Long Đế Bất Diệt - Lục Ly (FULL) - Bản dịch chuẩn

Chương 2511 Qua cửa thành công
Xông qua hay là không? Đây là một lựa chọn tương đối gian nan! Lục Ly không khỏi quấn quít, rốt cuộc đây là đang lấy tính mệnh chính mình đi cược, thua liền vạn kiếp bất phục. Nếu hắn lui về, Dương thống lĩnh chưa hẳn đã có thể giết chết được hắn, hắn còn một tia hh vọng sống sót, bởi thế mới càng thêm xoắn xuýt. Yêu Ma chen chúc mà đến, từng phiến từng phiến bị Hư Không Trùng vàng óng gặm cắn, một bộ phận Hư Không Trùng lại bắt đầu phân tách. Lục Ly nhìn đám Hư Không Trùng đang phân tách kia, ánh mắt chóp qua một tia quyết tuyệt. Hư Không Trùng tiến hóa khiến chiến lực tổng hợp của hắn đề thăng lên nhiều, thậm chí có thể nói là tăng lên gấp đôi. Dù hắn lui ra, tu luyện thêm mười năm tám năm, cảm ngộ thêm một hai chân ý, thần lực linh hồn đề thăng một ít, chiến lực cũng sẽ không tăng lên được nhiều như vậy. Thủ đoạn mạnh nhất sau này vẫn là Hư Không Trùng, bởi thế giờ không xông qua, lui ra ngoài tiềm tu một đoạn thời gian cũng không có ý nghĩa quá lớn. - Xông! Lục Ly quyết định đánh cược một lần, cửa ra tầng thứ nhất đã ở ngay trước mặt, chỉ cần Hư Không Trùng có thể cầm cự một lát, có thể gặm được móng vuốt Yêu Ma Vương, hắn liền có thể phóng đến trong cửa truyền tống kia. Hô hô! Lục Ly thở dốc hổn hển, toàn thân căng cứng, Hàn Phong chiến đao trong tay lấp lánh quang mang, lệnh cho mẫu trùng khống chế tất cả Hư Không Trùng cùng theo, gặm cắn hết thảy Yêu Ma đến gần. - Đi! Hắn mặc kệ mấy ngàn Hư Không Trùng đang phân tách, tung mình lao vút về phía trước, tốc độ đề thăng cực đại. Nếu Yêu Ma Vương dưới lòng đất không tấn công, nháy mắt hắn liền có thể xông lên đỉnh núi. Yêu Ma Vương không lý nào lại bất động, lúc Lục Ly xông vào trong hoang nguyên, mười con Yêu Ma Vương trong lòng đất lập tức tóe bắn lao lên, từ ba hướng vút đến chặn đường Lục Ly. Xoẹt! Mười tiếng xé gió bén nhọn vang lên, mười chiếc móng vuốt biến thành thực thể, lấp lánh hắc quang, mang theo khí thế không gì cản nổi chộp tới Lục Ly. Không cần đi cảm thụ hai mươi chiếc móng vuốt kia, chỉ nhìn thôi cũng đủ lạnh hết sống lưng. - Hư Không Trùng, dựa hết vào các ngươi! Lục Ly gầm lên, gần ức Hư Không Trùng vàng óng bên người điên cuồng bay múa, bao phủ tất cả Yêu Ma xung quanh, mười con Yêu Ma Vương cũng bị trùm lấy, vô số Hư Không Trùng tuôn đến gặm cắn hai mươi chiếc móng vuốt! - Tốt! Mắt Lục Ly sáng rực, Hư Không Trùng vàng óng không khiến hắn thất vọng, tuy trong nháy mắt chưa thể gặm sạch hai mươi chiếc móng vuốt kia, nhưng hai mươi chiếc móng vuốt cũng chỉ tiến sâu được hơn mười mét liền bị gặm nát, xương cốt đều không chừa. Hư Không Trùng thực sự quá nhiều, Yêu Ma Vương rất khó áp sát được. - Hả? Chỉ là, một giây sau, chuyện khiến Lục Ly kinh ngạc xảy ra, móng vuốt Yêu Ma Vương tức tốc mọc lại, trên mi tâm cả mười con Yêu Ma Vương đột nhiên mở ra một con mắt, mười đạo hắc quang bắn nhanh tới, thoáng chốc liền đã chui vào trong thân thể hắn. - Công kích linh hồn? Cảm nhận được mười đạo năng lượng kỳ dị như điện xoẹt phóng vào trong linh hồn, Lục Ly theo bản năng đứng ngây ra đó. Linh hồn bị tấn công, đây chính là đại sự, nhất thời không cẩn thận linh hồn liền sẽ sụp đổ. Ông! Bên ngoài linh hồn, Long hồn tức thì sáng lên, khoái tốc thôn phệ những năng lượng kia. Chỉ là mười đạo năng lượng này rất mạnh, mặc dù có thể thôn phệ, song cũng cần thời gian. - Đi! Lục Ly không quản những năng lượng kia, tiếp tục tung người phóng tới, bởi vì mười con Yêu Ma Vương đang đến gần. Thời gian ngắn như vậy, song bọn chúng đã bốn lần mọc lại móng vuốt, mỗi lần lại bị Hư Không Trùng gặm sạch trong thoáng chốc. Hưu! Lục Ly bay vọt lên, lách mình tránh khỏi con Yêu Ma Vương lao đến trước mặt, bắn thẳng đến đỉnh tiểu sơn. Mười con Yêu Ma Vương khoái tốc đuổi theo, chỉ là mỗi lần móng vuốt bị gặm sạch, chúng lại thoáng ngừng một lát, tự nhiên khó mà đuổi kịp Lục Ly. Hưu! Thân hình Lục Ly lóe lên một cái rồi biến mất bên trong cửa truyền tống, đám Hư Không Trùng cũng tuôn vào theo, Yêu Ma Vương và chúng Yêu Ma truy sát ngay sau, nhưng đến ngoài cửa truyền tống thì đều ngừng lại. Ông! Một đạo bạch quang chớp lóe, Lục Ly đột ngột hiện ra dưới Trấn Yêu Tháp, Hư Không Trùng đầy trời cũng truyền tống ra theo. Lục Ly quét mắt liếc nhìn một lượt, trên mặt lộ ra hỉ sắc, lập tức thu lại từng phiến từng phiến Hư Không Trùng vào trong Thần Sơn. Lúc này Long hồn lại vẫn chưa thôn phệ được hết năng lượng kỳ dị trong linh hồn, đợi thu hồi xong toàn bộ Hư Không Trùng, trên mặt Lục Ly không khỏi chớp qua một tia kinh hãi xen lẫn mừng thầm. May mà hắn có Long hồn bảo vệ linh hồn, bằng không vừa rồi tất không động đậy được, cuối cùng sẽ bị Yêu Ma Vương Vương xé xác. Hoa! Sau thoáng trầm mặc ngắn ngủi, hiện trường lập tức liền sôi trào. Lục Ly rốt cục cũng truyền tống đi ra, chỉ là lúc này Trấn Yêu Tháp lại lấp lánh một vệt kim quang, biểu thị Lục Ly xông qua tầng thứ nhất. Vô số người chửi đổng, vô số người nhìn Lục Ly bằng ánh mắt mang hình viên đạn, một số mắt còn đỏ ngầu. Nếu không phải dưới Trấn Yêu Tháp có thống lĩnh và quân sĩ canh chừng, tuyệt đối không cho phép động thủ ở Thiên Vân sơn, rất có thể bọn hắn sẽ vọt tới vỗ chết Lục Ly. Lục Ly khiến rất nhiều người thua tuột quần, trừ số ít đặt cửa Lục Ly xông qua tầng thứ nhất ra, những người đặt cược còn lại đều thua, nhà cái lão Long kiếm được đầy bồn đầy bát. - À... Một ít người nhìn Lục Ly bằng ánh mắt mang theo thâm ý, vừa rồi cùng bay ra theo với Lục Ly còn có đám côn trùng và Thần Sơn, tất cả đều khiến bọn hắn như nghĩ đến điều gì, trong mắt hiện lên một tia tham lam. Lục Ly cảnh giới không cao, vừa mới vượt qua lần thiên kiếp đầu tiên, lại có thể xông qua cửa thứ nhất Trấn Yêu Tháp, điều này chứng tỏ cái gì? Chứng tỏ Lục Ly người mang trọng bảo! Đám côn trùng kia cùng theo Lục Ly bay ra, không cần đoán cũng biết nhất định là cùng Lục Ly xông qua cửa, sau đó truyền tống ra đây, đám côn trùng này rất có thể là tồn tại vô cùng lợi hại. Cảnh giới Lục Ly thấp như vậy, khí tức sinh mệnh trẻ như vậy, lại thân mang trọng bảo, sao tránh khỏi khiến người ngấp nghé?
Chương 2512 Không có gan thì cút ra
- Lục Ly, chúc mừng ngươi xông qua tầng thứ nhất, đây là thiết bài thân phận của ngươi! Một tên thống lĩnh dẫn theo mấy quân sĩ đi tới, hắn quét mắt nhìn xuống danh sách một lượt, sau đó đưa cho Lục Ly một chiếc thiết bài, lật xem danh sách nói: - Ngươi có quyền vào ở trong Lục Nguyệt Phong, một trong mười tám chủ phong. Thành bảo số mười bảy để trống, ngươi có thể trực tiếp vào ở, chuyện tiếp sau quay đầu lại thông báo với ngươi. - Đa tạ đại nhân! Lục Ly chắp tay, đảo mắt liếc nhìn xung quanh một lượt rồi hỏi dò: - Ta có một thúc thúc, tên Lê Thiên, hắn ra chưa? - Vẫn chưa! Thống lĩnh lắc đầu, bổ sung nói: - Hắn vẫn không chết, ngươi có thể đi về trước, cũng có thể ở lại đây chờ hắn. Ngươi đã có thiết bài thân phận, trừ Thiên Vân Phong không thể tiến vào ra, những nơi còn lại có thể tùy ý đi lại. Điều kiện tiên quyết là không được làm trái quy củ Thiên Vân Sơn. - Đa tạ đại nhân! Giữa Lục Ly và Lê thúc có tinh thần liên hệ, hắn tự nhiên biết Lê thúc còn chưa chết, thế là lần nữa chắp tay, lẳng lặng đứng chờ, không nói gì thêm. Hắn vừa thối lui sang bên, bảy tám người liền xông tới, đều là Thiên Thần nhị kiếp, bộ dạng ai nấy đều hung thần ác sát. Một người trong đó lạnh lùng nói: - Tiểu tử, ngươi hại chúng ta thua mất mấy trăm Thần Nguyên Kim, ngươi nói xem, chuyện này nên giải quyết thế nào? Bảy tám người vây quanh Lục Ly, đa phần khí tức đều rất mạnh, Lục Ly lại không hề có nửa điểm sợ hãi. Nơi này nằm ngay dưới Thiên Vân Phong, bên cạnh còn có quân sĩ và thống lĩnh, đám người này há lại dám động thủ? Lục Ly mặt không đổi sắc nói: - Có chơi có chịu, chính các ngươi nhìn nhầm, cược sai thì quan hệ gì đến ta? Sao các ngươi không đặt cửa ta xông qua tầng thứ nhất? Một người trong đó lập tức thẹn quá hóa giận nói: - Tiểu tử ngươi còn ngông cuồng? Có giỏi thì theo bản tọa đi ra bên ngoài Thiên Vân Sơn chơi đùa một phen? Lục Ly đâu có ngu, hắn lười nói nhảm với đám ma cờ bạc này, lạnh giọng đáp: - Tránh ra, ta không muốn nói chuyện với các ngươi. Các ngươi có giỏi thì động thủ ngay ở đây, không có gan thì cút ra! - Ngươi ... Đám người kia tức đến đầu bốc khói, những người xung quanh đều cười nhìn sang bên này, chỉ cần không động thủ, đấu võ mồm náo động chút, bọn hắn sẽ không quản, cũng vui với đứng xem náo nhiệt. - Đi! Nơi không xa lão Long mở miệng nói: - Chính các ngươi thua cược, lại đi làm khó một tên thanh niên hậu bối làm gì? Muốn chơi đúng không? Lão Long ta ra ngoài chơi với các ngươi, một mình ta đấu tám người các ngươi, thế nào? - Không đánh với tên biến thái lão Long ngươi! Một người trong đó trừng mắt nói, những người còn lại cũng thu cờ ngưng trống. Xem ra chiến lực lão Long này rất mạnh, uy vọng cũng cao, hắn vừa mở miệng, tất cả mọi người đều nể mặt. Lục Ly quay sang lão Long chắp tay, tiếp tục trầm mặc đứng đó. Lâu vậy rồi mà Lê thúc vẫn chưa chết, vậy tạm thời hẳn là không chết được, chỉ phải xem hắn có thể xông qua tầng thứ nhất hay không? Chiến lực Lê thúc trong hàng ngũ Thiên Thần nhị kiếp cũng được tính là không sai, năng lực phòng ngự cực mạnh, có lẽ sẽ có cơ hội xông qua được. Đợi nửa ngày, Lục Ly dứt khoát khoanh chân ngồi xếp bằng, rốt cuộc ở đây an toàn tuyệt đối, không ai dám động thủ với hắn. Xung quanh không phải là không có người bế quan tu luyện, phải biết thiên địa linh khí ở chỗ này vô cùng nồng đậm. - Tầng thứ nhất Trấn Yêu Tháp đã khủng bố vậy rồi, chẳng phải tầng thứ hai sẽ càng thêm khủng bố? Không biết phải cần thực lực thế nào mới có thể qua được tầng thứ ba tầng thứ tư tầng thứ năm? Trong lòng Lục Ly có chút đắng chát, xông qua tầng thứ năm mới có thể được đến cơ hội tiến vào Hồng Mông bí cảnh, lúc trước hắn còn mơ tưởng tiến vào, giờ xem ra đấy là người si nói mộng. Tầng thứ hai chắc ít nhất phải là Thiên Thần nhị kiếp đỉnh phong mới có thể qua được, như vậy tầng thứ ba hẳn cần Thiên Thần tam kiếp mới có thể xông qua, cứ thế mà tính, đến tầng thứ năm chắc phải cần là Thiên Thần tứ kiếp. - Không đúng! Lục Ly lắc đầu, Đại Ma Vương chắc cũng chỉ có chiến lực Thiên Thần tam kiếp đỉnh phong, tộc muội Đại Ma Vương dù thực lực cường hoành, đoán chừng cũng là Thiên Thần tam kiếp mà thôi. Nếu chủ nhân Thiên Vân Sơn cũng chỉ có thực lực mạnh cỡ đó, độ khó trong Trấn Yêu Tháp không khả năng cao như mình tưởng tượng, chắc là tầng thứ hai Trấn Yêu Tháp sẽ không quá mức khó khăn. - Đợi Lê thúc đi ra, quay đầu ta phải đích thân đi tìm người dò la tin tức mới được! Lục Ly nghĩ nghĩ, sau đó bắt đầu tập trung tu luyện, tu luyện ở đây, thần lực quả nhiên đề thăng rất nhanh, ít nhất phải nhanh gấp mười lần bên ngoài. Lục Ly không đi lĩnh hội chân ý, một bên tu luyện thần lực, một bên lưu ý tình hình. Đã bốn ngày qua đi, lại có một nhóm người đến xông Trấn Yêu Tháp, trong đó có ba người đi xông tầng thứ hai Trấn Yêu Tháp, bên phía lão Long thì vẫn tiếp tục có người đặt cược. Mấy ngày sau, cánh cửa truyền tống không ngừng lấp lánh quang mang, lần lượt có người chết đi. Đến ngày thứ tám, có người truyền tống ra, lại có người xông qua tầng thứ hai. Ngày thứ mười hai, Trấn Yêu Tháp lấp lánh quang mang, một người bắn ra, toàn thân đầy máu, một chân cụt mất, vừa đi ra liền ngã vật xuống đất. - Lê thúc! Mắt Lục Ly mở to, tức tốc vọt tới, Lê thúc thấy Lục Ly, lại không có vẻ gì là kinh dị, bởi vì hắn và Lục Ly có liên hệ tinh thần. Nếu Lục Ly chết rồi, liên hệ tinh thần lại không giải trừ, hắn cũng sẽ chết theo. Hắn cười khổ bò dậy ngồi xếp bằng, nuốt một viên đan dược trị thương nói: - Ngươi chờ ngoài này lâu chưa? - Mới thôi, được hơn mười ngày! Lục Ly đáp. - Hơn mười ngày? Lê Thúc tưởng là Lục Ly tiến vào đến ngày thứ mười liền truyền tống ra, lại không ngờ Lục Ly chỉ mới ra ngoài hơn mười ngày trước. Trên mặt hắn thoáng hiện vẻ ngạc nhiên, lát sau mới không quá tin tưởng hỏi: - Ngươi xông qua tầng thứ nhất? - Ừm! Lục Ly khẽ gật đầu, vẻ ngạc nhiên trên mặt Lê Thúc càng đậm.
Chương 2513 Có phải ngươi ngu không?
Hắn tiêu tốn thời gian dài như vậy, còn bị thương nặng như thế mới liều mạng xông qua được. Lại không ngờ chiến lực như Lục Ly cũng có thể xông qua, hơn nữa nghe ngữ khí có vẻ còn rất nhẹ nhàng? - Lê Thiên, chúc mừng ngươi xông qua tầng thứ nhất, đây là lệnh bài thân phận của ngươi. Nếu các ngươi đã là chú cháu, vậy thì đều tới ở Lục Nguyệt Phong cả đi. Tên thống lĩnh thủ hộ Trấn Yêu Tháp đi tới, Lục Ly giúp Lê thúc tiếp lấy lệnh bài, nói: - Chúng ta đi Lục Nguyệt Phong trước? - Chờ đã! Lê thúc lại khoát tay, nhìn qua chỗ lão Long, khẽ cười nói: - Chúng ta còn đặt cược cơ mà, chín mươi viên Thần Nguyên Kim đấy, hắc hắc! Lục Nguyệt Phong nằm ở mạn tây bắc Thiên Vân Phong, cách Trấn Yêu Tháp không xa, chỉ chừng hơn mười dặm. Vốn Lục Ly và Lê thúc có thể ở riêng hai tòa thành bảo, nhưng thành bảo ở đây thực sự quá lớn, ở một mình thì trống trải, bản thân Lê thúc lại đang bị trọng thương, Lục Ly bèn dứt khoát mang Lê thúc về thành bảo của mình. Lê thúc trị liệu, Lục Ly thì tu luyện. Hắn định đợi Lê thúc khôi phục thương thế xong lại ra ngoài tìm hiểu tin tức một phen. Lê thúc làm việc quá sơ suất, rất nhiều tình báo đều không biết rõ ràng, hắn phải tự mình đi tìm hiểu xem sao. Năm ngày sau, thương thế Lê thúc khôi phục phần nào, Lục Ly một mình đi ra thành bảo, bắt đầu dạo quanh trong Lục Nguyệt Phong. Trên người hắn có chín mươi viên Thần Nguyên Kim, hắn định dùng số Thần Nguyên Kim này để mở đường, tìm hiểu rõ ràng về tình hình ở Thiên Vân Phong và Trấn Yêu Tháp. Dạo quanh một vòng trong Lục Nguyệt Phong, nơi đây có rất nhiều thành bảo, nhưng trừ số ít thành bảo bỏ trống ra, những thành bảo còn lại đều đóng chặt cửa, rõ ràng người ở bên trong đang tập trung tu luyện. - Bên kia có một ao nhỏ! Lục Ly đi đến bên cạnh ngọn núi mặt bắc, thấy được giữa sườn núi có một ao nhỏ, nơi đó sương mù vờn quanh, ẩn ẩn còn có thể thấy được bóng người. Lục Ly vội vàng men theo sơn đạo đi lên, quả nhiên đi đến gần, thần niệm quét tới, phát hiện bên trong có một vài người đang bế quan tu luyện cạnh cao. - Đều đang bế quan? Thần niệm Lục Ly quét nhìn, phát hiện cạnh ao có tổng cộng mười một người, tất cả đều đang bế quan tu luyện. Đang tu luyện, ghét nhất là bị người khác quấy rầy, nếu Lục Ly cường hành gọi tỉnh bọn họ, đừng nói tìm hiểu tin tức, e là sẽ còn dẫn lên đối phương phẫn nộ. - Bên kia có người! Phía thượng du là một dòng sông nhỏ, thần niệm Lục Ly quét qua, phát hiện cách chỗ này vài dặm có một nữ tử, nữ tử kia chính đang tản bộ bên bờ sông. - Đi hỏi thử xem! Nữ nhân thích nhất là chiếm tiểu tiện nghi, cũng rất hay tám chuyện, là đối tượng rất thích hợp để tìm hiểu tin tức. Lục Ly rảo bước đi đến, tới cách nữ tử kia chừng nửa dặm liền cố ý làm lớn tiếng, tránh miễn nữ tử hiểu lầm. Nữ tử không biết có nghe được tiếng bước chân Lục Ly không, vẫn cứ một mình trầm tư, đứng bên bờ sông dưới hàng liễu rũ, mặt nhìn mặt nước suy nghĩ xuất thần, Lục Ly tới gần đều không nhận ra. Dáng người nữ tử này rất đẹp, khoác một bộ váy dài màu xanh, khí chất thanh thuần thoát tục, thấy không rõ mặt, bởi vì trên mặt nàng được lụa mỏng che lại, hẳn là bảo vật. Lục Ly đến cách nữ tử khoảng một trượng thì dừng lại, chắp tay nói: - Cô nương, mạo muội làm phiền một lúc. Nữ tử quay đầu, Lục Ly nhìn thấy một đôi mắt dập dờn như sóng nước, rất sáng, rất tú mỹ. Trong mắt nàng không có tình tự ba động, mềm giọng nói: - Có chuyện gì? - Tại hạ Lục Ly, vừa mới đến Lục Nguyệt Phong không lâu, đây là lệnh bài thân phận của ta! Lục Ly sợ dọa chạy nữ tử này, bèn chủ động cầm ra ngọc phù thân phận, mỉm cười nói: - Tại hạ tìm cô nương là muốn nghe ngóng chút tin tức, nếu cô nương có thể không tiếc cho biết, tại hạ tất có hậu báo. - Hậu báo? Ánh mắt nữ tử thoáng hiện ý cười, hỏi ngược lại: - Ngươi có thể cho ta hậu báo thế nào? - Tại hạ có một ít Thần Nguyên Kim! Trong lòng Lục Ly mừng thầm, xem ra nữ tử thích chiếm tiểu tiện nghi là chân lý không sai, hắn lấy ra từng viên Thần Nguyên Kim trắng bóng như tuyết, nói: - Cô nương trả lời ta một vấn đề, ta liền cho cô nương một viên Thần Nguyên Kim, thế nào? Lê thúc và hắn cược thắng chín mươi viên Thần Nguyên Kim, Lục Ly lại không biết ở Thiên Vân Sơn có chỗ nào dùng được Thần Nguyên Kim, nếu có thể thăm dò ra được tình báo chuẩn xác, có tiêu hết số Thần Nguyên Kim này cũng không sao cả. - Được! Nữ tử khẽ gật đầu, mắt lại không nhìn Thần Nguyên Kim trên tay Lục Ly, nàng ôn nhu nói: - Ngươi hỏi đi, một vấn đề một viên Thần Nguyên Kim, đưa Thần Nguyên Kim trước, sau đó ta mới trả lời vấn đề của ngươi. - Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy! Lục Ly hào sảng nói, chủ động vứt sang một viên Thần Nguyên Mình, hỏi: - Vấn đề thứ nhất, sau khi được đến thân phận thiết bài, thống lĩnh Thiên Vân Sơn còn dám mưu hại ta không? Tại hạ có chút ân oán với một tên thống lĩnh. - Có gì không dám? Nữ tử nhún vai một cái, nói: - Thân phận thiết bài lại chẳng phải thứ ghê gớm gì, trừ phi được đến thân phận đồng bài, thống lĩnh mới sẽ không dám làm loạn. Chẳng qua bọn hắn hẳn vẫn sẽ hành sự cẩn thận chút, rốt cuộc chuyện mà vỡ lỡ, bọn hắn tất bị Hình Pháp Đường xử tử! Câu trả lời của nữ tử khiến Lục Ly rất hài lòng, hắn lần nữa ném qua một viên Thần Nguyên Kim, nói: - Nếu có thống lĩnh muốn hại ta, hắn sẽ dùng cách gì? Liệu còn có thể chiêu mộ ta đi săn giết Độn Thú không? - Đây là hai vấn đề! Nữ tử kia vươn tay ra, Lục Ly đành chịu, lại ném qua một viên Thần Nguyên Kim, lúc này nàng mới mãn ý, trả lời nói: - Thân phận thiết bài không còn phải bị chiêu mộ, chỉ là một năm sau khi được đến thân phận thiết bài, ngươi sẽ có một lần cơ hội đến dưới Ma Vương Thạch ngộ đạo, Ma Vương Thạch lại nằm ở bên ngoài Thiên Vân Sơn, cách Thiên Vân Sơn cả ngàn dặm. Trừ phi ngươi từ bỏ cơ hội kia, bằng không rời khỏi Thiên Vân Sơn, tên thống lĩnh đó không chừng sẽ động thủ. Ngoài ra, hắn còn có thể thỉnh mời người cũng có thân phận thiết bài đi khiêu hấn ngươi, chọc giận ngươi, để ngươi ra ngoài quyết đấu!
Chương 2514 Xử lý
- Ma Vương Thạch? Đây là lần đầu tiên Lục Ly nghe nói đến thứ này, hắn kinh ngạc hỏi: - Ma Vương Thạch là gì? - Đây lại là một vấn đề khác! Nữ tử váy xanh chìa tay ra, Lục Ly đành chịu, ném qua một viên Thần Nguyên Kim, lúc này nàng mới hài lòng nói: - Phía tây bắc Thiên Vân Sơn có một ngọn núi, trên ngọn núi có một tảng đá, Đại Ma Vương từng tu luyện ở đây, thế nên trên tảng đá có lưu lại đạo vận, nghe nói rất nhiều người từng cảm ngộ được chân ý cường đại trên Ma Vương Thạch. - Người có được thân phận thiết bài, mỗi năm lại có một lần cơ hội tới đó bế quan một ngày, người thân phận đồng bài thì được một tháng một lần, người thân phận ngân bài có thể tu luyện vô thời hạn ở kia. Còn về người thân phận kim bài... thực lực đã rất mạnh, không cần tới tu luyện dưới Ma Vương Thạch. - À à, còn nơi tốt thế cơ à! Lục Ly bất ngờ, xem ra hắn vừa mới được đến thân phận thiết bài, thế nên tên thống lĩnh khi trước còn chưa kịp nói cho hắn biết? Tròng mắt hắn khẽ đảo, tiếp tục hỏi dò: - Tầng thứ hai Trấn Yêu Tháp có dễ vượt qua không? Nữ tử duỗi tay ra, sau khi Lục Ly ném qua một viên Thần Nguyên Kim, nàng bèn cười nói: - Điều này phải xem thực lực, đối với cường giả có thực lực thì không khó, nhưng đối với võ giả cấp thấp thì lại không dễ, thậm chí tiến vào tất chết không nghi ngờ. - Nói thế chẳng phải nói nhảm? Lục Ly tròn mắt, nữ tử kia cười bổ sung thêm: - Lấy thực lực trước mắt của ngươi, có thể xông qua tầng thứ nhất đã tính nghịch thiên, ngươi đi tầng thứ hai, khả năng chết đi cao đến tám thành. Lục Ly ném qua một viên Thần Nguyên Kim, hỏi: - Có thể miêu tả cụ thể hơn được không? Tầng thứ hai Trấn Yêu Tháp có Yêu Ma thế nào? Thần thông ra sao? Mẹo vượt cửa là gì? Nữ tử không đáp mà vươn ba ngón tay, sau đó xòe tay ra, Lục Ly lập tức hiểu, lại ném đi hai viên Thần Nguyên Kim, lúc này kẻ sau mới nói: - Ba vấn đề này của ngươi, ta đều không trả lời được, bởi vì ta cũng chưa xông qua tầng thứ hai Trấn Yêu Tháp. Nếu có mẹo vượt cửa, ta đã có thể xông qua tầng thứ hai rồi, chứ đâu đến nỗi giờ vẫn ở trong Thiên Vân Phong, ngươi nói xem ngươi có phải đứa ngốc không? Vấn đề như thế mà cũng hỏi ra được? - Móa! Lục Ly triệt để nghẹn lời, buồn bực nói: - Cô nương, ngươi đã không trả lời được, còn lừa của ta ba viên Thần Nguyên Kim? Lừa thì cũng thôi, còn cười nhạo ta ngu, ngươi làm thế có phải hơi quá rồi không? ... - Hì hì! Nữ tử cười khẽ nói: - Cái này không thể trách ta, chỉ có thể trách ngươi hỏi vấn đề quá ngu. Ngươi còn hỏi nữa không? Còn không hỏi là ta đi đấy. Lục Ly thoáng trầm mặc, sau cùng đành cắn răng chịu thiệt, tiếp tục hỏi dò chuyện liên quan đến Thiên Vân Sơn và Trấn Yêu Tháp, chẳng qua vấn đề hắn hỏi được trau chuốt hơn nhiều, sẽ không hỏi ra những câu ngu ngốc như vừa rồi. Nữ tử này có vẻ hiểu tương đối về Thiên Vân Sơn, tiêu tốn mấy chục viên Thần Nguyên Kim, Lục Ly dần hiểu rõ đại khái về chuyện ở Thiên Vân Sơn. Hắn hỏi ra vấn đề sau cùng: - Cô nương, có thể hỏi tên ngươi được không? Vấn đề này chắc không cần thu Thần Nguyên Kim đâu nhỉ? - Có thể, vấn đề này ta trả lời ngươi miễn phí, ta tên... Tiểu Tiên Nữ. Trong mắt nữ tử chớp qua một tia giảo hoạt, nghiêng nghiêng đầu hỏi: - Ngươi hỏi tên ta làm gì, chẳng lẽ có ý với ta? - Không phải! Lục Ly xoay người vẫy vẫy tay, vừa đi vừa nói: - Ta hỏi tên ngươi là vì không muốn gặp lại ngươi, ta không muốn lại bị ngươi gài... - ... Ý cười trong mắt nữ tử cứng lại, dậm chân định nói gì đó, Lục Ly lại đã khoái tốc rời đi, tan biến ở phía xa. Nữ tử hừ hừ hai tiếng, lẩm bẩm nói: - Không muốn nhìn thấy ta? Hừ hừ, ở Thiên Vân Sơn này, ngươi còn có thể tránh được ta? Lục Ly về lại trong thành bảo, Lê thúc đã tỉnh, hắn hỏi: - Chủ nhân, thăm dò được thế nào? - Không sao rồi! Lục Ly ngồi xuống nói: - Chỉ cần không đi ra, về cơ bản Dương thống lĩnh không uy hiếp được đến chúng ta. Chẳng qua, một năm sau chúng ta sẽ có tư cách tới dưới Ma Vương Thạch ngộ đạo, Ma Vương Thạch lại ở bên ngoài Thiên Vân Sơn, trừ phi chúng ta không đi, bằng không hắn sẽ có cơ hội ra tay. - Ma Vương Thạch là cái gì? Lê thúc hiếu kỳ hỏi, Lục Ly giải thích qua một lượt, Lê thúc nghĩ nghĩ rồi nói: - Vậy tạm thời chúng ta đừng nên đi ra, cứ ở trong thành bảo này tu luyện mấy chục năm, đoán chừng đến lúc đó Dương thống lĩnh đều quên mất chuyện này. - Không! Lục Ly không đợi được lâu như vậy, ánh mắt hắn chuyển lạnh, nói: - Dù sao chiến đấu xảy ra bên ngoài, Thiên Vân Sơn sẽ không quản, một năm sau chúng ta đi ra, nếu Dương thống lĩnh dám tìm chúng ta gây sự, chúng ta nhất định phải chuẩn bị chu đáo, đến lúc đó thừa cơ xử lý hắn! - Xử lý hắn? Mí mắt Lê thúc hơi nhảy, hỏi: - Chiến lực Dương thống lĩnh mạnh hơn ta, hai chúng ta gộp lại e rằng cũng không phải đối thủ của hắn! Lê thúc đột nhiên nhớ ra Lục Ly xông qua tầng thứ nhất Trấn Yêu Tháp còn sớm hơn cả mình, lập tức tinh thần khẽ chấn, hỏi: - Không lẽ chủ nhân được đến kỳ ngộ nào đó ở tầng thứ nhất Trấn Yêu Tháp, chiến lực tăng mạnh? Ông! Thần Sơn lóe lên quang mang, Lục Ly thả ra mấy con Hư Không Trùng màu vàng óng, cười hắc hắc nói: - Lê thúc, ta để Hư Không Trùng tấn công ngươi thử xem, ngươi cứ lấy trạng thái mạnh nhất mà phòng ngự hoặc tránh né. - Côn trùng này... màu sắc khác trước! Lê thúc hơi ngớ, sau đó lập tức đại hỉ nói: - Chủ nhân, tới đi, nhưng mà ngươi chú ý khống chế cẩn thận chút, đừng để chúng gặm chết ta. Hưu! Thương thế Lê thúc đã khôi phục bảy tám phần, thân hình chớp lóe trong thành bảo, Lục Ly khống chế mấy con Hư Không Trùng khoái tốc bay đi, tốc độ nhanh hơn cả Lê thúc, thoáng chốc liền đã đuổi kịp. Ông! Hư Không Trùng hóa thành hư ảnh, khí lưu màu xanh vờn quanh người Lê thúc trở nên vô dụng, Hư Không Trùng nhẹ nhàng chui vào trong cánh tay Lê thúc, ngay sau đó, Lê thúc lập tức kêu thảm, hét lớn: - Chủ nhân, ngừng được rồi, ta không áp chế nổi những Hư Không Trùng này!
Chương 2515 Xử lý
Ông! Mấy con Hư Không Trùng kia chui ra từ trong cánh tay Lê thúc, bị Lục Ly thu hồi vào Thần Sơn. Lê thúc nuốt một viên đan dược trị thương, cười khổ nói: - Chủ nhân, tốc độ côn trùng này sau khi tiến hóa thật khủng khiếp, tốc độ gặm cắn cũng cực nhanh. Ta nghĩ ra ba cách, nhưng đều không thể áp chế được chúng, côn trùng này của ngươi quá biến thái! - Ừm, Hư Không Trùng tiến hóa được là nhờ thôn phệ nhục thân Yêu Ma! Lục Ly khẽ gật đầu, hỏi: - Ngươi nói xem, nếu trong hoàn cảnh đánh lén, ta có thể diệt sát Dương thống lĩnh được không? - Có khả năng! Lê thúc nghĩ nghĩ rồi nói: - Điều này còn phải xem liệu Dương thống lĩnh có thủ đoạn áp chế Hư Không Trùng không. Tốc độ côn trùng này của ngươi nhanh hơn Dương thống lĩnh nhiều, một khi đánh lén, nháy mắt liền có thể tiến vào cơ thể hắn. Nếu hắn không có thủ đoạn áp chế, khả năng chém giết thành công là rất lớn. - Vậy thì được! Lục Ly tin tưởng võ giả bình thường rất khó áp chế được Hư Không Trùng, chỉ cần hắn nháy mắt thả ra mấy trăm vạn Hư Không Trùng, giết chết Dương thống lĩnh hẳn không thành vấn đề. Không giết chết người này, Lục Ly luôn cảm thấy như có một con rắn độc đang thời thời khắc khắc ẩn mình trong góc, tùy thời lao ra cắn bọn hắn. - Tu luyện đi! Lục Ly ngồi một lát, sau đó đi vào trong phòng, chuyện một năm sau đợi một năm sau lại nói, trước cứ tu luyện xem thử có giành được đột phá nào lớn không. Đi vào phòng, mở ra cấm chế, trong lòng Lục Ly dần bình tĩnh lại, bắt đầu suy ngẫm chuyện tu luyện. Trước đây hắn đã nghĩ qua, muốn nhanh chóng mạnh lên chỉ có hai con đường có thể đi, hoặc là tìm nơi có lôi điện cường đại để đề thăng nhục thân. Chẳng qua con đường này rõ ràng đi không thông, hắn không thể rời khỏi Thiên Vân Sơn, xung quanh đây lại không phát hiện nơi nào có lôi điện cả. Như vậy chỉ còn lại con đường thứ hai, đó chính là lĩnh hội chân ý, sau đó dung hợp vào trong Sát Đế quỷ trảm. Chỉ cần tăng số chuyển của Sát Đế quỷ trảm, uy lực sẽ tăng theo cấp số nhân. - Cần cảm ngộ chân ý gì đây? Lục Ly sa vào trầm tư, chân ý không phải cứ muốn lĩnh hội là có thể lĩnh hội, không có bất kỳ phương hướng nào, đột nhiên đi lĩnh hội chân ý là điều vô cùng khó. Huống hồ dù tham ngộ ra được một loại chân ý thì cũng chưa hẳn đã thích hợp để dung hợp với Sát Đế quỷ trảm. - Mộng Ảo chi cảnh! Lục Ly tiến vào Mộng Ảo chi cảnh, hoàn toàn quên đi ồn ào náo động bên ngoài, bắt đầu tìm hiểu lĩnh hội chân ý. Ở trạng thái này, nội tâm sẽ được an tĩnh tuyệt đối, nếu có một tia xúc động, lĩnh hội chân ý sẽ rất đơn giản. Muốn xúc động, tự nhiên cần hồi tưởng một ít cảnh vật kỳ dị, một ít trường cảnh chiến đấu từng nhìn thấy, từng trải qua. Lục Ly cứ thế hồi tưởng từng chút từng chút một, tìm kiếm thời khắc linh hồn xúc động. Ở trong Mộng Ảo chi cảnh, cảm giác thời gian như ngừng lại, bởi thế gần như không còn khái niệm về thời gian. Lục Ly tưởng mới chỉ qua một hai tháng, thực tế lại đã qua một năm. Cấm chế trong phòng chợt sáng lên, Lục Ly bị kinh tỉnh, mở mắt ra, nét mặt đầy vẻ thất vọng, lần này không thu hoạch quá lớn, ngay cả nhập môn chân ý đều không thành. Hắn mở cửa phòng, Lê thúc đi đến nói: - Chủ nhân, đã qua một năm, có quân sĩ tới thông báo, nói chúng ta có cơ hội đi Ma Vương Thạch tham ngộ. Nếu muốn đi, trong ba ngày nhất định phải tới Ma Vương Sơn, quá hạn không đợi. - Đã qua một năm rồi? Lục Ly không khỏi cảm khái một tiếng, không phải cảm khái thời gian trôi quá nhanh, mà cảm thấy một năm nay bế quan không có bất kỳ thu hoạch nào, cảm giác hết sức lãng phí. - Đi! Nếu ngồi xếp bằng bế quan ở đây đã không có tiến triển, lại nghe đồn Ma Vương Thạch rất thần kỳ, Lục Ly tự nhiên không lý nào lại bỏ lỡ. Hắn đứng dậy nói: - Chúng ta tới dưới Ma Vương Thạch xem sao, nếu Dương thống lĩnh cũng tới, có thể tiện tay xử lý hắn luôn. Muốn đi Ma Vương Thạch nhất định phải đi ra Thiên Vân Sơn trước, Lục Ly và Lê thúc đê điệu đi ra Tân Nguyệt Phong, lại từ trong núi lượn vòng ra bên ngoài, nghĩ nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, bởi thế không hề gióng trống khua chiêng. Hai người đi tới góc tây bắc Thiên Vân Sơn, Lê Thúc lấy ra địa đồ, chỉ vào một điểm nhỏ trên đó, nói: - Đây là Ma Vương Sơn, Ma Vương Thạch nằm ngay trên đỉnh núi, cách chỗ chúng ta đang đứng hơn một ngàn dặm. Chỉ là, ngươi thấy sương trắng phía trước mặt không? Xung quanh đây toàn là mê trận, bởi thế chúng ta phải dò dẫm từng bước đi qua. Nếu thuận lợi thì chỉ cần một nén hương, Dương thống lĩnh muốn phục kích chắc sẽ chọn ra tay trong khu vực sương trắng kia. - Sao lại có sương trắng? Là do người cố ý bố trí? Lục Ly nhíu mày, khoảng cách ngàn dặm, nếu là lúc bình thường, bọn hắn chỉ mất mấy giây liền có thể bay qua, nhưng giờ bởi vì có sương trắng, thời gian mới kéo dài tận một nén hương. Cảm giác thứ này như là do người cố ý bố trí, để tiện lừa giết địch nhân. - Chắc không phải! Lê thúc lắc đầu nói: - Theo như lời kể của đám quân sĩ, bốn phía Ma Vương Sơn đều là sương trắng, sương trắng xuất hiện từ sau khi Ma Vương tu luyện ở chỗ này, đã tồn tại rất rất nhiều năm. - Nếu tu kiến một truyền tống trận ở chỗ này, trực tiếp truyền tống đi Ma Vương Sơn, thế chẳng phải tuyệt đối an toàn? Theo ta thấy đây là do người Thiên Vân Sơn cố ý bố trí... Lục Ly vẫn không khỏi sinh lòng nghi hoặc, hắn cảm giác đây là cố ý bố trí sẵn, mục đích nhằm thuận tiện cho việc ám sát. Hắn trầm ngâm một lát rồi nói: - Thế này đi, Lê thúc ngươi mang theo Thần Sơn đi tới, nếu có địch nhân thì chúng ta phối hợp giảo sát! Năng lực phòng ngự của Lê thúc mạnh hơn Lục Ly nhiều, Lục Ly tiềm phục trong Thần Sơn, có thể tùy thời đánh lén, một khi Hư Không Trùng tiến vào được trong thân thể địch nhân, như vậy chuyện sau đó liền dễ làm. - Được! Lê thúc cũng có ý này, Lục Ly tiến vào trong Thần Sơn, Lê thúc một tay nắm lấy Thần Sơn, tay còn lại cầm thiết côn xông vào trong sương trắng.

Ads
';
Advertisement