Lật Ngược Ván Cờ

28.

"Tại sao lại lừa ông ấy chứ?"

Giang Yển nghi hoặc nhìn tôi.

"Rõ ràng đứa trẻ đó là do em cứu!"

"Anh chỉ... lúc đó anh chỉ muốn trêu chọc em thôi."

"Còn nữa, người chạy một nghìn mét là anh! Bài kiểm tra thể chất của con gái chỉ là tám trăm mét thôi. Nhưng người khen ngợi lại là em!"

Tôi khẽ cười: "Em nói vậy, ba sẽ vui hơn, đúng không?"

"Con gái ruột của mình lớn lên mà chưa từng nhận được hơi ấm tình thương, hay thỉnh thoảng vẫn có chút ấm áp..."

"Là bậc cha mẹ, chắc chắn sẽ muốn nghe vế sau hơn."

"Như vậy trong lòng cũng bớt dằn vặt, bớt áy náy."

Con ngươi của Giang Yển khẽ co lại, khóe môi hơi cong lên, bàn tay anh nhẹ nhàng đặt lên đầu tôi, giọng dịu dàng: "Nhã Nhã, anh nghĩ cuối cùng mình cũng đã hiểu rồi."

Câu này khiến tôi ngạc nhiên: "Anh hiểu cái gì?"

"Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn. Có những người dù phải lớn lên trong môi trường tồi tệ, nhưng vẫn giữ được sự thiện lương, vẫn có thể nở rộ như một đóa hoa rực rỡ trong lòng mình."

"Nhã Nhã, đó chính là em!"

"Và anh... cũng định sẵn sẽ bị một người như em cuốn hút."

29.

Ôn Nam Khê bị đuổi khỏi nhà Tần, chỉ có thể quay về nhà họ Ôn.

Cô ta hết tìm Hoắc Anh than phiền, lại quay sang khóc lóc với cha nuôi.

Dì gọi điện cho tôi cũng có nhắc đến chuyện này.

"Ba con chắc chắn sẽ đến tìm con, ông ấy đang rất giận."

Tôi cảm kích trong lòng, dịu dàng đáp: "Dì yên tâm, con sẽ ứng phó tốt. Dì cũng nhớ chăm sóc bản thân nhé."

"Ngoài ra, Giang Yển, anh ấy đã ở bên con trong nhà họ Tần. Anh ấy rất tốt, dì đừng lo lắng quá."

Dì dường như thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì tốt, vậy thì tốt! Chỉ cần hai đứa con ổn là được! Giang Yển còn nó... không sao, không sao, miễn con không thấy phiền là được."

Tôi bật cười: "Sao có thể chứ! Anh ấy rất tốt với con!"

Giang Yển tình cờ đi ngang qua cửa, nghe thấy câu này, bước chân khựng lại, khóe môi chậm rãi cong lên.

Chờ tôi gọi điện xong, anh mới gõ cửa rồi bước vào.

"Chú Ôn đến tìm em rồi, còn có Hoắc Anh nữa."

Tôi nghiêm mặt.

"Đến nhanh thật! Đúng là ruột thịt có khác!"

Anh dịu dàng trấn an: "Em không cần để ý đến họ. Dù sao bây giờ em đã có chú Tần... còn có anh nữa."

Chữ "anh" được anh nói rất nhỏ, nhưng tai tôi thính nên vẫn nghe thấy, lòng cũng vì thế mà dịu lại.

30.

Ôn Châu nhìn thấy tôi mà nhất thời không dám tin.

Dù sao mấy ngày nay, ba đã bỏ ra một khoản tiền lớn để sắm cho tôi cả một căn phòng đầy quần áo, túi xách và trang sức.

Hôm nay tôi tiện tay chọn đại một bộ.

Nhưng đúng là "người đẹp vì lụa", bộ đồ này lại khiến tôi trông có vẻ ra dáng hơn hẳn.

Chỉ là, Hoắc Anh vừa đến đã mắng tôi xối xả:

"Tao nuôi mày mười mấy năm, chẳng phải để mày ức h.i.ế.p con gái tao đâu! Lá gan mày to gớm nhỉ! Dám bắt nạt Nam Khê à?!"

Bà ta trừng mắt nhìn Ôn Châu: "Anh bị câm rồi à?! Nó ức h.i.ế.p con gái chúng ta như thế, anh không có gì để nói chắc?!"

Ôn Châu hơi cau mày, giọng điệu ôn hòa: "Nhã Nhã, con xưa nay luôn ngoan ngoãn hiểu chuyện, lần này cũng nghe lời ba đi."

"Con đi xin lỗi Nam Khê đi, nói rõ mọi chuyện với cư dân mạng, đừng để con bé bị oan ức."

Kiếp trước, Nam Khê vu oan tôi ăn cắp tiền, tôi bị oan ức mà khóc lóc giải thích. Khi đó, họ đã nói gì nhỉ?

"Quả nhiên không phải con ruột, tay chân bẩn thỉu như vậy!"

"Làm sai còn không chịu nhận!"

"Xem ra, mày muốn nếm thử gia pháp rồi!"

Bất kể tôi có nói gì, họ cũng không tin.

Cũng giống như bây giờ, bất kể Nam Khê nói gì, họ cũng sẽ tin.

eyJpdiI6Ijdnbks0NFNoUFd0d0xKMlFoc2xXcUE9PSIsInZhbHVlIjoiaXBPOWt5N0RacEt5eFREQUYxRTRaOHQ3NExzZnl5b2M2UVBCOGRQaEM3dWF1SG04cW5Bd2VaQWZtSndFVWF6NkdMYWN2RUZqelwvWjB3MUtFckY4S2NCMDBZeEJaUHZuSkRnS3BZTkhndG0yck5MelFzUVNiS0x4ektKR3FPbzNjbTMzZnMycDB4MFJxdmI3cStEOVl0c3V2WEdRbGpwRmQrZGlhSkpyZkY0N0NHcXdKMnNHa0ZmdVpnVUFmYTZXNUNIakMya3RzbElzcUJNUVZvN2hydWlRTkF6QXVsQWFnNGdHZFZmRzI3NEFhRVZcL3UweUZjMHBBZ1BEZXVTTUhRakNCN2JKWk9BQlNcL0RycnpReGtmd1NkVFBwa3VIZkNGdTF0ZjBDWHFcL3Y1Sm5MWWl5Zm9qRFlKblljR3E2RzJcL1VqQ1kzXC9cL0NiZm5SdHIyZjZTemhjT0dMeGFWUnY3SmNQb3RtRFJlT0MxeHo3RmtPRjZjRHdnd2lsbGJkNmRTNCIsIm1hYyI6IjkzMGE4MzJmZDIzOWU3NDAyNDEzZDQ0MmNlMzhmMjNjMzFlNzFlOGI5NThhMGYwNzBlZDRhNGIyM2VlNjgxY2IifQ==
eyJpdiI6IkZFUERtWXd4XC8rcnFsK25XNGZ4ekJnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkcxcndBdHZNV0F0SnhqQWtIcWd3aFJ1ZGVjYVJKdUU5TU1QTTVuV3ZNY2NHQ2dTYjJITk1hVVd0ZWRZVWx4WmVIMEEwdjhWaW5iZHNBTnpVek5wcFhpVVJ2eW4rYnNSRFwvKzIrS0pCc3dMUT0iLCJtYWMiOiI4NDM3OTQ1YTNiYTBiY2EwYTRiZDBlYWY4ZDkxNWQwM2Q0ZDg4N2JhYmEwMWYwOGRmNDIyMmZhN2U0Zjg4YWI2In0=

Ba bất ngờ xuất hiện phía sau tôi, vỗ nhẹ lên vai tôi, giọng trầm ổn: "Nhã Nhã nhà chúng ta, tuyệt đối không chịu bất cứ ấm ức nào!"

Ads
';
Advertisement