Tịnh Viễn đại sư vừa đến, chẳng khác nào đã gom đủ người.
Chẳng qua ông ta thấy Tần Dược và Phương Minh Húc lạ mắt, sau khi quan sát một lúc thì ánh mắt liền sáng lên.
“Hai vị tiểu thí chủ là truyền thừa nhà ai?” “Tôi thấy các người có duyên với phật đấy!”
“Các người có muốn tới chùa Phật Đà của tôi tìm hiểu không? Có thể lấy được phương pháp trường sinh, vượt ra ngoài thế ngoại!”
Tần Dược vừa nghe vậy cũng dở khóc dở cười. Không ngờ Tịnh Viễn đại sư tới nhận đồ đệ?
Tề Uyên cũng vội vàng ngăn cản: “Tịnh Viễn tiền bối, tôi giới thiệu cho ngài về hai người này.”
“Người này chính là Tần đại sư, người này chính là Phương tiểu sư phụ tới giúp đỡ khắc phù lục trận pháp!”
Tần Dược chắp tay, tự giới thiệu: “Chưởng môn đời thứ 79 của Đạo Thiên Môn, Tần Dược.”
“Đại đệ tử đời thứ 81 của Đạo Thiên Môn, Phương Minh Húc.”
“A di đà phật, hóa ra là hai vị đệ tử tông môn. Tại hạ là Tịnh Viễn, hiện đang chủ trì chùa Phật Đà ở Phật Đà Sơn!”
Tịnh Viễn nghe được Tần Dược và Phương Minh Húc là người của tông môn thì vô cùng thất vọng.
Nếu là thế gia truyền thừa, lại gia nhập tông môn, vậy không xung đột.
Gia tộc và tông môn vốn không cùng một thể. Huống gì là phật môn.
Phật môn tứ đại giai không, sau khi gia nhập sẽ chặt đứt nhân quả với quá khứ.
Đến lúc đó xem ai tẩy não lợi hại hơn. Nhưng tông môn thì không được.
Đây thuộc về hành vi khi sư diệt tổ. Vi phạm luân thường.
“Tịnh Viễn đại sư, đồ đã mang tới chưa? Hay là phát trước?”
“Cũng được!”
Có mấy tiểu hòa thượng đi theo bên cạnh Tịnh Viễn lấy ra năm cuộn da dê, rất lớn, rườm rà.
Đồ vừa mở ra, Tần Dược đã nhận ra cái này là cái gì. Phù lục.
Đây là phù lục sao chép phong ấn ở Phật Đà Sơn. Đặc biệt lớn.
Phật Đà Sơn có năm chỗ phong ấn. Bên ngoài và bên trong đều có.
Viết lại, tự nhiên cần phù lục nguyên bản.
Tịnh Viễn đại sư tự mình viết ở giữa, người khác tự lựa chọn một loại.
Sau đó bổ sung là được rồi.
Nguyên liệu, bút phù lục đều đã chuẩn bị xong.
Tần Dược lựa chọn đầu phía bắc, những người khác cũng lần lượt lựa chọn một mặt.
Trời đã tối, đám người đều định ngày hôm sau lên núi, hôm nay sẽ nghỉ ngơi một lát.
Lúc rời đi, đám người Tề Uyên và Tần Dược cùng đi một hướng.
“Lại nói tiếp, Tịnh Viễn đại sư cũng thảm, bây giờ mỗi ngày đều muốn nhận đồ đệ.” Tề Uyên nói.
Tần Dược mỉm cười nói: “Tôi thấy Tịnh Viễn đại sư hẳn phải có một đồ đệ rồi!”
Tề Uyên vô cùng bội phục: “Thuật xem tướng của Tần đại sư đúng là lợi hại!”
Ở thời đại này, học sinh, học đồ đều không phải là người thân thiết.
Nhưng trước đây, trong giới tu sĩ, đồ đệ chẳng khác nào con ruột.
Một người cả đời có mấy đồ đệ, nhìn tướng số và mặt là có thể nhìn ra.
Chẳng qua người có thực lực càng mạnh, người khác sẽ nhìn không thấu.
Số phận đã bị thiên cơ che đậy. Nhưng Tần Dược có thực lực mạnh. Tự nhiên thấy rõ.
Tịnh Viễn đại sư này có một đồ đệ.
Tề Uyên nói: “Tịnh Viễn đại sư có một đồ đệ, thậm chí còn là phật tử chuyển thế, phật duyên sâu nặng. Nhưng đồ đệ này hơn hai mươi tuổi mới vào phật, còn có cha mẹ, thậm chí có một vợ trên đời.”
“Hắn nói ra ngoài làm thêm, trên thực tế là tham thiền ngộ đạo với Tịnh Viễn đại sư, chẳng qua ba năm lại vào phật.”
Tương đương với Luyện Khí cảnh tầng một! Thiên phú này tương đối mạnh.
“Kết quả năm thứ tư, tất cả người nhà hắn tìm đến, con cũng ba tuổi.”
“Lúc này thì hay rồi, người nhà làm ầm ĩ, suýt nữa phá cả chùa của Tịnh Viễn đại sư, người cũng bị dẫn về!”
“Tịnh Viễn đại sư đau lòng khỏi phải nói, bây giờ chỉ có thể vội vàng tìm người truyền thừa.”
Tần Dược khẽ cười: “Tịnh Viễn sư phụ sợ cái gì, chỉ chịu đựng ba mươi năm, chờ ba mẹ đồ đệ qua đời, chẳng phải đồ đệ sẽ trở lại sao?”
“Ha ha ha ha, Tần đại sư nói rất đúng, chẳng qua là người xuất gia có lòng từ bi, không thể nguyền rủa ba mẹ người khác c.h.ế.t được! Lời này cũng chỉ chúng ta nói với nhau thôi.”
Tề Uyên cười với vẻ đáng ghét.
Tần Dược cũng cảm thấy người truyền thừa bây giờ thật thảm!
Bây giờ, cho dù là phật giáo đang hưng thịnh. Nhưng đó là thế tục.
Nếu thật sự muốn nói tới truyền thừa trong giới, rõ ràng là thế gia và đạo môn dễ dàng hơn.
Vì sao à?
Có thể kết hôn sinh con đấy!
Đặc biệt, bản thân có thiên phú, có thể thông qua huyết thống, truyền thừa tiếp.
Tần Dược còn nghe nói, có vài gia tộc truyền thừa sinh thêm mấy người con, nữ có nam có để tiến hành hôn nhân thương mại.
Như vậy có thể kéo dài huyết mạch của mình.
Bây giờ tăng nhân trong chùa còn có thể tốt nghiệp đại học, học Phật học.
Làm tăng nhân cũng một loại công việc. Cũng có thể kết hôn sinh con.
Nhưng ở trong truyền thừa. Vậy thì không bao giờ có.
Giới luật tăng nhân nghiêm ngặt.
Tuyệt đối phải cai sắc, cai rượu, cai mặn. Vậy thì ai mà chịu nổi.
Tìm được một người một lòng hướng về phật đúng là quá ít.
Bây giờ, đại sư này cũng đang sốt ruột, trên thực tế ông ta cố chờ, đừng nói chờ ba mẹ của đồ đệ chết.
Đương nhiên không thể kiến nghị với Tịnh Viễn đại sư.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất