LIVESTREAM ĐOÁN MỆNH CHO NGƯỜI HỮU DUYÊN

Mấy loại chuyện như bà mang cháu này, từ trước tới nay đều là mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu.

Nhưng mà Vương Nãi Nãi đã làm vô cùng tốt.

Nuôi dưỡng em bé một cách khoa học, có ý thức vệ sinh, chịu khó cho ăn chịu khó cho mặc, không có một chút trách móc nặng nề con trai và con dâu.

Cứ như vậy, mà còn bị con trai chỉ trích như thế. Chính là nuông chiều.

Một trận chửi mắng của Tần Dược, xem như trút giận giúp Vương Nãi Nãi.

Nhưng mà con trai của Vương Nãi Nãi, Lý Kha, nghe Tần Dược nói như vậy thì lập tức giận dữ.

“Anh chính là tên lừa gạt kia đúng không? Anh đã rót cho mẹ tôi thuốc mê gì rồi, trước đó cũng thế, bỏ 20.000 mua một lá bùa, đồ vật loạn thất bát tao như thế mà cũng dám để cho con trai tôi đeo. Tôi không có báo cảnh sát đã là nể mặt anh lắm rồi đó có biết không?”

Tần Dược nghe đến đây thì cười lạnh một tiếng.

“Anh không tin tôi đúng không? Vậy thì mang bùa đến trả lại cho tôi, tôi sẽ trả 20.000 lại cho hai người các người.”

“Đây chính là anh nói, đến lúc đó đừng có mà không trả lại tiền!”

“Tôi đương nhiên là sẽ trả, nhưng mà anh không xứng làm người, bất kính với đại giới Quỷ Thần. Tôi cũng sẽ giáo huấn anh một chút, khỏi cần phải nói, họa là từ miệng mà ra, đánh anh mười bạt tay, hẳn là không quá phận đúng không?”

“Anh còn muốn đánh người? Ha ha ha ha, có bản lĩnh thì anh đánh thử xem!”

Tần Dược giơ tay lên, trực tiếp vung một cái. “Ba!”

Một bàn tay, đánh vào không trung.

Nhưng mà giờ phút này, động tác của hắn lại giống như là đang trực tiếp đánh vào trên mặt người.

Tần Dược đây là đã thu bớt sức.

Nếu không thì một bàn tay này có thể trực tiếp đánh c.h.ế.t đối phương rồi cũng nên.

Lúc này.

Lý Kha cầm điện thoại di động, chỉ cảm thấy trên mặt của mình bị đánh một bàn tay.

Kính mắt đều bị lệch.

Điện thoại di động thiếu chút đã rơi trên mặt đất. Hắn ngu ngơ tại chỗ.

Sau một phút, lại một bàn tay đánh vào trên mặt của hắn. “Ba!”

Cùng hưởng ân huệ.

Hai bên trái phải đều đánh! “A!”

Lý Kha phát ra tiếng kêu thảm.

Chỉ là hai bàn tay mà thôi đã khiến cho hắn đau đớn khó nhịn rồi.

Điều quan trọng nhất là, hắn hoảng sợ nhìn xung quanh, lại không có bất kỳ ai. Hắn đưa tay sờ mặt mình thì thấy đã sưng phồng lên.

Hắn nhìn điện thoại di động, mặt lộ vẻ khó tin. “Anh, anh đánh tôi?”

Tần Dược cười lạnh một tiếng, “Mười cái bạt tay, còn có tám cái nữa!”

Chỉ thấy Lý Kha lập tức hét lên một tiếng, vội vàng tránh né.

Nhưng mà chính hắn cũng không biết tránh về hướng nào,

thậm chí còn không biết Tần Dược đánh hắn như thế nào.

Hắn giống như là một con khỉ, đưa hai tay lên che lung tung.

“Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa!”

Tần Dược đã nói, tứ mã nan truy, làm sao có thể nói dừng là dừng.

Cho dù động đậy lung tung thì lại như thế nào. Bàn tay của Tần Dược vẫn tiếp tục rơi xuống. Đồng thời, vẫn là đau như thế.

Động tác của Tần Dược rất nhanh, trong chốc lát, đã đánh mười cái liên tiếp.

Hai bên mặt của Lý Kha này đều đã sưng lên, thậm chí hắn còn nhe răng trợn mắt, cảm giác hàm răng của mình đều bị lỏng.

Đây chắc chắn là bàn tay.

Nhưng mà bên cạnh hắn, lúc này căn bản không có người nào.

Hắn giống như là bị một bàn tay trong suốt đánh vậy. Kính mắt đều bị đánh rớt.

Đợi đến khi đánh xong mười lần, hắn đã đau đến không mở nổi miệng.

Tần Dược trầm giọng nói: “Ghi nhớ địa chỉ một chút, cửa hàng thần toán Phố đồ cổ, cầm theo Khai Trí Phù, tới để lấy lại tiền.”

Lý Kha giật mình một cái, lúc này trong mắt đều là vẻ e ngại.

“Đại sư, đại sư tôi sai rồi!”

“Tôi không trả, tôi không trả nữa!” “Tôi sẽ đến ngay.”

Sau đó, hắn cúp điện thoại, lại đi tìm vợ của mình. Lúc này vợ của hắn cũng đều muốn điên rồi.

Bởi vì đứa nhỏ mất tích, cô đương nhiên là muốn báo cảnh sát, còn đòi camera giám sát từ bệnh viện.

Bệnh viện cũng nhanh chóng phản ứng, mở camera giám sát ra.

Bởi vì có mấy y tá khẳng định rằng đứa nhỏ được bà nội ôm đi.

Cho nên bệnh viện cũng vô cùng coi trọng, sợ oan uổng người của mình, cũng sợ hung thủ buông tha, để cho bệnh viện đội nồi, cho nên liền mở cameras.

Sau khi xem xét, đứa nhỏ chính là bị bà nội mang đi.

Vợ của Lý Kha lập tức hét lớn: “Chính là mẹ anh mang đi, anh nói xem rốt cuộc bà ấy muốn làm gì vậy. Đứa nhỏ đã bệnh thành dạng này, lỡ như có chuyện gì bất trắc thì em cũng không sống được, ly hôn!”

“Đừng làm loạn nữa, anh biết mẹ ở chỗ nào, nhanh đi đón bà và đứa nhỏ!”

“Vậy còn không mau đi!” Vợ của Lý Kha quát.

Không bao lâu sau, hai người gặp mặt, lên xe.

Vợ của Lý Kha vội vàng truy vấn: “Mẹ rốt cuộc là muốn làm gì vậy, đưa đứa nhỏ đến chỗ nào rồi? Tại sao lại phải nói dối? Không phải bà ấy cảm thấy không cứu sống nổi đứa nhỏ nên không muốn dùng tiền, mang về nhà rồi đó chứ!”

Lý Kha lập tức nhíu mày.

“Em đừng nói mẹ anh như vậy, mẹ anh thiếu tiền sao? Bà ấy là người không bỏ được tiền sao?”

“Vậy thì bà ấy muốn làm gì? Bà ấy muốn hại c.h.ế.t đứa nhỏ sao?”

“Mẹ đưa đứa nhỏ đến chỗ thầy bói bên kia rồi, chính là Thần toán Tần sư vô cùng nổi tiếng tại Hàng Thành chúng ta, chính là người từng dự đoán chuyện động đất kia?”

“Đó không phải là tên lừa gạt sao? Sao mẹ có thể hồ đồ như vậy, đứa nhỏ bị bệnh không đưa đi khám, cứ nhất định phải đi xem cái gì mà đại sư. Lỡ như đứa nhỏ có chuyện gì bất trắc thì em cũng không sống được.”

Nếu như là trước đó, Lý Kha khẳng định sẽ đứng về phía lập trường của vợ mình.

Nhưng mà bây giờ, hắn cũng không dám.

Đau xót trên mặt mình còn chưa đủ để chứng minh sao? “Tần đại sư kia không phải là lừa đảo.”

“Chính là tên lừa đảo, làm sao mà anh cũng tin vậy? Nếu như đứa nhỏ có chuyện gì thì em muốn hắn đền mạng.”

Vợ của Lý Kha hung hãn nói. Đứa nhỏ chính là mạng của cô!

Mà lúc này, Lý Kha cũng đành chịu. Trong mắt nàng dâu, tất cả đều là đứa nhỏ. Căn bản không để ý đến chính mình.

“Em không nhìn thấy mặt của anh sao? Em nhìn xem anh đã bị đánh thành cái bộ dạng gì rồi.”

“Cái gì mặt?”

Sau đó, nàng dâu Lý Kha này lập tức kinh hãi. “Mặt của anh sao thế?”

“Bị đánh!”

“Người nào đánh anh?” “Chính là Tần đại sư kia!”

“Hắn điên rồi sao?” Vợ Lý Kha cảm thấy thật sự không thể tin nói: “Đây là xã hội hiện đại, một tên thầy bói thế mà lại dám càn rỡ như thế, đánh anh bên đường?”

Lý Kha cười khổ một tiếng, nói: “Vợ à, tuy anh biết mình nói ra có lẽ em sẽ không tin. Nhưng mà vừa rồi anh ở bệnh viện, không có người động thủ với anh. Nhưng là đại sư kia nói, anh không nghe lời, không hiếu thuận, còn nói xấu hắn.”

“Cho nên đã cho anh mười bạt tay tại chỗ.” “Nói anh không xứng làm người.”

“Mười bạt tay này cũng đã đánh thức anh.”

“Sau này đối xử với mẹ anh tốt một chút, sắc nan. Anh luôn không kiên nhẫn với mẹ của mình, cho tới bây giờ đều chưa từng bày ra vẻ mặt ôn hoà.”

eyJpdiI6ImliK00raXNRY0xLUzQ3SnZCeFphQkE9PSIsInZhbHVlIjoiRGFkV1ZCTnpxRldURHJCZnBKZ0Q2RTBHY29vU2R0ZE1MUzRVTnkyNjFSZWliQ01kalwvV1V4NG44NFdZQlgwb2YzUDMzTEM2UGxlZGxkbzlvMmt2aEg1VnZEU2M3M0UwUFlZNjU4bGFSRkFRPSIsIm1hYyI6ImIzYmJhNzMzYmZlOGRhODU0ZjNmZmU4ZWFlOGUxYzg2MTA4YTljMWE3OTE5NTI3Y2E0YzU2NTkyMThkOWMyYjkifQ==
eyJpdiI6IlFIRWZWSUtlTkRvdVZtNG1SUnZJVEE9PSIsInZhbHVlIjoidU8wT1Z2eU9obENHeFN0dlYwY1NIaWhoWUNcL3pSck9mXC80YmVseXMwV1Y2Q0h3NGZVOFAzZGYza3JXV1Q1enZhR0lNMCtnZnVsY3hLVmJDVTBLMGNqcDBwU0hmVHVLNUV3ZGVzM2RZWlJPSk95eDFTczg3N1hjTDNWUFFsa1lEVXZ6WCtkYXNsMXJhQ29ETW1OdURmU1lBOGJNXC9tNjc2b2NqMysybGNpdkZmUXd5bmkxTWpSMjZOYk1NQ3I5Z2JlIiwibWFjIjoiZDc5NDAzZWYxNmM2ODI2NWEwOGFmMmIyYmQ0NDY1NzAyNzdjZTg2YWRkZTAzYWI1OTkzNDUzNDRiZTVlZjQ1NCJ9

“Anh điên rồi sao? Anh điên thật rồi đúng không! Chuyện này sao có thể.”

Ads
';
Advertisement