Tần Dược nhấp một miếng trà, lắc đầu.
“Vị duyên chủ này, hãy nghe tôi nói hết đã.”
“Con gái của bà không phải là không có duyên với con trai, mà chính là nam tính sẽ khắc cô ấy!”
“Bà suy nghĩ một chút xem, có phải quan hệ giữa cô ấy và anh họ cũng không tệ, có đúng hay không?”
Người mẹ kia liền vội vàng gật đầu. “Không sai!”
Tần Dược cười một tiếng, “Lúc bảy tuổi, một đao trúng đầu, chảy máu, bây giờ còn lưu lại sẹo đúng không!”
Lần này.
Chẳng những là người mẹ ngây ngẩn cả người.
Mà Doãn Mộng Trúc cũng nhìn về phía Tần Dược với vẻ kinh ngạc.
Cô sờ lên trán của mình.
Cô để tóc dài, còn để mái, không phải là kiểu tóc này thích hợp với cô.
Mà chính là trên đỉnh đầu của cô có một vết sẹo. Do anh họ của cô gây ra.
Đương nhiên, cũng không phải là thâm cừu đại hận gì.
Cô lúc nhỏ thường chơi đùa cùng với anh họ, nhà lại ở nông thôn, có một ít khảm đao, anh họ của cô cũng chỉ lớn hơn cô ba tháng.
Hai người chơi đùa, sau đó thì bắt đầu chơi đuổi bắt, đánh người.
Anh của cô liền cầm đao bửa củi bổ vào đầu cô một đao. Có lẽ đây chính là hùng hài tử đi!
Cũng may mà sọ não của cô cứng rắn. Đến bệnh viện khâu ba mũi.
Việc này cũng có thể coi ra được sao?
Cô lập tức cảm thấy hứng thú đối với vị đại sư này. Mẹ của cô lại càng là vỗ đùi.
“Đúng đúng đúng, không sai, thật sự là do anh họ nó chém.”
Tần Dược nói: “Đây không phải là được rồi sao? Còn có, lúc 11 tuổi, con gái của bà ngồi cùng bàn với một nam sinh, đối phương dùng dầu bút bi đ.â.m xuyên qua lỗ tai của cô ấy.” “Đúng đúng đúng!”
Người mẹ này lại vỗ bắp đùi một cái.
“Đại sư đoán thật chuẩn nha!” Lần này, ngay cả người cha trầm mặc ít nói của Doãn Mộng Trúc cũng nhịn không được mà lên tiếng.
Việc lúc đó gây nên huyên náo rất lớn.
Lần đó thiếu chút đã khiến cho Doãn Mộng Trúc bị tật.
Cha của Doãn Mộng Trúc lập tức cho nam sinh kia hai cái bạt tay ngay tại chỗ.
Phụ huynh của đối phương cũng không có ngăn cản, thậm chí còn thay nhau dạy dỗ con mình ở ngay trước mặt bọn họ.
Sau đó bồi thường 30.000 tiền thuốc men.
30.000 tiền thuốc men ở hiện tại xem ra cũng không nhiều. Nhưng mà 17 năm trước.
Đều có thể mua được nửa căn phòng.
Tần Dược nói: “Còn có vào thời điểm cấp ba, con gái của các người đi ra ngoài chơi với con trai, gặp tai nạn xe cộ, những người khác đều không có việc gì, chỉ có con gái của các người là bị đụng phải.”
Lần này, Tần Dược càng nói, hai phụ huynh này càng cảm thấy Tần Dược nói rất đúng.
Giống như mỗi một lần, Doãn Mộng Trúc đều xảy ra chuyện không may khi đi chung với con trai.
Thật ra, mấy cái mà Tần Dược nói đây đều là mấy chuyện ngoài ý muốn trong cuộc đời của Doãn Mộng Trúc.
Thật ra thì người nào lúc nhỏ.
Mà chưa từng có một lần va chạm?
Hơn nữa, phần lớn đều là cùng mấy đứa nhỏ tinh nghịch. Con trai thường sẽ càng hiếu động hơn.
Cho nên xảy ra chuyện là rất bình thường. Về phần chuyện ở cấp ba.
Đơn thuần chỉ là trùng hợp, đến góp cho đủ số.
“Đến đại học, thì lại càng ghê gớm, hiện tại chúng tôi có một câu, gọi là chớ tới gần đàn ông, nếu không sẽ gặp phải bất hạnh.”
“Con gái của bà chính là kiểu thể chế này, kiểu gì cũng không may.”
“Cũng là bởi vì đàn ông đều khắc cô ấy, ngay cả động vật đều có bản năng là xu cát tị hung, huống hồ là con người?”
“Cô ấy cũng không thể nào tiếp xúc với con trai được.”
Sau khi cha mẹ của Doãn Mộng Trúc nghe xong thì vô cùng lo lắng.
“Đại sư, cậu xem, có thể phá giải một chút được không.” Tần Dược lắc đầu.
Lúc này, bên trong ánh mắt của Doãn Mộng Trúc lại mang theo sự hoài nghi, nhìn về phía Tần Dược.
Chuyện này sao lại thế này?
Tên lừa đảo giang hồ này chẳng lẽ là muốn tranh thủ hảo cảm của mình, muốn ứng phó cha mẹ giúp mình nên mới nói như vậy sao?
Dù sao, lúc lên đại học, thật ra cũng không có xảy ra nhiều chuyện xui xẻo như vậy.
Hơn nữa, phần lớn chuyện khi còn bé đều là trùng hợp.
Thế nhưng mà, đối phương lại có thể tính ra những chuyện này.
Lại làm cho cô cảm thấy là thật, chính mình cũng bắt đầu hoài nghi.
“Mệnh đã định như thế, nói như vậy, sau đó, một người bạn của bà có thể sẽ giới thiệu bạn trai cho con gái của bà, họ Tàng.”
Họ này vô cùng đặc biệt.
“Hai người tiếp xúc nửa năm thì kết hôn!”
“Sau khi cưới ba tháng, con gái của bà sẽ nhảy lầu tự sát!”
Mẹ của Doãn Mộng Trúc bị dọa cho trợn tròn mắt, vội vàng nói: “Tần đại sư, cậu đừng làm tôi sợ? Làm sao có thể chứ!”
Chỉ là bà vừa nói như vậy.
Điện thoại di động lại leng keng một tiếng. Vang lên.
Vốn là mẹ của Doãn Mộng Trúc cũng không nghĩ nhiều. Nhưng mà bà đột nhiên nghĩ tới điều gì, mở wechat ra.
Đập vào mắt, vừa lúc là tin nhắn của một chị em tốt. Gửi một tấm hình.
“Tiểu tử này thế nào, lớn lên đẹp trai, cao 1.85, công việc cũng tốt, xí nghiệp nhà nước. Để tôi gửi wechat của cậu ấy cho chị, sau đó chị gửi cho con gái của mình nha!”
Phía dưới còn có một cái danh thiếp. Tàng Thiên Long.
Lần này, mẹ của Doãn Mộng Trúc nhìn thấy tấm hình này, liền cảm thấy nam sinh này càng nhìn càng dữ tợn.
Nghĩ đến con gái của mình thế mà nhảy lầu tự sát, tim của bà như bị đao cắt.
“Đại sư, vậy phải làm sao bây giờ? Con gái của tôi chẳng lẽ cả một đời đều không kết hôn sao? Vậy lúc về già thì ai sẽ chăm sóc cho nó đây!”
Tần Dược uống một ngụm trà.
“Xã hội bây giờ khác biệt, có rất nhiều người không kết hôn, bạn thân cùng nhau dưỡng lão cũng không ít. Cô ấy có bạn gái, cũng có thể cùng sinh hoạt, các người tuyệt đối đừng trói buộc cô ấy.”
Lời nói này của Tần Dược rơi vào trong lỗ tai của Doãn Mộng Trúc.
Thì ra Tần đại sư này đã biết tất cả mọi chuyện! Cô quả thực đã có một người bạn gái sáu năm rồi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất