LIVESTREAM ĐOÁN MỆNH CHO NGƯỜI HỮU DUYÊN

Trên chiếc xe Rolls Royce của Hoàng Đồng Quân. Bởi vì quá tức giận.

Hoàng Đồng Quân cảm giác cơ thể dường như đau âm ỉ, ông ta nhắm mắt lại nghỉ ngơi, chỉ có điều đồng tử vẫn đảo loạn, hình như đang suy nghĩ điều gì.

Đúng lúc đó, một áp lực vô hình hạ xuống người ông ta. Ép tới hắn không có cách nào nhúc nhích.

Tần Dược trầm giọng nói: “Hoàng Đồng Quân, mười lăm tuổi tụ tập đám đông đánh nhau, c.h.é.m c.h.ế.t một tên lưu manh, lẩn trốn tới Đông Nam Á, bởi vì trị an hỗn loạn mới không bị bắt. Một năm sau, anh quay về.”

“Mười bảy tuổi, anh tham gia băng nhóm lớn, ám sát đại ca trong băng nhóm của đối phương và trở thành con nuôi của bang chủ Trần Gia Bang lúc đó, rất được coi trọng.”

“Năm hai mươi hai tuổi, anh g.i.ế.c c.h.ế.t ba nuôi để ngồi lên vị trí bang chủ.”

“Hai mươi sáu tuổi, anh mở sòng bạc trong vùng biển quốc tế, ném người đối đầu với đối tác của anh xuống biển.”

“Ba mươi hai tuổi, anh g.i.ế.c vợ mình chỉ vì cô ta nghe được bí mật của anh.”

“Năm ba mươi lăm tuổi…”

Giọng nói của Tần Dược không ngừng vang lên.

Đại ca này hoảng sợ vội mở mắt ra nhưng không làm sao cử động được người.

“Mỗi mạng người mười hai năm tuổi thọ, đoạt!” Tần Dược chỉ tay về phía Hoàng Đồng Quân.

Trong phút chốc, thọ nguyên trên người đối phương bỗng nhiên bị rút đi.

Phải biết Hoàng Đồng Quân đã là ung thư gan giai đoạn cuối di căn ra toàn thân, vốn không thể sống được bao nhiêu năm.

Cho nên vừa bị cướp đi mười hai năm tuổi thọ, Hoàng Đồng Quân đã c.h.ế.t luôn.

Chẳng qua ông ta đã c.h.ế.t nhưng hồn phách vẫn còn.

Cho nên ông ta nhìn thấy rõ ràng, cơ thể của mình từ một ông già cường tráng biến thành bộ xương khô.

“Lại cướp!”

Đây chỉ là mạng người thứ hai thôi.

Theo chiếc xe xóc nảy, t.h.i t.h.ể xương cốt của Hoàng Đồng Quân tan rã trong nháy mắt.

Rắc một tiếng, nó vỡ nát.

Xương cốt phong hóa, hóa thành bụi bặm. Rơi ngay tại chỗ ngồi.

Biến thành tro cốt.

Đương nhiên, hàm răng vẫn còn. Nếu có thể thu thập tro cốt, vẫn có thể kiểm tra DNA.

“Còn lại 120 năm, tiến vào Quỷ Vực trả lại!” “Hút!”

Trong nháy mắt, Tần Dược hút hồn phách của Hoàng Đồng Quân vào trong Quỷ Vực.

Trên người Hoàng Đồng Quân đeo xiềng xích.

Sau đó, Tiểu Ny xuất hiện, lôi luôn linh hồn này tới Diêm Vương điện, tiến hành phân phối, sau này sẽ phải xây dựng ở trong Quỷ Vực.

Trả lại những tội lỗi mà ông ta đã mắc phải.

Chiếc xe Rolls Royce vẫn đi tới, đến khách sạn sang trọng, tài xế mới xuống xe và mở cửa xe ra.

“Ông chủ! Đến khách sạn rồi!” Người tài xế này lập tức bối rối. Ông chủ đâu?

Quần áo của đối phương còn đây nhưng khắp nơi đều là bụi bặm, còn có nửa đoạn xương và hàm răng rơi lại, trong đó có một cái răng vàng.

Cái răng vàng này trông thật quen mắt. Nó là của ông chủ anh ta.

Anh ta chợt cảm thấy rợn cả tóc gáy. Ông chủ của anh ta… c.h.ế.t rồi!

Giờ phút này, tài xế này liên tục lùi lại mấy bước, sau đó vừa la hét thảm thiết vừa bỏ chạy.

Trong cửa hàng Thần Toán.

Tần Dược mở mắt ra, tiếp tục uống trà, vẽ phù như không có việc gì xảy ra.

Ung dung sống qua ngày.

Tiểu Tử cũng mua gia vị về, nấu một bữa trưa thịnh soạn. Bọn họ ăn no nê một bữa.

Sau khi trời tối, Weibo của Tần Dược đổ chuông. Hắn mở ra xem, hóa ra là Ngụy Bân.

“Tần đại sư, hôm nay có ba chiếc Rolls Royce tới phố đồ cổ, có phải đã xảy ra một số xung đột với anh không? Tro cốt của chủ nhân chiếc Rolls Royce được phát hiện ở trên xe, đã chết.”

Tần Dược trả lời: “Đúng là có người như vậy tới. Chẳng qua tôi thấy ông ta tội ác tày trời mới đuổi đi. Ông ta mắc bệnh ung thư gan, chắc muốn tìm tôi để kéo dài tuổi thọ!”

Về phần tro cốt gì đó, Tần Dược không thừa nhận, cũng không phủ nhận.

“Được, tôi biết rồi, đã làm phiền Tần đại sư!” Ngụy Bân không cần hỏi nhiều cũng hiểu được. Đây chính là Tần đại sư ra tay.

Chẳng qua Tần đại sư không muốn thừa nhận, bọn họ cũng không có cách nào.

Dù sao người c.h.ế.t cũng chẳng tốt lành gì.

Ngụy Bân quyết định mắt nhắm mắt mở cho qua. Buổi tối, cửa hàng đóng cửa.

Trong bầu trời tối tăm chợt có từng bông hoa tuyết rơi xuống.

“Tuyết rơi!”

“Đợt tuyết này có vẻ không nhỏ đâu!”

“Bây giờ còn là tuyết mỏng, trên đường tương đối trượt, chú ý an toàn.” Tần Dược dặn dò một tiếng.

“Được, sư tổ, sư phụ bye bye!” Phương Minh Húc đáp lại.

Tần Dược nhíu mày, nhìn hoa tuyết trên bầu trời. Tuyết này có vẻ không bình thường.

Chẳng qua hắn không để ý đến, trở lại trong biệt thự. Bên trong biệt thự của hắn có dán phù lục, vô cùng ấm áp, thoải mái.

Ba người Tiểu Tử, Tiểu Yến, Tiểu Ny đang ngồi may quần áo chung. Chủ yếu là Tiểu Tử muốn may một bộ quần áo mùa đông cho con rối của Tiểu Yến thay, Tiểu Ny ngồi bên cạnh xem.

Tiểu Ly không thấy hứng thú với những điều này.

“Đợt tuyết hôm nay không bình thường, có yêu tà quấy phá, chỉ sợ là tuyết yêu ra tay!”

Tiểu Ly nói với Tần Dược.

“Ồ? Là yêu tinh trong Vạn Yêu Động sao?” Tiểu Ly gật đầu.

“Không sai, cô ta cũng là đại yêu, hơn nữa còn không tính là yêu tinh địa phương. Cô ta đến từ Nhật Bản, được gọi là Tuyết Nữ.”

Tuyết Nữ là yêu quái chỉ xuất hiện vào ngày có tuyết rơi. Cô ta có gương mặt vô cùng xinh đẹp, thường dụ đàn ông đến chỗ tối, chỉ cần hôn cô ta sẽ bị đông thành đá.

Lúc này, cô ta đã hành động.

“Thú vị thật. Cô có thể hóa ra hình dáng của cô ta không?” Tiểu Ly gật đầu.

Sau đó đuôi cô ta cuốn một vòng, linh khí trong cơ thể d.a.o động.

Vừa đảo mắt, cô ta đã biến thành một cô gái có mái tóc trắng tinh, gương mặt trong sáng.

Bộ quần áo cũng là màu trắng như tuyết. “Ầm!”

Cô ta duy trì không được ba giây đã biến trở lại.

Tần Dược điểm một cái vào đầu Tiểu Ly: “Chuyện gì xảy ra vậy? Sao cô ăn nhiều thứ tốt như vậy, công lực vẫn kém thế.”

“Sư phụ nhìn qua là có thể biết rồi! Trong Vạn Yêu Động, tài nguyên khan hiếm, lạm dụng linh khí sẽ bị thiên lôi đánh xuống!”

Tần Dược cười: “Được rồi! Vậy để tôi xem Tuyết Nữ này đang làm gì!”

Rõ ràng linh khí khan hiếm như vậy.

Không ngờ Tuyết Nữ này còn sử dụng linh khí trong phạm vi lớn.

Đúng là kỳ lạ.

Tiểu Ly vừa thể hiện ra gương mặt Tuyết Nữ, Tần Dược dễ dàng tìm được đối phương.

Lúc này, cô ta không ngờ đang ở trên một dãy phố toàn quán bar.

Cô ta mặc trang phục màu trắng, tóc cũng là màu trắng như tuyết, che ô đi về nơi xa hoa trụy lạc.

“Oa, các người nhìn chị gái này đi!”

“Cô ta đang làm gì vậy? Cosplay Tuyết Nữ à?” “Khoan hãy nói, hình như là vậy đấy!”

“Em gái, anh có thể chụp chung một tấm với em sao?

Tuyết Nữ này của em giống thật đấy!”

eyJpdiI6ImlVWXl2SXBKb2FZVW5oaFpKZnU4RlE9PSIsInZhbHVlIjoiVXpNWk95WUM1V24wNldkTUpUNlwvYkVwMHZGZEx6QktLMHJCZ3docERtQjNcL1JSU0M2R1dENlhvS0xYb09JNHNDRVNPTm9cL0FGNkM0REVNMDI4cGNqdFpJYjBKNFJLVkJWODg5b2hmSGZLNk41RlZZQ1JldnE1bE44eFZ0ckttb2ZCNUx6MUZPd0d2N2Z3S21UcVhJSzBpb0xWV1JPbXo1clpjckhSYXhxV0pQS1pTbUtVcEx5MlJ0bGRQaVZ3NDVXY1BnXC94M1FUQlIzNkdQTlZLMkZQMFNvRlNtcDZ2Z2VmOUYrVU1HUGpaSWwzRTdZMXY3ZzkxUXMwRVFacTI5WU1YOHRTVWRcL2ZDeXQzbG41eUp1WEVxWG1BQU9uZVwvQ1ZHa256TEM2WGxtUUxVeE02MGNSenlrWEhMXC9cLzlVdzFkSTgwTWdMN0tUNWk0bFAxZmVvQnNDXC9CQkkwNm05ak5SUk04Q1VUOEdRTzh0TVQ3RkU5b3djRUxpUFlzZkpQWXhWMzRpNFFBelV2QVphamthaDJIOGNkcnI3MFRTUWdFMTRsR21SQ3pWNDlNYU5iZVAzN0h2ejc1UldjUnZXQyt3dGFZeWV2bTQzcFFwSXpDY3RZdkRxd3FzNXVaY2FKRUVJXC9XRXdMdkg2NXdZPSIsIm1hYyI6ImQ3YjQ4MWE3NjJmNGI4ZjA3MGJkN2YxODVhMjAzNzgzNGY1NWZmNGMxN2Y3NmFlNjkzZDE4MTllYjg4ZmFjNjIifQ==
eyJpdiI6IjRxdkd2K3lyK1VnXC9kRmlSVWRpeEd3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IkoyeHhcL2RSamE3XC81KytwQmdvMVJVR1VGM1g0U1wvYTE0eWFZSnhnSWd0MDJFREEzWFhiSmNiQUxLSGF3dFFvUHFNT0F2OEVIbTA2T2tIUEV3REdBSitRd3c5MmZ5eG1kbktpSSt6U0hWcEEwWllLbjVtV3hEZHNxSEZcL0NncFFJdyIsIm1hYyI6IjNhMmVlMWZlZjVkMjBlZTY1NjE2Mzk3Nzg1YTJjM2ExMjJmNmIyOGU2NDc1YmI1MDQzOTQ2ZDU2NDYyMmYxNjgifQ==

Tuyết Nữ giơ tay lên bóp cổ đối phương luôn. “Anh biết… quá nhiều!”

Ads
';
Advertisement