Sau khi uống xong, bà chỉ cảm thấy toàn thân ấm áp.
Không chỉ như thế, toàn bộ dòng nhiệt đều hướng lên trên ngực, hóa giải sự đau đớn của trái tim.
Thậm chí, sau khi đau đớn ngừng lại, lòng dạ của bà còn cảm thấy thoải mái chưa từng có.
“Tần đại sư nói rất đúng, con cháu tự có phúc của con cháu. Bắt đầu từ hôm nay, tôi cũng không trở về nữa, đứa nhỏ đã hơn một tuổi rồi, cũng không cần tôi giúp đỡ chăm sóc nữa.”
“Nếu như con không trả lại Khai Trí Phù cho Tần đại sư.” “Thì trực tiếp trả lại tiền cho mẹ!”
“Coi như tự mình mua!”
“Không có quan hệ gì với mẹ cả.”
Lý Kha nghe nói như thế, chỉ cảm thấy tê rần!
“Mẹ, con sai rồi, thật sự sai rồi, xem như nể mặt cháu trai, tha thứ cho con một lần đi!”
“Không có gì mà tha thứ hay không tha thứ. Mẹ cũng đã nghĩ thoáng, nhanh đưa tiền, nếu không thì mẹ sẽ về nhà lấy phù đi!”
“Đừng đừng đừng!”
Lý Kha vì trấn an mẹ già, trực tiếp chuyển khoản 20.000 cho đối phương.
Sau đó, nhìn về phía Tần Dược.
“Tần đại sư, bên này, chiêu hồn giúp đứa nhỏ cần bao nhiêu tiền?”
Tần Dược thản nhiên nói: “600, 500 là tiền giúp đứa nhỏ, 100 là tiền sản phẩm lúc nãy mẹ anh uống, xem như anh hiếu kính với mẹ mình!”
“Tôi cũng không dám để nó hiếu kính, thứ đồ tốt vừa rồi 100 tệ sao? Tần đại sư, cậu đừng tiết kiệm tiền cho tôi, cứ nói thật, tôi sẽ trực tiếp trả tiền cho cậu!”
“Vương Nãi Nãi, thật sự là 100 tệ.”
“Không đúng, khẳng định không chỉ có thế, thứ này là đồ tốt có thể cứu mạng!”
Vương Nãi Nãi vừa mới uống xong dịch huyết nhân sâm, sinh long hoạt hổ, vô cùng có tinh lực.
Đương nhiên là cảm thấy Tần Dược lấy rẻ.
Tần Dược nói: “Vương Nãi Nãi, nếu như bà muốn uống, thì có thể lên Taobao mua, thật sự là 100 tệ, không có lừa bà!”
Tần Dược đem giá cả bên trên Taobao cho đối phương xem.
Nhưng mà trong lúc này, Lý Kha cũng nhanh chóng trả tiền.
Không dám thất lễ.
Thậm chí, trong lòng của hắn cảm thấy vô cùng áy náy.
Cho là Tần Dược sẽ công phu sư tử ngoạm, muốn một hai chục ngàn, kết quả người ta chỉ lấy có 500.
Cái này thì tính là gì?
Người ta vốn cũng không thiếu tiền.
Nhưng mà, giá cả thấp, cũng đại biểu sẽ không hỗ trợ làm nhiều chuyện.
Sau khi giao dịch xong thì cũng là người dưng.
Không giống như rất nhiều khách hàng bây giờ, thật ra đều trở thành bạn bè cũ với Tần Dược.
Có chuyện gì không thoải mái, hoặc là tâm lý bồn chồn, đều đến tìm Tần Dược để nghe khuyên giải.
Giống như là khách hàng của Trương Nhất Tông trước đó vậy.
Đều là khách hàng cũ!
Vương Nãi Nãi nhìn con trai của mình thanh toán thì hừ lạnh một tiếng, sau đó lên tiếng chào hỏi với Tần Dược.
“Tần đại sư, vậy tôi sẽ không làm phiền cậu nữa, tôi về nhà dọn dẹp hành lý một chút.”
“Vương Nãi Nãi đi thong thả!” Vương Nãi Nãi lập tức rời đi.
Lý Kha vội vàng chào hỏi một tiếng với Tần Dược, sau đó đuổi theo bà.
Vợ của Lý Kha, cũng chỉ có thể ôm lấy đứa nhỏ, vừa khóc vừa rời đi.
Phương Minh Húc nhìn thấy vậy, cảm thấy vô cùng thổn thức.
“Thật sự là quan thanh liêm khó giản việc nhà!” Tần Dược cũng gật đầu.
“Trong chuyện này, không thể nói ai đúng ai sai, nếu như đại sư mà bã lão đến xem hôm nay không phải là tôi thì chuyện này sẽ có một cái kết cục khác!”
“Không sai, nếu như gặp phải lừa gạt, đoán chừng đứa nhỏ sẽ xong mất!”
Trị liệu tại bệnh viện, sốt cao không lùi, bị nhiễm khuẩn, thậm chí sẽ xuất hiện viêm não, cuối cùng biến thành một đứa trẻ tàn tật về trí lực.
Nếu như bị bà lão cưỡng ép ôm ra, có thể đã trực tiếp c.h.ế.t rồi.
Đến lúc đó cũng là tin tức xã hội.
Cũng chính là gặp phải Tần Dược, mới biến nguy thành an. Vào lúc ban đêm, sáu giờ, sắc trời dần đen lại.
Lý Kha và vợ Lý Kha đi tới quảng trường. “Bảo Bảo!”
“Tiểu Bảo!”
“Lý Mộc Thần, Lý Mộc Thần, mau trở lại!” “Con trai, về nhà!”
Hôm qua người đông tấp nập, bọn họ cũng không nhớ rõ vị trí của mình.
Không có cách nào khác, chỉ có thể lượn quanh ở trên bãi tập.
Không ngừng gọi tên của đứa nhỏ.
Trong gió lạnh, hai người không ngừng hô trong hơn sáu giờ.
Đến sau 12 giờ, Tần Dược lúc này mới sử dụng Thiên Đạo Chi Nhãn, nhìn về phía trung tâm quảng trường.
Trên quảng trường, hơn nửa đêm, khắp nơi đều là cô hồn dã quỷ.
Tần Dược tìm tòi bốn phía một chút, mới nhìn thấy hồn phách hơi mờ của một đứa trẻ sơ sinh, đang ghé vào dưới ghế khóc lớn.
Tần Dược cầm hồn phách của đứa nhỏ lên, sau đó tìm tới nhà của Lý Kha, trực tiếp bỏ hồn phách này lên trên người đứa nhỏ.
Hoàn thành.
Nếu như là đại sư khác, đương nhiên là sẽ không thống khoái được như Tần Dược.
Chỉ sợ cần Lý Kha dùng đèn chiêu hồn để mang hồn phách này đi, sau đó một đường bưng đèn, đi về nhà.
Cuối cùng, đặt đèn ở trên đỉnh đầu của đứa bé.
Đợi đến khi đèn tắt thì hồn của đứa nhỏ mới có thể trở về. Đây là thao tác của người tu luyện bình thường.
Đương nhiên, thao tác như này rất tốn thời gian và phí sức. Nào có nhanh như Tần Dược.
Sau đó, Tần Dược gọi điện thoại cho Lý Kha. “Được rồi, đứa trẻ cũng đã tỉnh!”
“Cảm ơn Tần đại sư, cảm ơn!” “Không cần cám ơn.”
Tần Dược cúp điện thoại.
Mà bên kia, Lý Kha cũng gọi điện thoại cho mẹ mình. “Mẹ, đứa nhỏ tỉnh chưa?”
Vương Nãi Nãi cũng tắt điện thoại.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất