Lật Ngược Ván Cờ

19.

Dưới tác dụng của sức mạnh tài chính, kết quả xét nghiệm ADN nhanh chóng có.

Tôi và Tần Xuyên đích thực là cha con ruột!

“Vậy vấn đề là, Nam Khê rốt cuộc là con ai? Có phải con gái của chú Ôn không?” Giang Yển hỏi.

Tôi chớp mắt một cái, nảy ra ý tưởng: “Đúng rồi, cô ấy là em gái anh đó!”

Giang Yển liếc tôi một cái.

Tôi cũng không chịu thua, trừng mắt nhìn lại!

Anh ta bật cười, nhưng chỉ trong vài giây lại trở về vẻ mặt nghiêm túc.

“Vậy bây giờ chú Tần định sắp xếp cho Nhã Nhã thế nào? Nhã Nhã mới thực sự là con gái ruột của chú!”

Tần Xuyên gật đầu, giọng điệu chắc chắn: “Chú tuyệt đối sẽ không để Nhã Nhã chịu thiệt thòi!”

Nhưng ngay sau đó, ông ấy đổi giọng: “Nhưng còn Nam Khê, con bé cũng lớn lên bên cạnh chúng ta. Nó tuy kiêu căng, tùy hứng, nhưng cũng đã cùng chúng ta vượt qua khoảng thời gian nhớ nhung con. Những năm không tìm thấy con, mẹ con ngày nào cũng khóc cạn nước mắt, sống chẳng bằng ch*t.”

Tôi nghe xong, trái tim siết chặt, nỗi đau và phẫn uất dâng lên cuồn cuộn.

Hít sâu để giữ bình tĩnh, nhưng từng lời thốt ra đều run rẩy: “Nhưng tôi—đã bị mẹ ruột của Nam Khê cố tình đánh tráo! Đúng vậy! Chính cái ‘con gái ngoan’ mà ông nhắc đến, Tần Nam Khê! Cô ta đã sớm biết thân phận thật sự của mình, nhưng vẫn mặt dày chiếm lấy bố mẹ tôi, chiếm đoạt cuộc đời đáng lẽ thuộc về tôi!”

20.

Tần Xuyên sững sờ, không thốt nên lời.

Một lúc lâu sau, ông ấy run giọng hỏi tôi: “Những gì con nói… là thật sao?”

Còn hỏi có phải thật không ư?!

Cuộc đời mà tôi đã thực sự trải qua có thể là giả sao?!

Cơn giận bốc lên ngùn ngụt, tôi bật dậy tức tối: “Hừ! Chủ tịch Tần chỉ cần cho người theo dõi Tần Nam Khê thì sẽ rõ ngay thôi!”

Thấy tôi nổi giận, ông ấy vội vàng trấn an: “Nhã Nhã, con hiểu lầm rồi, bố không có ý không tin con. Chỉ là… Nam Khê lớn lên bên cạnh bố, thế mà nhân phẩm lại thấp kém đến mức này…”

“Người ta từ nhỏ đã được mẹ ruột chăm bẵm, chủ tịch Tần nghĩ sao?” Tôi chợt nhớ đến việc ba tháng nữa ông ấy sẽ phá sản, bèn tốt bụng nhắc nhở: “Chuyện trong nhà dù rối đến đâu vẫn có thể giải quyết, nhưng trên thương trường mà bị phản bội thì chẳng thể vãn hồi đâu.”

“Chủ tịch Tần bảo trọng!”

Nói rồi, tôi vung tay mở cửa, kéo theo Giang Yển phừng phừng rời đi.

Trên đường, anh ta hỏi tôi: “Em biết rất rõ chuyện của Tần thị nhỉ?”

Tôi cười hì hì, lấp liếm: “Đọc tin tức, nghe bình luận thôi mà.”

Anh ta nhìn tôi đầy ẩn ý: “Em biết chuyện thân thế của mình từ bao giờ?”

“Từ lúc—”

Tôi còn đang định qua loa cho xong thì bỗng bị anh ta giữ chặt vai, ép sát vào giữa anh và vách thang máy.

“Không được lừa anh!”

21.

Vậy tôi còn có thể nói gì đây?

Nói là tôi trọng sinh ư?

Tôi mà nói ra, Giang Yển có tin không?!

Nỗi rối bời tràn ngập trong lòng.

Đột nhiên, tôi nảy ra một ý! Tôi nhón chân, ngẩng đầu kề sát anh ta.

Không khí xung quanh đột nhiên trở nên lạnh lẽo.

Bầu không khí mập mờ bỗng chốc dày đặc.

“Em—”

Mặt anh ta lập tức đỏ bừng.

Tôi có thể nghe thấy nhịp tim anh ta đang đập loạn trong lồng ngực.

Nhịp thở cũng rối loạn không kém.

Tôi đắc ý nở nụ cười nhếch mép.

“Wow! Giang Yển, anh cũng có ngày hôm nay sao?!”

Nếu bây giờ tôi có thể nhìn thấy biểu cảm của mình, chắc chắn là cực kỳ đáng ăn đòn!

Cũng biết mình đáng ăn đòn, thế nên tôi lập tức rút lui.

Nhưng ai ngờ, anh ta lại bất ngờ nghiêng người áp sát...

Hơi thở nóng rực bỗng chốc xâm chiếm không gian nhỏ hẹp trong thang máy.

Nhìn đôi môi mềm mại của anh ta càng lúc càng gần—

“Đinh dong!”

Tiếng chuông thang máy vang lên.

Anh ta tiếc nuối lùi lại.

Còn tôi... chân mềm nhũn.

“Nhóc con!”

Anh ta cười xấu xa, rồi bế bổng tôi lên.

eyJpdiI6IlQwZXFiSnFlSkFLU0JrcFE5WWh2QWc9PSIsInZhbHVlIjoiQkVIZjhzUXZIQnlrdlk3ZVJLeDhrY2gyT05sWnI4aGRTUTAybDRqaElBbnBjc2ZcL2hwV3hqbmduM0VPalhNZ1hVeEV5OFNJZkt1TG8weW4zRFRiQjA2czFtNmlsNGJMU1FPMGxvb1luRE9cL0hHNFRHWGtpSE9xekJHNWE1QjRRZmtSSzJVT21HSXB3bkVQTWVDYWJGWUsxWDVBXC8wWjRQXC9PbklBemdnU0xVbzQxMFBvREtyajFpSE9mVHl5XC9oNGJxTWwzTGJnV0MyTDlwN2lVUWdvVVc2eStnTkRnek92dkkzXC9oTmRlTkk1eE92QnY3Um94STFEazNia3UycTg2VTJOdzY2cVJhcXh4Um1aRUxRMXpBalE9PSIsIm1hYyI6IjY5ZDg1NTkwM2Y3NzQ4ODRhNDQwMmU2ZjkyM2I3ZWY2NThiZmFkZDFhYzc3MTdiNDFmNTkwNWZhNWVkYWJhZTYifQ==
eyJpdiI6IlFcLzBYXC9TeDFadUhNeHBDaVwvT2liNnc9PSIsInZhbHVlIjoiTkh3VEdvQmhPOHhPOHJOWUxoNHdnY2hMd1dOVVJ6ZWhxdHExT1R4dnArelNkTzJtQVk4aDRhTVJNNEVXOVFTTmFCM2hNamFTUkhNbllpRXEzeENvb2ZnSFB5enFlSm5aWVhVdmdyZ1VQVjdtaDREaVdjT1Q5T21cL0t2VW5NY1pXN3lkZVk1NzlCcHJZOW9tT2xRNzZDNHRRb0JreHFlS0RyT1lQS3NlNkY1VEJQQnRZMnZcL0NEeGQzT1J0MGRyMExkR1pFVEg4M05FUzhjRDJaTGh3UWx3PT0iLCJtYWMiOiIwYjQ3Y2ViZmNlODJkZmEyOTJhYTllYjUyZjlkNzliOTA5YzZjYTFlNDY3NjVlNzdiOGIxYzRmNDAwYjk3ZmI3In0=

Công ty Tần thị... đông người như vậy cơ mà!

Ads
';
Advertisement