Chương 2496 Săn giết
- Ba vị thống lĩnh, ba trăm người chiêu mộ lần này đã tới đông đủ. - Tốt, xuất phát, đi Thái Dương Phong! Một lão giả lưng còng, tuổi tác tương đối lớn phất tay, ba trăm người đi theo ba tên thống lĩnh và ba mươi quân sĩ tiến vào trong Thái Dương Phong. - Giờ định đi đâu để săn giết Độn Thú? Đừng nói là truyền tống ra biển nhé! Lục Ly và Lê thúc liếc nhau, trong mắt hai người không giấu được vẻ lo lắng. Nếu ra biển, vạn nhất gặp phải trinh sát Diêm Hồng lưu lại, bị phát hiện, Diêm Hồng lại tiềm phục gần đó, hai người tất sẽ bị giết trong nháy mắt, ngay cả cơ hội chạy trốn đều không có. Mấy trăm người lần lượt vượt qua vài chục ngọn núi, cuối cùng đi tới trên một đỉnh núi cao. Bởi vì có thống lĩnh và quân sĩ dẫn đội, trên đường không gặp bất kỳ ngăn trở nào. Đến sườn núi Thái Dương Phong, ở đây có một tòa thành bảo cực lớn, thần niệm Lục Ly Lê thúc thăm dò đi vào, phát hiện bên trong là một cánh cửa truyền tống cự đại. Trong lòng hai người càng thêm thấp thỏm, nếu truyền tống ra hải vực bên ngoài Thiên Ma Đảo, khả năng hai người bị trinh sát Hắc Viêm Điện phát hiện sẽ rất lớn. - Đi vào! Lão giả thống lĩnh khua tay nói: - Ra đó các ngươi cứ tự do chiến đấu, săn giết Độn Thú, tận lực bắt sống. Mỗi người chỉ cần bắt một trăm Độn Thú nhị tinh hoặc săn giết một ngàn Độn Thú nhị tinh. Không thì bắt mười Độn Thú tam tinh, săn giết một trăm Độn Thú tam tinh liền tính hoàn thành nhiệm vụ lần này. - Bắt mười con Độn Thú tam tinh? Gân xanh trên trán Lục Ly và Lê thúc gồ hết cả lên, muốn giết Độn Thú tam tinh đã rất khó, giờ còn phải bắt sống? Tên thống lĩnh này tưởng bọn họ đều là Thiên Thần tam kiếp chắc? Từng đội nhân mã xông vào trong cánh cửa truyền tống, Lục Ly và Lê thúc cố ý rơi ở phía sau, như thế mặc dù bị người đoạt mất tiên cơ, nhưng được cái càng thêm an toàn. Bạch quang chớp hiện, Lục Ly và Lê thúc đi ra trên một tiểu hải đảo. Đảo này quá nhỏ, bốn phía xung quanh đều là hải vực, trên đảo trừ truyền tống trận ra thì không còn gì khác. - Cũng được! Lục Ly và Lê thúc liếc mắt nhìn nhau, trong lòng dần bình tĩnh lại. Đây không phải bên ngoài Thiên Ma Đảo, mà là trong một nơi bí cảnh, bí cảnh này rất lớn, bốn phía toàn là biển, nước biển màu lam, không phải màu như hải vực ngoài Thiên Ma Đảo. Hưu hưu hưu! Người tiến vào lần lượt tản ra khắp bốn phương tám hướng, rất nhiều lặn xuống biển, phía tây nam đã xảy ra chiến đấu, những người tiến vào trước bắt đầu tiến hành săn giết Độn Thú. - Đi! Lê thúc quét mắt nhìn thống lĩnh tóc dài đứng ở bên, sau đó mang theo Lục Ly bay về hướng bắc, đi được vài dặm, Lê thúc truyền âm nói: - Chúng ta bay ra xa chút, sau đó đổi hướng, lượn vòng về phía nam. Không ngừng du tẩu, lại ở dưới biển, tên thống lĩnh kia muốn tìm ra cũng không dễ. Chúng ta mau chóng đánh giết đầy đủ Độn Thú, sau đó trở về. - Được! Lục Ly gật đầu, hai người cấp tốc bay đi, sau khi bay được ngàn dặm liền vòng về hướng nam. Bí cảnh này rất lớn, muốn nhẹ nhàng tìm ra bọn hắn không phải là điều dễ dàng. Ầm! Hai người bay mấy vạn dặm, lúc chuẩn bị vòng trở về, nước biển chợt phun trào, một con cá khổng lồ trên đầu có gai nhọn bay vụt lên, miệng rộng há to, nhe ra hàm răng sắc nhọn mang đầy hàn khí lạnh lẽo. - Cút! Lê Thúc vung trọng kiếm hung hăng nện tới, thoáng chốc liền đánh con cá khổng lồ kia về lại dưới đáy biển. Đây chỉ là Độn Thú nhị tinh, căn bản không phải đối thủ của Lê thúc. - Đi! Lê thúc không ham chiến, tiếp tục mang Lục Ly bay về hướng nam, phi hành suốt nửa canh giờ, hai người tới được một phiến hải vực. Hải vực này cách đảo nhỏ khi trước ít nhất phải mấy chục vạn dặm, tên thống lĩnh tóc dài muốn truy tra được bọn hắn là điều rất khó. - Xuống biển! Lê thúc thăm dò bốn phía một lượt rồi khua tay nói với Lục Ly. Hai người như hai thanh lợi kiếm lao vút xuống dưới biển, thần niệm đảo quanh, tìm kiếm Độn Thú. Vừa rồi trên đường hai người đã thăm dò được rất nhiều Độn Thú, cấp bậc đều không cao, mạnh nhất chỉ là Độn Thú tam tinh, còn là loại không tính quá mức cường đại. Xem ra đa phần Độn Thú ở trong bí cảnh đều không mạnh, nơi đây chỉ như một trại chăn nuôi Độn Thú cấp thấp, dùng làm địa điểm cung cấp thức ăn cho Yêu Ma trong Trấn Yêu Tháp. Rất nhanh hai người phát hiện được Độn Thú, không chỉ một cái, mà là một đám, tất cả đều là Độn Thú nhị tinh. Là một loại sinh vật kỳ dị, giống như khỉ con, nhưng lại có đuôi to và cả vây cá. - Bắt hay là giết? Lục Ly nhìn sang Lê thúc, miệng môi mấp máy truyền âm nói, Lê thúc nghĩ nghĩ rồi làm động tác cắt cổ, truyền âm đáp: - Bắt lại quá phiền toái, chúng ta cứ nhanh chóng đánh giết Độn Thú, nếu gặp phải Độn Thú tam tinh cường đại thì lập tức đào tẩu. Chỉ tìm Độn Thú dễ giết thôi, nếu may mắn, chỉ mất một hai ngày là có thể giết đủ hai ngàn. - Được! Lục Ly khẽ gật đầu, Độn Thú nhị tinh rất dễ đánh giết, không tiêu tốn bao nhiêu thời gian, chỉ là số lượng yêu cầu tương đối nhiều thôi. Hai người du tẩu tứ xứ cũng có thể tránh miễn thống lĩnh tóc dài truy tung ra được. Lê thúc bắn tới, vọt thẳng vào trong đám Độn Thú trước mặt, bên kia có hơn ba mươi con Độn Thú, nhìn thấy Lê thúc liền lập tức xông đến. Ông! Thần Sơn hiện ra trong tay Lục Ly, Hư Không Trùng không ngừng được phóng thích, đợi khi bên ngoài cơ thể đã tụ tập đủ mấy ức Hư Không Trùng, hắn khoái tốc dẫn theo Hư Không Trùng phóng vút đi. Vù vù! Có năm, sáu con Độn Thú vọt về phía Lục Ly, Lục Ly vung tay lên, Hư Không Trùng bay ra, bao bọc mấy con Độn Thú kia, rất nhanh đám Độn Thú liền thống khổ quay cuồng. Lục Ly khống chế Hư Không Trùng gặm nhấm linh hồn Độn Thú, chỉ sau mấy nhịp thở, đám Độn Thú đã bị gặm giết. Không gian giới chỉ sáng lên, Lục Ly thu lại thi thể Độn Thú vào trong Thần Sơn. Phanh phanh phanh! Bên kia tốc độ ra tay của Lê thúc cũng rất nhanh, lúc này đã chém giết mười mấy con Độn Thú, mỗi lần trọng kiếm vung vẩy lại có thể chém giết một con Độn Thú, khả năng phòng ngự của Độn Thú nhị tinh thực sự quá yếu.
Chương 2497 Nghịch Long Cốc
Không cần Lục Ly động thủ, chỉ sau nửa nén hương, toàn bộ Độn Thú còn lại đã bị giết sạch. Lê thúc thu lại thi thể Độn Thú, khua tay nói: - Đi! Hai người nhanh chóng du tẩu, Lục Ly âm thầm tính toán, nếu cứ tiếp tục thuận lợi thế này, có lẽ không đến một hai ngày, chỉ cần khoảng hơn nửa ngày là có thể hoàn thành nhiệm vụ. Hắn nghĩ nhiều, vừa mới bơi ra mấy mười dặm, trước mặt chợt xuất hiện một con quái vật khổng lồ, chính đang lấy tốc độ khủng khiếp vọt tới hai người. Không cần cảm ứng khí tức, chỉ nhìn hình thể liền biết, bọn hắn gặp phải Độn Thú tam tinh. - Trốn không thoát, giết! Lê thúc phát hiện tốc độ Độn Thú này nhanh hơn bọn hắn nhiều, biết khó tránh khỏi một trường khổ chiến, chỉ hi vọng Độn Thú này đừng quá biến thái. Đó là một con Độn Thú hình dạng giống sư tử biển, nhìn bề ngoài không giống như là sinh vật dưới đáy biển, trên lưng mọc hai cánh, đầu có một sừng, khá là tương tự Hoang Thú cấp Vương ở Thần Giới. Khí huyết kinh người, còn chưa tới gần, Lục Ly và Lê thúc đã cảm thấy huyết dịch trong thân thể bị khí huyết của Độn Thú ảnh hưởng. - Khí huyết Độn Thú này thật tà môn! Lê thúc nhìn sang Lục Ly, truyền âm nói: - Chủ nhân đứng cách xa chút, ta đi ra ứng phó, ngươi tìm cơ hội công kích phụ trợ. Lục Ly cảm thấy huyết dịch toàn thân như đang sôi trào, tốc độ tâm tạng nhảy động tăng vọt, mạch máu toàn thân như muốn nổ tung. Hưu! Lục Ly khoái tốc giật lùi ra sau, Lê thúc vung trọng kiếm xông tới, đồng thời lấy ra Hắc Kỳ biến thành dây thừng, cuốn về phía Độn Thú. Hắc Kỳ này của hắn là Hồng Linh Thiên Bảo, đáng tiếc không phải loại tấn công, chỉ có thể dùng làm phụ trợ. Hưu! Dây thừng cấp tốc lướt tới, trọng kiếm cũng theo đó bắn ra, hai cánh Hải Sư vẫy động, nước biển quanh bốn phía lập tức quay cuồng, tầng tầng phun trào về bên này. Dây thừng bị giật đi, tốc độ Lê thúc giảm mạnh, thậm chí còn bị đẩy ngược ra sau. Hưu! Giữa hai mắt Hải Sư xuất hiện một lỗ đen ngăm ngăm, hắc quang bắn ra, nháy mắt liền chui vào trong đầu Lê thúc. - Công kích linh hồn? Lục Ly nhíu mày, vội quát khẽ: - Lê thúc, cẩn thận! Lúc này Lê thúc căn bản không nghe được tiếng Lục Ly, ánh mắt dần trở nên mê mang, rõ ràng đã trúng chiêu. Phía xa, hai cánh Hải Sư vỗ vỗ, thân hình như lưu tinh vút tới, độc giá trên đầu nhắm thẳng Lê thúc. Ầm! Lê thúc cảm thấy như bị một ngọn núi đụng phải, miệng cuồng phún máu tươi, cả người bị nện bay đi trăm dặm, hắn hồi thần lại, vung lên trọng kiếm ầm ầm nện xuống đầu Hải Sư. Ầm! Đầu Hải Sư cứng không khác gì Thần binh, trọng kiếm của Lê thúc bị bắn ngược. Tròng mắt Lê thúc khẽ đảo, xoay người bay lên trên đầu Hải Sư, một tay bắt lấy độc giác, vung lên trọng kiếm không ngừng nện mạnh. Xuy xuy! Giữa hai mắt Hải Sư lần nữa hiện ra lỗ đen, một đạo hắc quang bay ra, lần này hắc quang có thể chuyển hướng, lách vòng thành một đường cong đánh lên đầu Lê thúc. Sau đó đầu Hải Sư ra sức vung vẩy, Lê thúc bị hất văng, thân hình khổng lồ của Hải Sư đâm tới, nện bay Lê thúc. Hưu! Lục Ly xuất động, xem ra Lê thúc không phải đối thủ của Hải Sư, phải để Hư Không Trùng ra tay giúp mới được. Chỉ cần Hư Không Trùng tiến được vào trong linh hồn Độn Thú này, giết chết nó không phải là điều không thể. Then chốt nhất là thủ đoạn công kích mạnh nhất của Độn Thú lại là công kích linh hồn, đây là thứ Lục Ly không e sợ nhất. Chỉ cần cho hắn lên đầu Hải Sư, hắn tự tin có thể đánh trọng thương. Hắn yên ắng bay tới, không ngừng áp sát Hải Sư, bên kia Lê thúc hồi thần lại, nhìn thấy Lục Ly tới gần, hai bên liếc mắt nhìn nhau, lập tức biết được ý đồ của Lục Ly. Hắn không tiếp tục tấn công mà né trái né phải, vòng xuống dưới bụng Hải Sư, hấp dẫn Hải Sư chú ý, sáng tạo cơ hội cho Lục Ly. Hưu! Hải Sư lần nữa bắn ra hắc quang tấn công Lê thúc, mắt Lục Ly chợt sáng lên, đây là cơ hội tốt nhất, cả người hắn như lợi kiếm bay vút đi, thoáng chốc đã xông đến trên đầu Hải Sư. Hải Sư kia sớm phát hiện Lục Ly, lại không mấy để tâm. Khí tức Lục Ly quá nhỏ yếu, thử hỏi một con cá lớn liệu có để ý một con tôm nhỏ đang kề cận mình không? Ông! Lục Ly lao đến trên đầu Hải Sư, một tay bắt chặt lấy độc giác, từ trong Thần Sơn, vô số Hư Không Trùng được phóng thích ra, không ngừng tiến vào trong đầu Hải Sư. Ngao! Hải Sư cảm nhận được nguy hiểm, gầm thét mấy tiếng, không tiếp tục tấn công Lê thúc nữa, lỗ đen giữa hai mắt hiện ra, một đạo hắc quang bắn tới, lách vòng ra sau kích trúng Lục Ly. Tiếp đó, nó vung vẩy đầu mãnh liệt, muốn hất văng Lục Ly đi. Chỉ là hai tay Lục Ly gắt gao bắt lấy độc giác, công kích linh hồn của nó lại không gây được bất kỳ ảnh hưởng nào tới Lục Ly. Năng lượng màu đen vừa tiến vào trong linh hồn Lục Ly liền lập tức bị Long hồn thôn phệ. - Gặm cắn thỏa thích đi! Đợi khi số lượng Hư Không Trùng tiến vào trong đầu Hải Sư lên tới mấy ức, Lục Ly ra lệnh, đồng thời hai chân giẫm mạnh lên đầu Hải Sư, mượn lực tung người bắn đi. Ngao ngao! Hư Không Trùng bắt đầu công kích, dù nhục nhân Hải Sư cường đại đến mấy thì linh hồn cũng không chịu được Hư Không Trùng gặm cắn. Thoáng chốc, Hải Sư rống lên thống khổ, cả người trùng trùng đâm tới núi đá trước mặt. Oanh! Núi đá kia bị đâm cho vỡ nát, thân hình Hải Sư lại vẫn không dừng lại mà tiếp tục cuồng bạo phóng tới, chỉ sau mấy chớp mắt đã tan biến không thấy tăm hơi. - Chủ nhân, có đuổi theo không? Lê thúc bay vụt lên, hỏi dò. Lục Ly lắc đầu truyền âm nói: - Tốc độ Độn Thú này quá nhanh, chúng ta muốn truy tung phải mất rất nhiều thời gian, không bằng đi giết thêm một ít Độn Thú nhị tinh. - Cũng được, đi thôi! Lê thúc nuốt vào hai viên đan dược trị thương, một bên tiến tới một bên cảm khái nói: - Vẫn là Yêu Hồn của chủ nhân lợi hại, công kích linh hồn kia rất cường đại, thế mà chủ nhân chẳng bị bất kỳ ảnh hưởng nào! - Tàm tạm thôi! Lục Ly thuận miệng đáp, sau đó nghĩ nghĩ lại truyền âm hỏi: - Lê thúc, ngươi có biết rõ về Yêu Hồn không? Yêu Hồn mấy phẩm thì mới tính là Yêu Hồn cường đại?
Chương 2498 Âm mưu
- Cái này thì không có giới định cụ thể! Lê thúc trả lời: - Theo như ta được biết, Yêu Hồn tam phẩm trở lên đã rất cường đại, nếu có thể lấy được Yêu Hồn tứ ngũ phẩm, như vậy khả năng phòng ngự của linh hồn sẽ vô cùng biến thái. Đúng rồi... chủ nhân, Yêu Hồn của ngươi là mấy phẩm? - Không rõ lắm, chắc là tam tứ phẩm... Lục Ly thuận miệng đáp, trong lòng lại không khỏi cuộn lên sóng cả ngất trời, bởi vì năm đó Tử Đế từng nói Yêu Hồn hắn chí ít cũng là thất phẩm trở lên, rất có thể là bát phẩm. Lê thúc nói Yêu Hồn tam tứ phẩm là đã rất cường đại, thế chẳng phải Long hồn này của hắn là bảo vật nghịch thiên? Gia tộc Lục Linh rốt cục phải cường đại đến cỡ nào, lại có thể tùy tiện ban cho một bé gái vừa ra đời một Yêu Hồn thất bát phẩm? - Ngươi từng đi qua Tam trọng thiên chưa? Lê thúc từng có thời gian dài ở Hắc Viêm Điện, hẳn là có hiểu biết ít nhiều đối với các đại thế lực Nhị trọng thiên và Tam trọng thiên. Dựa vào Long hồn mà đoán, gia tộc Lục Linh rất có thể không phải đại thế lực Nhị trọng thiên, nói không chừng là đại gia tộc siêu cấp ở Tam trọng thiên. - Đi qua hai lần, đều là đi theo Diêm Hồng. Lê thúc nói: - Chiến lực ta không tư cách cư trú ở Tam trọng thiên, Diêm Hồng cũng chỉ miễn cưỡng đủ tư cách, chẳng qua Diêm Hồng thà làm đầu gà không làm đuôi phượng nên không tới Tam trọng thiên cư trú. Mắt Lục Ly khẽ sáng lên, liên thanh hỏi: - Vậy ngươi biết thế lực hoặc gia tộc nào ở Tam trọng thiên trong tên có chữ nghịch không? - Chữ nghịch? Lê thúc sa vào trầm tư hồi lâu, trầm ngâm suốt nửa nén hương mới vỗ đầu một cái nói: - Có một đại gia tộc siêu cấp thần bí tên Nghịch Long Cốc, gia tộc này vô cùng cường đại, là đại gia tộc cấp bậc bá chủ ở Tam trọng thiên! - Nghịch Long Cốc? Có chữ nghịch, lại có cả chữ long! Lục Ly không khỏi kích động, thân hình khẽ rung lên. Trong lòng hắn ẩn ẩn có cảm giác, gia tộc Lục Linh rất có thể ở ngay tại Tam trọng thiên, ngay tại Nghịch Long Cốc. Lục Ly có một tiếc nuối, đó là từ khi thực lực đạt tới Thần Giới Chí Tôn, hắn một mực không có thời gian đi Ngân Long Sơn. Ngày đó hắn đi Ngân Long Sơn, lão giả kia truyền âm nói chỉ cần đạt tới Thần Giới Chí Tôn liền sẽ có tư cách đặt chân lên Ngân Long Sơn, có tư cách gặp được Lục Linh. Sau khi vượt qua thiên kiếp, hắn mải bận rộn đối phó Ác Ma, căn bản không tranh thủ đi Ngân Long Sơn được. Đợi đánh tan Ác Ma rồi, Tả Khâu Lộ lại giở trò, đến sau thì trực tiếp tới Nhị trọng thiên. Hắn gần như bị người dùng roi quất thúc giục đi tới, không có thời gian để thở. Đôi khi hắn nghĩ, liệu có phải sau lưng đang có một bàn tay khổng lồ điều khiển cuộc đời hắn, đẩy hắn bước lên tử lộ, cưỡng bách hắn đi tới, nếu không xông qua được liền sẽ chết, đồng thời toàn tộc cũng gặp nạn theo? Đương nhiên, đấy chỉ là nghĩ vậy thôi, trước kia hắn tưởng mình là nhân vật, là thiên tài. Nhưng sau khi biết được thế giới này có tận mấy tầng trời, hắn liền từ bỏ suy nghĩ đó. Thế giới này quá lớn quá mênh mông, cường giả rất rất nhiều. Rất nhiều cường giả mạnh đến mức hắn không cách nào tưởng tượng. Rất nhiều thiên tài cường hoành gấp trăm gấp ngàn lần hắn, hắn chỉ là một tiểu nhân vật, làm sao lại có cường giả siêu cấp để ý hắn, cố ý điều khiển cuộc đời hắn? Nhưng mà... Vậy tên cường giả bí ẩn mấy lần cứu hắn là ai? Là ai đưa cho hắn thần thuật Phi Độ Hư Không? Gia tộc Lục Linh cường đại như vậy, tại sao Lục Linh phải lưu lạc ở Đấu Thiên Giới? Đủ loại nghi vấn khốn nhiễu hắn, khiến trong lòng Lục Ly không khỏi sinh nghi, hắn hoài nghi thực lực bản thân chưa đủ mạnh, chỉ khi đủ cường đại, những nghi ngờ kia mới có thể tìm được lời đáp. Vù vù! Lục Ly đang mải suy tư, trước mặt đột nhiên xuất hiện một đám Độn Thú, Độn Thú này nhìn như bạch tuộc, hình thể và khí tức đều không cường đại, có vẻ chỉ là Độn Thú nhị tinh, số lượng lên đến mấy chục con. Lê thúc lập tức xông tới, Độn Thú nhị tinh quá dễ giết, không khác gì đối chiến Thần Giới Chí Tôn. Đối với thực lực Lê thúc mà nói, đồ sát Thần Giới Chí Tôn là chuyện dễ dàng như bỡn. Lục Ly thấy Lê thúc xông vào trong đám Độn Thú, nhẹ nhàng tiến hành đồ sát, hắn cũng lười đi công kích, cứ thế từ xa xa đứng nhìn. Trong lòng nghĩ đến nghi vấn vừa rồi, lại nghĩ đến Thần Giới, không biết lúc này Thần Giới ra sao? Người Lục gia liệu đã chuyển dời đến U Yến chi địa? Diêm Hồng không giết được hắn, chẳng biết có phái người hạ giới tru sát tộc nhân hắn không? Chắc là vẫn chưa. Trước khi đi Lăng Thanh Diễn đưa cho hắn một tấm ngọc phù. Ngọc phù này một mực không bị vỡ, nếu vỡ đồng nghĩa đã xảy ra chuyện, bởi thế lúc này cục diện Thần Giới hẳn vẫn ổn định, chí ít người nhà hắn vẫn được an toàn. - Đi! Chính đang trầm tư, tiếng gọi của Lê thúc chợt đánh thức hắn, bên kia Lê thúc đã chém giết hết thảy độn thú, hiệu suất cực cao. Lục Ly khoái tốc đi tới, cùng theo Lê Thúc tiếp tục lên đường. Hai người không đi theo một hướng cố định mà di chuyển loạn khắp tứ xứ, Độn Thú trong bí cảnh này rất nhiều, gần như cách mỗi một nén hương lại có thể gặp được Độn Thú. Độn Thú nhị tinh cũng không ít, Độn Thú tam tinh thì ít hơn một chút, về cơ bản đều do Lê thúc ra tay chém giết. Nửa ngày sau, hai người đã chém giết gần ngàn Độn Thú, toàn là Độn Thú nhị tinh. Không phải hai người không gặp được Độn Thú tam tinh, nửa ngày qua hai người đã gặp tổng cộng mười mấy con Độn Thú tam tinh, song cả hai không muốn tiêu tốn quá nhiều sức lực và thời gian, bởi thế có thể tránh né liền tránh né, không được thì ra tay kích thương Độn Thú, sau đó khoái tốc rời đi. Hiện tại hai người cần tranh thủ thời gian, nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ rồi quay về trên đảo nhỏ. Như vậy, tên thống lĩnh tóc dài kia dù muốn giở trò cũng không có cơ hội, rốt cuộc đối phương không khả năng cường hành ra tay với hai người ngay trước mặt hai tên thống lĩnh còn lại được. Tiếp tục du tẩu, tiếp tục săn giết!
Chương 2499 Âm mưu
Một canh giờ sau, hai người gặp được một nhóm võ giả bảy tám người, bọn hắn hẳn là tổ đội cùng nhau đi săn giết Độn Thú. Lục Ly và Lê thúc lập tức đề cao giới bị, chẳng qua đối phương sau khi thăm dò thấy bọn họ liền chủ động vòng tránh. Lại đi mấy canh giờ, hai người gặp được một ít Độn Thú tam tinh, chẳng qua đều không quá đặc biệt cường đại. Lục Ly và Lê thúc liên thủ tấn công, nhẹ nhõm đuổi chạy, sau đó hai người lại tiếp tục tìm kiếm Độn Thú nhị tinh mà đồ sát. Một ngày sau! Cuối cùng số lượng Độn Thú nhị tinh hai người săn giết được đã lên tới hơn một ngàn tám trăm con, tên thống lĩnh tóc dài kia mãi không thấy xuất hiện, cảnh này khiến hai người không khỏi yên tâm phần nào. Còn thiếu hơn một trăm Độn Thú nhị tinh, nếu may mắn, cùng lắm chỉ mất một canh giờ liền có thể kiếm đủ, đến lúc đó hai người bay thẳng về lại trong hải đảo, thế là vạn sự đại cát! - Vận khí không sai! Đi tới chừng hơn một nén nhang, thần niệm Lê thăm dò được trước mặt có một đám độn thú, số lượng ít nhất phải sáu mươi, bảy mươi con, là một loại quái ngư có xúc tu, nhìn qua có vẻ không quá mạnh. Lục Ly lập tức phấn chấn tinh thần, đánh giết sáu mươi, bảy mươi con Độn Thú này, số còn lại chỉ cần tuỳ tiện đảo quanh là kiếm đủ. Lần này hắn không đứng ngoài quan chiến mà trực tiếp tiến vào trong Thần Sơn, cùng theo Lê thúc phóng tới. Lê thúc vút vào trong đám Độn Thú, bắt đầu tiến hành đồ sát, Lục Ly cũng điều khiển Thần Sơn bay vào trong bầy Độn Thú, phóng thích Hư Không Trùng. Số lượng Hư Không Trùng cực nhiều, tuỳ tiện phóng ra mấy ngàn vạn, thoáng chốc đã gặm chết mười mấy con Độn Thú. Bởi vì Lục Ly gia nhập, tốc độ chém giết Độn Thú càng nhanh hơn mấy phần. Qua nửa nén hương, sáu bảy mươi con Độn Thú đã bị chém giết hơn phân nửa, Lục Ly thu lại Hư Không Trùng, tránh miễn ngộ thương Lê thúc. - Chủ nhân, đi ra, thu hồi Cửu Kỳ Sơn, có người tới! Tiếng Lê thúc truyền âm vang lên, Lục Ly vội đi ra, lập tức thu lại Cửu Kỳ Sơn. Thần niệm hắn quét tới nơi xa, thấy được một tên võ giả chính đang khoái tốc bay về bên này, theo ở phía sau là một quái vật khổng lồ. - Độn Thú tam tinh? Lục Ly nhướng mày, xem ra võ giả kia bị Độn Thú tam tinh đuổi đến cùng đường mạt lộ, đành phải tới đây tìm kiếm trợ giúp từ bọn hắn, Lục Ly quay sang nhìn Lê thúc, truyền âm nói: - Đi hay ở lại? Chết sống của người khác Lục Ly không muốn quản, Độn Thú tam tinh này nhìn qua có vẻ rất cường đại, hai người không muốn bị người này liên lụy. Trọng kiếm trong tay Lê thúc không ngừng vung ra, đánh giết nốt mấy con Độn Thú còn lại, cười khổ nói: - Chắc là không đi được, Độn Thú kia đã khóa chặt chúng ta, rất có thể sẽ đuổi giết theo, liên thủ với người nọ kích thương nó! - Được! Lục Ly cũng cảm ứng được kia khí tức nhàn nhạt của Độn Thú đã bao trùm lấy mình. Quan trọng hơn là người kia cứ lao thẳng về phía này, dù bọn hắn đào tẩu, người kia cũng sẽ đuổi theo. - Hai vị huynh đệ, giúp một tay chém giết Độn Thú này, quay đầu tất có hồi báo! Nơi xa võ giả kia rống to, Lê thúc khoái tốc thu lại thi thể Độn Thú xung quanh, quay sang nhìn Lục Ly một cái nói: - Ngươi trước cứ đứng bên quan chiến, để ta đi ra đối phó là được rồi! Hưu! Lê thúc xông tới, võ giả kia cũng ngừng lại, phối hợp với Lê thúc tấn công Độn Thú kia. Lục Ly yên ắng áp sát lại gần, phóng thích Sát Đế quỷ trảm, lợi dụng thiên địa uy áp làm chậm tốc độ Độn Thú. - Hả? Lê thúc đột nhiên phát ra một tiếng kinh hô, nét mặt Lục Ly cũng đại biến, bởi vì võ giả kia bất ngờ rút về nơi xa, một mình chuồn mất. - Mẹ nó! Trên mặt Lục Ly hiện đầy phẫn nộ, bọn hắn có ý tốt giúp người này đánh lui Độn Thú, hắn lại bỏ hai người mà chạy? - Không đúng... là âm mưu! Lê thúc đột nhiên rống to, bởi vì nơi xa lại có người vọt tới bên này, theo ở sau lưng người kia là hai con Độn Thú khổng lồ! Nếu chỉ là người khi trước chạy mất, vậy thì cũng không sao, nhưng giờ đột nhiên lại có người dẫn theo hai con Độn Thú tam tinh chạy đến, nếu nói không có vấn đề, đánh chết Lê thúc cũng không tin. Ba con Độn Thú tam tinh, bằng vào Lục Ly và Lê thúc tuyệt đối không cách nào địch lại. Nếu Lục Ly không đưa binh khí Hồng Linh Thiên Bảo của Lê thúc cho Lăng Thanh Diễn, khả năng Lê thúc còn đủ sức đánh một trận. Giờ không còn binh khí, chiến lực Lê thúc giảm đi nhiều, tưởng muốn nhẹ nhàng kích thương hay đánh chết Độn Thú tam tinh là điều rất khó. Một khi bị ba con Độn Thú cuốn lấy, Lê thúc tất chết không nghi ngờ. Còn về Lục Ly thì càng thảm, Cửu Kỳ Sơn tàn khuyết làm sao đỡ được ba con Độn Thú không ngừng tấn công. Khả năng phòng ngự của bản thân Lục Ly lại yếu, bị Độn Thú tam tinh đánh trúng, chết đi là điều gần như chắc chắn. Lê thúc và Lục Ly liếc mắt nhìn nhau, hai người gần như không chút ngập ngừng, ý định đầu tiên hiện ra chính là đào tẩu. Lê thúc lập tức truyền âm cho Lục Ly nói: - Chủ nhân, ngươi đi trước, ta đoạn hậu, sau này có cơ hội thì giúp ta chiếu cố con gái. - Cùng đi! Lục Ly lại nói: - Ngươi tiến vào trong Thần Sơn, ta thả ra Hư Không Trùng ngăn cản, chúng ta còn có cơ hội trốn thoát! - Vấn đề là như thế rất dễ bại lộ Cửu Kỳ Sơn! Lê thúc nôn nóng truyền âm nói, thân hình Lục Ly chợt lóe, tiến vào trong Thần Sơn, sau đó khoái tốc bay về phía Lê thúc, vừa bay vừa truyền âm nói: - Bại lộ thì bại lộ, dù Cửu Kỳ Sơn bị đoạt mất cũng không sao, không tìm được ba tòa Thần Sơn còn lại, Cửu Kỳ Sơn này cũng không mấy tác dụng, ta cần ngươi còn sống! Câu nói sau cùng khiến Lê Thúc nghe mà nước mắt lưng tròng. Trước kia Diêm Hồng không chút do dự vứt bỏ hắn, lúc này Lục Ly lại đưa ra quyết định hoàn toàn trái ngược. Phải biết hắn chỉ là Hồn Nô của Lục Ly, đối với chủ nhân mà nói, Hồn Nô không khác gì linh thú cả. Nếu Lục Ly đã quyết định, Lê thúc cũng không tiện nói thêm cái gì. Thần Sơn lóe lên quang mang, Lê thúc tiến vào bên trong.
Chương 2500 Mượn cớ sinh sự
Sau đó Lục Ly điên cuồng phóng thích Hư Không Trùng, một bên phóng thích Hư Không Trùng một bên khống chế Thần Sơn phi hành, đồng thời lệnh cho Hư Không Trùng tấn công tất cả sinh linh xung quanh. Ngao! Độn Thú tam tinh gần đó có chút linh trí, vung vẩy đuôi quét tới Thần Sơn, Thần Sơn lập tức bị nện bay. Tiếng Tiểu Lục truyền âm vang lên: - Chủ nhân, cứ tiếp tục công kích thế này mấy lần, sáu tòa Thần Sơn giải thể mất. - Ta biết! Lục Ly đáp, thần niệm quét về phía Độn Thú đang truy tung kia, chẳng qua nương theo Hư Không Trùng gặm cắn, Độn Thú kia chợt ngưng, đuôi vung vẫy quất đánh tứ tung. Hưu! Võ giả nơi xa khoái tốc bay tới, đang bay thì chợt trợn tròn mắt, bởi vì Lục Ly và Lê thúc tiến vào trong Thần Sơn, Độn Thú phía sau dồn hết mọi chú ý lên người hắn. Độn Thú bên này cũng phát hiện hắn, hơn nữa Độn Thú kia bị Hư Không Trùng tấn công, chính đang vô cùng phẫn nộ. Bên cạnh đó còn có vô số Hư Không Trùng bay rợp trời, mấy ức Hư Không Trùng tách ra lao vút về phía hắn. - Đi! Lục Ly điều khiển Thần Sơn yên ắng dán sát đáy biển bay đi, tốc độ không dám quá nhanh, bởi thế ba con Độn Thú đều không để ý Thần Sơn. Rốt cuộc Thần Sơn không có khí tức sinh mạng, Độn Thú tuy có linh trí, nhưng bên kia còn có một tên nhân loại khác, tự nhiên chúng phải tấn công nhân loại kia trước. - Tốt! Bay đi hơn mười dặm, Lục Ly khống chế Cửu Kỳ Sơn tăng tốc, nhưng vừa bay ngàn dặm, Lục Ly và Lê thúc lần nữa cảm ứng được một đạo thần niệm cường đại. - Thần niệm này mạnh quá, chẳng lẽ là tên thống lĩnh kia? Lục Ly và Lê thúc liếc mắt nhìn nhau, trong thần niệm này cất chứa sát ý nhàn nhạt, Lục Ly thoáng trầm ngâm, sau đó lập tức khống chế Thần Sơn bay lên mặt biển. Ông! Lục Ly và Lê thúc vọt ra Thần Sơn, khí thế đề thăng cực thịnh, cứ thế rêu rao bay về hướng bắc. Bọn hắn hoài nghi đạo thần niệm vừa rồi là của tên thống lĩnh tóc dài, bởi thế không dám mạo hiểm mà bay lên mặt biển, phóng thích khí tức, như thế khả năng sẽ hấp dẫn rất nhiều người chú ý. Thống lĩnh tóc dài chắc còn chưa to gan đến mức dám quang minh chính đại đánh giết hai người. Hai người đã đánh giết được gần hai ngàn Độn Thú, giờ về lại hải đảo, tuỳ tiện tìm thêm ít Độn Thú liền có thể hoàn thành nhiệm vụ. Bởi thế việc cần gấp trước mắt là lập tức chạy về hải đảo, phòng ngừa thống lĩnh tóc dài truy sát. - Cũng may, cũng may... Hai người bay đi mấy ngàn dặm, không thấy có người truy tung, lập tức như trút được gánh nặng. Bởi vì bay cao, tuy khí thế toàn thịnh, song không kinh động đến Độn Thú dưới đáy biển, bởi thế trên đường rất an bình. Bay hơn một canh giờ, đã loáng thoáng thấy được hải đảo nơi xa, Lục Ly và Lê thúc triệt để yên tâm. Lê Thúc nghĩ nghĩ rồi dừng lại nói: - Hay là đi xuống tìm kiếm thêm it Độn Thú, góp cho đủ số lượng... - Được! Lục Ly khẽ gật đầu, hải đảo đã ở ngay trước mắt, lấy tốc độ hai người rất nhanh liền có thể đến nơi, ở đây đã tính là an toàn. Hai người còn thiếu hơn một trăm Độn Thú, tùy tiện tìm xem quanh đây là đủ rồi. Hai người lao xuống đáy biển, bắt đầu dạo quanh, đáng tiếc Độn Thú nơi này có vẻ đã bị đánh chết sạch, hai người dạo hơn một nén hương mà chỉ tìm được mười mấy con Độn Thú. Giờ còn chưa thể đi về, đành phải tiếp tục vây di chuyển quanh hải đảo, mở rộng phạm vi tìm kiếm. Tiêu tốn hơn một canh giờ, hai người rốt cục cũng đánh chết đủ hơn trăm Độn Thú còn lại. Thần niệm quét vào trong không gian giới chỉ, xác định số lượng không sai, hai người đều thở phào một hơi, cửa này xem như qua. Chỉ cần trở về liền có thể đi xông tầng thứ nhất Trấn Yêu Tháp, được đến thân phận thiết bài, vậy liền triệt để an toàn. - Đi! Hai người lao lên mặt biển, còn chưa tới nơi, Lê thúc chợt khẽ nhíu mày, thần niệm Lục Ly quét qua, sắc mặt lập tức cũng chuyển vẻ âm trầm. Bởi vì trên mặt biển đang có một đội quân sĩ, thống lĩnh tóc dài cũng ở trên đó. Ngoài ra còn cả tên dẫn tới độn thú và tên võ giả chuồn mất khi trước. Đã tới nước này, có tránh cũng không tránh được, Lục Ly và Lê thúc cắn răng bay lên. Vừa xông ra khỏi mặt biển, Lê thúc chủ động bay về phía tên thống lĩnh tóc dài, đứng ở trước mặt hắn cách chừng vài trăm mét, chắp tay nói: - Gặp qua thống lĩnh! Lục Ly cũng hành lễ theo, chỉ là không thốt nửa lời, hắn muốn xem xem tên thống lĩnh này lại muốn giở trò gì? - Là bọn hắn à? Thống lĩnh tóc dài chỉ vào Lê thúc và Lục Ly, hỏi tên võ giả chuồn mất khi trước. Người kia khẽ gật đầu, thần sắc bi phẫn nói: - Không sai, Dương thống lĩnh, chính là bọn hắn. Hai người bọn hắn dẫn tới ba con Độn Thú tam tinh, hại chết ca ca ta! - ... Lục Ly và Lê thúc nghe mà trợn tròn mắt, biểu tình như gặp phải quỷ. Không ngờ người này lại đổi trắng thay đen, vu oan giá họa? Năng lực trợn mắt nói lời bịa đặt khiến hai người không khỏi nhìn mà than thở. Dương thống lĩnh mắt lạnh nhìn Lục Ly và Lê thúc, nói: - Tại sao hai người các ngươi làm ra chuyện ác liệt như vậy? Hại chết đồng môn, nên gánh tội gì? - Ha ha! Trong lòng Lục Ly và Lê thúc đều cười lạnh, xem ra không phải người này đổi trắng thay đen, là Dương thống lĩnh bắt hắn nói vậy. Mục đích rất rõ ràng, chính là cố ý gây chuyện, chọc giận hai người, để hắn tiện ra tay đánh giết. - Chủ nhân đừng nóng giận! Lê thúc sợ Lục Ly trẻ tuổi nóng tính, truyền âm nói: - Một khi chúng ta tức giận, đụng chạm hắn, hắn liền có cớ động thủ, để ta ứng phó được rồi! Lục Ly không hề xung động, hắn đâu có ngu, tự nhiên dâng cơ hội động thủ cho Dương thống lĩnh? Khoan nói bọn hắn không làm chuyện kia, dù có làm thì tên thống lĩnh này cũng không tư cách chấp pháp. Hắn lại muốn xem xem, tên Dương thống lĩnh này định mượn cớ sinh sự thế nào? … Sau khi được đến xác nhận từ Lục Ly, Lê thúc bình tĩnh chắp tay nói: - Dương thống lĩnh, chúng ta chưa từng gieo họa đồng môn, khi trước đúng là có chuyện như vậy, chẳng qua... Lê thúc còn chưa dứt câu, Dương thống lĩnh đã trực tiếp ngắt lời: - Ngươi thừa nhận chuyện này?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất