Trong nháy mắt, ánh mắt của người bên trong căn phòng đều rơi xuống trên người bà lão này.
“Tần đại sư, ngài mai cứu cháu của tôi!” Tần Dược đi lên, bước nhanh về phía bà lão. “Vương Nãi Nãi, đưa đứa nhỏ cho tôi!” “Được, được được!”
Bà lã không chần chờ, lập tức giao đứa nhỏ cho Tần Dược.
Vương Nãi Nãi này chính là người dân sinh sống xung quanh đây.
Trước kia, lúc Trương Nhất Tông còn sống, vẫn luôn là khách quen của Trương Nhất Tông.
Năm nay đã 73 tuổi, có ba người con gái, một người con trai.
Nhưng mà đều không ở bên người, bạn già đã qua đời vào ba năm trước, mắt trần cũng có thể thấy được bà thương tâm khổ sở như nào.
Còn thường xuyên nói bạn già của mình chưa đi, nói chuyện trong mộng cùng mình.
Một khi trong lòng có chuyện thì bà liền đến tìm Trương Nhất Tông nói chuyện phiếm.
Nói trắng ra là, chính là xem Trương Nhất Tông như bác sĩ tâm lý.
Thật ra cho dù là Trương Nhất Tông hay là Tần Dược hiện tại, đều biết rằng bạn già của Vương Nãi Nãi này đều là loại hồn phách không có gì lo lắng kia.
Cũng không trở về.
Chỉ có Vương Nãi Nãi này là không thể thoát ra.
Nhưng mà hai năm trước, con trai của Vương Nãi Nãi cuối cùng cũng đã có con. Bà chuyên tâm hầu hạ con dâu, cháu nội, những ưu sầu kia đã dần ít đi rất nhiều.
Tên của đứa nhỏ còn là Trương Nhất Tông đặt cho.
Hai tháng trước, Vương Nãi Nãi còn tới đây, mua một tấm Khai Trí Phù giá 20.000.
Xem như là bỏ m.á.u vì cháu của mình.
Không nghĩ tới, hôm nay thế mà lại ôm cháu trai đến đây.
Tần Dược nhanh chóng tiếp nhận tã lót, nhìn thấy cả gương mặt của đứa nhỏ đều đỏ bừng, thậm chí môi màu đỏ tía, thân thể đang run rẩy, khóe miệng còn có bọt mép.
Tần Dược không nói hai lời, đưa tay lên trên người đứa nhỏ, bỏ một tia linh khí vào.
Thoáng một cái, đứa nhỏ này lập tức dừng run rẩy.
Nhưng mà đứa nhỏ còn đang hôn mê.
“Vương Nãi Nãi, xảy ra chuyện gì vậy? Sao đứa nhỏ lại mất hồn rồi?”
Tần Dược trầm giọng hỏi.
Vương Nãi Nãi lập tức vỗ đùi, nói: “Tôi đã nói là đứa nhỏ mất hồn, mà con trai của tôi cứ không tin!”
“Chiều hôm qua còn rất tốt, lúc buổi tối, hai vợ chồng mang theo đứa nhỏ đến công viên thành phố xem biểu diễn pháo hoa.”
“Trở về thì đứa nhỏ cứ luôn khóc, khóc mãi đến không ra tiếng, sốt cao 40 độ.”
“Chúng tôi đi bệnh viện ngay trong đêm, làm kiểm tra, còn rút nhiều m.á.u như vậy, nhưng căn bản cũng không kiểm tra ra kết quả.”
“Bác sĩ nói có thể là bị sợ hãi, muốn truyền nước biển, kết quả đứa nhỏ trực tiếp nôn ra, sắc mặt cũng càng ngày càng tím, toàn thân co rút. Tôi cảm thấy không thích hợp, nên vội vàng bảo đến đây.”
Tần Dược nhíu mày, nói với vẻ không đồng ý.
“Đêm hôm khuya khoắt, đưa đứa trẻ hơn một tuổi đi xem pháo hoa gì chứ!”
Ánh mắt của đứa nhỏ vốn rất sáng, thế mà còn mang nó ra ngoài vào đêm hôm khuya khoắt.
Ánh mắt sáng này.
Nói đúng hơn chính là đứa nhỏ có thể nhìn thấy những thứ mà người trưởng thành không thấy được.
Vào 12 giờ.
Còn mang đứa nhỏ đi ra ngoài.
Còn đi xem pháo hoa,
Lòng của cặp cha mẹ này đúng là thật lớn.
“Nói không sai nha, hai thanh niên này không có một chút kiêng kỵ nào, hiện tại xảy ra chuyện rồi!”
“Đưa đứa nhỏ đi bệnh viện thời gian dài như vậy cũng không tiện, không kiểm tra được tình huống, tôi đã cảm thấy không thích hợp!”
“Liền vội vàng ôm đến đây!” “Tôi cũng cảm thấy là mất hồn!” Tuổi già thành tinh.
Nếu không làm sao lại có câu nói, gọi là: Sống lâu sẽ gặp? Bởi vì lớn tuổi, trải qua nhiều chuyện.
Chuyện này cũng đưa đến, mặc dù bà không phải là thầy Phong Thủy, nhưng cũng biết đến rất nhiều thứ.
Đứa nhỏ rõ ràng chính là đã bị hù dọa.
Nhưng mà bà cũng không có biện pháp gì để khôi phục lại trạng thái cho đứa nhỏ. Dù sao việc biết chứng bệnh và biết trị bệnh cũng là hai việc hoàn toàn khác nhau.
Vương Nãi Nãi chỉ có thể ôm đứa nhỏ tìm đến Tần Dược.
Tần Dược nói: “Bà gọi điện thoại cho cha mẹ đứa nhỏ đi, việc này còn cần hai người kia cùng làm.”
“Được được được!”
Vương Nãi Nãi vội vàng gọi điện thoại.
“Con trai, con bây giờ đến cửa hàng của Tần đại sư trên Phố đồ cổ, Tần đại sư nói có thể trị bệnh của cháu trai!”
Con trai bà nghe nói như thế, cả người đều sụp đổ.
“Mẹ, là mẹ ôm đứa nhỏ đi sao?”
“Mẹ có biết là con đều muốn tìm đến điên rồi hay không!!!”
“Bệnh viện nói đứa nhỏ bị bà nội ôm đi! Kết quả điện thoại cho mẹ mẹ lại nói không có. Con còn ở chỗ này nói dối lừa mẹ, sợ mẹ lo lắng, kết quả thật sự là mẹ ôm đi. Mẹ đây là đang làm gì vậy, con đều phải báo cảnh sát rồi!”
Cha của đứa nhỏ lớn tiếng quát lớn.
Vương Nãi Nãi nghe nói như thế thì nước mắt lập tức rơi xuống.
“Mẹ còn không phải là vì tốt cho cháu trai, ở lại bệnh viện thì sẽ phải chết. Các con không phải là không cho mẹ tới chỗ đại sư xem à, sao các con lại không có lương tâm như thế chứ?”
“Cái gì mà đại sư, đều là tên lừa đảo, mẹ, mẹ già nên hồ đồ rồi!”
Câu nói này nói xong, thật đúng là như d.a.o đ.â.m thẳng vào tim.
Vương Nãi Nãi khóc đến thiếu chút ngất đi.
Tần Dược lập tức hừ lạnh một tiếng, đoạt điện thoại qua. “Mẹ của anh đều đã là người già hơn bảy mươi tuổi rồi, vợ
“Đối với cha mẹ lại không thể bày ra vẻ mặt ôn hòa, đúng là uổng phận làm con.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất