LIVESTREAM ĐOÁN MỆNH CHO NGƯỜI HỮU DUYÊN

Vẻ mặt Hoàng Đồng Quân biến đổi liên tục, sau đó ánh mắt lộ ra vẻ hung ác.

“Tần đại sư, vì nể cậu là thầy bói nên tôi không muốn động tay động chân với cậu.”

“Chỉ là đến mời cậu uống chén trà.”

“Không ngờ cậu lại là người không biết điều như thế!” “Hạng bói toán như cậu toàn là loại tay trói gà không chặt,

cho nên cũng đừng trách người ta thô lỗ!” “Bắt nó lại cho tao, mang đi!”

Hoàng Đồng Quân vung tay lên.

Bảy, tám gã đàn ông xung quanh xông tới ngay tức thì.

Mấy gã này ai nấy đều cao 1m85 trở lên, cân nặng toàn hơn 1 tạ.

Không những cao mà còn cường tráng, dù nặng tận 1 tạ nhưng hoàn toàn không có cảm giác béo phì.

Bởi bọn họ đều là tuýp người cơ bắp.

Chắc chắn là loại đánh nhau chuyên nghiệp.

Bắt một người, đánh ngất xỉu rồi mang đi, trước sau không quá mười phút đồng hồ.

“Thầy bói là hạng tay trói gà không chặt? Ông nghe ai nói vậy?”

“Chắc ông gặp phải kẻ lừa đảo ở đâu rồi!”

“Lừa cho ông xoay mòng mòng rồi cuối cùng lại tới chỗ tôi ra oai sao?”

Tần Dược cười lạnh, quét mắt về phía đám vệ sĩ đang bao vây mình.

Chỉ tầm một giây sau, những tên vệ sĩ này vậy mà lại theo chân trận pháp đi ra ngoài!

Lúc này, sắc mặt đại ca xã hội đen trở nên cực kỳ khó coi. Mẹ kiếp, quên mất trận pháp này!

Dù đám vệ sĩ này muốn công kích Tần Dược thì cũng chỉ đi được đến lối vào cửa hàng!

Kết quả đến giờ bọn họ vẫn không đặt chân vào cửa hàng được.

Bị trận pháp mê hoặc, cuối cùng người đều đi ra ngoài phố đồ cổ!

“Quay lại cho tao!”

Hoàng Đồng Quân thấy mất mặt vô cùng, hắn ta lớn tiếng quát lên.

Lúc này đám vệ sĩ như vừa tỉnh mộng, sau đó mới giật mình.

Mà hiện tại bọn họ cũng rất đau đầu.

Dẫu sao đã xông vào trận pháp tận ba lần, đồng nghĩa với việc bọn họ cũng đã bị thôi miên chừng ấy lần.

Hoa mắt chóng mặt là điều hiển nhiên.

Còn lý do trước giờ Tần Dược ở đây không xảy ra tình trạng ùn tắc giao thông, là bởi người xông vào quá nhiều lần sẽ cảm thấy đau đầu, đương nhiên sẽ không vì chút sở thích mà đi vào nhiều lần.

Dưới tình huống đó, những du khách và người nổi tiếng trên mạng sẽ biết điều mà rời đi.

Nhưng đám người trước mặt này lại cố chấp vô cùng, mà mấy loại càng cố chấp thì lại càng khó chịu thôi.

Hoàng Đồng Quân nhìn Tần Dược bằng ánh mắt u ám, sau đó nở nụ cười lạnh, nói: “Tần đại sư, cậu được lắm, hy vọng cả đời này cậu đều trốn trong cửa hàng!”

“Chúng ta đi!”

Ném lại một câu như vậy rồi hắn ta tính đưa người rời đi. “Ha ha, ông Hoàng, chỗ này của tôi không phải muốn tới thì tới, muốn đi thì đi!”

“Nếu không làm sai thì thôi, còn đã phạm sai lầm mà vẫn đến trước mặt tôi múa võ dương oai, ông cho rằng tôi sẽ bỏ qua cho ông sao?”

Tần Dược cười lạnh một tiếng, sau đó hét lớn. “Quỳ xuống!”

Giọng nói này tựa như vang lên ngay bên tai bọn họ. “Phù phù!”

Toàn bộ tám tên vệ sĩ đều quỳ sụp xuống trên nền đất xi măng.

Chính là mấy gã vệ sĩ vừa nãy muốn tới bắt Tần Dược, bọn họ cảm thấy trên người hệt như bị áp bách ngàn cân đè nặng, khiến cho bản thân quỳ xuống một cách bất thình lình.

Đầu gối nện thẳng lên đường phố, trực tiếp đập thành một hố to.

Nếu là thể chất hiện giờ của Phương Minh Húc, nện thành một cái hố to là chuyện thường tình.

Còn với thể chất của bọn vệ sĩ mà nói, nện xuống thì hiển nhiên đầu gối sẽ vỡ nát gãy xương.

“A!!!”

Trong phút chốc, toàn bộ đám vệ sĩ đều hét lên một cách thảm thiết.

Tần Dược nhìn về phía Hoàng Đồng Quân bằng ánh mắt lạnh tanh.

“Mang thuộc hạ của ông biến đi, hiện giờ tâm trạng tôi đang tốt, nên chỉ đánh gãy chân đám cho săn của ông thôi. Nếu để tới lát nữa không vui, tôi sẽ đánh gãy cả chân ông luôn đấy!”

Hoàng Đồng Quân nghe vậy liền giận đến run người, nhưng cũng chỉ đành để mấy vệ sĩ còn lại kéo người rời đi.

“Tần đại sư, cậu được lắm, sau này chúng ta còn gặp lại!” Hắn trực tiếp dẫn người bỏ đi.

Tần Dược cũng không ngăn cản.

“Sư tổ, hình như mấy người này ở bên thôn Cảng đấy! Tự nhiên tới đây làm gì?”

“Lúc nãy con không nhìn mặt của bọn họ à?” “Nhìn người dẫn đầu thôi.”

“Thế nhìn ra cái gì rồi?” “Không giống người tốt!”

Thừa lời, với cái kiểu cách ăn mặc này có thể là người tốt chắc?

“Tiểu Yến nhìn ra không?”

Hồi nãy Tần Dược đi ra ngoài ứng phó, Tiểu Yến và Phương Minh Húc cũng ở trong phòng nhìn lén.

Còn về chuyện hỗ trợ, sư tổ nhà bọn họ nào cần ai giúp đỡ. Tiểu Yến gật đầu: “Thấy ạ!”

“Vậy con nhìn ra cái gì?”

“Ông ta mắc bệnh nan y, sắc mặt vàng vọt, da thịt khô cạn, ngũ hành thiếu mộc, có bệnh về gan!”

Tần Dược tán thưởng một tiếng. “Không sai, là ung thư gan!”

“Với lại, trước kia ông ta từng cắt lá gan, nhưng giờ lại tái phát. Bây giờ lan khắp toàn thân, đừng thấy hiện giờ ông ta bình thường, qua mấy tháng nữa, ung thư sẽ lan khắp người, sống không bằng chết.”

Đến giờ Phương Minh Húc mới tỉnh ngộ.

“Cho nên ông ta mới tới tìm ngài, muốn trị bệnh.”

Tần Dược gật đầu: “Chắc hẳn người này đã uống dịch Huyết Nhân Sâm của tôi, hơn nữa xưa giờ y đạo không phân biệt. Những người đoán mệnh ít nhiều cũng biết chút y thuật. Nếu tây y không giải quyết được vấn đề, những người này sẽ cầu thần bái phật thôi!”

Xong, mấy tên này đều là loại tội ác khó tha, cho nên dù cầu xin Tần Dược cũng vô dụng, Tần Dược không biết chữa.

Trái lại, hắn nói trừng phạt, tự nhiên sẽ trừng phạt.

Chỉ là không muốn để đường sá của phố đồ cổ nhiễm mấy thứ dơ bẩn thôi!

Mà lúc này, ba con Rolls – Royce đã phóng đi.

Hoàng Đồng Quân giận run người, vốn dĩ ông ta bị ung thư gan, nên tính tình rất nóng nảy. Đã thế người của mình còn mất mặt như vậy, quả thật khó chịu vô cùng.

Nhưng đối mặt với mấy thầy bói yêu pháp kiểu này, Hoàng Đồng Quân lại nuốt không trôi cái điệu bộ ấy.

“Đưa tao về khách sạn trước, để đội vệ sĩ thứ hai tới, chờ đến tối tên đó ra ngoài thì bọn mày đánh nó một trận, nửa sống nửa c.h.ế.t là được, đừng đánh chết.”

“Hình như bên cạnh hắn ta có một đứa bé gái, nói là đồ đệ đúng không?”

“Bắt lại cho tao!”

“Đến lúc đó, tự nhiên hắn sẽ ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ thôi!”

Vì lúc nãy đội trưởng đội vệ sĩ bên cạnh ông ta không động thủ bắt Tần Dược nên không bị quỳ tại chỗ đến mức nát đầu gối, cho nên hắn liên hệ đội vệ sĩ thứ hai một cách nhanh lẹ.

Dù sao, kiểu đại lão như Hoàng Đồng Quân lúc nào cũng có vệ sĩ giám sát suốt 24 giờ, ba ca thay phiên nhau.

Mà bây giờ mất đi một đội, vẫn còn một đội khác.

Nói là vệ sĩ, nhưng trên thực tế đều là tay chân của ông ta.

Vệ sĩ xuống xe, sau khi sắp xếp cho người bị thương liền đưa thành viên mới đi.

Mà lúc này, bên trong cửa hàng Thần Toán.

Tiểu Tử đi ra từ cửa hàng, ngồi con Mercedes – Benz nhỏ của mình.

Gia vị trong nhà đã dùng hết, mặc dù gừng tỏi hồi hương đều trồng ở trong nhà, nhưng mấy thứ như muối, xì dầu, dấm vẫn phải tới siêu thị mua sắm.

eyJpdiI6IktzZlwvXC90QXJwV3B4TDNZdkZYN3RSZz09IiwidmFsdWUiOiI0YWR0MjRuZmtcL1MwWFpmcWZmWndVOVwvcHZvcnJkVnFhbXhVOUZka3VoTGNTcU4zTkhnbXBRdW9pK0N2aFlOUmRVUHBhYUFxdjhLVEFtVlU2KzRLb0xjK0s3b3VQZ1pJdzlJcHNHdTl3WkJoclhPbWpuMFNzMUt6WTlpWFVTWUpVZ0xiUHRXM2hGK3c1UEhkRVNwNUtYWExTNTRVMm0xRG9xelpVNW9lNDBLQWZoSjNvcENUaG93ZVdBY2NFMEM3XC91blpcL21xaWZneTY0bUJyVEVWYk5zT1BQakk3NmVSYVU4UVYxQ1lrTHM0R2pPMUhFTDhYZVpSMVBMZkJlejJyYjZVZ2RJbFErR3lXVitkTEdERFwvZVZ2U2Qxc1BlbUNqWWJndmE2aCttbU84PSIsIm1hYyI6Ijg5Nzc4OTJmY2I4OTMzYzVmMDNiODNmZTIxYWQ5ODgzNGJmMWExMWEwMjVmMzFiNzRhYTBjZmU5MzdjMWMwMmIifQ==
eyJpdiI6Im5QNVY1ME5FV3JzWFNObU9UTlNHaXc9PSIsInZhbHVlIjoiNGxtZDhhbkM3dnl1cjdvNnFmXC8yb0I0RTdmcWxSWWhsQ1wvdE01T1piaFpOM0c0NFJibFVqdEVDN3NEVm00ZGtzMlFGNGJpamVVQW1jMmFvS3E0S0dvM2N4aVY2R1dpWWV3ODlIN0l4eFdhYzZZU2llQ2J3VlVUR0I1NnJ0VFNLMnNsNUFkeHNNaVwvbWQ5WFJOdUNjNVFOYkduN2VVNWthMTdzcFdMQXdENitVaEpxSGttenlJMDg5c1RqSlcrdlwvRlwvazlFUE1CKzZUSU5zRTdxVitTMUMyVXE3VHlVcXZWOUlRTERoZ1dsK29YMFN0WjcxTlZmRDkrVjRoMEZVcGFtbzR3XC9MNDBCWERmakF2aEN1cUwzV1Nma2NoSkZmK29iSW5TVFMyMXcweXJubW1IUDhSQmNHYmRMS0tMYlZYQjB1Smd4NGRRam1hTEJTYVVLakxcL1RpcWVYSVpNNGlVUHB6WnArQVFMcUpteUdNZ0ppRFwvUDBaa3E3NWx0N1F4NDFhV1R4bWZucHVvM01LZzB4R2pXWFdvOFVoWXJxRllFYUVuNEdEbnB1M2w0ZFlvYWZwTWN0Z3VTbXBad2pRd1JNTGZFVlJFVDZkSHRoV2oxcUl4cTV5MUltb1VVMnlJUVBkNG5PQ2ZiVkZvWnE1XC95WWVwR0haQUEwVWpmeDJJaGd3czQxQXY1MmFLTGFCbm1NSEFoaGxRPT0iLCJtYWMiOiI2MDM2MTQ2MDA5YWE3YTczNmQ3MzA3MGVjMTdlZTI1NTUzNGRmNTI1ZWZlZjgwZDQxZTI2NzI0MmU1NGNlODAwIn0=

“Lên.”

Ads
';
Advertisement