dương vực, nhất là Tiêu gia và Đông Kiếm các.  

             Biết được Đông Kiếm các và Tiêu gia đều không bị Tu ma giả tập kích, lúc này Tiêu Trần mới yên tâm.  

             Tình hình hiện tại của Đông Dương vực, trên cơ bản là do Thiên Thần lục địa bên này không ngừng tiến hành càn quét Tu ma giả, còn Tu ma giả thì thỉnh thoảng lại lựa chọn đánh lén một cái, khiến Thiên Thần lục địa vô cùng mệt mỏi, hai bên cứ ngươi tới ta đi, cho nên trong lúc nhất thời rất khó có thể phân thắng bại.  

             Nếu nói về thực lực tổng thể, Thiên Thần lục địa chắc chắn có thể nghiền ép Tu ma giả, dù sao Thiên Thần lục địa cũng có ưu thế hơn Tu ma giả, chẳng qua là một chút thế lực còn sót lại của trận chiến ba nghìn năm trước mà thôi, đương nhiên là không có khả năng so sánh với Thiên Thần lục địa được rồi.  

             Chỉ là những Tu ma giả này cực kì giỏi ẩn nấp, muốn hốt gọn bọn chúng trong một mẻ là một chuyện cực kì khó khăn.  

             Lúc mọi người ở đây đang nói chuyện phiếm, tiếng trống trận đột nhiên vang lên, nghe được cái tiếng trống trận vang vọng đất trời này, đám người Tần Hằng mạnh mẽ đứng dậy, nói với vẻ mặt u ám: “Tu ma giả tập kích.”  

             Thật ra thì cái tiếng trống trận này chỉ là cảnh báo trước mà thôi, nó đại biểu cho Tu ma giả đang đánh về phía thành Đông Quan, tất cả võ giả canh giữ ở thành Đông Quan cần tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu ngay lập tức.  

             Đối với đám người Tần Hằng mà nói thì bọn họ đã dần dần quen với chiến tranh rồi, khoảng thời gian canh giữ thành Đông Quan này mặc dù không dài, nhưng ít nhiều gì thì cũng đã trải qua tám, chín trận chiến rồi.  

             Trực tiếp đứng dậy tạm biệt, đợi đám người Tần Hằng rời đi, Tiêu Trần nhìn thoáng qua Đan Vân Đạo Tôn đã say bí tỉ, đoán được trong lòng Tiêu Trần đang suy nghĩ cái gì, Đan Vân Đạo Tôn ra vẻ chẳng hề để ý nói: “Muốn đi thì đi đi, nhưng phải nhớ là không thể ra khỏi thành đâu đấy.”  

             Biết Tiêu Trần muốn tận mắt xem trận chiến tranh này, Đan Vân Đạo Tôn cũng không ngăn cản, mặc dù Tiêu Trần là Kiêu Vương nhưng hắn không phải là đóa hoa trồng trong nhà kính, đối với Tiêu Trần mà nói, tự mình trải nghiệm một chút thử thách của chiến tranh âu cũng là chuyện tốt.  

             Có được sự đồng ý của Đan Vân Đạo Tôn, Tiêu Trần mỉm cười, lập tức bước nhanh rời đi, đi thẳng về phía tường thành.  

             Trên đường đi, theo âm thanh trống trận vang vọng, toàn bộ thành Đông Quan gần như trong nháy mắt biến thành một cỗ máy chiến tranh khổng lồ, đang nhanh chóng vận hành một cách gọn gàng đâu vào đấy.  

             Từ tầng cao nhất, cũng chính là bắt đầu từ Thiên Đan Chúa Tể và Mộc Thiên Chúa Tể, tầng tầng hướng xuống dưới, mỗi một người đều đang bận rộn, bọn họ đều đang ngồi chuẩn bị để nghênh đón chiến tranh sắp đến.  

             Từng vị võ giả từ Vấn Đạo cảnh trở lên từ phía chân trời lướt qua, đi thẳng về phía tường thành, mà lực lượng chủ đạo ở dưới tường thành, đám Thiên Nhân cảnh, võ giả tu vi Địa Minh cảnh, cũng đang không ngừng tập hợp lại tạo thành các ma trận.  

             Toàn bộ thành Đông Quan trong nháy mắt liền bị một cỗ sát khí nồng đậm bao phủ, ở trong tình thế như vậy Tiêu Trần cũng bị ảnh hưởng, nhẹ giọng thì thầm trong miệng: “Đây chính là chiến tranh sao?”  

             Mấy nghìn năm hòa bình qua đi, theo sự xuất hiện của Tu ma giả, chiến tranh lại một lần nữa bùng nổ trên Thiên Thần lục địa, bước nhanh dẫm lên tường thành, thấy Tiêu Trần lộ mặt, rất nhiều người đều biết thân phận của hắn, nhưng cũng không ai nói cái gì, hiện tại lực chú ý của mọi người đều đặt trên cuộc chiến sắp tới rồi.  

             Đứng ở trên tường thành cao, thành Đông Quan được xây dựng ở trong một sơn cốc, hai bên là vách núi cheo leo cao vút đến tận tầng mây, nhưng thành Đông Quan lại phá hỏng hoàn toàn cái sơn cốc này, nằm ngang ở giữa hai bên vách núi chặt đứt đường đi.  

             Sơn cốc rất rộng, rộng khoảng chừng mười cây số, nhìn lướt qua nó giống như một con rồng khổng lồ kéo dài về phía xa, thông thẳng vào trong Đông Dương vực.  

             Cũng ngay lúc Tiêu Trần thuận theo sơn cốc nhìn lại, xa xa đen nghịt một mảnh giống như là mây đen âm u, đang mãnh liệt tiến về phía bên này.  

             Đây không phải là mây đen mà là đại quân của Tu ma giả, bầu trời, mặt đất, khắp nơi đều là Tu ma giả mặc áo bào đen, nhìn qua số lượng này tuyệt đối không chỉ là hai mươi vạn.  

             “Tin tức có nhầm lẫn gì không? Đại quân Tu ma giả này khẳng định không chỉ có hai mươi vạn đâu...” Những người khác cũng là nhìn thấy cảnh tượng này, có người không tự chủ được mở miệng nói ra.  

             “Mặc kệ bọn chúng nhiều hay ít, thành Đông Quan ta có năm mươi vạn người canh giữ ở đây, còn chiếm cứ nơi hiểm yếu, cho dù Tu ma giả hắn có năm mươi vạn, cũng không có khả năng công phá cái thành Đông Quan này đâu.” Nghe người kia nói vậy, một người khác bên cạnh mở miệng nói.  

             Chuyện thành Đông Quan chiếm cứ nơi vị trí hiểm yếu, khiến trong lòng mọi người tràn đầy năng lượng, chỉ là, năng lượng này rốt cuộc có thể tiếp tục bao lâu thì không biết được.  

             Ở bên trong trận doanh của Tu ma giả, lúc này có đúng mười tên siêu cấp cường giả Đạo Tôn cảnh trấn giữ, bọn họ nằm ở vị trí trung tâm của đại quân, nhìn thành Đông Quan ở phía xa xa sừng sững ở bên trong sơn cốc, trong đó có một tên cường giả Đạo Tôn cảnh cười mỉa mai nói.  

             “Lần này Ma Sứ đại nhân bí mật triệu tập đại quân tiến đánh thành Đông Quan, buồn cười thay những tên ngớ ngẩn kia còn tưởng rằng lần tập kích này, cũng giống như những trận chiến quy mô nhỏ bình thường kia, ha ha ha.”  

             “Vì hành động lần này mà Ma Sứ đại nhân đã triệu tập một đại quân trăm vạn người, chỉ cần chiếm được thành Đông Quan, Thiên Thần lục địa nhất định sẽ đại loạn, từ đó chúng ta có thể tranh thủ được nhiều thời gian hơn, để chìa khóa được hoàn toàn thức tỉnh.” Một tên cường giả Đạo Tôn cảnh khác nói.  

             Lần tập kích này không giống giống với những trận tập kích bình thường trước đó, lần này Tu ma giả là chuẩn bị nhân lúc đang hăng hái chiếm lấy thành Đông Quan luôn, từ đó khiến Thiên Thần lục địa hoàn toàn rơi vào trong hỗn loạn, vì thế Ma Sứ đã đặc biệt bí mật triệu tập mấy chục vạn người từ ba vực khác nhau tới đây.  

             Phe ta vẫn còn chưa biết hành động lần này của Tu ma giả đã không chỉ là giới hạn trong những trận tập kích bình thường nữa, mà là chuẩn bị một phát chiếm lấy thành Đông Quan luôn.  

             Nghe thấy mấy tên siêu cấp cường giả Đạo Tôn cảnh nói chuyện, ở bên cạnh bọn họ, một thanh niên khuôn mặt nham hiểm dùng giọng điệu mỉa mai cười nói: “Không biết là bên trong cái thành Đông Quan này có thập đại Kiêu Vương kia hay không, bản công tử đã muốn gặp thập đại Kiêu Vương của Thiên Thần lục địa kia từ lâu lắm rồi.”  

eyJpdiI6IjdxNEZYQWxrc0hEbEhnY1psTTUyR0E9PSIsInZhbHVlIjoiZTFFb2tFZGRcL0tpWFhFK0NPM3dlNDI0UUhkMGYwVDhScHFpNnRuekg5akd5VlJnZlo2UVE2cEVPaVF5XC9IOExpN1BwVlVLcXNsYVwvS21pVk9NY09KXC81TUJyNXFjM2VIRFFPSjZ4dTFGZVhFKzFFdE90TjZCQjBoYXBkckRvQ3VZWmt2M2k0c2IrXC9DOWIzdkxoQnZWYVJSbmlYWTl4bDhoV1hMUGJ4aklYUnZsYU9sY3Ntb1VsVmlEXC9ZUm9oQjk0ZjFPOTNYVjdGVDRTVDhQMmJLZnFJXC9VZjlWbGFkZEhhaUNqRTNBZG1FZnBxWmhEZDBhUzk3VEJ0Y1o1ejYxTHhsNkM0S1F5QjhHeU52eE0yYWVmaFRld3JSanhmaFY4dE5BazZOUDQ5Q1ZZWE5qNkx2dDduUGNwajVUbHBVaTRXdkxGRzlqXC9HK0pyb1wvSFlYSWJZOE45NEdTTTUxQU5WTkFsU0JWM2pxWVdqQWZIbFVUQWpncnBQejZSNldiVmNXMFEyQ2lYdDdiS0JrMENsTnQwU3IyNm1kdnRoWHZNYmk1Wk91elBsQWFVcWsrZHdDZ0ZBUEFCdytpZk9lVEpnXC9YdFM3UmlYa1lKRERiTWFtc2JiNnhNcmVCZ24wZXpQbkltQ2NhOGtGdHNUVnhkbm5qdnVES0VZS0hCcVkyV1B3STEyUXVlTUpSK3I0RDJRYjZJdHpaTmxmdjIyVHNxaXl3bisydVRDSzllYjFlSGZiZVI1QnJrcDNjcnFGNnpnUjZaYUw2dkhUblBacTJIV2xVT213Q240NERNZmYrVkxkMU1MdE16WjFVdXRvK3hDenZoVXkxT0VDMm0wTzdqUEVoRFwvYUtJOGN6cmEwRXZLTUJXbXVoaWxaWVA5a0ZBUHJOcUZSaCt5N1ppNjZcL2M3RnFialRpYnEreGd2R1JIUVwvT1ZkZVRKZnpnWDZ1QjZFTTlMaU1wSkg0cXdrWlVXWnFtVzRPZkxyOTgzMGE4ZDRNclFSVDIwZXZtNHFvSTU2QU1TdEgxV3VRZGJQU3NhZXJ0aXhOTlZqeXV5TWNKNW55bEtzZnVFVjBnQnFyZ2ZhU2NxSFpLY001XC91NlE3anpNZVBnRUNDcVRmZUVtTlNjY0hnbFJLM2orS01Bdyt2aG1TMlVVMFNTTSt1Y00rc0NCTGRrZzFhNFpaSTR5dysxT2J3TzgwQVRZeXVtMCt2Nm0rZWNSWmc9PSIsIm1hYyI6IjRlOGU1OTJmYTBhNDU4YjA2YWFiMDRhZjYwMTVhYmZjMjIwOTVmMjhmYWExYTAyY2FlNWMyYTJlZmZlOWJiMzkifQ==
eyJpdiI6InNMRitUZmorQVlrNklYYWNEZmZmWWc9PSIsInZhbHVlIjoiVGM4SDZxS0czdUNOT1N0SDBId3FSMVJFdm5OcTFiYXN6TDFFK1wvN0VBMXhrbUxcLzFNRlp5N3FRZG1hTXJiNlVQNENWdVoyTDljU0pJR3dPWXpzMkd5WkhLRVFCZEFkZk5idHc5NUw3T3FTK21hQjJvQ1JIcW8yZ1cwamFNYUlRcW1qTDJreVRkdWRLT3pubzArXC9zNU9SODZcL0NncXBaWUcwanVmeGJGNGd3UG5VMStDcFp3SEdkc3FPa2JOM1VRU3hZdWl1WDVCSTNXbllCRzR6WTFFd0tVSkdESmNtUVlYSXFDSk1Xa3FRUDhCVzBkaExjeXVtWFdMa3FhbThcL2xxUXpWeW9wQURZbWt5ZnF0STJKWE9QXC9oYzNqY2VEUnRoZG4zSWpIZm5iM3ZlSW0wMXRLcVc2RTdVc0I1QU81ZWtOeDFXWDY3cFJqTzZQWlNhTmRLWDBzOUZPcTBrYWZXYlFIMUdoWjJ1YWVFVlJKTVwvSGJGK01aTjhPOFNhWlwvZ1hha09LUWZFXC9TWXVWRTZaVVZmSFJPSHNlbE9Lb0tXbjhjb29jdFJtbzhjM09RdUxcL2dMYWxTK0xYdVpnbHZiWUkiLCJtYWMiOiJiMDQzODJmZGNiNWY4YWRhNjY3MDRiMDJkY2JjYWI4YzZlYjExYTEwNjg2NGY4NzEwZGZlMWI1N2JmODJmNTIxIn0=

             Nghe thấy lời này của thanh niên, một siêu cấp cường giả Đạo Tôn cảnh cười nói: “Công tử, đến tận bây giờ thập đại Kiêu Vương vẫn không tham gia chiến tranh, có thể là Thiên Thần lục địa muốn bảo vệ bọn họ, cho nên lần này chỉ sợ là công tử không thể gặp được thập đại Kiêu Vương rồi.”

Ads
';
Advertisement