LIVESTREAM ĐOÁN MỆNH CHO NGƯỜI HỮU DUYÊN

Ngày hôm sau, người của Cục Đặc Dị dẫn đường, Tần Dược đã đến ngọn núi xa nhất ở đầu phía bắc, tìm được chỗ trận pháp và bắt đầu khắc.

Bây giờ Phương Minh Húc cũng đặc biệt tinh thông phù lục.

Hơn nữa còn là Luyện Khí cảnh tầng một.

Cho nên cũng có thể một mình chịu trách nhiệm một phần. Có lẽ mình vẽ không ra nhưng vẫn có thể sao chép.

Một ngày, Tần Dược và Phương Minh Húc cố gắng vượt bậc, vẽ xong tất cả phù lục bên ngoài.

Mãi đến khi trời tối đen, hai người mới quay về căn cứ.

Chẳng qua tiến độ của bọn họ tất nhiên là nhanh nhất, phần ngoài đã chuẩn bị xong, ngày mai sẽ đi thẳng vào trong Vạn Yêu Động, đến lúc đó phía bắc sẽ được khắc xong.

Đến hơn mười một giờ khuya.

Phương Minh Húc đi ra khỏi căn cứ, ở bên ngoài luyện tập Lao Nguyệt Quyền.

Linh khí bị kích hoạt.

Hấp thu tinh hoa của trăng.

Mấy đại sư khác đều nhìn thấy cảnh tượng này. Lập tức than thở.

“Đây hình như là công pháp của nhà Phùng đại sư!” “Chỉ dựa vào công pháp thông thường đã nhập môn à?”

“Tần đại sư bây giờ công khai bán Huyết nhân sâm, chẳng lẽ lại không có chút thiên tài địa bảo!”

“Tôi thấy thiên phú của cậu ta còn không tốt bằng Đại Long!” Phó Chi Nguyên thở dài.

Trong sân vận động.

Phương Minh Húc kết thúc công việc. Chỉ cảm thấy tinh thần phấn chấn.

Vô cùng khoan khoái.

Anh ta trở về, thấy một người đàn ông trông to con đang đứng ở cửa hút thuốc phun khói.

Hình như là đồ đệ của Phó Chi Nguyên. “Phương tiểu sư phụ, hút thuốc không?” “Không, không!”

“Vậy nói chuyện một lát chứ? Tôi nghe nói anh cũng bắt quỷ, chúng ta thảo luận kinh nghiệm được không?”

“Được chứ!”

Phương Minh Húc rất thích buôn chuyện, hơn nữa bản thân anh ta cũng có kinh nghiệm về phương diện này, anh ta đương nhiên muốn biết những chuyện bí mật trong giới.

Vì vậy hai người lại ngồi trên bậc thang xi măng, nói chuyện.

Người này tự xưng là Vương Đại Long, là đồ đệ của Phó Chi Nguyên, từng đi theo sư phụ vào Nam ra Bắc mười sáu năm.

Như vậy còn tốt hơn Phương Minh Húc mới quá hai tháng nhiều.

Chẳng qua theo lời Vương Đại Long nói, Phương Minh Húc lại càng lúc càng cảm giác không đúng.

“Vẫn là sư phụ cậu lợi hại, phát minh ra loại nước hoa Bỉ Ngạn kia, đặc biệt lợi hại.”

“Sau khi tôi mua về, dùng để xịt vào hồn phách rất hữu hiệu.”

“Trước đây, tôi nhận một công việc.”

“Có một doanh nhân giàu có, tài sản lên tới mấy chục triệu, cùng vợ gây dựng sự nghiệp. Chẳng qua sau khi lớn tuổi, vợ già xấu đi, còn quản ông ta rất chặt.”

“Anh nói xem, đã lắm tiền như vậy thì bao gái, tình nhân chẳng phải là chuyện rất bình thường sao?”

“Vợ ông ta còn quản làm gì?” “Sau đó, vợ ông ta chết.” “Nói là thức đêm nên đột tử.”

“Thời điểm chết, hai mắt còn trợn trừng đầy vẻ tức giận.”

“Chết rồi còn làm ầm ĩ, đưa tới nhà tang lễ, còn đánh loạn vào ngăn tủ. Người ở nhà tang lễ thậm chí còn mấy lần nghi bà ta chưa chết, sau đó mở ngăn tủ ra. Kết quả vẫn thấy bà ta trợn mắt, bọn họ sợ muốn chết.”

“Lúc đưa đi hoả táng, bây giờ không phải có thể xem qua video à?”

“Thi thể này đột nhiên giơ hai tay lên cao, không cho lửa cháy!”

“Khách đưa tang đều sợ tới mức kêu lên thảm thiết.” “Chờ đến ngày thứ bảy, càng quá đáng hơn!”

“Trực tiếp quay về. Thật may là ông chủ đã dự kiến trước, mời tôi ra tay. Tôi lại dùng nước hoa của Tần đại sư thu phục bà ta.”

“Đợt đó, tôi kiếm tới năm trăm nghìn!”

“Chẳng qua tôi không nói cho ông chủ kia biết dùng nước hoa là được. Tôi đổ nước hoa lên phất trần. Nữ quỷ kia vừa tới, tôi lại đánh bà ta, đánh tới mức bà ta suýt nữa hồn bay phách lạc, ha ha ha ha.”

Vương Đại Long vênh váo đắc ý nói.

Phương Minh Húc càng nghe, càng thấy không ổn. Nghe đến đoạn cuối cùng thì tuyệt rồi.

“Vương đạo bằng hữu, ngươi làm vậy là nối giáo cho giặc đấy! Chuyện này sẽ phải chịu nhân quả, cẩn thận bị cắn trả!”

Vương Đại Long không thích nghe những lời này.

“Làm gì có nhiều cắn trả như vậy. Chẳng phải bây giờ tôi vẫn sống tốt sao?”

Phương Minh Húc không nói nữa. Không phải không có cắn trả.

Mà là chưa tới lúc.

“Đúng rồi, anh đi theo Tần đại sư, chắc hẳn kiếm được rất nhiều tiền nhỉ?”

“Mấy phù lục của Tần đại sư, ít nhất cũng phải mấy triệu!” “Bình thường anh ta chia cho anh bao nhiêu tiền?”

Phương Minh Húc thật sự không nghe nổi nữa.

Anh ta thật sự kiếm được không ít kiếm, dù sao anh ta cũng biết vẽ phù, một ngày cho dù là vẽ Phù Hút Bụi, tiền chia năm năm, anh ta vẽ mười tấm sẽ được năm nghìn.

Không nói đùa chứ, mỗi ngày anh ta ngồi trong cửa hàng, tùy tiện vẽ phù cho khách trên Weibo cũng kiếm được mấy trăm nghìn.

Nhưng vấn đề là anh ta theo đuổi thần bí.

Muốn vào nghề phải nắm giữ kỹ năng dị thuật, thăm dò chuyện quỷ thần.

Không ngờ về sau được dẫn vào, trở thành tu sĩ, sau khi bước chân qua cửa, cũng tìm kiếm được trường sinh.

Tiền tài gì đó, thật sự là chuyện nhỏ. Nhưng nói thật ra.

Đây không phải là Versailles thì là gì?

Cho nên anh ta thật sự cảm thấy kỳ quái muốn chết.

“Tạm được thôi, cũng không kiếm được bao nhiêu. Trời lạnh rồi, tôi về phòng trước đây.”

eyJpdiI6IkNSMmpiWE1ndTZmZ1VuK3VaaTVOd0E9PSIsInZhbHVlIjoicVwvTnRmXC84NXFrZE5FT1ExaDNhN2w3aWVzSm5TSGpOeitoaFY1THNXNjZtV0JLd1Y0OTFoWElqZ2FSOCtLSDBiSXp6MThqckViaHBKSnk1UUVBTnhRSllmbTgzRVhNdEFsZjIxN0tORUpQSElOS3ZTZ2hNaUhrQm4xY2x0emF0eHgzR0x1eSswT3hONFN1VFpcL3NqVjFtZE5JNis5bXZxN3BDRzRudzllRWpcLzd3dVUrM2xCMlwva1NcL25zNDNORXhYV04wYWNQUEVUOFo2M285ajF6Ym5wVFRDMjV2dEZcL1hYWDNsVjZJQjFBSzQ5SlM0Y1ZzSWF3NjZQemEwTDJtWW9DUGNDRlpRcWRcL21RekZGYUhrVDJrbVF2YkxDRExOcWE4anBZMk1uT1wvV1U9IiwibWFjIjoiODdkZGZhYzVmOTY3Y2UwNWFmYjAzZWI5ODdkNmUwM2I4Zjg2MDY1N2QyMzk5N2ZlZDkxODhmYzM3MjI3MTM1YyJ9
eyJpdiI6IjJRRDB6SGRtXC95aURxK1lJVzl1MHl3PT0iLCJ2YWx1ZSI6InVtRzZYWllCWlQ5RE54U0lqWVIzd2xwUHNLcUx1MDczZWZqZml1TThcLzRoR0wwYkdHcGxwV0ZFTmVoc0hpOVZ2M09kcVcrR1UzSlk1MWxiZklEUlQ3TGVcL3hwQVpyd1pJbmJHdjN0VGZJdmpvN0JTbGlQalQyWnRxV05lNWNqUDFSbWpmV2ZQV3RQUlhmN1JUSTN4cFI1bWI3ajBUVDY3USs5ODNldDhkcDdSbjh4blMyQk1KalJGcDd6T3FLZ3I2dTVEbnJBSTZGXC9ibWg0anc3cEtVMW9pMEMxVFhPTjhtaTdHOWhuakRcL2VnZjEzTG82S0FROURFYjE4dEFUdjk1bmd3ckVFcHlJXC9oWUtianNha005bHhqdXJKa2phbnB4d3lVTjRWR2xYZVU9IiwibWFjIjoiMTRiYjhmY2ZmZTlmZDc1MDI1YTA2YTcxN2U5ZjUyODcyYTA2MDdiYjVjOTFmZDk4NmFlNTQ0Y2UxNTlhNTRkZSJ9

Phương Minh Húc kể lại chuyện Vương Đại Long nói với mình đêm trước cho Tần Dược nghe.

Ads
';
Advertisement