Nhắm mắt ngồi xếp bằng trong mộ phần Cửu Tiêu Thần Lôi, dùng thời gian ba ngày, cuối cùng Tiêu Trần cũng củng cố vững chắc tu vi Địa Minh cảnh nhập môn.
Trong thời gian ngắn hẳn là không có khả năng có đột phá, cho nên Tiêu Trần cũng không lãng phí thời gian nữa, lựa chọn rời khỏi mộ phần Cửu Tiêu Thần Lôi.
Lúc đến Cửu Tiêu Chúa Tể cũng đã nói, nếu tu vi đột phá thì có thể tự rời đi. Ra khỏi mộ phần Cửu Tiêu Thần Lôi, chỗ đầu tiên mà Tiêu Trần đến là nơi ở của Cửu Tiêu Chúa Tể. Vốn muốn gặp mặt nói lời cảm tạ, nhưng đáng tiếc, hình như Cửu Tiêu Chúa Tể không có ở đây, bất đắc dĩ, Tiêu Trần chỉ có thể trở về Thiên Kiếm Phong. Về phần mình đã đột phá cũng chỉ có thể chờ Cửu Tiêu Chúa Tể trở lại rồi mới nói.
Trở lại Thiên Kiếm Phong, đem chuyện mình đã đột phá Địa Minh Cảnh nói cho Thương Huyền cùng Đan Vân Đạo Tôn biết. Đối với chuyện này, hai người tự nhiên là vô cùng cao hứng, tùy ý trò chuyện vài câu với bọn họ xong, lúc này Tiêu Trần mới quay trở về Vô Trần Cư.
Trở lại Vô Trần Cư, thời gian đã trôi qua gần một tháng, lúc này Tần Thủy Nhu cũng đã thành công đột phá Huyền Nguyên cảnh đại viên mãn. Hai người cùng nhau đột phá, trong lòng Tiêu Trần tất nhiên là vô cùng vui mừng, màn đêm buông xuống liền mời Tần Hằng, Tề Nghiên, Mạc Kiệt cùng mấy người hảo hữu đến Vô Trần Cư làm một trận lớn.
Ban đêm bên trong Vô Trần Cư, một đám người ngồi vây quanh một chỗ vui vẻ uống rượu ngon, thấy Tiêu Trần đã đột phá Địa Minh Cảnh nhập môn, trong lòng Mạc Kiệt chỉ có hâm mộ và cao hứng, không hề có chút ghen ghét nào.
Từ Đông Kiếm Các đã làm bạn tốt với Tiêu Trần, tuy bây giờ tu vi Mạc Kiệt mới chỉ đến Huyền Nguyên cảnh tiểu viên mãn, có thể nói đã là hoàn toàn bị Tiêu Trần bỏ xa. Nhưng biết rõ thiên phú của mình không có khả năng so sánh với Tiêu Trần, Mạc Kiệt cũng hy vọng từ đáy lòng rằng sau này Tiêu Trần có thể một bước lên trời.
Đều là bằng hữu tốt không có gì giấu giếm nhau, đám người ngồi uống đến tận đêm khuya thì mới lần lượt cáo từ rời đi, Tiêu Trần cũng chìm vào giấc ngủ dưới sự hầu hạ của Tần Thủy Nhu.
Vào lúc Tiêu Trần thành công đột phá Địa Minh Cảnh, nhiều nhất không quá ba ngày, những người còn lại trong thập đại Kiêu Vương cũng sôi nổi thành công xuất quan, tu vi đều đã đạt đến Địa Minh Cảnh.
Thập đại Kiêu Vương thành công đột phá, chuyện như vậy tất nhiên không gạt được người đời. Hơn nữa, vào lúc thập đại Kiêu Vương cùng nhau đột phá, Kiêu Vương của Phần Thiên Tông là Hoàng Phủ Ngạo đã lớn tiếng thông báo với thiên hạ, muốn tổ chức một lần Thiên Kiêu thịnh hội với quy mô chưa từng có. Phàm là những người phía trên Thiên Kiêu ở Thiên Thần đại lục đều có thể tới tham gia.
Muốn mở tiệc mời tất cả cấp bậc Thiên Kiêu, đương nhiên, mục đích chủ yếu nhất khi Hoàng Phủ Ngạo làm như vậy cũng là muốn để thập đại Kiêu Vương lần đầu tề tụ hội về một chỗ.
Đối với việc Hoàng Phủ Ngạo muốn tổ chức thịnh hội, tin tức này vừa đưa ra, toàn bộ Trung Thổ Thần Vực lại không tránh khỏi tránh có chút chờ mong.
Ngay ngày thứ hai sau khi Hoàng Phủ Ngạo buông lời, Phần Thiên Tông quả nhiên đã có hành động. Đầu tiên xác định địa điểm tổ chức thịnh hội là ở trên hồ Thiên Đảo nổi danh nhất Thiên Thần đại lục.
Đảo Hồ Thiên, tên như ý nghĩa chính là hồ nước có hàng ngàn đảo nhỏ, hoàn cảnh tươi đẹp như thơ như hoạ, là địa phương phong nguyệt lâu đời nổi tiếng nhất Thiên Thần đại lục. Bên trong hồ Thiên Đảo có thanh lâu nổi danh nhất Thiên Thần đại lục nhất - Bách Tiên Lâu.
Tục truyền, bên trong Bách Tiên Lâu này có một trăm vị hoa đán. Mỗi người đều giống như tiên nữ hạ phàm, làm cho người ta vạn phần lưu luyến. Có vô số võ giả không ngại xa xôi ngàn dặm chạy tới đây chỉ vì muốn nhìn thấy dáng vẻ của trăm vị tiên nữ này.
Nhưng không nên cảm thấy trăm vị tên tiên nữ Bách Tiên Lâu này chỉ là nữ tử phong trần bình thường. Theo lời đồn thì các nàng tinh thông mọi thứ cầm kỳ thư họa, hơn nữa mỗi người đều có thiên phú xuất sắc, về mặt tu luyện không hề thua kém đệ tử của các thế lực lớn. Càng quan trọng hơn là trăm vị tiên nữ này vẫn còn tấm thân xử nữ, từ khi các nàng xuất thế đến nay vẫn chưa hề tiếp đãi bất kỳ một vị khách nhân nào.
Bây giờ, Thiên Kiêu thịnh hội lại xác định địa điểm tổ chức ở hồ Thiên Đảo, rõ ràng là đã nhận được sự đồng ý của Bách Tiên Lâu. Vừa nghĩ tới chuyện đông đảo Thiên Kiêu sẽ tề tựu về hồ Thiên Đảo, người đời đều suy đoán, lần này chỉ sợ là các tiên nữ Bách Tiên Lâu đều sẽ lộ diện.
Thiên Kiêu kết hợp cùng với mỹ nhân, hoàn toàn hấp dẫn sự chú ý của người đời, hơn nữa, Hoàng Phủ Ngạo cũng đặt tên cho lần Thiên Kiêu thịnh hội này là Thiên Thần Kiêu Vương Hội.
Ý tứ rất rõ ràng, tuy là có đông đảo Thiên Kiêu tụ hội nhưng nhân vật chính thật sự vẫn là thập đại Kiêu Vương, cho nên mới đặt tên là Thiên Thần Kiêu Vương Hội.
Địa điểm ở Hồ Thiên Đảo, thời gian định vào sau một tháng, cùng lúc đó, rất đông đệ tử Phần Thiên Tông cũng cầm thiệp mời trong tay, lên đường chạy tới các nơi, tự mình đưa thiệp mời đến tay các đại Thiên Kiêu. Cùng là thập đại Kiêu Vương, thiệp mời của đám người Tiêu Trần không những là do chính tay Hoàng Phủ Ngạo viết, càng quan trọng hơn, đưa tin người rõ ràng đều là tuyệt thế Thiên Kiêu của Phần Thiên Tông.
Để Thiên Kiêu đến đưa thiệp mời, có thể thấy được thân phận thập đại Kiêu Vương cao đến mức nào. Đây chỉ sợ cũng là do Hoàng Phủ Ngạo cố ý, vì muốn để thân phận thập đại Kiêu Vương bất ngờ xông ra.
Ngoại giới bởi vì Thiên Thần Kiêu Vương Hội mà huyên náo xôn xao, đồng thời theo thời gian trôi qua, các đệ tử Phần Thiên Tông cũng đã lần lượt đem thiệp mời đưa đến tay các đại Thiên Kiêu.
Giống như Cửu Tiêu Cung, tất cả Thiên Kiêu không riêng gì đỉnh cấp Thiên Kiêu hay là tuyệt thế Thiên Kiêu, lúc này đều đã là nhận được thiệp mời. Nhưng Tiêu Trần lại là một ngoại lệ, bởi vì thiệp mời của hắn không giống với các Thiên Kiêu bình thường khác, là được đưa riêng tới.
Ngày thứ tám sau khi trở về Vô Trần Cư, rốt cuộc thì tuyệt thế Thiên Kiêu đến từ Phần Thiên Tông cũng tới. Đi thẳng đến Thiên Kiếm Phong, bên trong Vô Trần Cư, vị tuyệt thế Thiên Kiêu đến từ Phần Thiên Tông tên Mạnh Lương này đã gặp được Kiêu Vương có danh hào là Yêu Kiếm Tiêu Trần.
Ngồi trong sân, Tần Thủy Nhu đang nép vào bên cạnh, lần đầu tiên Mạnh Lương nhìn thấy Tiêu Trần không biết vì sao hắn ta thân là tuyệt thế Thiên Kiêu, thế mà trong lòng lại sinh ra ý khẩn trương căng thẳng.
Cũng không dám nhìn kỹ dung mạo Tần Thủy Nhu, sợ chọc giận Tiêu Trần, Mạnh Lương chậm rãi đi đến trước mặt Tiêu Trần cung kính thi lễ, sau đó lấy ra một tấm thiệp từ trong nạp giới, cẩn thận đưa lên, vẻ mặt căng thẳng nói:
"Tiêu Trần sư huynh, đây là thiệp mời do chính tay Hoàng Phủ Ngạo sư huynh viết."
Biết chuyện Thiên Thần Kiêu Vương Hội, Tiêu Trần mỉm cười tiếp nhận thiệp mời, nói:
"Ta sẽ đi. Dọc đường mệt nhọc rồi, sư đệ ở lại Thiên Kiếm Phong nghỉ ngơi mấy ngày, cũng để cho ta tận tình chủ nhà.”
Nói xong, Tiêu Trần gọi Thanh Lạc, để nàng đi gọi Mạc Kiệt tới.
Rất nhanh, Mạc Kiệt đã vội vã chạy tới Vô Trần Cư. Thấy vậy Tiêu Trần vừa cười vừa nói:
"Vị này là Mạnh Lương sư đệ từ Phần Thiên Tông tới, Mạc Kiệt, mấy ngày nay ngươi mang Mạnh Lương sư đệ dạo chơi ở Thiên Kiếm Phong một chút nhé."
"Vâng." Nghe Tiêu Trần nói, Mạc Kiệt gật đầu đáp.
"Đa tạ Tiêu Trần sư huynh." Mạnh Lương cũng mở miệng nói cám ơn.
Để Mạc Kiệt chào hỏi Mạnh Lương, đợi hai người rời khỏi xong, Tiêu Trần mới mở thiệp mời, tùy ý quét mắt qua một chút, trên mặt lộ ra nụ cười nhàn nhạt nói:
"Nàng tự xem đi." Đưa thiệp mời cho Tần Thủy Nhu, Tiêu Trần ra hiệu cho nàng nhìn xem.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất