Tần Dược cũng dở khóc dở cười.
Chẳng qua Tần Dược biết, người này không phải không thích mình, chỉ là mới ra đời chưa lâu, trong cách đối nhân xử thế còn chưa đạt tới mức khéo đưa đẩy.
Điều này cũng không ảnh hưởng tới toàn cục.
“Thủy hữu, cậu rất may mắn đấy. Chẳng qua tôi tạm thời không thể nói cho cậu biết là có chuyện tốt gì, phải đoán mạng trước đã.”
Chăm Học Khổ Luyện gật đầu, sau đó nói: “Tần đại sư, tôi biết quy định. Tôi vừa xem anh đoán mệnh, cũng nghĩ câu đánh giá đầu tiên của anh là, thủy hữu, anh sinh ra nghèo khó.”
“Thủy hữu, anh cũng biết cướp lời đấy!” Tần Dược mỉm cười nói.
Phòng livestream cũng vang lên tiếng cười với ý tốt.
Chẳng qua sau những tiếng cười với ý tốt, cũng có thể thông qua hình ảnh của phòng livestream, hiểu rõ lòng chua xót của người một nhà này.
Đầu tiên, vị Chăm Học Khổ Luyện này tự mình cũng sinh ra nghèo khó, cho nên trong nhà thật sự nghèo.
Nhưng từ ID của cậu ta, còn tự giới thiệu mình là sinh viên năm thứ hai.
Lại có thể suy ra, cậu ta chắc hẳn học rất giỏi từ khi còn nhỏ, đồng thời thi lên đại học, thậm chí, trong nhà cũng chỉ có sinh viên đại học là cậu ta.
Thanh niên này chắc chắn rất nỗ lực.
“Ha ha, Tần đại sư, con người tôi từ nhỏ đã thông minh, nếu không làm sao có thể thi lên đại học chứ?”
Không sai, đứa trẻ trong thôn thi lên đại học, không chỉ cần chăm học khổ luyện.
Quan trọng nhất là năng lực của giáo viên không đủ, không học bù, thậm chí nội dung học tập hoàn toàn khác với những lớp trọng điểm trong thành phố.
Nếu không phải bản thân thông minh, cũng chịu khó nỗ lực, khoảng cách với đại học còn rất xa xôi.
Tần Dược cho ra câu khẳng định.
“Không sai, thủy hữu, cậu lúc nhỏ thông minh, cho dù sinh ra nghèo khó nhưng vô cùng nỗ lực. Lúc những đứa trẻ khác không muốn học, cậu lại vô cùng phấn đấu.”
“Ba mẹ cậu đều là người ở nông thôn, không có văn hóa gì, thậm chí không ra ngoài làm công, vẫn ở nhà làm ruộng.”
“Cho nên trong nhà rất nghèo khó. Từ hồi cấp hai, cậu đã phải đến trong thị trấn để học, hơn nữa sống đặc biệt khốn khổ, may nhờ có người giúp đỡ.”
“Đến cấp ba, cậu vào trong thành phố học, vẫn sống rất khó khăn, học nhờ chi quỹ của nhà nước. Đồng thời cậu bắt đầu đi làm thêm vào thứ bảy, chủ nhật, nghỉ hè cũng đi làm.”
“Ban đầu, nhà của cậu còn muốn nát hơn bây giờ. Nhưng sau khi góp tiền suốt thời gian dài, đã thay được cửa sổ.”
Thay cửa sổ là chuyện nhỏ.
Nhưng đối với Chăm Học Khổ Luyện, đây tuyệt đối là một chuyện lớn.
Đây là số tiền cậu ta góp trong ba năm liền. Tổng cộng sáu nghìn đồng.
Đổi hết một loạt cửa sổ trong nhà cũ từ trên xuống dưới. Đây là thành tựu rất lớn rồi.
“Tần đại sư, anh tính quá chuẩn. Anh xem cửa sổ này xem, rất sạch sẽ. Trước đây cửa sổ nhà chúng tôi đều là cửa số giấy, mùa đông rất lạnh, còn cảm thấy có gió thổi vào. Bây giờ tốt hơn nhiều rồi.”
“Đây là đổi từ một năm trước!”
“Năm nay tôi cũng mua nội thất mới. Chẳng qua tôi mới làm thêm về, bây giờ còn chưa lắp đặt đâu. Còn có các loại đèn nữa.”
Cậu thanh niên này cho Tần Dược, còn có mọi người trong phòng livestream xem thành quả của cậu ta.
Làm người ta đặc biệt cảm động, lòng cũng hơi chua xót. “Gia đình thủy hữu như vậy, còn có thể lạc quan, thật tốt!” “Cậu giỏi lắm!”
“Lợi hại, thay đổi từng chút trong nhà cũng tốt.”
“Em trai, em học toán tốt như vậy, nói cho tôi biết cách thức liên lạc của cậu là bao nhiêu? Tôi không có ý gì khác, chỉ muốn mời cậu uống cốc trà sữa thôi.”
“Nếu không tôi quyên một ít, thu dọn trong nhà, cũng tiện cho cậu học tập, không cần lo lắng vì chuyện trong nhà!”
Mọi người đều biểu đạt ý tốt.
Chẳng qua Chăm Học Khổ Luyện nhìn thấy tin tức trong phòng livestream, vội nói: “Tôi không cần mọi người quyên tiền. Mọi người cho tiền tôi, tôi chắc hẳn sẽ trả lại, không có lời. Điều này thuộc về chi tiêu vượt mức quy định, dễ mất!”
“Hơn nữa…”
Cậu ta giảo hoạt cười, nói: “Không phải Tần đại sư rút trúng tôi sao? Có lẽ tôi sắp phát tài cũng không chừng!”
Tần Dược nghe được lời này, cười ha ha. “Không sai, thủy hữu, cậu thật sự sắp phát tài.”
“Tôi cũng không úp mở nữa. Thủy hữu, lần này năm mới, có phải cậu mua một cái bàn.”
“Cậu định thay hết bàn trong nhà!” Chăm Học Khổ Luyện gật đầu.
“Không sai, tôi mua một cái bàn vuông bằng đá cẩm thạch, sáu trăm đồng. Thật ra tôi biết đây là đá cẩm thạch giả, nhưng màu vân gỗ rất đẹp, cho dù không hợp với trong nhà nhưng sạch sẽ!”
Cậu ta vừa đi vừa nói chuyện, rất nhanh đã vào phòng, một cái bàn chân đều bằng vân gỗ được đặt bên cạnh cửa sổ, còn có bốn cái ghế đều sáng màu, trông rất đẹp.
Tần Dược nói: “Vậy cái bàn trước đâu?”
Chăm Học Khổ Luyện nói: “Ở trong nhà kho đấy. Cái bàn kia quá nát, còn bị nặng nữa. Tôi định bổ ra, nhóm lửa.”
Sau khi Tần Dược nghe được, mỉm cười. “Thủy hữu, cái đó không thể bổ được!”
“Cậu đi xem cái bàn kia của cậu, xem trong phòng livestream có thủy hữu nào biết hàng không?”
Chăm Học Khổ Luyện nghe đến đây, còn kinh ngạc.
“Đại sư, ý của anh là cơ hội phát tài của tôi ở trên cái bàn đó à?”
“Nhưng cái bàn đó thật sự nát rồi!”
“Cái bàn này đã nhiều năm, có lẽ còn hơn cả tuổi tôi. Ừ, có lẽ còn lớn hơn cả tuổi ba mẹ tôi, còn từ thời ông bà tôi để lại đấy.”
“Cái bàn kia rất bẩn, đen xì. Mỗi lần tôi ngồi ăn cơm đều cảm giác dính dính!”
“Lúc trước, tôi xem trên mạng, thấy có một bài đăng, một cô gái cùng nam sinh về nhà ăn cơm, cái bàn kia bẩn thỉu rất giống với cái bàn nhà tôi, rất không vệ sinh. Cô gái kia chụp ảnh đăng lên, cảm thấy suy sụp, rất ghét bỏ. Thật ra tôi cảm thấy thức ăn trên bàn kia rất ngon, đều là các món tuyệt vời. Chỉ là cái bàn làm tôi có cảm giác đồng cảm.”
“Thật ra, tôi cũng cảm thấy cái bàn này hơi bẩn!” Mặc dù là cái bàn làm bạn với mình rất nhiều năm.
Nhưng cái này cũng đại biểu cho quá khứ khó khăn của mình.
Cậu ta muốn vứt bỏ dần những thứ này. Chẳng khác nào đang vứt bỏ sự tự ti của mình.
Tần Dược cũng hiểu.
Vào lúc Chăm Học Khổ Luyện nói những điều này, cậu ta đã ra khỏi căn nhà mình, đi vào một gian phòng tối, bên trong còn có vật liệu gỗ, than đá cùng các đồ thượng vàng hạ cám chồng chất.
Cái bàn lớn kia lại được dựa vào trên tường. Là một cái bàn tròn trơn nhẵn.
Rất dày, nặng. Màu sắc tối đen.
Nhìn thấy cảnh tượng này.
Một số thủy hữu trong phòng livestream đều kinh ngạc! “Chết tiệt, gỗ tử đàn à?”
“Thủy hữu, cái bàn này nhà cậu là bảo bối đấy!”
Các thủy hữu không hiểu đều kinh ngạc đến ngây người.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất