Kiếm Chủ Bát Hoang - Tiêu Trần

Mạc Phong tuổi còn trẻ mà có chí khí lớn đi đến quận Lĩnh Sơn, với tư cách là Lăng Phong quốc Đại hoàng tử, hắn ta muốn có một đế quốc hoàn toàn thống nhất, vì thế một gia tộc như Tiêu gia không được phép tồn tại.  

             Đương nhiên, Mạc Phong cũng không phải là một tên ngốc, hắn ta biết rõ năng lực của Tiêu Trần ra sao. Nhưng xem ra lần này Mạc Phong đến cũng không phải trở mặt với Tiêu Trần càng không có ý định làm gì hắn, chẳng qua là muốn trợ giúp Tiêu Mạc và Tiêu Phong bước lên vị trí gia chủ.  

             Bởi vì chuyện này, Mạc Phong mới dám… làm như vậy, bằng không với thân phận, địa vị của Tiêu Trần, Mạc Phong làm sao dám khiêu khích Tiêu Trần, hơn nữa, sự việc lần này Mạc Phong không nhất thiết cần ra mặt, mà là trong chính nội bộ của Tiêu gia có vấn đề. Do đó, đối với địa vị của Tiêu Trần đương nhiên cũng sẽ không làm gì nhiều được.  

             Ngay lúc đó, trong lúc Mạc Phong chạy về phía quận Lĩnh Sơn, Tiêu Mạc và Tiêu Phong cũng đang chuẩn bị bước cuối cùng, mấy năm qua cùng với sự giúp đỡ của Mạc Phong, hai bọn họ đã lôi kéo được không ít tộc nhân của Tiêu gia, và bây giờ chính là thời điểm để đưa ra đòn cuối cùng.  

             Dựa theo kế hoạch của Tiêu Mạc và Tiêu Phong, bọn hắn muốn triệu tập hội nghị toàn tộc một lần, tại hội nghị lần này, hai người bọn họ dẫn đầu vạch tội của Tiêu Kình đồng thời lợi dụng việc hai người bọn hắn lôi kéo người trong Tiêu gia trong suốt mấy năm qua, cưỡng ép đem Tiêu Kình từ bỏ vị trí gia chủ.  

             Thử nghĩ xem, nếu hơn phân nửa dòng tộc tán thành thay đổi gia chủ thì đến lúc đó cả Tiêu Trần cũng không nói thêm được gì, dù sao đây cũng là ý nguyện của tất cả mọi người, cho dù là địa vị, danh tiếng của Tiêu Trần dù có cao hơn nữa thì hắn ta có thể công khai đối đầu lại tất cả mọi người trong Tiêu gia sao.  

             Sự việc đang được bí mật tiến hành, ngoài việc liên hệ với người Tiêu gia đang ở bên ngoài, Tiêu Phong còn bí mật điều động thêm quân của Tiêu gia, từ quận Lĩnh Sơn đến từng thành trì bên trong, đem Tiêu Gia quân tập hợp lại tổng cộng là hơn 30.000 đại quân, đều đang hướng tới Lĩnh Sơn Quận Thành, hiển nhiên hành động này của Tiêu Phong chính là hy vọng dùng Tiêu Gia quân đến uy hiếp Tiêu Kình, đề hắn ta chủ động thoái vị.  

             Đại bộ phận người Tiêu gia cùng với thanh danh hiển hách Tiêu Gia quân đều bị Tiêu Phong và Tiêu Mạc khống chế hoàn toàn, thoạt nhìn, hai người dường như nắm vững cơ hội chiến thắng, với năng lực như vậy, bọn họ muốn mưu đoạt  vị trí gia chủ của Tiêu Kình cũng không phải là một việc khó gì, chỉ là bọn hắn hiển nhiên không chú ý tới, trong lúc hai người đang âm thầm hành động, Tiểu Trần cũng không nhàn rỗi.  

             Sớm đã truyền lệnh Chấp Pháp Đường bắt đầu điều tra hai người Tiêu Mạc và Tiêu Phong, hai ngày sau đó, Tiêu Trần cũng nhận được không ít tin tức liên quan đến hai bọn họ.  

             “Lôi kéo được nhiều người trong Tiêu gia lại còn bí mật điều động Tiêu Gia quân lao tới quận thành Lĩnh Sơn. Nhị thúc, Tam thúc, các người muốn phản sao?”  

             Đối với việc hai bọn họ đã làm, Tiêu Trần cũng không thèm để ý, ngược lại là việc hai bọn họ đang làm đã khiến hàn ý trong lòng của Tiêu Trần dần dần nhiều.   

             Tiêu Trần cũng đã trở về rồi, nhưng hai người bọn họ vẫn ngang nhiên muốn chiếm đoạt vị trí gia chủ, các thành viên trong Chấp Pháp Đường không ngừng hồi báo tin tức lại cho hắn, Tiêu Trần đại khái cũng đã đoán ra được hành động hai người bọn họ rồi, đơn giản chỉ là muốn bức vua thoái vị, bức bách phụ thân hắn nhường vị trí cho gia chủ.  

             Cũng không biết là có phải mình đi tới Trung Thổ thần vực hay không, cho nên nhận thức của hai người Tiêu Mạc và Tiêu Phong đối với bản thân chỉ dừng lại tại ở Đông Dương vực, từ đầu đến cuối bọn họ vẫn luôn cho rằng mình chỉ là một tiểu bối, nên cho dù Tiểu Trần cố ý cho bọn họ một cơ hội sửa đổi, nhưng hai người họ vẫn không biết quý trọng cơ hội này.  

             Trong mắt lóe lên một tia lạnh lùng, Tiêu Trần chậm rãi đi tới bên cửa sổ, nhìn màn đêm bên ngoài cửa sổ nói: "Vốn là người cùng tộc, các người đã không niệm tình huynh đệ ruột thịt với phụ thân, thì đừng trách đứa cháu này.”  

             Dứt lời, Tiêu Trần lấy ra Truyền  m Phù, trực tiếp làm phép, Truyền  m Phù hóa thành một tia ánh sáng trắng, trong chốc lát liền bay vào hư không biến mất không thấy gì nữa. Không rõ Tiêu Trần liên lạc với ai, không chút nghi ngờ, Tiêu Trần cũng đã bắt đầu ra tay.  

             Bầu không khí ở Tiêu gia càng ngày càng trở nên u ám, mặc dù nhìn bên ngoài Tiêu gia rất bình thường không có gì khác biệt nhưng chỉ cần ngươi cẩn thận liền có thể cảm nhận được rõ ràng phong ba bão táp đã nổi lên.   

             Hai ngày nữa trôi qua trong sự yên bình, hôm qua Mạc Phong đã bí mật đến quận thành Lĩnh Sơn, Tiêu Mạc đích thân sắp xếp một nơi ở bí mật cho hắn ta, sau đó ba người rất nhanh liền bắt đầu thương nghị, nhìn như có thể ép Tiêu Kình bức hạ vị trí gia chủ.  

             Phong ba trong Tiêu gia bắt đầu nổi lên, mà bên ngoài bởi vì càn quét sạch thành Đông Quan trên diện rộng, cuối cùng đến hôm qua cũng đã nhận được một tin chiến thắng.  

             Tại Đông Dương vực, tên Ma Sứ kia đang ẩn nấp ngày hôm qua bị Thiên Đan Chúa Tể và Mộc Thiên Chúa Tể liên thủ tấn công, cuối cùng hắn liều mạng bị trọng thương, thậm chí còn bị gãy một cánh tay, tên Ma Sứ mang trọng thương chạy trốn.  

             Ma Sứ bị thương nặng, tự nhiên tinh thần của tất cả tu ma giả sĩ đều phấn khích, hơn nữa theo thương tích của Ma Sứ, hiển nhiên không thể chữa lành trong thời gian ngắn, như vậy Đông Dương vực trong thời gian ngắn đã không còn gì đáng ngại và ít nhất an toàn cũng đã tăng lên, hơn nữa sau khi trải qua trận chiến này, Thiên Thần lục địa đã gần như hoàn toàn khống chế được tất cả các đại thành trì ở Đông Dương vực, nếu như còn có tu ma giả ẩn nấp, hiển nhiên bọn họ cũng không thể làm nổi lên được sóng lớn lớn.   

             Hành động càn quét của Đông Dương vực hoàn toàn thắng lợi, nhưng cuộc đấu tranh nội bộ ở Tiêu gia chỉ mới bắt đầu, sau sự xuất hiện của Mạc Phong, cuối cùng Tiêu Mạc và Tiêu Phong cũng bắt đầu hành động.  

             Vào một ngày, hai người họ đề nghị đồng thời tổ chức hội nghị toàn tộc hơn nữa rất nhanh được sự đồng ý của đa số họ dàng dòng chính đồng ý, thời gian được ấn định vào sáng sớm ngày mai, đến lúc đó tất cả những người tròn mười tám tuổi trong dòng họ chính của Tiêu gia đều muốn tham gia hội nghị lần này.  

             Hội nghị toàn tộc là truyền thống của Tiêu gia, chỉ có thể được tổ chức khi xảy ra chuyện lớn, đồng thời theo lời dạy của tổ tiên Tiêu gia, hội nghị toàn tộc có thể bãi nhiệm chức vị gia chủ.  

             Nhận được tin toàn tộc hội nghị toàn tộc sắp tổ chức, Tiêu Kình và Bạch Như Nguyệt đã gọi Tiêu Trần tới, nhìn ánh mắt nhìn về phía Tiêu Trần có phần phức tạp, Tiêu Kình chậm rãi nói: "Trần Nhi, ngày mai ngươi thật muốn ra tay với Nhị thúc, Tam thúc?"   

             Người hiểu rõ đều biết hội nghị toàn tộc ngày mai hiển nhiên chính là đuổi người gia chủ Tiêu Kình này đi, điều mà lúc này Tiêu Kình lo lắng lại không phải là vị trí gia chủ của mình, mà là hai vị đệ đệ của hắn, mặc dù Tiêu Trần chưa nói gì, nhưng Tiêu Kình có thể cảm giác được Tiểu Trần sớm đã chuẩn bị đầy đủ, hai đệ đệ của hắn hoàn toàn tự mình tìm cái chết.  

             "Phụ thân, nếu không quyết đoán sẽ khiến mọi thứ loạn lên, việc này người cũng không cần quản nữa, mọi việc giao cho hài nhi là được, hội nghị toàn tộc ngày mai, bọn họ có nói thế nào, người liền nghe vậy, về những việc còn lại cứ để ta lo.”  

eyJpdiI6IkFzbExDbDM5WXIzM0RkcmNPT2pxSUE9PSIsInZhbHVlIjoiUEdOWjJHSnZIWEp2Z2NqZmRHdFFsTDlVcGlMT1JtWU9YNmxkc2NXVXhFZ3Y1eWdiaXVvNHhEdlVVbnB4ampFY1BRbGNKbXZTRDhPNjFCYTRnVWNCVGduRE1SZmo5eWxIRmFVSmZDZWdsUEJIY3pMZHJqd0FSdUdPMllWdGF0bnlMNDdBVVl4ODc4cnVlSFpQXC82UG1NMXpYbEZCeGNueUdVNUtHZkg0R2ZmQ00rNURyRWhRa0VKTTJraDk5WVBwT3Ftc2tydXdsTmJnMitJQ1V5dWdsQ0kwc3hYaXVMSURcL1JVSHFwV1UzVkFKQWUxZEdjT1lPWDNFNUVxVFFRU3FiWWRFZzlZSEZFNHZrZUwrbTZtZ2lLSHZXQlRGR0NHakx5TzU0TmwxdjZOOGdNeXZHekk3UFdGOWlXRWNjR3ZHZ0Irb0c5bVFcL0c3a2lIdEJ3OUUwSjFUME40V1ZnV2lNMWFIQUc4bjM3bndLWEhQbEtuTU1uRmpLcUZTQk5pN2FzY1RzUTBGeVYyVVpLYmo3UFR4UU95RVRmUTJcLzVDWWZLS1FBblAycGk0STFrWHhWK3FRaG1XZnBuUUZ0ZTBmSWIzXC93M29wXC9aYzZENmkzUjlqSWxSM0RNMXo5WnVDMUlYUjdIT09NS2g1N1Q1d1BhS1hjUDBmaVZJSXh2ZUp4NVwvYktJeU9cL0pEZHE4YlBFNFFVWDlTdXBaU1BLYkY3QVlCcGo0WDVzR2lTV3FLUHNtZjZCOXo2eVB4TEFoZzRLOWszajBPZWhHUFJxUTVFRFdKVmg1d3B2aFkzNk15SStoTnBtaENhSjBySEVoa1VJT2FLZWVESHJiY0Rqd2RUcVNaNXFWOWxJTDMrY2lUZmZrdERtSG5NZEc4endaV0pERHhJZEJYYlRIQVZyaktrN21cLzNQaU03REQrVWJiT2VpSFBPcjR4dXFIVDFQQW1FK0UwOWE3bFNpUWUrMVRQWnE3blNaaERlNXJcL3JuUjhiVWtrQWFFSnYzWlNHZHAxa2NheE0za3Q0cDM4dVBTYXY4NnZlVDRaVDZlSXhHWmJEUCtlQzFmMXVma01ERWx2K05NdzFPa3BsQWtcL0JQbWVHVlhZMVF2QkliK1wvSHhpbmtcL1ZGb3REN3h4WHpEOVVMRFNlUmlmM1JoNzBqbGdrUElvR1lacU9pNlhpVTNcLzRneUx6ZE9FZ2JUZUFDVGhoT2xhb1E4UWlVV1pHWVlLV3dib1wveW4xUVwvM1NqUkFOMnZqdFl5bSt6UGJqTldjdExwRVlGamRNdURXVVhsOGlMdnFXdzloTFwvTG9iY3BjU1crclpjWFhyb296V1V5YWJpWStJYk5iXC8zWnR3d1IyZ3RtUzNXd1U3WXo2OEFLRXVGVERkT0NYM2ZmN0FZMDZmTlFGdk5tbTdBbGswZHY1elpKOWFcL0Nnd3M5UGhzMjZTYUluQ1UwZUwwaDBFZ1BUZDFZY050TnV0WE9tZz09IiwibWFjIjoiMGJjZjVjNmM2MjhlYmE5ZWYyZTRiODYyMDJiZTViNTA3MmFiMWI2MjA3Yjk4YmQ3YzYzYmE2OTRjNDRiZmRlMyJ9
eyJpdiI6Ikk1Y1wvanU1Uk9WY1hGWTRGNVwvNkd3Zz09IiwidmFsdWUiOiJIVUt5RU0wRHlQUHVPTWhUcW5rRWc1QVJCRHgySjlFNEo1WUNrTTlvbWROeG0remtyTXhqWVJOTFZpWXNUM2NYbVFEOXdrOU1YTVlqQlZtWld4R1ZQWURwVTJUZEpvd2FPdm1IeTdRaFhmMEN1VFR5QTVhK0FHTkJyMGNrU0thS2Y2U3dnUzV2YW10T2wxWXhXanlWRWJRWWpnYmU4ZTllMUFHNGIxMUFxaTU3U3VzZ2s5aFdGTUY4WTJIdTJSbTNJaisza0FUaDdMZXlmZ21Kd2kwQ0p3WkZlRFpUREFzWlJlbjExclgrN3JVPSIsIm1hYyI6IjQ1NjA3NzgyZWM5NWJjOGRkZGU0NmYyNWVmZjBhYjllODQ2NDNlNzQ3MmZmZDhlMzkyYzYzMzM0MWMxYjg4ZjAifQ==

             Tiêu Trần gật đầu và đáp.

Ads
';
Advertisement