LIVESTREAM ĐOÁN MỆNH CHO NGƯỜI HỮU DUYÊN

Chăm Học Khổ Luyện nhìn những lời trên khung bình luận, cũng sốc.

Thật ra, bản thân cậu ta đã từng nghe nói qua về loại gỗ tử đàn này.

Nhưng ai có thể ngờ được, cái bàn đen xì nhà mình là gỗ tử đàn có thể sánh ngang với vàng trong truyền thuyết chứ?

Mà ngay vào lúc này, Hàn Vương nhất bảng trong phòng livestream ra tay.

“Thủy hữu, lưu cách thức liên lạc đi, tôi mua bàn này, tuyệt đối theo giá thị trường. Chúng ta đều là fan của Tần đại sư, tôi sẽ không lừa cậu.”

“Hoặc Tần đại sư đánh giá ra một giá, tôi gọi thẳng cho cậu, sau đó phái người qua lấy hàng!”

“Tôi sẽ không lừa người!”

Tần Dược tất nhiên cũng nhìn thấy những lời này.

Liền hỏi: “Thủy hữu, cậu muốn thế nào? Là bán luôn hay quyết định giữ lại?”

Đầu óc Chăm Học Khổ Luyện cũng rối bời.

Dường như đột nhiên nhận được một bảo bối, cậu ta không biết nên xử lý thế nào.

Một núi vàng đang ở trước mặt. Cần cậu ta đào.

Nhưng cậu ta cẩn thận suy nghĩ, phát hiện mình không làm được.

Cậu ta từ nhỏ đã thông minh, từ nông thôn còn thi đến trong thành phố.

Sự tự ti và nhát gan luôn ngăn cản bước tiến của cậu ta. Cậu ta không có quan hệ.

Cũng không có con đường. Đi buôn bán núi vàng này.

Cho nên, tất cả những điều này vẫn phải dựa vào Tần đại sư

“Tôi nghe Tần đại sư, Tần đại sư nói bao nhiêu tiền, tôi sẽ bán bấy nhiêu tiền.”

Thật sự là một lựa chọn thông minh.

Tần Dược nói: “Thủy hữu, cái bàn gỗ tử đàn này của cậu đáng giá một triệu tám trăm. Đương nhiên, sau khi gia công có thể giá trị sẽ càng cao hơn. Chẳng qua, cậu chắc hẳn không có người gia công đáng tin, đồng thời cũng có khả năng sau khi gia công, sẽ không tìm được người bán. Cho nên tôi cho rằng bán cho Hàn Vương với giá một triệu tám trăm xem như là giá tiền hợp lý!”

“Một, một triệu tám trăm nghìn!”

Chăm Học Khổ Luyện nghe đến con số này cũng há hốc mồm.

Cậu ta tuyệt đối không ngờ tới, cái bàn này sắp bị cậu ta bổ thành củi đun thế mà lại có thể bán được một triệu tám trăm nghìn.

Giá tiền này, cậu ta cảm thấy sau khi mình tốt nghiệp đại học cũng không thể kiếm được nhiều tiền như vậy.

“Cậu thấy có được không?”

“Được, được!” Chăm Học Khổ Luyện vội vàng gật đầu. Cái này có gì mà không được chứ? Nếu nói không thể, sẽ bị người ta đánh c.h.ế.t đấy!

Sau đó, Tần Dược làm chủ, bảo Chăm Học Khổ Luyện gửi cách thức liên lạc qua inbox. Sau khi hắn add xong, lại kéo đối phương sang cho Hàn Vương, để hai người add nhau.

Tần Dược nói: “Vậy chúc mừng người hữu duyên này đã vui vẻ cầm một triệu tám trăm nghìn!”

“Cảm ơn, cảm ơn Tần đại sư.”

Chăm Học Khổ Luyện nói xong, hai mắt đều đỏ hoe, không ngờ cuối cùng đã khóc.

Hàn Vương là một ông chủ lớn, không nói một lời đã trực tiếp chuyển khoản.

Bây giờ, tiền cũng đến rồi!

“Hu hu hu, tôi thật không ngờ, thật ra tôi học tập, làm thêm, tôi cảm thấy quá mệt mỏi, nhưng ba mẹ tôi sống cả đời đều là nông dân, không có tiền hưu, tôi phải nuôi bọn họ, tôi phải thay đổi nhà của tôi.”

“Số tiền này thật sự có thể thay đổi cả đời tôi.”

“Cám ơn anh, Tần đại sư, anh là ân nhân lớn của tôi!”

“Tôi định lấy ra hai trăm nghìn sửa chữa lại trong nhà. Chúng tôi ở thành phố nhỏ, giá nhà ở vùng ngoại ô thành phố chỉ có bốn năm nghìn, tôi định lấy ra năm trăm nghìn mua căn phòng lớn, một trăm nghìn lắp đặt thiết bị, còn lại một triệu sẽ mua một cửa hàng cho thuê, tiền thuê nhà hàng năm cũng đủ cho tôi học đại học rồi!”

Tần Dược nghe được Chăm Học Khổ Luyện có kế hoạch của mình, cũng gật đầu tán thành.

Tiền này không thể giữ lại. Vì sao?

Chăm Học Khổ Luyện cũng xem như ở nông thôn, hàng xóm xung quanh ngẩng đầu không gặp, cúi đầu thấy.

Chỉ sợ cậu ta sẽ trở thành người thành thật Phương Thạch thứ hai.

Cho nên, chút tiền ấy nhất định phải tiêu.

Trên cơ bản, sửa lại nhà cũ, mua nhà, mua cửa hàng, đủ để vượt qua rất nhiều người bình thường.

Một triệu tám trăm nghìn, từ nghèo rớt mồng tơi đã có nhà, có cửa hàng, Chăm Học Khổ Luyện chẳng khác nào bớt đi hai mươi năm nỗ lực.

“Rất tốt, đứa trẻ như cậu cũng không dễ bị lừa. Cứ làm như thế, nếu ai làm phiền kế hoạch của cậu, cậu cứ nói là Tần đại sư nói, không làm như vậy sẽ gặp bất hạnh, cuộc sống của mình đương nhiên quan trọng hơn.”

“Cảm ơn Tần đại sư, tôi chắc chắn nhớ kỹ, hu hu hu!” Chăm Học Khổ Luyện lau nước mắt.

“Được rồi, đừng khóc nữa. Đàn ông đàn ang, sau này sẽ sống tốt hơn!”

Kết quả, Chăm Học Khổ Luyện càng khóc thảm hơn! Quá kích động.

Tần Dược lại an ủi một lúc. Lúc này, hắn mới ngắt video.

Đám dân mạng cũng chúc mừng một đợt, thấy cậu ta khóc, ngược lại cảm thấy chân thực, cũng thật lòng vui mừng cho cậu em nỗ lực này.

Sau đó, Tần Dược kết nối với người hữu duyên cuối cùng. Chín Ngày Ôm Trăng!

Tên này rất khí phách.

Video nhanh chóng được kết nối.

Đập vào mắt là một người trung niên mặc áo khoác quân đội vừa dày vừa nặng, còn đội mũ lớn của quân đội, xuất hiện ở trong phòng livestream.

Nhưng phía xa lại là núi tuyết, bầu trời xanh thẳm và những cây tùng cây bách.

“Tần đại sư, chúc mừng năm mới. chúc mừng năm mới!”

“Thủy hữu chúc mừng năm mới. Sắp năm mới, thủy hữu còn lên núi làm gì?”

Tần Dược rảnh rỗi trò chuyện.

Chín Ngày Ôm Trăng này nói: “Tôi đang ở núi Trường Bạch, mọi người nhìn thấy không? Có đẹp không?”

“Chủ yếu là thời tiết ngày hôm nay quá tốt, không có chút gió nào.”

“Vừa nhìn qua chính là thời tiết tốt để hái thuốc.”

“Hơn nữa bây giờ, bầu không khí năm mới càng lúc càng mờ nhạt, con cái đều ở bên ngoài, không về. Trong nhà chỉ có tôi và vợ tôi. Cô ấy đang chơi mạt chược đấy. Tôi không có chuyện gì làm, quyết định lên đây hái thuốc!”

…..

Người này cũng quá cần cù rồi!

Đương nhiên, có lẽ hái thuốc gì đó là thú vui của Chín Ngày Ôm Trăng, cho nên ông ta vô cùng vui mừng.

So với chuyện Tần Dược nói có thể phát tài, thật ra ông ta không sốt ruột như Chăm Học Khổ Luyện.

Tần Dược mỉm cười nói: “Đi, vậy tôi đoán mạng cho thủy hữu.”

“Ok!”

“Thủy hữu sinh ra ở dưới chân núi Trường Bạch, gia đình có học thức ở nông thôn, ba mẹ cũng có tích góp!”

Người này lập tức cười.

Không sai, thật ra cho dù nhà ông ta ở nông thôn nhưng vẫn giàu có.

Năm xưa có đất đai, thậm chí ba mẹ ông ta còn là nhân vật lớn từng ra ngoài kinh doanh.

Trong nhà không thiếu tiền.

“Trong nhà bây giờ có năm đời cùng ở trong một nhà, ông nội vẫn khỏe mạnh, đã chín mươi hai tuổi.”

“Lúc ông anh còn bé là do ông nội nuôi lớn. Ông nội là một bác sĩ Đông y già, am hiểu lên núi hái thuốc, ở trong thôn cũng có địa vị rất cao, cảm mạo nóng sốt bình thường có thể chữa được. Ông anh mưa dầm thấm đất, kế thừa được kỹ năng.”

“Ông anh có tư chất trạng nguyên, tốt nghiệp từ trường y khoa Đông Y, sau khi tốt nghiệp quay về thôn làm y sĩ trong thôn, thoáng cái đã hai mươi năm!”

eyJpdiI6IktmTTZwWEtLN0NhU20rMlwvRGF0T3hBPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImsxSkFwNHdScnRQRHZMcGIzem0rMkhlWjdia2RcL3NZYnlQeU13SUVNXC82VWVwcEFKQ2FXeGhPbzZXQ0NBMDVPeVRyNjZadkhsSUlDenhUMXNtMkdQOFhNZFJBK0xIbThOXC91anlOd1RnaFV1SGowaDRkamhZY253SGVQNkoyTFNZbjNhKzZ6TVpDeFJ1Szg5cVg5b0k4ejRzT08xVUUxR1ZDdTZCejkzRk5va21JWDJMZ2RJNlJxdElFaVNWSHArRlJJNkVRa21DT0RkVjRaWUJtMjIxeUc3djJScHpKR05BU2xkZUVLZnZ6enVWTjFHc0krcjR5QndsMVRlUzlnaks4VmtWS1R3bFNqUTJrdUVwc01qWVlHbUlKQzdvUWJrZTFERm1ka21wU2FzdWcxN1M5a2tvQVdHZnBhR3JJZ1wvR3ZsS0Y2dG9cL2gydVlcL1p6cmNEbkcycjFPU0lGNzFxRzR3S3doUVdlZzB1a0g2RFNJVjE5RDhDcWVCWUlsdWxpWXZmbnZaWXVuMERcL3hmbnUrN2lUajlsYmhJTSs5aE50OEdQYUxEaG1NR2l2S2J4REJLN3dobWVRa0NpT1Z5YmhhRlJDUUljUXhNNUVFaEZhSVFiWWtIXC93M1pWelA5OWFXMlJSSm1neE54bHZhTVZxTE5jQWpJVGJUblZYN2pLalJVMkpHajVZSTVOS252YW11OTU5NURKZGFNZkxRemxoMmxkXC9DSDI4MUJWY3M2ZlBmcmlnRTBpQVV0ejFHVkYrZiIsIm1hYyI6ImQ2YWVlZDZjMGFjNzJkYTY3ZjY4MDdhYTMzZDEyOTFjYjc1YzU0MTJlNDgxYjY4YmU2NWIyZmIxOWRiMTEzMDIifQ==
eyJpdiI6IldGMDBHRXg1Nk5rTFZrdVwvSHhsT3dBPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImtQY1lKS2RrR01KdDJcL1o2MlNCTFFKdU1hdVJxY1hBTkJHNWpyRmxHSEtSZXRET1JiT3RXdUV6S3JzSGh2eERNYWM2Sjc0UCtnZHdJZkJac2oyQlRjQlQ4eUw0MzZxVTE2ZzlZR1wvK081Ukw5YjZ2aUJUaU5kejB1NXFRdmZ4dGxpVHQ0TklMSzIrUHVoejF5MzIwbVZuR1QrQUxjOXZjTE5TTmlvVm9raTBVTkhibTliREJLTmh4UTJ3VFo5NzVKazBtbGdtOEYrVDR0V1RlT0JjaHl4VTJ6VzRhVWFKMDNPaHp5bjNlV0ZMb0N2enJcL291SGxrWHVqUzRWa3RNbkE0OUx0WitmTkdWSHcxRHV0TFZQUjF3PT0iLCJtYWMiOiJlMzUzNzVmNzMxZGQyYzU5Y2YwN2JmMTIxZmY1ZjVmZjMzMzA2NTY0MmRlZDlmMDEwMWRjMTRmMGRlYjMzZjcyIn0=

Ngay cả con cái ông ta về lúc nào cũng biết. Vậy cũng quá giỏi đi!

Ads
';
Advertisement