LIVESTREAM ĐOÁN MỆNH CHO NGƯỜI HỮU DUYÊN

Cư dân mạng nhìn thấy cảnh tượng này cũng hoảng sợ vô cùng.

Hồn ma đấy!

Thứ tồn tại nửa trong suốt này chính là một hồn ma.

Song cũng chỉ kinh ngạc trong nháy mắt, đám người hâm mộ này càng trở nên kích động hơn.

“Mẹ nó, Tần đại sư trâu quá đi, thế mà triệu hoán được bà lão thật kìa.”

“Đây là bà ngoại của Tô Tô hả? Không phải hiệu ứng đặc biệt chứ?”

“Tôi là fan mới, cho hỏi ông streamer còn có loại năng lực này à?”

“Là quay chương trình hay quay trực tiếp, 666.”

“Nói thật chứ trông bà lão hiền hậu mà, xem ổn hơn video vừa nãy nhiều, tôi chả sợ tí nào.”

“Ma cũng có dọa người đâu.”

Dưới những lời bình đầy kích động của cư dân mạng, người có cảm xúc mãnh liệt nhất vẫn là Tô Tô.

Mặc dù cô ta đã thầm chuẩn bị ở trong lòng, nhưng đến lúc gặp lại chính bà ngoại của mình vẫn là không thể gắng gượng được nữa.

“Bà ngoại!”

Tô Tô vừa khóc vừa nói: “Con nhớ bà lắm.”

Mặc dù từ lúc bà ngoại qua đời đến giờ chỉ mới bảy ngày, nhưng Tô Tô lại cảm thấy giống như đã trôi qua lâu lắm rồi.

Vẻ mặt bà ngoại của Tô Tô vẫn ngơ ngác. “Tô Tô à!”

“Con bé này, khóc cái gì hả, bà ngoại là hưởng phúc mới đi mà. Trước đó bà ngoại chỉ nằm một chỗ ở trên giường, lòng ngậm ngùi biết bao. Bây giờ có thể đi có thể cử động, bà vui lắm, cháu đừng khóc!”

“Bà ngoại mong cháu luôn an khang!” Tô Tô lại khóc lớn hơn.

“Bà ngoại!”

Tô Tô nhào về phía trước như muốn giữ lấy bà mình, nhưng bà ngoại của cô lại biến sắc mặt, vội vàng né tránh, không để Tô Tô nhào tới.

“Con à, đừng nháo, bà đã biến thành ma rồi, người ma khác đường. Con không được chạm vào bà, bởi có thể bị khí trên người bà làm bị thương, sẽ sinh bệnh.”

Hiển nhiên, một người đã đến tuổi như bà của Tô Tô hiểu điều này rất rõ.

Tô Tô càng thêm khó chịu trong lòng.

“Không đâu, bà ngoại, bà sẽ không tổn thương cháu đâu, cháu đã mời đại sư, gọi linh hồn của bà về. Cháu muốn cung phụng bà, muốn ở cùng bà suốt đời!”

Nghe những lời này, bà ngoại của Tô Tô lại kinh ngạc một lúc lâu.

“Thảo nào, bà nhớ là đang đi tới Quỷ Môn Quan, sao lại đột nhiên trở về chứ.”

Song chẳng lâu sau đó, bà ngoại tỏ vẻ nghiêm túc. “Tô Tô, cháu làm vậy là không đúng.”

“Cung phụng cái gì, bà lại đâu phải thần tiên, không đỡ nổi hai chữ cung phụng!”

“Cháu mà cung phụng bà, chẳng phải là đang nuôi quỷ à?”

Tô Tô vội vàng lên tiếng: “Bà ngoại, cháu nguyện ý nuôi bà, cháu nguyện ý nuôi bà mà!”

Nhưng khi bà ngoại nghe được những lời này, lại càng không vui!

“Tô Tô, sao con có thể ích kỷ như vậy hả?”

“Con nuôi bà, để bà lưu lại chốn nhân gian, khiến bà bỏ lỡ thời gian, rồi sẽ bị oán khí của nhân gian xâm lấn, sau này sẽ biến thành lệ quỷ điên điên khùng khùng.”

“Lại còn không thể chuyển thế đầu thai!”

“Con muốn bà ngoại như vậy à?”

Không thể không nói, những lời thuyết phục của Tần Dược chẳng có hiệu quả là bao.

Nhưng khi bà ngoại nói vậy, Tô Tô lại vội vàng lắc đầu.

Sau đó, Tô Tô nhìn về phía chiếc điện thoại đang lơ lửng. Tựa như đang cầu cứu mà nói với Tần Dược: “Tần đại sư,

sẽ vậy sao? Nếu bà ngoại tôi lưu lại nhân gian sẽ biến thành như vậy sao?”

Tần Dược nói: “Cô gái, lúc trước tôi thấy cô cố chấp quá, sẽ không nghe lọt tai lời tôi nói, cho nên lúc này mới đưa bà ngoại cô đến đây.”

“Bà ngoại cô nói không sai chút nào.”

“Nếu bà cô có chấp niệm, có thể ở lại nhân gian. Nhưng mấy thứ như chấp niệm kiểu này đã xuất hiện ngay lúc chết, chứ không phải sau khi c.h.ế.t mới xuất hiện.”

“Bà ngoại của cô nằm liệt giường đã nhiều năm như vậy, sau này qua đời cũng coi như là được giải thoát.”

“Thật ra bà ấy cũng không muốn cô phải chịu khổ thêm nữa, cô đã chăm sóc bà ấy như vậy, ắt hẳn về sau sẽ biết tự lo cho bản thân mình. Bà ấy không có chấp niệm, cho nên sau khi nhìn cô đã rời đi.”

“Bây giờ cưỡng ép gọi bà ấy trở về, chỉ có thể giảm bớt quỷ khí trên người bà ấy.”

“Còn chuyện nuôi quỷ mà cô nói, cô cảm thấy mình có thể cung phụng bà ngoại, thật ra là không làm được. Nếu thật sự cung phụng, bà ngoại cô sẽ biến thành lệ quỷ, sẽ làm hại cô, thậm chí còn có thể g.i.ế.c hại những người khác. Hơn nữa một khi gặp phải đại sư chân chính, rất có thể đối phương sẽ tiêu diệt bà ấy.”

“Một khi bị những đại sư này giết, coi như bà ngoại cô bị hồn phi phách tán.”

Tô Tô lắc đầu nguầy nguậy, vừa nức nở vừa nói: “Tôi không muốn bà ngoại hồn phi phách tán, tôi không muốn.”

Bà ngoại của Tô Tô nhìn cháu gái mình, lại nhìn chiếc điện thoại đang lơ lửng, lòng cũng hơi kinh ngạc.

“Vị đại sư này, cảm ơn ngài đã giúp tôi trở về. Lúc trước tôi chỉ nhìn Tố Tố rồi rời đi, không nghĩ nhiều như vậy, chỉ cảm thấy nó có thể tự lo cho chính mình.”

“Tôi không ngờ tâm tư của con bé lại như vậy.” “Lần này, nhất định tôi sẽ khuyên bảo nó thật tốt.”

Ông cha ta có câu, muốn tháo chuông phải tìm người buộc chuông, vậy nên chỉ có bà lão này mới có thể giải quyết được khúc mắc của Tô Tô.

“Thế giao lại cho bà vậy.”

“Được!” Bà ngoại của Tô Tô gật đầu.

Sau đó, bà ngoại nhìn về phía Tô Tô, cái nhìn thấm đẫm vẻ dịu dàng hiền từ.

“Tô Tô, bà mong cháu mạnh khỏe an khang suốt đời!” Tô Tô nghe vậy liền quỳ xuống khóc nức nở.

Hai người khóc trong yên lặng chừng mười phút.

Tô Tô ngước lên, lại phát hiện bóng hình bà ngoại mình càng lúc càng trở nên mờ nhạt.

Lần này cô ta bắt đầu luống cuống hết cả lên. “Bà ngoại, bà sao thế? Bà lại muốn đi sao?” Bà ngoại của Tô Tô cười khổ rồi lắc đầu.

Bà cảm thấy không ổn lắm. Chẳng giống sắp rời đi, mà là trong thân thể không đủ năng lượng để chèo chống, sắp hồn phi phách tán một cách triệt để.

Nhưng bà ấy không thể nói cho Tô Tô. Con bé có ý đồ xấu gì đâu?

Chỉ là lần này, bà phải đi thật rồi.

Cũng may, là một người hiện đại, ban đầu bà cũng không tin mấy thứ chuyển thế đầu thai, coi như hồn phi phách tán thì có hề gì?

Sao cũng được.

Bà chỉ cảm thấy bản thân càng ngày càng yếu. Không nghĩ nổi nữa.

“Tô Tô, lần này bà đi thật đây, cháu phải tự lo cho bản thân tốt vào, bà ngoại mong cháu có thể trở thành một người ưu tú.”

Ngay lúc này, Tần Dược lên tiếng: “Bà của Tô Tô, tôi mở Quỷ Môn Quan cho bà, bà cứ yên tâm mà đi thôi.”

Tần Dược nhảy ra khỏi đại môn quỷ vực.

Trong chớp mắt, cánh cửa lớn màu xanh lục liền xuất hiện ngay trong biệt thự.

Cửa lớn đang rộng mở, sương trắng cuồn cuộn bay vào trong biệt thự, cuốn lên người bà ngoại của Tô Tô.

Sau đó, thân thể của bà ấy trở nên rõ nét hơn không ít. Bà ấy bị quỷ vực chi môn hấp dẫn, dần dần lùi lại.

Ngay lúc này, cuối cùng bà ấy cũng lộ ra nụ cười yên tâm, khoát tay áo với Tô Tô coi như lời tạm biệt.

eyJpdiI6Ijh4bmV2OXA0XC9yZW5xVTNGODhZSWhBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlpSY3AzOGZ1c1lGUFBuTmlUMk5FanJ0c2VIT1FwcVwvR2NxQW1SOTNjQVozZzBvcDVkTnh3Y1luNmdrSEJGZlwvTGh4SUppV210YVVmc2V6N0hUZmZZaE1OVkdmdTFBRnRyandySENYenkxd2JBNFhSU2czZ2Rhem9OT1VqWmMrOUQzU3gwU1wvUEwxVGI0T3IrSWVhM2RzTkt6OEQ1aVhwa1NIbzdEV251dnhHclwvMG1Xcm9OaURWcFd1WWhmSjBYdWQ5Q0pcL0prTmRkckhLdjBINjBPTThMdz09IiwibWFjIjoiNTA4NDUxOTRlZWFmMjJhNTMzY2RhYzZiNjhmOWI3MTNlYjg1OTZhZjkwN2U4M2MwNzZjODEzYmM5MWI2OGQ4ZCJ9
eyJpdiI6InJJbUZ3d0RKbUljMmZiQ2VtbGNXU0E9PSIsInZhbHVlIjoidjByNXFGMGFcL3ZVbFNJbytCN3NjdHpxN1p5ZmVIK3R4eFhxUlBSZjFJTXpQM25MM2sxc0NWYThJNDIxUzZEaXkiLCJtYWMiOiJiMWU2MDBhZTMwYzdmNjM0YzUyMmRiOWY0YjYzZDc1MjIwN2M1ZTZiYTI2OGU4OTJlZGYzZGFlMTIxNGM3YTliIn0=

Song đối với Tô Tô, lại là một nút thắt được tháo gỡ hoàn toàn.

Ads
';
Advertisement