Thật ra, Tần Dược hoàn toàn có thể không để Tưởng Nghệ Tư mở mắt, để cô nhìn thấy hết mọi thứ.
Nhưng bản thân là khách hàng ở đây, Tưởng Nghệ Tư hiển nhiên không mấy tin tưởng.
Trong lòng còn đang nghĩ có phải Phương Minh Húc đang gạt cô hay không.
Đối mặt với dạng khách hàng lòng đầy hoài nghi này.
Tần Dược đương nhiên giúp đỡ miễn phí, làm cho đối phương thấy rõ tình hình của mình.
Chỉ là mức độ kinh hãi như này, quả thật khiến Tưởng Nghệ Tư phát điên.
Sau đó, Tần Dược lấy Mặc Thúy Ngọc Kiếm ra, c.h.é.m ngang một đường, c.h.é.m rớt thai nhi bên vai trái của Tưởng Nghệ Tư xuống.
Lại vung kiếm một lát, c.h.é.m rớt thai nhi bên phải.
Hai đứa trẻ sơ sinh sau khi bị c.h.é.m rơi, đương nhiên thoát ly khỏi mẫu thể, nếu như lang thang ở bên ngoài, không lâu sau sẽ hồn phi phách tán.
Hơn nữa, hai oán linh này, thực lực yếu, cũng không phải Kumanthong được chế tác đặc biệt, sau khi c.h.é.m rơi, Tưởng Nghệ Tư chẳng những không thấy đau đớn gì, ngược lại cảm thấy thân thể dễ chịu hơn rất nhiều, lúc c.h.é.m đứt cũng không nguy hiểm tính mạng.
Sau đó, Tần Dược lấy ra ngọc bài Quỷ Vực, thu hai quỷ thai vào bên trong, trở thành một thành viên trong ngọc bài Quỷ Vực.
Huyết thai biến mất, cuống rốn màu xanh tím trên người Tưởng Nghệ Tư cũng biến mất.
Giờ phút này, cô mới nhẹ nhõm trở lại, chỉ là nước mắt đầm đìa, lớp trang điểm trên mặt cũng nhoè đi.
Cô thật sự sợ.
Sau lần này, cô bắt đầu yêu quý thân thể mình hơn, không dám làm bậy nữa.
“Tốt, đã giúp cô trừ oán linh rồi.” “Cảm ơn, cảm ơn!”
“Còn cần đoán mệnh không?” “Bói… bói đi!”
“Ừm!”
Tần Dược nhìn về phía Tưởng Nghệ Tư, sở dĩ muốn trừ oán linh trước rồi mới đoán mệnh là do sau khi trải qua chuyện này, Tưởng Nghệ Tư sẽ có thay đổi cực lớn, vận mệnh cũng sẽ thay đổi rất nhiều.
“Tưởng tiểu thư muốn bói sự nghiệp?” “Đúng!”
Tưởng Nghệ Tư gật gật đầu. Tần Dược lại lắc đầu.
“Tưởng tiểu thư đường sự nghiệp rất tệ, đa phần là không công mà lui, làm nhiều công ít, tựa như chưa vào đường cùng thì sẽ không quay đầu!”
Tưởng Nghệ Tư nghe nói như thế, đột nhiên có một loại giác ngộ.
Những ngày này, cô vẫn luôn nỗ lực tìm cơ hội, muốn debut, muốn nổi tiếng.
Nhưng mỗi lần đều vấp phải trắc trở, có vài chỗ không cần bản thân vẫn tốt đẹp.
Có một ít cơ hội, nhưng phải trả giá rất lớn, thậm chí mấy ngày trước, cô gặp phải một tên đạo diễn biến thái, xém chút nữa bị bóp chết.
Điểm mấu chốt là lời hứa hẹn của mấy người này, quả thực như đang thả rắm chó ấy.
Chiếm tiện nghi xong, nhưng đến một chút tài nguyên cũng không cho cô.
Nói là quên mất rồi.
Sau đó không liên lạc nữa.
Cô không phải đang bị người ta chơi đểu sao? Tất cả thứ này đều bị Tần đại sư nói trúng.
Tần Dược nói: “Nếu như cô tiếp tục đi con đường này, có thể sẽ bị giày vò đến ba mươi ba tuổi, sẽ không công mà lui, lãng phí hơn phân nửa cuộc đời!”
“Ah!
Ai cũng thích lời dễ nghe, lời thật khó nghe, lời này khiến Tưởng Nghệ Tư vô cùng khó chịu.
“Vậy sau ba mươi ba tuổi thì sao? Có khởi sắc không?”
Tần Dược cười một tiếng: “Đương nhiên sẽ không, tôi nói ba mươi ba tuổi, là bởi vì đến lúc này cô đã từ bỏ con đường này rồi!”
Tưởng Nghệ Tư cau mày, mặt đầy hậm hực. Thì ra là vậy.
Có điều cô đương nhiên tin tưởng Tần Dược, vừa mới c.h.é.m oán linh, tuyệt đối sẽ không gạt người.
Bây giờ cô vô cùng tin tưởng Tần Dược, nhưng từ bỏ lý tưởng của mình, cô vẫn có chút không cam tâm.
“Tần đại sư, có biện pháp gì không, có thể thay đổi một chút không!”
Phương Minh Húc nghe nói như thế, lập tức nghĩ đến Hạ Tuyết Nhi.
Trước đây Hạ Tuyết Nhi, có phải cũng suy nghĩ như này không, thế nên mới đi lên con đường không lối thoát này?
Tần Dược nói: “Nếu như cô chỉ muốn cuộc sống phú quý, hoàn toàn không cần thiết phải như vậy, sự nghiệp của cô tuy không tốt, nhưng hôn nhân không tệ, nếu như đã tìm đúng người, cuộc sống sau này cũng không tệ!”
Tưởng Nghệ Tư nghe đến đây, hai mắt lập tức sáng lên. Tần đại sư, quả thật nói rất có đạo lý.
Dù sao, kỹ năng diễn xuất của cô quả thật không tốt lắm, nhưng fan của cô cũng không ít.
Chỉ là cô chịu ảnh hưởng bởi tư tưởng của nhiều lão sư lúc bấy giờ, cảm thấy nữ nhân vẫn nên dựa vào bản thân, không ngừng nâng cao năng lực bản thân, mới có thể tìm được chồng tốt.
Trở thành đại minh tinh, gả vào hào môn, cái này không phải điều cô mong đợi sao?
Quả thật nhìn từ điểm này, Tưởng Nghệ Tư khác với Hạ Tuyết Nhi.
Tần Dược nói: “Hiện tại trong đám người đang theo đuổi cô, có một phú nhị đại, gia cảnh sung túc, cũng có năng lực, vì sao không trân quý chứ?”
“Hửm?”
Tưởng Nghệ Tư ngẩn người, sau đó cẩn thận hỏi: “Là ai vậy?”
Ánh mắt của cô thay đổi, nhìn về phía Phương Minh Húc.
Phương Minh Húc lập tức lông tơ dựng ngược, hiển nhiên là bị hù dọa rồi!
Trời ạ, không phải cậu ta chứ!
Cậu ta biết đối phương phá thai hai lần sẽ không làm thằng ngốc đi đổ vỏ đâu.
Tần Dược cũng không nói gì rồi đứng lên.
Cô gái này, người theo đuổi rất nhiều, thế mà không biết là người nào.
“Họ Vương.” “Ừ ừ ừ ừ!”
Tưởng Nghệ Tư lập tức biết là người nào!
“Đương nhiên, nếu cô muốn sự nghiệp thăng tiến, cũng có thể đi lên trước một bước nhỏ, nhưng cô biết nếu muốn vào giới showbiz, kẻ ít nổi dựa vào nâng đỡ, kẻ nổi tiếng dựa vào mệnh, cô chắc chắn không có mệnh này, chuyện nghịch thiên cải mệnh, phải trả giá đắt, nếu không phải thê thảm ngàn năm thì chính là tuổi thọ bị giảm, ở chỗ tôi sẽ không cải mệnh cho cô!”
Tần Dược cải mệnh là hành vi trộm thiên cơ, kết quả tất nhiên sẽ tốt.
Người như Tưởng Nghệ Tư dạng này, nếu như Tần Dược cải mệnh cho đối phương, sau cùng đối phương làm ác.
Tần Dược chẳng những đánh cắp không được thiên cơ, ngược lại sẽ phải tổn thất đạo hạnh để bù vào.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất