Nghe Tần Dược miêu tả.
Lúc này, mẹ Vưu Minh Khê nhìn Tần Dược tràn trề hy vọng.
“Vậy Tần đại sư, cậu có thể ra tay không? Tình hình của Tiểu Khê nhà tôi như vậy, cầu xin cậu cứu con bé.”
“Đương nhiên, rất đơn giản!” Tần Dược trả lời rất thoải mái.
Mẹ Vưu Minh Khê nghe vậy, nhất thời sửng sốt.
Phải biết những đại sư kia gặp phải tình hình của Vưu Minh Khê, phần lớn đều nói rất khó.
Sau khi nói xong, đều đòi bọn họ rất nhiều tiền. Nhưng tới chỗ Tần Dược lại một câu rất… đơn giản. Điều này làm mẹ Vưu Minh Khê cũng thấy bất ngờ.
“Bạn nhỏ, cháu nhắm mắt lại, khi nào tôi nói mở thì cháu hãy mở ra.”
Vưu Minh Khê gật đầu. Cô bé nhắm mắt lại.
Sau đó, Tần Dược rót linh khí vào tay, c.h.é.m ở trước mặt Vưu Minh Khê.
Trong phút chốc, một tia khí đen hiện ra.
Theo một c.h.é.m này, khí đen kia lăn lộn, chậm rãi tràn ra, sau đó xuất hiện một cặp mắt cách Vưu Minh Khê khoảng nửa mét.
Đây là đôi mắt đen trắng rõ ràng nhưng không có viền mắt, mí mắt và cả tròng mắt.
Vô cùng khiếp người.
Bất kể là mẹ của Vưu Minh Khê hay Điền Tuyết Thiền đều run rẩy.
Hai người bị dọa rồi.
Phải biết, cho dù là mẹ của Vưu Minh Khê cũng chỉ nghe được con gái la hét ầm ĩ nhưng chưa từng nhìn thấy đôi mắt này.
Bây giờ bà ta vừa nhìn qua, quả nhiên là một đôi mắt, không chỉ thế, đôi mắt này còn dọa người như vậy.
Hai vật hình cầu. Không có cơ bao quanh.
Hai con mắt lớn như vậy xuất hiện ở giữa không trung, đừng nói trẻ con, đến người lớn cũng phải giật mình.
Không chỉ thế, đôi ánh mắt này còn rất hung ác.
Hình như nó tràn ngập oán niệm, phẫn nộ, căm phẫn vân vân.
Ánh mắt đầy ác ý như vậy. Ai không sợ chứ?
Mẹ Vưu Minh Khê lập tức òa khóc.
Cô ta quả thật không dám tưởng tượng, con gái mình đã phải sợ hãi thế nào khi cứ phải đối mặt với thứ như vậy trong suốt mấy năm qua.
Đứa trẻ này đúng là số khổ. Tần Dược quan sát đôi mắt này. Thứ này quả thật hung ác.
Nếu không thật sự xử lý, cộng thêm quỷ khí sống lại, cô bé này không sống quá nửa năm, sẽ bị quỷ quái dọa chết.
Nhưng thứ này ở trong tay của Tần Dược lại rất thành thật.
Tần Dược chặt đứt sợi khí đen kết nối với trên người cô bé, lại giơ tay ra bóp nát hai tròng mắt này. Chúng biến thành sương mù màu đen và biến mất.
Những sương mù màu đen vừa biến mất.
Cuối cùng đều bị Tần Dược thu làm oán niệm. Giải quyết xong.
Chỉ đơn giản như vậy.
Làm một cao thủ nửa bước Kim Đan, Tần Dược chẳng qua nhấc tay là làm được.
Chỉ có những tu sĩ có thực lực tương đối kém, mới cảm thấy khó giải quyết.
Càng chưa nói tới, rất nhiều người đều là đại sư giả. “Được rồi, cháu có thể mở mắt ra!”
Tần Dược nói.
Vưu Minh Khê mở mắt.
“Cháu còn có thể nhìn thấy con mắt nữa không?” Tần Dược hỏi.
Vưu Minh Khê lắc đầu. “Không có mắt!”
“Được, chú sẽ cho cháu một tấm phù, như vậy cháu sẽ hoàn toàn an toàn rồi.”
Tần Dược cười với vẻ cưng chiều, sau đó bảo Phương Minh Húc lấy ra một tấm phù trừ tà chưa gấp.
Sau khi viết ngày tháng năm sinh của Vưu Minh Khê lên trên đó, hắn gấp phù trừ tà này và bỏ vào trong túi gấm, sau đó bảo Vưu Minh Khê đeo lên.
“Tôi cho bạn nhỏ một tấm phù trừ tà, dạo này không quá thái bình, cho dù loại bỏ được chấp niệm của hồn phách, nhưng trải qua bốn năm này, mạng của bạn nhỏ yếu hơn mạng những đứa trẻ khác, hồn phách nhẹ, cố gắng đừng để xảy ra ngoài ý muốn.”
“Được, cảm ơn Tần đại sư.”
Sau khi mẹ của Vưu Minh Khê chứng kiến qua thủ đoạn của Tần Dược, cảm thấy đây là một đại sư thật sự, lúc này cũng trở nên kính cẩn lễ phép.
“Đại sư, vậy còn chi phí…”
Mẹ của Vưu Minh Khê ngập ngừng muốn nói lại thôi. Đại sư lợi hại như thế, chắc chắn là rất đắt!
Cô ta không mang theo bao nhiêu tiền, trong thẻ ngân hàng chỉ còn lại có ba mươi nghìn, không biết có đủ dùng không.
“Tổng cộng hai nghìn rưỡi, trong đó năm trăm là tiền bắt quỷ, hai nghìn là tiền phù lục.”
Loại khách hàng tới cửa có thể trực tiếp giải quyết luôn đều có giá giống như đoán mệnh.
Chỉ có loại trong phòng livestream này cần phải lợi dụng lưới Thiên Đạo ngao du hàng phục quỷ vật mới tốn mười nghìn.
Đương nhiên, nếu là hồn phách hung ác, Tần Dược tất nhiên sẽ lấy thêm.
Chẳng qua giá này rõ ràng đã khiến mẹ của Vưu Minh Khê chấn động.
“Hai nghìn rưỡi? Tần đại sư, cậu xác định chỉ cần vậy thôi sao?”
Vậy cũng quá rẻ rồi.
Đây chính là đại sư thật sự có bản lĩnh đấy.
Ở bên ngoài tốn mấy trăm nghìn cũng không mời được.
Mẹ của Vưu Minh Khê hỏi dò: “Có phải là hơi ít.”
Tần Dược cười: “Không ít, chỗ tôi có quy định giá công khai, bắt quỷ đoán mệnh dễ bình thường là năm trăm.”
Sau đó, gương mặt hắn trở nên nghiêm túc, nói: “Nếu cô cảm thấy quá ít, lại mua thêm tấm Khai Trí Phù cho đứa trẻ, có thể giúp cô bé trở nên thông minh hơn. Còn về phần cô thì mua một tấm Kiện Khí Phù đi.”
“Tháng trước cô mới phá thai nhưng vẫn muốn giấu công ty đi làm, lâu ngày sẽ lao lực thành bệnh! Nửa năm sau, có thể sẽ kiểm tra ra ung thư cổ tử cung.”
“Bây giờ cô bắt đầu bảo vệ mình, cũng không đến mức phát triển thành nghiêm trọng như vậy.”
Sau khi mẹ Vưu Minh Khê nghe được, giật mình kinh ngạc.
Chuyện này cũng có thể tính ra à?
Phải biết hai tháng trước, cô ta và chồng không dùng biện pháp tránh thai, kết quả tháng trước có thai. Trong nhà đã có hai đứa trẻ, cô ta tất nhiên không định có nữa, mới làm phẫu thuật xong.
Hơn nữa, cô ta không nói với ai về chuyện này, ba mẹ hai bên đều không biết, chỉ xin công ty nghỉ ốm hai ngày.
……
Cô ta hoảng thật sự khi nghe mình có thể bị ung thư cổ tử cung.
“Tần đại sư, tôi mua, tôi mua!”
“Vậy hai tờ phù này là hai mươi nghìn một tờ!”
Mẹ Vưu Minh Khê do dự một lát, sau đó quyết định, mua!
Cô ta lập tức quét ba mươi nghìn, còn xin bên chồng cô ta mười nghìn.
Mua hai tờ phù.
Tần Dược gấp Khai Trí Phù, để vào trong túi nhỏ của Vưu Minh Khê.
Sau đó, hắn lại cho mẹ của cô bé một cái túi gấm, bên trong chính là Kiện Khí Phù.
Mà mẹ Vưu Minh Khê vừa treo phù này lên người, đã cảm giác được một luồng nhiệt truyền vào trong cơ thể của mình, đau đớn, buồn bực ngày trước đều biến mất, còn có một luồng khí nóng chạy khắp cả người.
Đây đúng là một bảo bối lớn. “Đồ tốt đấy, Tần đại sư!”
Đồ tốt như vậy, có phải là bán lỗ vốn không? Cô cũng sốt ruột thay cho Tần đại sư.
“Cô thấy tốt là được rồi. Phù này chỉ có tác dụng cho một mình cô thôi, đừng thấy tốt lại cho con và chồng đeo. Nếu cần thì mua tiếp, chẳng qua hiệu quả cũng chỉ có một năm.”
“Tần đại sư đúng là con giun trong bụng tôi, vậy tôi yên tâm đeo, chờ có tiền sẽ tới mua tiếp.”
Mẹ của Vưu Minh Khê gật đầu, cô ta vốn nghĩ đồ tốt như vậy, sau khi sức khỏe của mình hồi phục, sẽ cho chồng và con đeo.
Kết quả phù lục chỉ có tác dụng với một người, cô ta cũng từ bỏ ý nghĩ này.
Tần Dược cười: “Bạn học cũ thì giảm giá 50%, có cần Dưỡng Nhan Phù không?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất