Quỷ Môn Quan đóng lại cũng là lúc Tô Tô bước tới trước điện thoại di động.
Cô ta giơ tay lên, lấy lại điện thoại của mình.
Mà chiếc điện thoại đang lơ lửng giữa không trung cũng rơi vào tay cô.
Hết thảy mọi thứ đều thần kỳ quá mức. “Cảm ơn ngài, Tần đại sư.”
Tô Tô là kính nể Tần Dược từ tận trong đáy lòng.
Cô ta trực tiếp gửi mười cái tàng bảo đồ để bày tỏ tấm lòng của mình.
Dù sao cô ta cũng chẳng thiếu tiền.
Thực lực của Tần Dược đã khiến Tô Tô tâm phục khẩu phục, cũng thỏa mãn hi vọng của cô, được gặp lại bà ngoại lần cuối.
Tần Dược nói: “Bây giờ bà ngoại cô đã tiến vào Quỷ Môn Quan, nhưng chuyển thế đầu thai không phải là chuyện chỉ trong một đêm, thường sẽ sống ở Địa Phủ trăm năm. Đến ngày lễ tết nhớ đốt hương hóa vàng mã, nếu không bà ấy ở bên kia không có người đời sau hiếu kính sẽ rất khổ cực.”
Nghe Tần Dược nói vậy, Tô Tô vội vàng gật đầu. “Vâng ạ, Tần đại sư, tôi hiểu rồi.”
Sau khi bà ngoại qua đời, thậm chí Tô Tô còn muốn đi theo bà mình.
Nhưng sau khi linh hồn bà ngoại xuất hiện, vì hoàn thành tâm nguyện của bà ngoại nên Tô Tô mới kiên trì sống tiếp.
Chỉ là Tô Tô cảm thấy cuộc sống không có ý nghĩa gì nữa, cũng không có động lực.
Đây là dấu hiệu của bệnh trầm cảm.
Nhưng sau khi nghe những lời này của Tần Dược, Tô Tô đã hoàn toàn nghĩ thông thoáng.
Nếu bà ngoại phải ở dưới Địa Phủ tận trăm năm mới được đầu thai, vậy thì cô cũng phải sống đến ngần ấy năm.
Nếu không không có cô đốt hương hóa vàng mã, chẳng may bà ngoại lại biến thành cô hồn dã quỷ khổ cực vì không có người đời sau bái tế thì sao?
Chính giây phút này, cuối cùng Tô Tô cũng có một lý do để tiếp tục sống.
Tần Dược nhìn đường cong nhân sinh của Tô Tô, rốt cuộc cũng có chuyển biến, nên cũng cảm thấy yên lòng.
Lại thay đổi nhân sinh của một người rồi. Thiên đạo chi lực bị bóp méo, linh khí phủ lên.
Song đối với Tần Dược hiện giờ, lượng linh khí này chẳng khác gì hạt cát trong sa mạc, cũng chỉ nhỏ nhặt không đáng kể mà thôi.
Nhưng muốn tiếp tục nâng cao thì cần phải tích lũy thêm.
“Vậy cô gái, giờ chúng ta cứ như vậy đã, có duyên gặp lại!”
“Vâng, Tần đại sư!”
Hai người ngắt kết nối video.
Mà cô gái tên Tô Tô này cũng không mua phù chú các kiểu, bởi cô không có tâm trạng làm mấy thứ này.
Sau này nếu có, cô muốn tự mình tới Hàng Thành để tìm Tần đại sư định chế một cái hơn.
Ngay khi hai người vừa ngắt kết nối video, điện thoại của Tần Dược cũng reo lên. Chính là Hoàng đại sư trước đó.
Tần Dược cầm điện thoại, bấm kết nối.
Sau khi được kết nối, một ông lão mặc đạo bào màu vàng, nom rất tiên phong đạo cốt xuất hiện ở trong video.
Hiển nhiên cũng đồng thời xuất hiện ở trong phòng livestream.
Ông ta cũng thấy Tần Dược, chỉ có điều diện mạo của Tần Dược lại là dáng vẻ Trương Nhất Tông, cũng là một đại sư tiên phong đạo cốt.
Tần Dược chắp tay ở trước mặt. “Bái kiến Hoàng đại sư.”
Đối phương nhìn thấy điệu bộ này của Tần Dược cũng nhộn nhạo trong lòng.
Song vẻ mặt biểu hiện ra ngoài vẫn là không nhanh không chậm, sau đó ông ta dựng điện thoại ở giữa không trung, phất ống tay áo rồi chắp tay.
“Bái kiến đạo hữu, không biết đạo hữu xưng hô thế nào?” “Tại hạ họ Tần!”
“Ồ, vậy bái kiến Tần đạo hữu.” “Rất vui khi được gặp mặt!” “Tôi cũng vậy.”
Sau khi khách khí chào hỏi một phen, hai người liền đi vào chủ đề chính.
“Tần đạo hữu tìm ta là muốn bắt quỷ đúng không?”
Tần Dược nói: “Tôi nghe đồn Hoàng đại sư rất giỏi về phương diện này nên giờ mới tìm đến, không biết ngài có quen nghề này hay không?”
Hoàng đại sư cười ha ha: “Cũng biết đôi chút thôi.”
Tần Dược cảm thán một tiếng: “Hoàng đại sư, giờ không còn giống như trước nữa, chẳng biết ngài đã nghe phong thanh gì chưa, tôi là tìm đại sư có bản lĩnh thật sự, nếu giả, đến lúc đó cả người lẫn của đều không còn, ngay cả c.h.ế.t ra sao cũng không biết đấy.”
Hoàng đại sư nghe Tần Dược nói vậy cũng hơi khựng lại. Ông ta rất rõ bản thân mình thật sự có bao nhiêu bản lĩnh.
Nhưng nghĩ đến con số 300 ngàn kia, Hoàng đại sư lại lần nữa động lòng.
Giải quyết việc này là được 300 ngàn.
Dù không giải quyết được, chỉ cần diễn một hồi cũng kiếm lời được năm, sáu chục ngàn.
Đến lúc đấy lại uy h.i.ế.p một phen, có thể lên đến 100 ngàn.
Cho nên Hoàng đại sư khẽ hừ lạnh: “Vị đạo hữu này nói gì vậy, Hoàng mỗ tôi là người có thực lực, chẳng cần người khác chất vấn. Nếu ngài tự mình đi thì sao không tự mình xử lý luôn đi? Việc gì phải tìm đến Hoàng mỗ tôi đây.”
Lão Hoàng đại sư này cho rằng Tần Dược cũng giống mình, đều là đại sư giả.
Cho nên ông ta không hề luống cuống, bắt đầu mạnh miệng.
Tần Dược nghe vậy liền nở nụ cười hòa ái.
“Xem ra không cần bàn cãi về thực lực của Hoàng đại sư rồi, song vì nghĩ cho khách hàng, chúng ta vẫn nên thử một lần.”
Hoàng đại sư nghe nhưng không hiểu gì. “Thử cái gì?”
“Thử xem ngài có bắt được quỷ hay không!” Hoàng đại sư suýt chút nữa thì bật cười thành tiếng. Trên thế giới này thật sự có quỷ á?
Song mấy loại giả thần giả quỷ, ông ta lại gặp nhiều lắm rồi.
Không phải ngay cả bản thân ông ta cũng vậy sao?
Chỉ là không đợi ông ta cười xong, đôi con ngươi của ông ta đã trợn trừng hết cả lên, nom chẳng khác gì cái chuông đồng.
Hoảng sợ cực độ.
Mà lúc này, ở bên trong phòng livestream, tất cả mọi người đều nhìn thấy camera của Hoàng đại sư dần trở nên bẩn hơn.
Giống như xuất hiện lớp sương mù xám xịt.
Sau đó lại là một màn đen kịt, nhìn kỹ lại thì tựa như tóc. Hình như mớ tóc này dính ngay phía trước camera.
May là sau đó nó được kéo ra rất nhanh, song đập thẳng vào tầm mắt mọi người đã chuẩn bị từ trước lại là một bóng lưng nửa trong suốt.
Giây phút này, khu bình luận nháo nhào hết cả lên. “Mẹ nó mẹ nó mẹ nó, cái quái gì đây?”
“Hôm nay gặp đến lần thứ hai rồi mà trái tim nhỏ bé của tui vẫn bị dọa cho nhảy thình thịch đây này.”
“Mịa, đừng nói Tần đại sư vứt một con quỷ lên trên điện thoại Hoàng đại sư nhé!”
Không tồi, đúng là Tần Dược đã để một con lệ quỷ bò từ trong điện thoại ra ngoài.
Mà lúc này, cuối cùng Hoàng đại sư cũng lộ nguyên hình. “Mẹ ơi!!!!”
Ông ta hét đến nỗi lạc tông, sau đó vắt chân mà chạy.
Nhưng ngay khi ông ta chạy đến cửa ra vào, lệ quỷ lại xuất hiện ngay phía trước rồi há miệng hà hơi vào mặt ông ta.
“A!!!”
“A a a a!”
Hoàng đại sư lại hét lên thảm thiết, tè ra quần mà chạy trở về.
Nhưng con quỷ này lại bám riết lấy ông ta, thậm chí còn cắn ông ta mấy miếng liên tục.
Cơn đau xé gan xé ruột lan tràn khắp người ông ta. Hết thảy mọi chuyện đều không phải là giả.
Ông ta bắt đầu vung tay áo loạn xạ để đánh vào con quỷ, thậm chí còn lấy ra kiếm gỗ đào, muốn c.h.é.m vào quỷ hồn này.
Nhưng kiếm gỗ đào chưa được ngâm qua linh khí mà đối mặt với loại lệ quỷ này cũng chỉ tổ bỏ đi. Ngược lại còn trực tiếp gãy đôi.
Chuyện này dọa cho ông ta sắp đứng tim tới nơi. “Phải rồi, nước hoa, nước hoa!”
Ông ta lôi ra lọ nước hoa một cách chật vật, sau đó điên cuồng xịt ra như mưa, nom chẳng khác gì kẻ điên.
“Ha ha ha ha ha ha ha!”
Quyền mà!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất