Tần Dược ngẩng đầu nhìn về phía Phật Đà Sơn.
Hắn đã cảm giác được một tai họa đang hạ xuống. Mà nơi tai họa hạ xuống ở phía đông.
Là vị trí Phó Chi Nguyên chịu trách nhiệm.
“Đồ đệ của Khảm Long Môn này sớm muộn gì cũng sẽ gặp rắc rối!”
Phía đông.
Đó là hướng Phó Chi Nguyên chịu trách nhiệm.
Phó Chi Nguyên và đồ đệ ông ta, Vương Đại Long đang khắc phù lục.
Mặc dù nói có năm chỗ trận pháp phong ấn quái vật.
Nhưng năm chỗ này lại lần lượt ở năm địa phương khác nhau.
Vì không có đường nên bọn họ chỉ có thể đi bộ. Sau đó tìm đến Trấn Sơn Thạch.
Những Trấn Sơn Thạch này đều được chôn trong đất. Phải đào đất lên để tìm ra nó, sau đó cọ rửa.
Cũng may có người của Cục Đặc Dị giúp đỡ làm những chuyện đó.
Cho dù vậy, bọn họ cúi người hoặc nằm trên mặt đất vẽ các hoa văn trận pháp cũng không phải là một công trình nhỏ.
“Còn lại một nửa, con tới vẽ đi. Sư phụ đi tới trận pháp khác ở bên kia.”
Phó Chi Nguyên dặn dò đồ đệ của mình. “Vâng sư phụ!”
Vương Đại Long gật đầu, sau đó ngồi xuống đất, bắt đầu vẽ.
Nhưng vẽ phù lục sẽ cần phải tiêu hao linh khí.
Không có linh khí, tất nhiên sẽ tiêu hao thể lực của mình.
Anh ta cong mông, quỳ xuống viết, chỉ viết mười ký hiệu đã cảm thấy kiệt sức.
“Ôi cái lưng già của tôi!”
Vương Đại Long đứng lên, không nhịn được châm một điếu thuốc để hút.
Dù sao anh ta còn chưa bước vào Luyện Khí kỳ.
Chỉ dựa vào mấy năm nay tu luyện, đánh quyền, dồn hết sức lực đi vẽ phù lục.
Một tấm bia đá này đủ cho anh ta vẽ hơn một ngày.
Tấm bia đá như vậy nằm khắp cả ngọn núi, anh ta và sư phụ anh ta ít nhất phải bận rộn nửa tháng.
Nghĩ đến nửa tháng không thể xuống núi, ở nơi chim không ỉa này, anh ta lại thấy phiền não.
Anh ta hút thuốc xong, búng tàn thuốc xuống đất.
Chẳng qua xung quanh đều là bùn đất đào từ trên tấm bia đá, không có cỏ dại.
Cho nên anh ta cũng không để ý lắm.
Anh ta tiếp tục nằm rạp ở trên phiến đá để khắc phù lục. Mà ngay vào lúc này.
Sát mép phiến đá.
Có một con nhện lớn bò ra ngoài.
Chỉ riêng bụng của con nhện này đã lớn tới ba centimet, là loại khủng khiếp khiến rất nhiều người nhìn thấy nó đều sẽ hét lên chói tai.
Chẳng qua nó bò qua dưới háng của Vương Đại Long. Không bị Vương Đại Long phát hiện.
Vô số mắt kép đang phân tích mọi thứ xung quanh.
Sau khi nhìn thấy mẩu t.h.u.ố.c lá còn có khói thuốc bay ra. Mắt nó bỗng nhiên hiện lên ánh sáng màu vàng.
Trong phút chốc, nó phun ra tơ nhện, kéo mẩu t.h.u.ố.c lá này đi.
Nó di chuyển rất nhanh.
Tới nơi Vương Đại Long không nhìn thấy. Để mẩu t.h.u.ố.c lá này vào chỗ cỏ khô.
Phật Đà Sơn đã nửa tháng không có mưa tuyết rơi.
Lại là mùa đông, gió lạnh gào thét, khắp nơi đều là cỏ khô. Theo một tia lửa b.ắ.n ra.
Cỏ khô bị cháy đen, sau đó không ngừng lan rộng ra. “Vù!”
Một trận gió thổi qua. Lửa bốc lên.
Lúc này lửa chưa cháy lớn nhưng không ai phát hiện ra. Ngọn lửa nhanh chóng bén tới một cây khô.
Cành cây bị cháy.
Gió lạnh càng thổi mạnh.
Lần này, nó thổi ngọn lửa bay đi.
Lại giống như đạt một cái pháo hoa trên mặt đất vậy.
Trong nháy mắt, gió lạnh mang theo ngọn lửa cháy lên tán cây.
Gió giúp lửa cháy to, lửa mượn gió bay đi. Không bao lâu, lửa đã cháy lớn.
Đợi đến khi Vương Đại Long phát hiện ra thì lửa đã cháy cả khu phía đông của Phật Đà Sơn. Anh ta kinh ngạc, không hiểu nổi chuyện gì xảy ra, chỉ biết chạy thật mau.
“Cháy rồi!”
“Chuyện gì xảy ra vậy?”
“Trên núi bị cháy lớn. Nhanh gọi điện thoại cho cứu hỏa.” Người của Cục Đặc Dị cuống lên.
Quan trọng nhất là người trên núi.
Đó là những đại sư hàng đầu. Cũng không biết những đại sư đó có thể an toàn không.
Chẳng qua lúc này Tần Dược căn bản không biết chuyện xảy ra bên ngoài.
Hắn, Phương Minh Húc và một người của Cục Đặc Dị tiến vào trong Vạn Yêu Động.
Bọn họ cẩn thận đi tới.
Trong động này có tới mấy trăm trận pháp.
Lần này, Phương Minh Húc không dám rời khỏi Tần Dược. Vẫn luôn đi theo bên cạnh hắn.
Sau khi tìm được một Trấn Sơn Trạch, Tần Dược cầm lấy bút lông, chấm chu sa vẽ như rồng bay phượng múa.
Không quá năm phút đã lại vẽ xong.
Bên trong sơn động căn bản không có tín hiệu. Điện thoại của Tần Dược không gọi được.
Tất nhiên không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì.
Trong Cục Đặc Dị.
Mấy thành viên của Cục Đặc Dị chịu trách nhiệm ở đây đều muốn phát điên rồi.
“Sao lại đột nhiên bị cháy chứ!” “Chẳng lẽ có yêu tà đã ra ngoài?” “Tạm thời gọi đại sư quay về đã!”
“Không liên lạc được Tần đại sư. Các đại sư khác đều đang rời đi.”
“Nhìn vị trí của Tần đại sư đi.”
Máy móc của bọn họ có có tác dụng này!
Trên máy, điểm đen đại biểu cho Tần Dược đang ở trong núi.
“Lửa còn chưa lan đến phía bắc, còn kịp.” Rất nhanh đã có người mạo hiểm đi tới.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất