LIVESTREAM ĐOÁN MỆNH CHO NGƯỜI HỮU DUYÊN

Thạch Dũng Sinh chính là sử dụng linh thảo để làm giàu. Nhưng mà đây cũng là chuyện của hơn 30 năm trước.

Khi đó, hắn là con cháu của thế gia truyền thừa, cầm linh thảo được bảo tồn trong nhà và vài cách điều chế rồi ra ngoài trị liệu cho phú thương.

Sau này mới biết được, bản thân mình đã lãng phí cái gì.

Đồng thời, bởi vì hắn rời khỏi gia tộc, cũng không nghe trưởng bối khuyên bảo, sau đó truyền thừa của gia tộc đương nhiên cũng bị cắt đứt.

Thật ra bản thân hắn vẫn rất có thiên phú.

Nếu không sẽ không thể chỉ dựa vào thảo dược và phương thuốc mà đã có thể trị liệu cho bệnh nhân.

Thế nhưng mà, gia tộc không có nội tình. Tương đương với không có nước cờ đầu. Vòng tròn cũng không hoan nghênh hắn.

Gia tộc xuống dốc đương nhiên sẽ bị đào thải dần dần.

“Không nghĩ tới, trong tay của Tần đại sư còn có cả bảo bối linh dược.”

Tần Dược cười một tiếng.

“Nếu như không biết là tôi có thì sao ông lại biết tôi có thể trị được cho ông vậy?”

Thạch Dũng Sinh cười khổ một tiếng. “Đúng là không thể gạt được Tần đại sư.”

Mọi chuyện đúng là bắt đầu từ chuyện bán đấu giá. Mấy thứ như nhân mạch đúng là rất thần kỳ.

Thạch Dũng Sinh không ở trong vòng luẩn quẩn đó.

Nhưng mà hắn lại từng đi cầu những đại sư trong vòng luẩn quẩn kia.

Lần này Tần Dược để lộ bản thân có rất nhiều linh dược, có đại sư đã thông báo cho Thạch Dũng Sinh.

Để hắn chú ý đến Tần Dược.

Đương nhiên, đối phương cũng không nói về chuyện linh dược, chỉ nói thực lực của Tần Dược rất mạnh, cũng có thể giải quyết chứng bệnh của Thạch Dũng Sinh.

Điều này đã cho Thạch Dũng Sinh hi vọng.

Thạch Dũng Sinh hiện tại đã hoàn toàn hiểu được, nhất định là có tin tức gì đó mà hắn không biết.

“Nếu như lần này tôi may mắn có thể sống sót, nhất định sẽ quay về tổ trạch, nghiêm túc nghiên cứu truyền thừa gia tộc một lần nữa, hi vọng có thể tạo phúc cho nhân loại. Dù là trở về làm một lão đông y, chắc hẳn cũng đúng quy cách!”

Hắn cười khổ một tiếng.

Thật ra, hiện tại trong xí nghiệp, cổ đông của công ty vẫn cho là trong tay của Thạch Dũng Sinh còn có linh dược, chỉ là không có lấy ra mà thôi.

Cho nên dù hắn bệnh nguy kịch, cũng không ai nhớ thương đến cổ phần trong tay của hắn.

Đồng thời, trong xí nghiệp có một tồn tại thần y như hắn, dường như đều khiến cho người ta cảm thấy cao hơn những người khác một cái đầu.

Hiện tại, Thạch Dũng Sinh mới phát hiện, chính mình đã bỏ qua cái gì.

Linh dược, linh thảo mà hắn tiêu xài vẫn còn có ở trong vòng truyền thừa thế gia, thế nhưng mà hắn lại không thể tiếp xúc tới!

Tần Dược chỉ vào nhân sâm màu vàng trong tay.

“Phần này là Huyết Nhân Sâm, dùng để bổ khí huyết, tăng cường thể chất, có hiệu quả thần kỳ. Nhưng mà, thân thể của ông bây giờ quá yếu, quá bổ cũng không tiêu nổi, chỉ cần một nhánh này là được rồi!”

Hạt Huyết nhân sâm có vẻ như sẽ bùng nổ hơn, nhưng mà hiệu quả của rễ huyết nhân sâm lại ôn hòa hơn rất nhiều.

Rễ nhân sâm này chẳng qua chỉ dài 2 cm, kích thước một ly mà thôi, so với cả nhân sâm thì không có ý nghĩa gì cả.

Nhưng mà chỉ một chút như thế đã có thể có hiệu quả mọc lại thịt từ xương rồi.

Tần Dược lại lấy hạt sen, để Tiểu Tử cầm đi nấu với cháo trắng.

Qua mười phút đồng hồ.

Mùi hương hạt sen và mùi nhân sâm hòa quyện với mùi gạo đã bay ra.

Sau đó, Tiểu Tử bưng một chén cháo chè hạt sen màu vàng đi tới.

Mùi thơm này, chỉ là hít vài hơi thôi đã có thể khiến cho người ta nuốt nước miếng.

“Tần đại sư, tôi đến!”

Địch Tân Nhân một bên vội vàng cúi đầu, cầm cháo và thìa lên.

Không dám để cho Tần Dược động thủ.

“Ăn một miếng trước, không cần nhiều, sợ sẽ không chịu nổi.”

“Được!”

Tần Dược đứng ở phía sau Thạch Dũng Sinh.

Địch Tân Nhân cẩn thận thả nửa muỗng cháo, đút cho hắn ăn.

Thạch Dũng Sinh gần như là chật vật nuốt xuống.

Tay của Tần Dược nhẹ nhàng để vào sau lưng Thạch Dũng Sinh, đưa linh khí vào.

Linh khí bao vây thực vật, dần dần trôi xuống.

Thứ mà Thạch Dũng Sinh ăn đều là đặc chế, đừng nhìn mấy thứ đồ ăn này của Tần Dược rất tốt, nhưng chỉ cần sơ ý một chút thì Thạch Dũng Sinh sẽ bị nghẹn chết!

May mà, có hắn khống chế, tất cả đều bình an.

Sau khi phần cháo thuốc này chảy qua, thực quản của Thạch Dũng Sinh lập tức được một dòng nước ấm bao trùm.

Không chỉ như thế, còn có cảm giác rất trướng. Bởi vì đồ ăn đang tẩm bổ thực quản của hắn.

Những nơi đi qua đều đang chữa trị thân thể của hắn. Không bao lâu sau, phần ăn này đã tiến vào dạ dày của hắn.

Dạ dày nhanh chóng tiêu hao, dinh dưỡng bị hấp thu, toàn thân bắt đầu thoải mái.

Giờ phút này, ngũ tạng lục phủ của hắn đều đang dần khôi phục.

Hắn nhắm mắt lại, giống như là đang ngủ thiếp đi.

Nhưng mà trên gương mặt trắng xám lại đần trở nên hồng nhuận phơn phớt.

Một miếng này ước chừng qua năm phút đồng hồ. “Lại thêm một thìa!”

Tần Dược nói ra.

Địch Tân Nhân lại đút cho đối phương một thìa, lần này lại càng thêm thuận lợi.

Năng lượng lan truyền ra khắp tứ chi, qua một phút ngắn ngủi, bắp thịt héo rút của Thạch Dũng Sinh thế mà lại bắt đầu dần dần trở nên đẫy đà.

Giống như là đột nhiên mập lên.

Vốn dĩ chỉ có 40 kg, hiện tại đã biến thành 45 kg. “Lại ăn!”

eyJpdiI6IjBXZk5ZRTVoc3BEbXVmRGZTZWpxSFE9PSIsInZhbHVlIjoiRUlGdVd6OTN3N1MwTG05NGlwNU1jZkZZempIWHdwaUJsTGhQQ3U0ZUNtSldpNG1OTDRkSjBid3luTlN0aFhHTXBDa3FHZFhVRHlZK3FtcGFcL1Vvb2JENDFPTE9FUjBhM2FjUFZxYnV2dndWUkNDYzg0QWxsN1RIeUxXZGMzMkhQU20xZ1l5S1RONk1UZHhLaUhEOU9IUT09IiwibWFjIjoiZmZkM2ZkNTBmY2JhZDk4YThlMzE2ZjJkNTc4ZjQyODA0NjYyNmRkY2RmYjc2NzkyMDRiYmUzYjcxNTA5YTE0ZiJ9
eyJpdiI6IkVXZnRiUUFpM1ZnQW1wUnNuWEM0K3c9PSIsInZhbHVlIjoiMlBTK283SHJSU2pCUTBXXC8ydHRzV1JnWFc3bHNlaUozRjlwMDcyU2xzcU1xWGk3SnltenZQMG02aTdRWDgrWFZ3OTdJN2Rza1hGUEJPQ3FoRXZ6VDU1VEZZd1ZRcDJcL1VvRHNjN0t3WGRWaStTZEVhWjVQcnQ0SW9OamVHRVBhb2JqM2FRRHpWdDFoVHg2bnNMbU4yZGxxOWRoOTQ1VU9RUzc0Ym1MUGZkTnByMUlEZ3VHUVhjMGdxODJnemNDN3BYSXloenVmaWJNYVhLSmdncGxqWDRJWWI3Zksra2xkVmpEN3VzQisySTZJUXZud1J6YngxTWJXejlHM3lXWndneDNIQ3p2c2tJbU9jVFJWdGZZQytNZz09IiwibWFjIjoiNmU0MTc4NDU4N2I1ZTczYWE1ZDY2NWM3MTY3NDI1NjM1N2M4NWRkNzYwMmUyYTRhYmNkOTQ4Mjk2MDc1N2Q0NCJ9

Một hơi, cảm giác như lại mập thêm 5 kg.

Ads
';
Advertisement