LIVESTREAM ĐOÁN MỆNH CHO NGƯỜI HỮU DUYÊN

Mấy gã đàn ông lực lưỡng này xông lên cùng một đợt.

Chỉ một giây sau đã bao vây Tiểu Tử, một tên duỗi bàn tay to lớn chặn chiếc Mercedes nhỏ của Tiểu Tử.

Một tên khác thì tóm chặt nách của Tiểu Tử, muốn bắt cô bé lại rồi mang đi một thể.

Nhưng chỉ trong chốc lát, cảm giác truyền tới từ tay hắn không phải là sự mềm mại của một bé gái, mà lại giống như một cơ thể cứng rắn chẳng khác gì đá.

Không những thế, lúc hắn muốn xách lên, thế mà lại không hề nhúc nhích.

“Răng rắc!”

Vì nương theo lực lẫn không chuẩn bị tốt nên cổ tay của hắn trực tiếp trật khớp.

“A!”

“Mẹ nó, sao mày lại rác rưởi thế hả!”

Đội trưởng đội vệ sĩ nhìn người của mình, thế mà lại không xách nổi một đứa bé gái, nhất thời quát lên.

Sau đó, hắn đẩy người kia qua một bên, trực tiếp ôm lấy Tiểu Tử, muốn chặn ngang người cô bé rồi xách đi.

Nhưng dưới sức mạnh to lớn như vậy vẫn không thể làm cho Tiểu Tử nhúc nhích.

“Cái quỷ gì? Tao còn chưa tin đâu!”

Hắn ta nổi giận gầm lên một tiếng rồi dùng hết toàn bộ sức lực của mình.

Cuối cùng cũng bế được Tiểu Tử lên. “A!!!”

Mà lúc này, cánh tay lẫn bắp thịt của đội trưởng đội vệ sĩ đều căng cứng. Ôm Tiểu Tử mà giống hệt như ôm một viên đá lớn nặng hơn hai tạ vậy.

Quan trọng là, dáng người nhỏ nhưng trọng lượng nặng, hiển nhiên áp lực sẽ lớn.

Cánh tay của đội trưởng đội vệ sĩ hệt như bị tảng đá nặng hai tạ đè lên, khiến hắn nhận lấy trọng lượng quá sức chịu đựng.

“Răng rắc!”

Chỉ chớp mắt, cánh tay của hắn ta đã trực tiếp bị đè đến gãy xương.

“Mẹ nó!”

Đội trưởng đội vệ sĩ mắng to một tiếng. “Con bé này có gì đó không đúng!”

Cuối cùng hắn ta cũng phát hiện ra tình huống.

Mà lúc này, Tiểu Tử cười híp mắt, lên tiếng: “Sao mấy người lại kém cỏi thế hả, ngay cả một cô bé như tôi cũng không giải quyết được, vậy mà còn muốn khiêu chiến với sư phụ của tôi. Mau tránh ra, đừng làm chậm trễ thời gian đi mua thức ăn của tôi.”

“Cùng lên, lôi nó đi!” Đội trưởng đội vệ sĩ hét lên.

Nhất thời, bảy tên vệ sĩ không bị thương cùng nhau tiến lên.

Mà ngay lúc này, một streamer đang cầm điện thoại ở phía xa xa chứng kiến hết mọi chuyện liền hấp tấp chạy đến cọ nhiệt.

“Mấy người làm gì thế hả, bắt cóc trẻ em kìa.”

Streamer này chính là người nổi tiếng trên mạng ở thành phố Hàng, Viên Giai Giai.

Cô ta còn đang livestream, dự định tới cửa hàng Tần Dược mua thuốc nhỏ mắt để kiểm tra đánh giá.

Phát hiện Tiểu Tử bị bao vây, Viên Giai Giai gặp chuyện bất bình liền hét lên.

Đồng thời lôi điện thoại dự phòng của mình ra, tính báo cảnh sát.

Mà hai chân cô ta còn đang mềm nhũn hết cả lên. “Giai Giai, không lên à!”

“Mẹ nó, đây là diễn sao? Trông mấy gã mặc âu phục đen kia hung dữ quá đi!”

“Này không phải diễn, đám người này muốn làm hại Tiểu Tử!”

“Streamer ngu người rồi à? Mau đi báo cho Tần đại sư đi!” Người xem livestream thúc giục ngay lập tức.

Viên Giai Giai sợ muốn chết, thậm chí hai chân cô ta cũng mềm nhũn hết cả rồi. Một tiếng hét kia coi như là toàn bộ khí lực của cô ta đấy!

Lúc này, người xung quanh cửa hàng đều nghe thấy tiếng hét liền đổ xô chạy ra ngoài. Không những thế, bảo vệ ở trong trạm đảm bảo trật tự cũng vội vàng chạy qua bên này.

“Nhanh chút!”

Đội trưởng đội vệ sĩ quát lên.

Bắt cóc một đứa bé mà phải tốn thời gian đến vậy, đám người này có còn muốn tiền lương, muốn lăn lộn với lão đại nữa không.

Dưới tiếng quát đầy giận giữ của hắn, mấy vệ sĩ quyết định dùng thủ đoạn cứng rắn.

Nhưng chỉ một giây sau, Tiểu Tử đã bắt đầu có hành động.

Nếu như lúc trước vẫn là trêu đùa bọn họ, thì bây giờ nhìn thấy hàng xóm láng giềng, người qua đường vô tội đều đến vây xem, hiển nhiên Tiểu Tử phải thu hồi suy nghĩ đùa giỡn bọn họ.

Không thể làm hại người vô tội!

Đám vệ sĩ này lai lịch không tầm thường, cực kỳ nguy hiểm. Nếu để người qua đường đến chỗ này bị trả thù sẽ hỏng chuyện!

Nghĩ vậy, Tiểu Tử đột nhiên giẫm lên mặt đất, cả người nhảy lên.

Chân giơ cao. “Bộp!”

Một đá này trực tiếp nện trúng giữa hai chân một tên vệ sĩ. “Rắc rắc!”

Tiếng xương gãy vang lên.

Vẻ mặt gã vệ sĩ cao to lực lưỡng trở nên vặn vẹo, cơ thể khẽ khuỵu xuống, sau đó bị bồi thêm một cước bay thẳng về sau nửa mét.

“A a a a a a!”

Hắn ta ôm chân, đau đến mức muốn c.h.ế.t đi.

Những người khác nhìn thấy cảnh này đều lộ ra vẻ mặt sợ hãi, thậm chí nhóm đàn ông con trai vây xem đều kẹp chặt hai chân mình.

Tiểu Tử đạp xong một cước rồi trực tiếp rơi xuống đất. Quét chân!

Một gã vệ sĩ bị quét ngang trên mặt đất ngay tức thì, đầu nện thẳng xuống mặt đất một cái “rầm”.

Hôn mê bất tỉnh.

Bảy người, chỉ còn lại năm.

Hai vệ sĩ đưa tay ra, đè lại bả vai của Tiểu Tử. “Bắt được rồi!”

“Nhấc chân nó lên!” “Đưa đi!”

Ba người còn lại trở nên luống cuống tay chân.

Chỉ một giây sau, khí lực cực lớn truyền tới từ trên người Tiểu Tử.

Bát Cực! Thiết Sơn Kháo.

Với chiều cao của mình, Tiểu Tử chỉ có thể dựa vào phần đùi của đối phương, nhưng cú nghiêng người nhẹ này lại khiến bắp thịt cứng rắn nơi bắp đùi của đối phương trở nên cực kỳ yếu ớt chẳng khác gì tờ giấy.

“Răng rắc răng rắc!” “A a a a!”

Một người trong số đó buông tay, Tiểu Tử liền trở tay cầm bả vai một tên khác.

Ném qua vai! “Rầm!”

Vốn dĩ ba gã vệ sĩ muốn tới công kích Tiểu Tử cũng bị người này bay ra chặn đứng lại.

Không những thế, Tiểu Tử còn túm lấy mấy người ngã xuống ở phía sau, trực tiếp ném ra.

“Rầm rầm rầm!”

Cả ba gã đều bị ném cho ngã xuống.

Trước sau cũng chỉ mất năm phút, trận đánh đã kết thúc. Viên Giai Giai nhìn mà trợn mắt há mồm.

Còn bên trong phòng livestream, vốn dĩ là theo chân Viên Giai Giai tới tìm người, hiện giờ lại biến thành một khung cảnh khác.

“6666!”

“Trâu bò quá!”

“Không hổ là đồ đệ của Tần đại sư.”

“Tôi là fan của Tần đại sư nè, cũng biết đây là đồ đệ của Tần đại sư. Xin hỏi Tử sư phụ, không biết ngài còn nhận đồ đệ không?”

“Kinh quá đi, cứ như đang xem phim võ thuật ấy. Sao mà nhỏ xíu như này lại có thể phát ra sức mạnh kinh người như vậy chứ, chẳng lẽ đây là nội lực?”

“Người Trung Hoa ai cũng biết chuyện công phu, không giấu được.”

Một đám người lại bắt đầu lấy lòng.

Mà lúc này, Tiểu Tử cũng phủi tay, quay về con Mercedes của mình.

“Brừm!”

Chiếc xe được khởi động.

“Xe chạy xin chú ý, còn không mau tránh ra?”

Đám vệ sĩ nằm kêu rên trên mặt đất nhích qua một bên. Tiểu Tử lùi xe, lên số rồi vặn tay lái.

Nhanh chóng chạy ra ngoài. Chỉ để lại đám vệ sĩ áo đen.

“Cái kia, tôi có nên gọi cứu thương không nhỉ. Trông tình hình gã đàn ông bị đánh đầu tiên không ổn lắm.”

Viên Giai Giai lên tiếng.

Rất nhanh sau đó, mọi người gọi cho 120.

Khi xe cứu thương chạy đến, phát hiện đám vệ sĩ nằm lăn lộn trên mặt đất, có người bị thật, có người giả vờ (ba người bị ném sau cùng).

eyJpdiI6ImZCNnAxMkxWRDU5bVNVZDI3S1wvdHl3PT0iLCJ2YWx1ZSI6Ikl6b1YwREpucnFuVmRHZVBKYlJONHdkd2pUWmxFXC9nVjFhbDBKamNzQVBSdzBDNWVUeVZ6cHV0bWFpWTVsXC9OcHZoVDREUjk4XC9yNUpPS1JPNkJOY0Q3Snd5czZoR05CdlNVUVBTVG5HemNzYVdRc1Rrekp0TW1lbWlIb0hjcW9BeU8zYnlVSk82TkhvSEo5dTlaNlo4WXM0a2FtZjl6ck1keEJHc0ZJWjFGdz0iLCJtYWMiOiIwNWY0N2FhYTkyZTI5OTlmOGNjMWQ5ZmZhZTJiODYzNGQyMzU1NGI3ZDc2MzgzZjBkODFjMDk1ZjM3YTE3OGE5In0=
eyJpdiI6InVHMmVTd25rTDZld0ZhZHYreUp2SkE9PSIsInZhbHVlIjoiZGEzQkhiNXVxM2lXNGZqdU9YK2VOcUZmSWlJM2lpRVNHbUp6UzF5RFBleHdBUUwxY2pWbHZNeVBLeFF1ZytaY01CQkZ0MllvaWtmXC9wOWtDRllKczFDTytMeXNqRkhhcU11RWhIUE9VMnZVQkptd3pYc2V2a1wvUkszZDQybWpqcjBuS3Y5UlZxQlQxMFBpb3Yycmh0SkRGNW5EXC9vc0RQR2VcL1EyenhrclJkc01tekI4V2J2YmxYSjN1TG52K2VaeGRZV2ttVGppQWxUUERkVFlOSExKcm9yUU0yMk5ZbGhHSXVEcXFVdCtGYVlDNTFsUVE5K2kxa211UU42czQ1SWhseTRubTVpY3VLT2ZyK3o1Z1lmOUZrUTZQamc4bjRpRnBXYWRZanFGaVZvYnhJV2ttemhDUFwvOE5RSThLT1NleiIsIm1hYyI6IjNjOGZmYzA3MjM2M2Q4NTFmZTFmMTQ2OGQ1YWNkYjNiYjYzNzEwMDE5NGEyOGQxYzQxZmEyNmYzOGUzMmYxOTkifQ==

Mới vừa vào tám người, giờ lại thêm một nhóm. Rốt cuộc đám người này bị ai đánh thế hả?

Ads
';
Advertisement