Kiếm Chủ Bát Hoang - Tiêu Trần

Đối với mọi người trong Tiêu gia, việc thành lập Chấp Pháp Đường là một việc kinh thiên động địa, bởi vì việc thành lập Chấp Pháp Đường đối với Tiêu gia như một hành động thanh tẩy.  

             Ngày hôm sau năm vị trưởng lão cùng tuyên bố thành lập Chấp Pháp Đường, toàn bộ gia tộc Tiêu gia đều chấn động, từ dòng chính cho tới thị vệ và nô bộc bình thường, dường như ai cũng có linh cảm chuyện gì sắp xảy ra, đồng thời cũng đoán được việc thành lập Chấp Pháp Đường có lẽ là do một tay Tiêu Trần thúc đẩy.  

             Toàn bộ từ trên xuống dưới Tiêu gia đều đang bàn tán xôn xao về việc liên quan đến Chấp Pháp Đường nhưng đối với việc này Tiêu Trần không chút nào để ý, lúc này ở sân sau nhà, Tiêu Trần nhìn hai mươi tên đệ tử của Tiêu gia trước mặt, những người này đều là ngũ đại trưởng lão dòng chính của Tiêu gia lựa chọn ra, đương nhiên bên trong không có người nào thuộc Nhị gia và Tam gia.  

             Chỉ vỏn vẹn hai mươi người, lúc này đối mặt với Tiêu Trần, trong mắt của mọi người đều không nhịn được lộ ra vẻ sùng bái, đối với bọn họ Tiêu Trần chính là niềm tự hào của Tiêu gia, nếu không có Tiêu Trần thì sẽ không có Tiêu gia hôm nay.  

             Trên mặt lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, đảo mắt nhìn một lượt từng người trong đám người, cuối cùng Tiêu Trần bình tĩnh nói: “Các người biết mục đích thành lập của Chấp Pháp Đường là gì không?”  

             “Biết rõ.”  

             Đối mặt với câu hỏi của Tiêu Trần, mọi người trăm miệng một lời đồng thanh đáp lại.  

             Hiển nhiên là năm vị trưởng lão đã giới thiệu cho bọn họ tất cả những vấn đề liên quan đến Chấp Pháp Đường nên Tiêu Trần đương nhiên không cần nhiều lời nữa, cười nhạt một tiếng, Tiêu Trần nói tiếp.  

             "Tốt, vậy hôm nay ta sẽ cho xuống các ngươi nhiệm vụ đầu tiên, bắt đầu điều tra rõ chuyện của Tam gia và Nhị gia. Không cần phải quá lo lắng ta chỉ cần biết rõ chân tướng sự việc."   

             Chấp Pháp Đường được thành lập, Tiêu Trần giao nhiệm vụ chính là bắt đầu điều tra Nhị gia và Tam gia. Khi nghe điều này, sắc mặt của hai mươi người bọn họ mặt không thay đổi nhiều, như thể họ đã dự đoán được trước điều này.  

             Bọn họ cung kính đáp lại, sau đó Tiêu Trần để cho đám người đó giải tán bắt đầu xử lý Nhị gia và Tam gia, sau khi đám người rời đi, Tiêu Trần ngẩng đầu nhìn lên trời, bình thản nói: "Nhị thúc, Tam thúc hy vọng các ngươi không tự mình tìm đường chết."  

             Bên này Tiêu Trần đã bắt đầu hành động, cùng lúc đó ở một đại viện khác của Tiêu gia, đây là nơi ở của Nhị gia Tiêu gia, lúc này ở bên trong mật thất. Hai người Nhị gia và Tam gia của Tiêu gia đang ngồi đối diện với nhau, nhìn sắc mặt của hai người rõ ràng có chút khó coi.  

             Nhị gia tên là Tiêu Mạt, Tam gia tên là Tiêu Phong, lúc này hai người tụ tập lại, Tam gia Tiêu Phong bắt đầu nói: "Nhị ca, tên tiểu tử Tiêu Trần này vừa về đã thành lập Chấp Pháp Đường, điều này rõ ràng là đang nhắm vào chúng ta. Tên Tiêu Kình kia còn không đành lòng ra tay với chúng ta, nhưng mà tên tiểu tử Tiêu Trần không hề có chút cố kỵ. Hai người chúng ta cần phải chuẩn bị sớm thôi.”  

             Đã sớm biết được tin tức thành lập Chấp Pháp Đường, hơn nữa dựa vào thân phận của Tiêu Phong và Tiêu Mạc, bọn họ cũng hiểu rõ thêm nhiều hơn về nội tình bên trong.   

             Đồng thời cũng rất nhanh đoán được Tiêu Trần thành lập Chấp Pháp Đường nguyên nhân lớn là bởi vị bọn họ.  

             Sau khi nghe những lời này của Tiêu Phong, Nhị gia Tiêu Mạc trầm tư  một lúc rồi nói: “Tam đệ, ngươi nên hiểu rõ với năng lực của Tiêu Trần, theo ta nói, cứ thôi đi vậy, bây giờ Tiêu Trần trở về, mọi chuyện đều đã không thể cứu vãn.”   

             Đối mặt với Tiêu Trần, Tiêu Mạc đành phải thu quân rút lui, không còn cách nào khác. Danh tiếng của Tiêu Trần trong Tiêu gia nổi danh không ai có thể so được, bây giờ Tiêu Trần đã trở về, muốn tranh giành quyền lực trong tay hắn là điều gần như không thể.  

             Nhưng nghe xong đề nghị từ bỏ này, vẫn cự tuyệt nói: "Nhị ca, chúng ta đã vất vả lâu như vậy, bây giờ bảo ngươi từ bỏ, ngươi có cam tâm không? Chỉ còn bước cuối cùng là toàn bộ Tiêu gia đều thuộc về chúng ta, vả lại phía sau chúng ta còn có thái tử điện hạ.”  

             Tiêu Phong không cam lòng, miệng hắn quả nhiên còn thốt ra thái tử điện hạ, nghe thấy thái tử điện hạ, vẻ mặt của Tiêu Mạc liền thay đổi.   

             Nói trắng ra, tại sao cả Tiêu Mạc và Tiêu Phong vừa có thể nắm giữ quyền lực tài chính của Tiêu gia, vừa có thể nắm giữ Tiêu Gia quân, phía sau không thể thiếu sự trợ giúp của thái tử điện hạ, đương nhiên chính là Thái tử Mạc Phong của Lăng Phong quốc.  

             Không giống như phụ thân mình Mạc Dao, Mạc Phong thân là đương kim Thái Tử, đối với Tiêu gia ở huyện Lĩnh Sơn như một chiếc xương cá kẹt trong cổ họng, như bị mắc nghẹn lại.   

             Thật ra điều này cũng không có gì đáng ngạc nhiên, đối mặt với một nơi tồn tại gần như là một đất nước bên trong một đất nước, tin rằng không có Hoàng đế nào cho phép, nhưng vì sự tồn tại của Tiêu Trần khiến hoàng thất không dám có bất cứ hành động gì, chuyện này mới không còn cách nào.  

             Cũng là bởi vì hắn không dám trở mặt với Tiêu gia, vì lẽ đó Hoàng đế Mạc Dao lựa chọn dùng kết sách quan hệ tốt với Tiêu gia nhưng Thái tử Mạc Phong thì khác, hắn không chọn làm theo cách làm của phụ hoàng mình để tạo mối quan hệ tốt với Tiêu gia mà thay vào đó hắn dùng thủ đoạn xấu xa với ý đồ khống chế Tiêu gia, chính thủ đoạn này đã giúp vị thế của hắn được nâng lên và cũng kiểm soát được Tiêu gia.  

             Không có chút nghi ngờ, Tiêu Mạc và Tiêu Phong là người do Mạc Phong lựa chọn, vì vậy trong mấy năm qua, Mạc Phong đã dốc hết công sức để giúp đỡ bọn hắn nắm quyền.  

             Không ai nghĩ rằng đằng sau cuộc đấu đá của Tiêu gia còn có bóng dáng của hoàng thất, mà Thái tử Mạc Phong không thể không nói hắn ta quả thực là một người rất dã tâm.  

             Biết rõ rằng Tiêu gia có sự tồn tại của Tiêu Trần, nhưng hắn ta vẫn dám làm như vậy. có lẽ mục đích của hắn chính là để cho Lăng Phong quốc chỉ có một nơi có quyền lực lớn nhất, đó chính là hoàng thất.  

             Nghe Tiêu Phong nhắc đến Thái tử điện hạ, Tiêu Mạc sững sờ, thấy vậy Tiêu Phong nói tiếp:  

             "Nhị ca,  tối hôm qua ta đã chuyển thư cho Thái tử điện hạ, điện hạ nói sẽ đích thân đến đây, mọi thứ bây giờ đã chuẩn bị kỹ càng, chỉ còn bước cuối cùng thôi. Nhị ca, đến bước đường này rồi chúng ta không thể rút lui, nếu không mọi thứ chúng ta đã làm trước đây đều uổng công."  

             Tiêu Phong tiếp tục khuyên nhủ, hơn nữa những nói hắn nói cũng không khó nghe, đương nhiên hai người bọn họ đã chuẩn bị đầy đủ, chỉ thiếu một đòn cuối cùng, nếu như thành công thì Tiêu Kình sẽ bị đuổi xuống vị trí gia chủ. Đến lúc đó toàn bộ quyền hành ở Tiêu gia đều nằm trong tay của hai người bọn họ.  

             Dưới sự thuyết phục của Tiêu Phong, cuối cùng Tiêu Mạc cắn răng và lựa chọn buông tay đánh cược một lần.  

             Cũng trong lúc Tiêu Phong và Tiêu Mạc đang bí mật bàn bạc, Thái tử Mạc Phong bí mật rời khỏi nơi đây, chỉ mang theo mấy chục tên thị vệ bên người.  

eyJpdiI6IkVGTVAyWWlRT3RNSXM5STMxZWhyUEE9PSIsInZhbHVlIjoiZE5XY1wvN1BPbUN3bkFoMkYzUlVxa2V5MzNOclVreHhzMVBtTlBtY3ArY0psSlJYZDFOMUZTYnlrSTFUcW5Lb0ZqQmJYc3R3dCtYNVRIK1wvQ1g5czlkbThoV1wvWjZMVDVMaWVEU3YxVW8xNVNVMm5Tc2pcL1pkQlh5NndGS2RDMmNEQWcxblhPTUl6aHhKeHRMemZETG9Fc0ZtQitLNGdVYnIzQ3lnNVcrNDdjQThreXlwanp3VzRIK1dzSCtNUzBGMzY5dlkzZFAyazRVNG01aTdWdVdXY21xWE8xNmRBMzh5bDZEZTU0MzJ2Uzh4UHN6a09jQWxDQ1RFZTQ1OHRpbERWMmdJNXFPa0tyZmpIK0oxVloyb1VBeUp0aHF5UEZ4eEFcL0dcL1FOQW5tV1VIQm1NRENDZFl1N0lYbU9OdVVQM1BkeG0wS1BDWGxQOUZIOGF3Um5XNGlWRXRiOU5RZk9SK2VIUkVlMUtrTWI4S3luaEZIb2xUdU1hcjJUaU1xZ0dGa0dOSkw4T1JhWU1DN2ErNDlyU3llNjlNZTVOd0FPelhcL3dPb3pEVVgzcmFQN3AyTjhnUjFJM0J5XC91c0pFN0ZxUTJ6STZMb3c2SUFTNCtGUWsxckZlemlHcm9oRExlQXhtOWEzV3J4bUkwa0NNbVpiYWRudWJ3c1FIekp1Vlg4c0w5REh4UzJSUmpCMlwvTmhpZ3JJUk93PT0iLCJtYWMiOiJkMTJkNTcxNmZlODNkYzk5ZWY2NGNhOTMxOTk1MWE5YzU1OWZjNDM3NWM0NzRhNjhhMWIwN2MzYjE3Y2JlNTMzIn0=
eyJpdiI6ImR1RWVrVjVIeWIzaVdicU84NFNFVEE9PSIsInZhbHVlIjoiMmVGR0E2eFpxT21cLzBXSWM1dWhjcUYzNDhheWViaXgyRWE0VmdTVlNiekkxeEVkbU1ZV2VQeGhjYSs0VE9PY2prUVpaV0VTNXJYcmhlejZteWV4eGdmRm84ckM0bTI3K1JEZENpNXNaeWpCUkZvV1JZM0JMcVhaalNRVUNGaEpWYzMzSGFPTnl2VEdaN3dLWVwvRDM0bzc0VmVGazJHc3pRK2F1bm4zaXdBdzVFRlhncWxESW5UekFCOGpjQ1BLTlwvd0Znc09WZDJISnVObDVNSTBmM1ZHNjZXUmdFWm5jVjlFTVQreDZidDlKaW90dCtvUnZzMm96NXBaMzYxQkxSaDdhbG10ZHVCc2xRSU1EZkRKOHMyWVBFYlZ6SlAzYU9LSlhlNGNNZmw4U3JUallja0F1dnNUcnZuckorcWVpbk82Q1YyelN5VjVnK2NSbkNBa2VldVo4R2ZrandpZmRkSEFiSmtWVTFzRWk1bHdQeTNlc1ZtVm1Rdzd6cmdlMHk1c1hFK3A3SWVlRmNSMml1R1dpXC9LdWtWQXg1MUtTTmliUW1UTEdpckFxZEZKd2tQSkJPeU1GZ0NHeVNQdkhteFduMWZyNmNrZWNJQ1Z6RmJSMUM5bjJFRmp6ZFdwaHdnMk9FV2RyNDIxcXUwSnRleUVIcTFqWjVoWnBIdEJlT00rYW1pY3l2VnEwQjFaWXI2a0RtZEtWckJRVVJJUjNnQkRDeDJ0U25uRnp1NHFJajR2MXlSNzh5TndVejBxUExaODhVQnNcL1p5V2xENVNqckdSRjVcL09sbFpZZVh1SzU0MGphVGh1SzBTWVRqek1lZ2ZEQ0VGZ1dCZW9xaVpmMXgybEJNQThqd2xjN2J3KzhRTFZoRTlkRHVLRkl4M0ZJdFpjRTVQdjdmZ2lua3BkbWF6a2J4RjAwMFwveUJ6M2JFcWVkSkZKaXJLTkdDUm5SaFlUN0hIbXlPZz09IiwibWFjIjoiZjQ0NTZhYzRkYzIyYjVjZmU4YTdiYjQ0NWZlMDlkNTE4NzFjZDY5NmFkODUzOTVlMWNiY2M5YTMwNGUyOWY4YyJ9

             Giọng nói Mạc Phong giảm dần, hai mắt khép hờ và nở một nụ cười nhàn nhạt. Trong xe ngựa lúc này nghe được cả tiếng kim rơi, chỉ có tiếng vó ngựa không ngừng vang lên.

Ads
';
Advertisement