« Trời ban thịnh thế, Thiên Kiêu xuất hiện lớp lớp, yêu nghiệt hoành hành. Khắp nơi đều là thời đại Thiên Kiêu tranh hùng, nhưng thập đại Kiêu Vương đột nhiên xuất hiện đã nghiền ép đông đảo Thiên Kiêu dưới chân. Nay thập đại Kiêu Vương đều đã đột phá gông cùm xiềng xích, bước vào cảnh giới Địa Minh, cho nên từ nay về sau chúng Thiên Kiêu càng không có sức đánh một trận.
Nay Hoàng Phủ Ngạo bất tài lấy gạch thử ngọc, tổ chức Thiên Thần Kiêu Vương Hội lần đầu tiên. Ý định ban đầu là để các Kiêu Vương gặp mặt, nhưng suy tư thật lâu vẫn luôn cảm thấy không được hoàn mỹ. Chợt thấy thời đại này Thiên Kiêu xuất hiện lớp lớp, mà Kiêu Vương chúng ta lại có thể áp đảo phía trên bọn họ, cho nên vì sao lại không thể thu nạp các đại Thiên Kiêu làm môn khách, tăng thêm thực lực cho Võ Đạo của chúng ta trong tương lai.
Thiên Kiêu làm môn khách, Kiêu Vương làm Chủ Công. Về phần số lượng môn khách, tất nhiên phải nhìn vào năng lực của các Kiêu Vương. Hồ Thiên Đảo, Kiêu Vương tranh bá, môn khách chọn chủ, chờ mong Yêu Kiếm đại giá quang lâm.
Hoàng Phủ Ngạo bái thượng. »
Không có quá nhiều lời nói nhảm, nhưng trên thiệp mời lại viết ra mục đích chủ yếu của Thiên Thần Kiêu Vương Hội lần này. Đó chính là để thập đại Kiêu Vương chọn lựa môn khách, nói cách khác là chuyện các đại Thiên Kiêu chọn chủ.
Xem hết nội dung phía trên thiệp mời, Tần Thủy Nhu cũng khẽ mỉm cười nói: "Thống lĩnh Thiên Kiêu trên thế gian, Hoàng Phủ Ngạo này tâm khí rất cao nha, thế mà lại đem một đám Thiên Kiêu trở thành môn khách."
Môn khách nói trắng ra chỉ là tùy tùng, cùng bản thân thế lực sở thuộc không có quan hệ quá lớn. Làm một cái so sánh, Tiêu Trần là người của Cửu Tiêu Cung, nhưng nếu có đệ tử Thiên Đan Cốc hay là Phần Thiên Tông ngưỡng mộ Tiêu Trần, vậy hoàn toàn là có thể trở thành môn khách của hắn, cũng chính là tùy tùng của Tiêu Trần, việc này cũng không ảnh hưởng gì đến thân phận đệ tử Thiên Đan Cốc hay Phần Thiên Tông.
Muốn thông qua Thiên Thần Kiêu Vương Hội để xác định môn khách riêng của mỗi người trong thập đại Kiêu Vương, động tác này của Hoàng Phủ Ngạo rõ ràng là muốn biến thời đại này thành thời đại của thập đại Kiêu Vương. Mà những Thiên Kiêu kia, ngay cả tư cách trở thành vai phụ cũng không có, chỉ có thể biến thành đầy tớ, đi theo phía sau Kiêu Vương mình đã lựa chọn, lấy thân phận pháo hôi tham dự vào trong thịnh thế tranh phong này.
Coi một đám Thiên Kiêu là đầy tớ, pháo hôi, không thể không nói Hoàng Phủ Ngạo này hoàn toàn xứng với chữ ‘ngạo’ trong tên của mình. Quả thực là cuồng ngạo không biên giới, xem thiên hạ anh hào vì chó cỏ không đáng tiền. Nhưng nói đi thì cũng phải, hắn ta đúng thật là có vốn liếng này.
"Vậy chàng định làm gì?" vừa cất kỹ thiệp mời, Tần Thủy Nhu vừa nhìn về phía Tiêu Trần hỏi.
Rất rõ ràng, Tần Thủy Nhu đang hỏi Tiêu Trần có muốn thu nhận môn khách hay không, hoặc là nói có đồng ý với quyết định của Hoàng Phủ Ngạo hay không, để tất cả Thiên Kiêu đều biến thành môn khách của thập đại Kiêu Vương.
Đối với câu hỏi của Tần Thủy Nhu, Tiêu Trần khẽ mỉm cười nói:
"Ta có đồng ý hay không không quan trọng, giống như Hoàng Phủ Ngạo nói, bây giờ đại thế đã định, các Thiên Kiêu đã không còn khả năng tranh đấu với thập đại Kiêu Vương. Lúc trước cùng cảnh giới bọn họ không phải đối thủ của thập đại Kiêu Vương, bây giờ tu vi lại bị kéo giãn, càng thêm bất lực, cho nên, lựa chọn một Kiêu Vương mình ngưỡng rồi trở thành môn khách dưới trướng vị đó, chỉ sợ cũng là lựa chọn duy nhất của bọn họ."
Đối với đề nghị của Hoàng Phủ Ngạo, Tiêu Trần cũng không kháng cự. Nghe vậy, Tần Thủy Nhu khẽ mỉm cười nói:
"Chàng đó, còn không nói thật, rõ ràng là bản thân không phản đối, còn nói quang minh chính đại như vậy. Được rồi, để ta xem lần Thiên Thần Kiêu Vương Hội này, dựa vào danh hào Yêu Kiếm của chàng, rốt cuộc thì có thể thu hoạch được bao nhiêu môn khách."
Biết rõ Tần Thủy Nhu đang nghĩ gì, nhưng khi nghe xong mấy lời này, Tiêu Trần lại ôm nàng vào trong ngực, mỉm cười nói:
"Đồ ngốc, nàng ở đây nhìn cái gì, lần Thiên Thần Kiêu Vương Hội này, nàng đi cùng ta."
Tiêu Trần để Tần Thủy Nhu cùng mình tới tham dự Thiên Thần Kiêu Vương Hội. Nghe được lời này, Tần Thủy Nhu rất vui mừng, nhưng sau đó lại có chút do dự nói:
"Đây chính là tụ hội của bậc Thiên Kiêu, hơn nữa còn là lần đầu thập đại Kiêu Vương tụ họp, chàng dẫn ta đi có phải là không tốt lắm hay không?"
"Sợ gì chứ, ta muốn làm việc gì, có ai có thể ngăn cản sao? Lần này ta muốn ở trước mặt tất cả các Thiên Kiêu, nói cho bọn họ, Tần Thủy Nhu nàng là nữ nhân của ta. Ha ha."
Không hề có chút lo lắng nào, cao giọng cười một tiếng, Tiêu Trần lập tức quyết định.
Có chút bá đạo, nhưng đối với việc này Tần Thủy Nhu cũng xoắn xuýt gì nhiều. Nam nhi sẽ lúc có hào khí ngút trời, mà đây cũng là mị lực khiến nữ nhân không cách nào kháng cự được.
Vùi đầu thật sâu vào trong lồng ngực Tiêu Trần, lòng Tần Thủy Nhu tràn đầy cảm động, cũng không từ chối nữa, nhỏ giọng nói một câu: "Tất cả ta đều nghe theo chàng."
Tiêu Trần đã quyết định sẽ dẫn Tần Thủy Nhu tham gia Thiên Thần Kiêu Vương Hội, cùng lúc đó, sau khi định ra thời gian cùng địa điểm diễn ra Thiên Thần Kiêu Vương Hội, trong Bách Tiên Lâu ở hồ Thiên Đảo, trăm vị tiên nữ tiếng tăm lừng lẫy Thiên Thần đại lục cũng bắt đầu âm thầm kích động.
Cho tới nay, từ đầu đến cuối trăm vị tiên nữ đều chưa từng tiếp khách. Lần này các nàng đúng như người đời đã phỏng đoán, là sự tồn tại đặc thù tham gia Thiên Thần Kiêu Vương Hội, hơn nữa còn ở trong rất nhiều Thiên Kiêu, lựa chọn người mình ngưỡng mộ trong lòng, hiến ra lần đầu của bản thân. Thậm chí có thể làm đạo lữ, quãng đời còn lại ngày ngày làm bạn bên cạnh các Thiên kiêu này, điểm này cũng đã được lâu chủ Bách Tiên Lâu cho phép.
Không nên cảm thấy lâu chủ Bách Tiên Lâu làm như vậy là mua bán lỗ vốn. Thật ra chuyện này tuyệt đối không thua thiệt, nghĩ lại thì dùng một nữ nhân đã có thể leo lên một vị Thiên Kiêu, điều này bằng với việc làm cho Bách Tiên Lâu tăng lên không biết bao nhiêu nhân mạch, có thể nói là mua bán một vốn bốn lời. Bởi vậy cũng có thể thấy là lâu chủ Bách Tiên Lâu vô cùng khôn khéo.
Không ít tiên nữ đã bắt đầu âm thầm chờ mong Thiên Thần Kiêu Vương Hội bắt đầu, nam nhân bình tất nhiên sẽ không có cách nào lọt vào mắt xanh của các nàng, nhưng mà Thiên Kiêu cũng đủ rồi.
Trong mắt các tiên nữ, bọn họ càng thêm mong đợi chính là thập Đại Kiêu Vương ngạo nghễ đứng trên tất cả Thiên Kiêu
Lúc này, trên một hòn đảo nhỏ ở hồ Thiên Đảo, mười mấy vị thiếu nữ xinh đẹp đang ngồi quanh một chỗ nói chuyện phiếm, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng cười như Chương bạc, cả vùng không gian bởi sự xuất hiện của mười mấy thiếu nữ này mà trở nên tươi đẹp đến cực điểm.
"Tỷ tỷ, tỷ nói xem lần này tỷ có thể gặp gỡ được người mình vẫn luôn mong chờ trong mộng hay không?"
"Vậy muội thì sao, có thể gặp được không đây, muội muội tốt của ta?"
"Đương nhiên là sẽ gặp được rồi. Tất cả Thiên Kiêu trên Thiên Thần đại lục đều tề tựu về đây, bọn họ đều là nhân trung long phượng, những phàm phu tục tử kia làm sao mà so sánh được. Muội tin là mình nhất định có thể gặp được lang quân như ý, ước nguyện quãng đời còn lại."
"Có phải ngươi đã quên mất rồi hay không, ở trên Thiên Kiêu còn có thập đại Kiêu Vương, ở dưới hào quang của bọn họ, coi như tuyệt thế Thiên Kiêu thì chỉ e là cũng đều phải ảm đạm phai mờ. Đến lúc đó, ta chỉ sợ các ngươi Chương mắt những tuyệt thế Thiên Kiêu kia, cả đám đều chen phá đầu cũng phải chạy đi đoạt thập đại Kiêu Vương."
Các thiếu nữ che miệng cười khẽ, thời điểm có nên nói đến thập đại Kiêu Vương hay không, vẻ mặt các nàng đều bất đắc dĩ, bởi vì các nàng biết, thập đại Kiêu Vương cho dù hoàn mỹ, nhưng lại không phải là người các nàng có thể nghĩ tới, bởi vì đó là mục tiêu của các tỷ tỷ trong Thập Diễm.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất