LIVESTREAM ĐOÁN MỆNH CHO NGƯỜI HỮU DUYÊN

“Nickname của chị là Cơ Lan, chẳng lẽ trước kia chị thích chơi game à? Chị không lớn tuổi, bây giờ thành như vậy, tôi nghe thôi cũng thấy đau lòng.”

“Thật đấy. So với sống như vậy còn không bằng đập nồi dìm thuyền!”

“Đừng sợ, có Tần đại sư giúp đỡ rồi.” Đám dân mạng này thi nhau an ủi.

Mãi một lúc lâu, Cơ Lan mới bình tĩnh lại, sau đó nói với giọng điệu khàn khàn.

“Cám ơn Tần đại sư.”

Cơ Lan nói xong thì đóng cái hộp này lại, sau đó trả đồ về vị trí cũ.

Cô ta không chụp lại những giấy nợ đó làm chứng cứ như dân mạng yêu cầu.

Tần Dược hỏi: “Chị còn muốn tính gì nữa không? Nói thí dụ như làm sao thay đổi tình trạng hiện tại. Tôi có thể chỉ cho chị một con đường.”

Bản thân Cơ Lan cũng không biết làm sao thay đổi chuyện tất cả mọi chuyện này.

Hoặc là nói bây giờ đầu óc cô ta đang rối bời.

Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, cô ta đã suy nghĩ tới rất nhiều điều, thậm chí muốn leo qua cửa sổ nhảy ra ngoài.

Nhưng cô ta vẫn nghĩ đến đứa con năm tuổi của mình. Cơ Lan vẫn nhịn xuống.

Cô ta hỏi một vấn đề cuối cùng.

“Tần đại sư, anh có thể tính giúp tôi xem, về sau chồng tôi có còn cờ b.ạ.c nữa không? Lần này có thể cho anh ta một bài học không?”

Tần Dược trầm ngâm một lúc mới nói: “Sau này sẽ không cờ b.ạ.c nữa!”

Cơ Lan hít sâu một hơi.

Đột nhiên cô ta cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều. “Cám ơn anh, Tần đại sư.”

“Cứ như vậy đi!”

“Tôi trả tiền quẻ cho anh.”

Sau đó, Cơ Lan gửi cho Tần Dược một Hỏa Tiễn rồi ngắt kết nối.

Thậm chí, cô ta còn nhanh chóng rời khỏi phòng livestream.

Đám dân mạng nhất thời đều trợn tròn mắt. “????”

“Chuyện gì vậy?”

“Cái gì gọi là cứ như vậy đi?”

“Trực tiếp nhận mệnh à? Vì sao chị ta không nhờ Tần đại sư tính giúp xem có thể thay đổi vận mệnh không?”

“Tôi là luật sư, vừa nãy tôi còn muốn giúp cô ta ly hôn miễn phí, kết quả lại như vậy?”

Chẳng qua Tần Dược đã đoán trước được tất cả. “Con người đều có số mệnh của mình!”

Hắn nói: “Có vài người đã quen với cuộc sống như vậy, hoặc là người tính cách vô cùng cố chấp cũng sẽ làm như thế.”

“Vị thủy hữu vừa rồi thuộc về nhân cách nỗ lực.”

“Cô ấy cũng biết mệt nhọc, sẽ kiệt sức, nhưng cô ấy vẫn tiếp tục nỗ lực.”

“Cuộc sống tương lai là do bản thân cô ấy quyết định.”

Tần Dược cũng không muốn đi thay đổi loại người có tính cách cố chấp này.

Vẫn là câu nói kia, Cơ Lan không phải người có duyên với hắn.

Nhưng người phụ nữ này vẫn luôn rất ôn hòa, dịu dàng hiền thục.

So với Hà Mỹ Cầm có vẻ khác biệt như ngày và đêm nhưng trăm sông đổ về một biển, họ sẽ kiên trì với tính cách của mình, hoặc là tính cách khiến cho cô ta đưa ra quyết định.

Đó là không ly hôn, tiếp tục sống chung, mở một mắt, nhắm một mắt.

Số phận đã quyết định như thế.

Tần Dược sẽ không ép cô ta thay đổi.

Chỉ là hiển nhiên có vài người trong đám dân mạng không có thể tiếp nhận được.

Bọn họ còn đang mãi thảo luận sôi nổi.

Nhưng Tần Dược đã quyết định kết thúc buổi livestream.

“Được rồi, ba người có duyên hôm nay tới đây đã xong!” “Thứ hai, hữu duyên gặp lại!”

Tần Dược phất tay.

Trong phòng livestream tất nhiên đầy tiếc nuối.

Chủ yếu là hôm nay không phải là tiết mục vui sướng khiến dân mạng rất khó bình tĩnh được.

“Đừng đi mà Tần đại sư, trò chuyện thêm một lúc đi!” “Đừng mà đại sư, tôi còn chưa l.i.ế.m đầy đủ đâu!”

“Đại sư, loại phù tráng dương mà anh cho Lôi tiên sinh có bán không vậy? Tôi chắc chắn sẽ mua.”

“Đại sư, con người đến ba mươi có lòng mà không có sức. Bây giờ tôi cũng sợ vợ tôi rồi. Mỗi ngày tăng ca về lúc 0 giờ, sự nghiệp vẫn phải phát triển không ngừng.”

“??? Các người đang nói gì vậy? Thiếu niên 17 tuổi không hiểu gì cả.”

“Đàn ông no không biết đàn ông c.h.ế.t đói. Đàn ông đói không biết đàn ông no tới hỏng người.”

“Trước hôn nhân, dì là chướng ngại vật, sau hôn nhân dì là chúa cứu thế.”

“18 tuổi, tôi bày tỏ mình không hiểu được, bây giờ tôi tìm hốc cây tôi cũng có thể…”

“Huynh đệ, không đến mức đó, không đến mức đó chứ?” “Khiêm tốn một chút đi. Cậu cứ chờ tới ba mươi rồi xem!”

Tần Dược lướt qua những bình luận, cảm giác tương lai mình vào inbox của Weboi, sẽ lại bị cuồng oanh loạn tạc.

Nhưng khoan hãy nói, dường như thứ này vẫn có nhu cầu rất lớn.

Tần Dược vội vàng tắt livestream.

Cùng lúc đó.

Ngay vào lúc Tần Dược tắt livestream.

Con rối thiên cơ Tiểu Tử đã mua đầy đủ nguyên liệu nấu ăn tươi mới, chuẩn bị trở về thể hiện tài năng cho chủ nhân của mình.

Chẳng qua có hơi nhiều đồ cộng thêm có vài thứ dễ vỡ, cô ta quyết định không đi xe bus.

Cô ta mở phần mềm trên điện thoại di động để gọi xe. Cô ta nhanh chóng chờ được xe.

Tiểu Tử vừa mở cửa xe ra, tài xế nhất thời sửng sốt. “Bạn nhỏ, cháu đi một mình à?”

“Không sai.”

“Điện thoại cháu dùng có số đuôi là 0289 sao?” “Chắc vậy!”

Sau đó, Tiểu Tử lấy điện thoại di động ra xem thử, báo biển số xe của đối phương.

“Vậy đúng rồi, cháu lên xe đi!” Tài xế nói.

Tiểu Tử gật đầu và đặt đồ ở ghế sau rồi tự mình lên xe. Mà cô ta vừa lên xe, chiếc xe nhất thời lún xuống.

Phải biết Tiểu Tử mặc dù là một la lỵ nhưng bản thể lại được làm bằng phỉ thúy.

Phỉ thúy là có cân nặng gấp 3.3, 3.4 lần cơ thể con người.

Tiểu la lỵ có kích thước chiều cao tương tự, có lẽ chỉ nặng khoảng 30 cân.

Nhưng Tiểu Tử nặng tới một trăm cân.

Chiếc xe phải chở trọng lượng không thể chịu nổi, tương đương với một người đàn ông béo một trăm cân ngồi lên.

Chẳng qua người tài xế không ý thức được điều này, ngược lại đang kích động khó có thể bình tĩnh được.

Tiểu la lỵ này quá xinh đẹp, còn chỉ có một người.

Tài xế nghĩ đến những điều này, lái xe với vẻ không tập trung.

Chiếc xe đi trên con đường lớn lao về phía vùng ngoại thành, người qua lại cũng ít dần.

Dù sao nơi có thể xây dựng trang viên đều rất vắng vẻ, nếu không làm sao lấy ra nhiều đất để phát triển như vậy.

Hắn nghĩ vậy, không nhịn được thò tay sờ về phía bắp đùi của Tiểu Tử.

“Cô bé, cháu thật xinh đẹp, chú thích cháu.”

Chẳng qua bàn tay kia còn chưa chạm tới chân của Tiểu Tử, đã bị tay của Tiểu Tử chặn lại.

Ngón tay trắng trẻo như cọng hành kia nắm lấy cổ tay của người tài xế này.

Giọng nói trẻ con trong trẻo cũng vang lên. “Chú chính là biến thái trong truyền thuyết sao?” “Thậm chí dám động vào tôi à.”

“Tôi thấy chú không muốn sống nữa rồi!” Tiểu Tử nói xong, tay đột nhiên bóp chặt. “Rắc!”

eyJpdiI6IjloR01wY3NlNDJ5WldrREZ4MFwvd3pnPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ik40eVwvZVFxUmNFR0w3RDJYUUJZc0pCQ2RVXC9yd0RCV1c0dnMydEZ3SmtvaUs1K0dkTXhqbjFiXC9mMjZkOHhpclIiLCJtYWMiOiI3Nzc0NTNiZTVhNGRiYmU0MjQ1MGY2YjJhMzYxMjRiNjIzZDhlNGY0MGE0M2NhZjMyODA4Njk0ZTE0NDcwOTI3In0=
eyJpdiI6IkpReGVkWVhtTzB5OE1BWGY2K1cwOVE9PSIsInZhbHVlIjoiS0hPNDl3N1hKMFdOYWg4U3htdEZKRTExUW9Ra3pKQ3lFSzMwdGRRc3lmVFR5elZ5VXIyUmFaeGRpQ0ZhVGVHbGM4Mk1iaUZpM1d4d3NoTWFwTEt6R1IrODFnN0xkMm9Ea0lackNZQk40MXdSVFdralpqa1ZyeGpJQWFwQUNKREtOVE9lMGo3QlhMQ3JkZWNWWmc4bkFHMldQZFl1UzBkWkswb01CbTh3YjFranhBbldpU2VpekVTS2loUGZxM1BrazJRVTZxRUhRbEQ3Z1V2blVEazRvM1YrOURxb1Uwbktmbm56Z0hwU2tEdlczK01xRXVaMWorNFJEbFN6S3d1NyIsIm1hYyI6IjMxMzY3NDgzN2ExYjdiNjBlZGI5YThiZDE3YmY3ZjRkMzE4MWRiZGJiMTE0Zjc4YWYxMzQ0MmYxMWEyNjA4ZTQifQ==

Tài xế này nhất thời phát ra tiếng kêu thảm.

Ads
';
Advertisement