Phần bưu kiện này đương nhiên là Phùng Dực gửi Lao Nguyệt Quyền tới.
Sau khi Phương Minh Húc lấy được thì lập tức mở ra, sau đó giao cho Tần Dược.
Tần Dược lật qua nhìn một phen.
Sau đó nhắm mắt, diễn luyện trong đầu một phen. Quả thật là một công pháp nhập môn có thể dẫn khí.
Chỉ cần học tập, siêng năng tu luyện, dẫn khí nhập thể, là có thể bước vào cửa luyện khí.
“Có thể, mỗi ngày bắt đầu luyện tập vào lúc 11 giờ rưỡi tối, tập xong nguyên bộ là 30 phút đồng hồ, vừa lúc đến 12 đêm, lúc có trăng sáng là tốt nhất.”
“Nếu không biết thì hỏi Tiểu Tử, cô bé có thể uốn nắn động tác của anh.”
“Lấy trình độ của anh thì qua năm sáu năm là có thể nhập môn!”
Phương Minh Húc nghe được lời phía trước thì vô cùng cao hứng.
Nhưng nghe đến phía sau thì lại là một trận nhụt chí.
Nhưng mà hắn đã bị đả kích rất nhiều lần tại chỗ của Tần Dược.
Cũng không muốn nhắc lại nữa.
Sau khi về nhà, Phương Minh Húc lấy Lao Nguyệt Quyền ra, thậm chí còn đeo Tĩnh Tâm Phù lên, chuyên tâm nghiên cứu, luyện tập.
Có lẽ yêu thích chính là giáo viên tốt nhất.
Nhưng mà qua bốn, năm tiếng, Phương Minh Húc mới có thể đánh xong toàn bộ quyền pháp một cách khó khăn.
Đến 11:30, hắn ngưng thần tĩnh khí, bắt đầu thi triển Lao Nguyệt Quyền.
Đáng tiếc là vẫn còn chưa thuần thục, lại bởi vì khẩn trương nên có mấy chiêu đánh nhầm.
Đến 12 giờ 15 mới đánh xong. Phí công nhọc sức.
May là hắn chăm chỉ, nếu không ở cửa hàng thì liền về nhà luyện tập, cũng càng ngày càng thành thục.
Cuối cùng, vào ngày thứ ba.
Phương Minh Húc đã đánh xong một bộ quyền vào đúng 12 giờ.
Giờ phút này, hắn cảm giác ánh trăng vô cùng sáng rõ.
Một cỗ ánh sáng nhỏ yếu đang rót vào trong cơ thể của hắn.
Không biết có phải là ảo giác hay không. Trong nháy mắt đã biến mất!
Để lại dư vị khó tả cho hắn. Đứng trọn vẹn một giờ.
Đợi đến khi gió lạnh thổi chó hắn chảy nước mũi, hắn lúc này mới phản ứng lại được.
Ngày thứ hai, lúc nhìn thấy Tần Dược, hắn gần như là không kịp chờ đợi mà nói.
“Tần đại sư, anh nói xem tôi như này có tính là đã nhập môn rồi hay không!”
Tần Dược nói: “Đúng vậy, anh cứ tiếp tục luyện như vậy năm sáu năm là có thể nhập môn luyện khí.”
“Thì ra cái này là nhập môn!” Phương Minh Húc lập tức hiểu ra.
Hắn hiện tại chẳng qua là nắm giữ công pháp và biết chút công pháp mà thôi.
Nếu như thật sự muốn bước vào thì nhất định phải không ngừng tích lũy, đợi đến khi nhận đầy đủ tinh hoa đất trời thì mới có thể tiến vào trong vòng truyền thừa. Lúc này, Tần Dược lấy một trái cây màu đỏ tới.
“Buổi tối hôm nay, anh ăn cái này rồi lại tu luyện.” “Đây là cái gì?”
“Chu Quả.”
“Chu Quả, cái này giống như là quả hồng!”
Phương Minh Húc ngửi một cái, quả nhiên là vị của quả hồng.
Nhưng mà thứ Tần Dược lấy ra đều là đồ tốt, hắn đều xem như bảo bối.
Vừa thu lại, ngoài cửa đã có ba người đi tới. Hai nữ một nam.
Một đôi vợ chồng trung niên, còn có một cô gái trẻ.
Ba người vừa đi, đôi vợ chồng trung niên còn quở trách. “Con xem một chút, chúng ta có thể đi vào, chuyện này đại
biểu chúng ta có duyên phận, hôn sự của con đã sớm tìm người tính toán cho con rồi!”
Sau đó, người phụ nữ trung niên nhiệt tình chào hỏi với Tần Dược.
“Xin chào, Tần đại sư, là bạn tôi giới thiệu tôi tới đây, nói cậu tính vô cùng chuẩn.”
Tần Dược mỉm cười. “Mời mấy vị ngồi.” “Tiểu Tử châm trà.”
Mấy người ngồi xuống, sau đó người phụ nữ trung niên lấy ra một tờ giấy.
“Tần đại sư, đây là bát tự của con gái tôi, cậu xem một chút, lúc nào thì mới có thể kết hôn, nó đã 30 rồi!”
Tần Dược nhận bát tự. Mở ra xem.
Tên và ngày sinh âm đều đã viết xong. Doãn Mộng Trúc.
Tên vô cùng hay.
Bát tự cũng không tệ.
Nhưng mà tuổi tác còn chưa đến 30, bởi vì mọi người luôn luôn nói tuổi mụ, thậm chí còn thích nhiều hơn hai tuổi.
Doãn Mộng Trúc này chỉ có 28 mà thôi.
Nhưng mà, lời của người mẹ cũng có thể lý giải.
Dù sao cũng đã 28 tuổi, trong mắt bọn họ đều là gái đã lớn, còn không kết hôn, đúng là khiến cho người ta vô cùng ưu sầu.
“Được, tôi xem giúp bà!”
Ánh mắt của Tần Dược rơi xuống trên người của Doãn Mộng Trúc.
Trong nháy mắt, liền có thể nhìn thấu con người của đối phương.
Sau một phút, trong lòng của hắn cũng kinh ngạc một chút. Doãn Mộng Trúc này cũng không phải là độc thân.
Ngược lại, đã yêu đương đến sáu năm, bắt đầu từ lúc tốt nghiệp, thậm chí đã ở chung năm năm.
Nhưng mà sự tình này, tuyệt đối không thể nói với cha mẹ. Hiện tại, Tần Dược đang đứng trước một vấn đề.
Là vạch trần Doãn Mộng Trúc.
Hay là giúp đỡ Doãn Mộng Trúc, lừa gạt cha mẹ của cô.
Tần Dược nghĩ một lúc rồi quyết định giúp em gái này một chút.
Dù sao, mấy thứ như này đều không thể thay đổi.
Hắn trầm giọng nói: “Tôi vừa xem tướng mạo của lệnh viện, từ nhỏ đã thông minh, học rất giỏi, nhưng mà nhân
duyên với con trai lại không được.” “Đúng đúng đúng!”
“Đại sư, cậu có thể giúp con gái tôi sửa một chút hay không.”
“Nó đã cái tuổi này rồi mà còn không kết hôn, quay đầu làm sao sinh con đây!”
“Mẹ!”
Doãn Mộng Trúc không nhịn được mà hô một câu. Cái gì mà sinh con, kết hôn, cô căn bản không muốn. Hôm nay là hoàn toàn bị lừa gạt tới đây.
Cô hiện tại rất muốn đi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất