Chương 2616 Không phục thì nhào vô
Bởi vì bên này cường giả cơ hồ bị tru sát, Đại Ma Vương thế không thể đỡ, trăm vạn đại quân chỉ chống đỡ nửa canh giờ thì toàn diện tan tác, Đại Ma Vương mang theo mấy nghìn người bắt đầu truy sát trăm vạn đại quân... Tin tức truyền đến, toàn bộ Nhị Trọng Thiên một mảnh xáo động, đều cho rằng tin tức truyền sai. Một mình Đại Ma Vương giết năm Tam Kiếp đỉnh phong? Tru sát trên trăm cường giả, đánh tan trăm vạn đại quân, đây quả thực giống như nói mớ giữa ban ngày. - Đại Ma Vương uy vũ, Đại Ma Vương vô địch! Tin tức truyền về Thiên Ma Đảo, nguyên hòn đảo sôi trào. Bên Thiên Vân Sơn cũng rộ lên tiếng hò reo kinh thiên động địa, vô số người hô to tên của Đại Ma Vương, kích động phấn khởi tới cực điểm. - Ma này... dũng mãnh thật! Lục Ly nhận được tin tức, sững sờ cả buổi. Hắn vốn hắn cho rằng Đại Ma Vương có thể trốn ra đã xem như nghịch thiên, lại không ngờ rằng nàng cường đại đến tình trạng này? Trận chiến này qua đi, danh hiệu đệ nhất nhân Nhị Trọng Thiên e rằng Đại Ma Vương không từ chối được. Sắp biến thiên, dường như Đại Ma Vương sẽ thống nhất toàn bộ Nhị Trọng Thiên! Vô số người Thiên Ma Đảo trong đầu hiện ra ý nghĩ này, càng thêm vui sướng bất ngờ cùng kích động. Nếu Đại Ma Vương muốn thống nhất Nhị Trọng Thiên, đám người Thiên Ma Đảo cũng lên hương theo. Ba ngày sau, tin tức được xác định. Bởi vì vô số người từ bên Bán Thương Đảo trốn ra, bọn họ kinh khủng chạy tứ tán, trên mặt tràn ngập hoảng loạn, cũng cho thám báo của vô số thế lực biết chuyện phát sinh trên đảo. Lần này có tổng cộng tám thế lực hành động, hai thế lực đánh liên quân Vô Nhai Đảo và Tinh Mộng Đảo, sáu thế lực lớn hợp sức công kích quân đội Thiên Ma Đảo. Thủ lĩnh của sáu thế lực lớn đều đến, còn có đa số trưởng lão thống lĩnh, cuối cùng chỉ có thủ lĩnh của một thế lực trốn soát, đa số cường giả của sáu thế lực lớn bị đánh chết. Đại Ma Vương quả thực giống như một sát thần, rất nhiều người tận mắt thấy nàng vươn ra một bàn tay như ngọc vỗ nhẹ, bàn tay nhỏ nhắn trực tiếp xuyên thấu hư không, xuất hiện trên đầu một cường giả. Vỗ một cái, võ giả Tam Kiếp hậu kỳ trực tiếp biến thành thịt nát, đừng nói chạy trốn, không có cả cơ hội phản kháng. Người mặc giáp mềm màu đen, đeo mặt nạ Ma Vương, cầm Ma Vương Thương, mỗi lần nàng ra tay nháy mắt có một cường giả chết đi. Thân hình đường cong lồi lõm bốc lửa bộc phát sát khí ngút trời, cảm giác trung tâm của cả thế giới chính là nàng. Mọi người bị sát khí của nàng làm sợ, sức chiến đấu bị áp chế chặt chẽ, không có dũng khí đánh trả. Năm thủ lĩnh trong sáu thế lực lớn bị diệt, đa số cường giả bị giết, năm thế lực lớn cơ hồ tương đương phế, không cần Đại Ma Vương đi tấn công, phỏng chừng rất nhanh sẽ bị thế lực khác công chiếm. Thủ lĩnh một thế lực còn lại tuy trốn thoát, nhưng đa số cường giả bị diệt, xem như bị phế một nửa, nếu Đại Ma Vương muốn công kích thì thế lực lớn này rất nhanh cũng sẽ hủy diệt. Còn hai thế lực đánh với Vô Nhai Đảo, Tinh Mộng Đảo thì bây giờ không đánh nữa, hai bên đang giằng co. Cường giả của hai thế lực này trong lòng đều khủng hoảng không thôi, có dấu hiệu muốn lui binh. Đại Ma Vương dùng sức chiến đấu tuyệt đối phá cục chết chắc của tám thế lực lớn, dùng sức của một người trấn áp cường giả của mấy thế lực lớn, khiến vô số thế lực cùng võ giả nghe tiếng sợ vỡ mật, cũng thành tựu uy danh vô thượng của nàng. Phỏng chừng lần sau Thiên Thần bảng đổi bảng mới, Đại Ma Vương hoặc là hạng nhất hoặc hạng nhì. Thế lực khác trong ba mươi sáu thế lực lớn tuy rằng không có tham dự tiến vào, nhưng đều có một loại cảm giác môi hở răng lạnh. Nếu Đại Ma Vương thật sự sắp thống nhất Nhị Trọng Thiên, phỏng chừng sẽ có vô số tán tu hưởng ứng gia nhập dưới trướng của nàng, đến lúc đó nàng một đường công thành lược địa, không chừng thật sự có khả năng thống nhất thiên hạ. Chỉ riêng là năm ngày, Bán Thương Đảo bị bình định rồi. Đại Ma Vương mang theo mấy nghìn người vượt biển mà đi, bắt đầu công kích tòa thiên đảo khác, mục tiêu rõ ràng là thủ lĩnh thế lực lớn đã chạy trốn. Đại Ma Vương lần này bị đánh giận thật, không nói thế lực khác, sáu thế lực lớn gài bẫy hố chết nàng đều phải bị hủy diệt. Hai thế lực lớn giằng co với Tinh Mộng Đảo, Vô Nhai Đảo đều rút quân. Vô Nhai Đảo Chủ và Tinh Mộng Đảo Chủ không có bỏ qua, một đường truy sát mà đi, chuẩn bị công kích hai hòn đảo. Đại Ma Vương đại thắng, khiến bọn họ quân tâm sĩ khí dâng cao, liên quân bên kia thì sĩ khí tụt thấp, hoảng sợ không chịu nổi dù chỉ một ngày, thời cơ chiến đấu tốt như vậy, sao bọn họ có thể để vụt mất. Mấy nghìn đảo gần Thiên Ma Đảo đều không khí nặng nề, vô số thám báo chạy khắp nơi, tra xét các loại tình báo, quan sát tình hình cuộc chiến. Sợ Đại Ma Vương chĩa mũi đao đánh vào đảo của bọn họ. Có vô số người bay ra khỏi đảo, trốn chạy khỏi khu vực biển bên này, bọn họ sợ bị loạn chiến liên lụy, mất mạng. Hai mươi mấy thế lực lớn khác tuy không có hành động gì, nhưng rất nhiều thủ lĩnh đều bắt đầu gửi tin cho nhau, bàn bạc cách ứng đối. Lỡ như Đại Ma Vương muốn một đường công thành lược địa, bọn họ cũng cần có phương pháp ứng đối nào đó. ... Bên Thiên Ma Đảo mừng vui, vào thời khắc này mọi người đều thấy tự hào vì là một thành viên của đảo, thậm chí có người kêu gọi, tổ chức liên quân đi gia nhập quân đoàn của Đại Ma Vương, cùng nhau tiêu diệt tám thế lực lớn, tắm máu tám thiên đảo. Trên Thiên Ma Đảo có nhiều võ giả, cộng lại cũng cỡ nghìn vạn người. Đại Ma Vương chỉ triệu tập Nhị Kiếp đỉnh phong, đều là cường giả đứng đầu nhất, có quá nhiều võ giả Nhị Kiếp bình thường, hô lên một cái có thể triệu tập mấy trăm vạn người. Đương nhiên, nhóm người này có một số mang ý xấu, muốn theo đuôi phát tài. Nhiều đảo, nhiều địa bàn như vậy, Đại Ma Vương chỉ mang theo mấy nghìn người, làm sao có thể chiếm cứ hết? Cũng không có thời gian đi cướp đoạt các loại thần tài, tài nguyên. Các thế lực lớn Thiên Ma Đảo không dám hành động, nhưng đám tán tu thì không e dè cái gì.
Chương 2617 Chủng tộc cấm kỵ viễn cổ?
Một nhân vật dữ dội nổi tiếng trong Thiên Ma Đảo kêu gọi, vô số võ giả tụ tập cùng nhau, hợp thành một Thiên Ma đại quân, khoảng chín mươi vạn người rầm rộ bay tới chỗ Đại Ma Vương. Bọn họ đánh cờ hiệu là đại quân báo thù, muốn san bằng tám thế lực lớn, báo thù máu cho các cường giả Thiên Ma Đảo đã chết. Trong Bán Thương Đảo, tuy rằng Đại Ma Vương giành được thắng lợi to lớn, nhưng cũng chết trận gần nghìn cường giả, những người này đều là cường giả Nhị Kiếp đỉnh phong. Đại quân mênh mông hùng dũng bay đi, Đại Ma Vương không có bất cứ chỉ thị, ngầm chấp thuận hành vi của bọn họ. Đại quân này đi ngang qua Bán Thương Đảo thì đột nhiên quẹo vào, rõ ràng muốn quét ngang nguyên hòn đảo, cướp hết báu vật bên trong. Đại Ma Vương lần này có biểu thị, nàng khiến người đưa tin lại đây, có thể cướp báu nhưng không được lạm sát vô tội. Được chỉ thị của Đại Ma Vương, chín mươi vạn người không sầu ngược lại mừng, bọn họ đến làm gì? Ngươi cho rằng thật sự là vì liều mạng, báo thù cho cường giả đã chết sao? Bọn họ đến để cướp bóc. Đại Ma Vương mặc kệ bọn họ cướp bóc, tin tức siêu tốt đối với họ. Bán Thương Đảo gặp vạ. Đảo này có mấy trăm tòa thành trì, Đại Ma Vương công phá mười mấy tòa đại thành. Nàng chỉ mang theo mấy nghìn người, không mang đi nhiều tài vật trên đảo, cũng vì không có thời gian đi cướp đoạt. Trên đảo cơ hồ không có cường giả, sót lại một ít cường giả đều chạy trốn, nơi này biến thành một mảnh bảo địa không có phòng ngự. Chín mươi vạn quân đội như chín mươi vạn thổ phỉ cướp bóc bên trong, cơ hồ dọn sạch tất cả thần tài, báu vật trên Bán Thương Đảo. May mà Đại Ma Vương truyền ra lệnh, cho nên đại quân không dám giết lung tung, càng không dám làm chuyện khiến người thần cùng giận. Bọn họ hiểu rõ tính khí của Đại Ma Vương, nếu ai dám xằng bậy, một khi bị nàng biết, dù cho ngươi trốn chạy khỏi Thiên Ma Đảo thì cuối cùng cũng sẽ bị tru sát. Bên kia, Đại Ma Vương mang theo mấy nghìn người đánh vào Ngũ Nguyên Đảo, đảo chủ trốn, dùng Thần Khí không gian mang đi tất cả tộc nhân của mình, còn những người khác trên đảo thì hắn mặc kệ. Lần này cơ hồ không có gặp phải quá nhiều chống cự, trong vòng năm ngày Ngũ Nguyên Đảo bị chiếm đóng, ba mươi sáu thế lực biến thành ba mươi lăm thế lực, cộng thêm Bán Thương Đảo bị diệt, biến thành ba mươi bốn thế lực lớn... - Xuất kích! Đại Ma Vương cho đại quân tu chỉnh ba ngày, mang theo đại quân ra Ngũ Nguyên Đảo, bay hướng tòa thiên đảo khác. Nàng cũng phái người phát ra thông báo, tám thế lực lớn tham dự việc này trừ phi chính mình giải tán đầu hàng, nếu không thì nàng sẽ hủy diệt từng thế lực, không chừa một tên. Đại Ma Vương cực kỳ bá khí quát lên, nàng không thích gây sự, bất cứ thế lực nếu dám khiêu khích nàng thì nàng không ngại xóa sổ ba mươi sáu thế lực lớn khỏi Nhị Trọng Thiên. Trực tiếp điểm danh ba mươi sáu thế lực lớn, Đại Ma Vương cứng rắn đánh mặt thế lực lớn khác, không phục thì nhào vô! Đại Ma Vương nói câu sau cùng toát ra bá khí, gần như điểm danh khiêu khích tất cả thế lực lớn, nàng muốn một người đánh ba mươi sáu thế lực lớn. Khí phách như vậy có thể nói là khí nuốt mây biển, cân quắc không thua tu mi. Khiến nhiều con dân Nhị Trọng Thiên giật mình là thế lực khác toàn bộ trầm mặc, không có bất cứ đáp lại. Bên trong có một ít thế lực luôn giữ trung lập, sẽ không bởi vì Đại Ma Vương nói một câu mà phát sinh chiến tranh. Thí dụ như thế lực lớn tuyên bố Thiên Thần bảng, Thần Cơ Điện, bọn họ không bao giờ tham dự phân tranh trong Nhị Trọng Thiên, nhưng nếu có người công kích bọn họ, bọn họ chắc chắn sẽ đánh trả, không chết không ngừng. Thế lực khác im lặng bất thường, không biết là vì đang bí mật mưu đồ, hay bị khiếp sợ bởi sức chiến đấu kinh thiên của Đại Ma Vương, không dám trực diện mũi nhọn. Đại Ma Vương mang theo đại quân bay hướng đảo lớn khác, mới vài ngày, đoàn người Thiên Ma Đảo đã đến nơi. Đại Ma Vương chỉ mang theo mấy nghìn người, không thể tản ra cướp bóc, đoàn người Thiên Ma Đảo theo sau nhặt của rơi. Cư dân Ngũ Nguyên Đảo vừa mừng vì quân đội của Đại Ma Vương rời khỏi, nào ngờ tiếp theo một đám thổ phỉ lập tức đến. Đám thổ phỉ bất chấp tất cả, như châu chấu bay qua, hễ là báu vật hoặc là thần tài thì đều cướp sạch, nếu dám chống cự sẽ bị giết chết. Ngoan ngoãn giao ra báu vật, bọn họ cũng không đến mức loạn giết người. ... Bên Thiên Ma Đảo khôi phục bình tĩnh, rất nhiều người âm thầm đáng tiếc không có đi theo đại quân tiến lên, giờ phút này e rằng đám người kia đã phất nhanh. Người trên đảo mỗi ngày mong mỏi, chờ tin mới truyền về, chờ một đám tin chiến thắng truyền đến. Sau khi Đại Ma Vương bình định Bán Thương Đảo thì Lục Ly bế quan. Nếu Đại Ma Vương bình an vô sự, cũng không có tin tức nói Thiên Vân Tiên Tử và Trần trưởng lão bị gì thì Lục Ly không cần lo lắng. Hắn tiếp tục bế quan tu luyện, tham ngộ Tiêu Dao Bộ. Lần này bế quan suốt năm tháng, năm tháng sau Lục Ly xuất quan hỏi thăm thế cục. Đại Ma Vương vẫn còn tiếp tục mang theo đại quân tấn công các đảo lớn, hiện đã hủy diệt bốn đảo, đang bay hướng đảo thứ năm. Tuy tám thế lực lớn đều ở vị trí này, nhưng khoảng cách khá xa. Nếu chỉ có một, hai người thì không sao, đông người như vậy, nếu không dùng thần văn cường đại mở ra vực môn, vậy thì chỉ có thể bay qua. Lần này Lục Ly được tin chắc chắn, Thiên Vân Tiên Tử và Trần trưởng lão đều bình an, mấy trưởng lão khác của Thiên Vân Sơn chỉ có một người chết trận, bốn thống lĩnh chết. - Phải rồi! Lục Ly chợt nhớ ra một việc, nhìn Lưu trưởng lão, hỏi thăm: - Lưu trưởng lão, ngươi có thấy Y tiểu thư không? Chẳng lẽ nàng đi theo đại quân xuất chinh? Lục Ly về đến Thiên Vân Sơn thì không thấy Y tiểu thư lần nào. Lẽ ra Thiên Vân Sơn khoảng thời gian trước xao động như vậy, nếu Y tiểu thư không đi xuất chinh thì đã sớm lộ mặt. - Không có xuất chinh! Lưu trưởng lão rất chắc chắn nói: - Trong số cường giả xuất chinh không có nàng, dường như nàng đi bảo địa nào đó bế quan, muốn đánh sâu vào cảnh giới Tam Kiếp Thiên Thần thì phải.
Chương 2618 Chủng tộc cấm kỵ viễn cổ?
- Bế quan? Trong lòng Lục Ly có chút nghi ngờ, hắn suy nghĩ một hồi, không kiềm được trong lòng tò mò hỏi thăm: - Lưu trưởng lão, mạo muội hỏi thăm một việc, Y tiểu thư rốt cuộc có thân phận gì vậy? - Cái này... Lưu trưởng lão cau chân mày, trầm mặc giây lát sau lắc đầu nói: - Không biết, vị Y tiểu thư này giống như đột nhiên chui ra vậy. Thiên phú của nàng rất tốt, được Tiên Tử yêu thích. Ưm, bình thường nàng như thần long thấy đầu không thấy đuôi, thoắt cái lộ mặt, thoắt cái biến mất. Nhưng thiên phú thật sự rất biến thái, tuổi còn trẻ đã sắp đánh sâu vào cảnh giới Tam Kiếp Thiên Thần. Trong lòng Lục Ly có chút ngạc nhiên nghi ngờ, trong đầu vụt qua mấy suy nghĩ, vị Y tiểu thư này không lẽ là người của Đại Ma Vương? Chẳng lẽ là nữ nhi gì đó của Đại Ma Vương, chạy tới chơi cho vui, cho nên lúc thì biến mất, thoáng chốc xuất hiện? Lục Ly nhớ đến một việc, hắn lại hỏi thăm: - Vậy Lưu trưởng lão... có biết Đại Ma Vương cùng Tiên Tử đều mang họ gì không? - Cái đó... không biết. Lưu trưởng lão lắc đầu, nói: - Ai cũng không biết tên của Đại Ma Vương, thật ra chưa có ai thấy hình dáng của nàng, càng không biết lai lịch của nàng. Đại Ma Vương giống như là đột nhiên chui ra, nhanh chóng nổi lên, nàng luôn luôn mang mặt nạ, ngay cả tộc nhân thân thiết nhất cũng không có người thấy bộ mặt thật của nàng. Tiên Tử cũng vậy, phỏng chừng Trần trưởng lão chưa từng thấy nàng. - Cái này! Lục Ly càng thêm ngạc nhiên nghi ngờ, chẳng lẽ Đại Ma Vương cùng Thiên Vân Tiên Tử đều ẩn giấu bí mật lớn nào đó? Tại sao không lộ mặt thật với người đời? Tại sao không ai biết lai lịch của các nàng? Bộ tộc của bọn họ chẳng lẽ là chủng tộc cấm kỵ viễn cổ, một khi lộ ra ngoài sáng sẽ bị mỗi người đòi đánh? Y tiểu thư cũng đột nhiên chui ra? Lục Ly suy đoán rất có thể là nàng đến từ bộ tộc của Đại Ma Vương. “Chưa từng có ai thấy hình dáng của Đại Ma Vương, nhưng đồn rằng bất kỳ nữ nhân nào trên đời thấy đều phải tự biết xấu hổ, xem ra là loan truyền.” Lục Ly cười thầm, càng thần bí càng hấp dẫn lòng tò mò của người khác. Cả ngày mang mặt nạ, hoặc là không muốn bại lộ thân phận, hoặc là tuyệt thế đại mỹ nhân, hoặc là xấu xí đến mức không dám gặp người. - Không đúng! Lục Ly lại nghĩ đến một vấn đề, ngạc nhiên nghi ngờ hỏi: - Lưu trưởng lão, ngươi nói Đại Ma Vương đột nhiên toát ra, không ai biết lai lịch của nàng thì tại sao nàng có tộc nhân? Chẳng lẽ là nàng cùng người khác đại hôn sinh sản một đám hậu đại? - Không phải! Lưu trưởng lão trầm tư giây lát, lần này là truyền âm nói: “Đại Ma Vương không gả cho người, cũng chưa từng nghe cùng nam nhân nào truyền ra tai tiếng, càng không có con cái gì, những tộc nhân này cũng là đột nhiên toát ra. Ai cũng không biết từ đâu đến, ưm, Đại Ma Vương không thích người khác nghị luận việc nhà của nàng, ngươi đừng nghe ngóng chuyện này nữa.” “Biết, đa tạ Lưu trưởng lão!” Lục Ly chắp tay, không tiếp tục hỏi nhiều. Đại Ma Vương này bí ẩn đầy mình, không thể tra xét ra đáp án, về sau chỉ có thể tìm tòi từ Y tiểu thư. Lục Ly và Lưu trưởng lão tán gẫu mấy câu, từ biệt rồi đi về thành bảo của chính mình. Lục Ly đang đi, bước chân đột nhiên trở nên mờ ảo, thoạt trông dường như không ngừng thay đổi phương hướng tiến lên, đôi lúc cực nhanh, có lúc rất chậm. Lục Ly thoáng chốc lóe sang bên này, giây sau biến mất trở lại tại chỗ, giây tiếp theo thụt lùi mấy trăm trượng, huyền diệu lạ thường. Không sai! Trải qua năm tháng tu luyện, Tiêu Dao Bộ của Lục Ly miễn cưỡng nhập môn, đã có thể bước đầu vận dụng. Tiêu Dao Bộ này phi thường huyền diệu, bên trong ẩn chứa chân ý không gian, thời gian, phong hệ, không chỉ tốc độ cực nhanh, còn có thể xuyên qua không gian, khiến tốc độ thời gian chảy biến nhanh, thân hình chớp động không có bất cứ dấu hiệu cùng dấu vết, có thể nói huyền diệu khó giải thích. “Ưm, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn là tối đa một năm liền có thể hoàn toàn tham ngộ!” Lục Ly thân hình như quỷ mỵ bay vào thành bảo của mình, trong mắt tràn ngập tia nóng cháy. Chỉ cần Tiêu Dao Bộ đại hành, có thể đi khắp thiên hạ. Đến lúc đó hắn là có thể rời khỏi Thiên Ma Đảo, đi tìm Thần Tủy trước, khiến thân thể trở nên càng thêm cường đại. Tốc độ cùng phòng ngự tăng lên, Lục Ly sẽ không sợ Hắc Viêm Điện truy sát nữa, có thể về Thần Giới. “Không biết Tu La Lão Nhân khi nào ra tay?” Nếu Tu La Lão Nhân giết điện chủ Hắc Viêm Điện, đến lúc đó đám rồng Hắc Viêm Điện không có chủ nhân, chắc chắn sẽ bị thế lực khác lớn mơ ước thậm chí công kích, Hắc Viêm Điện sẽ tự lo thân còn không xong, hắn cũng hoàn toàn an toàn. “Thần Giới... chờ ta, ta rất nhanh liền trở về!” Lục Ly hít một hơi thật sâu, khiến chính mình bình tĩnh trở lại, đi vào trạng thái cảnh giới Mộng Huyễn tiếp tục bế quan. Đại Ma Vương vẫn liên tục chinh chiến, hàng loạt đảo bị chiếm đóng, Đại Ma Vương chĩa mũi dao tới đâu thì các tòa thành trì hoặc là đầu hàng, hoặc là đã bị hủy diệt, không thể ngăn lại. Bên kia, Vô Nhai Đảo, Tinh Mộng Đảo mấy lần đánh với hai thế lực khác, hai bên giằng co, đều có thương vong. Người của hai thế lực lớn tụ tập trên Hồng Lệ Đảo, tử thủ đảo này. Đảo có Thần Văn Đạo Tràng cường đại, rất khó công phá. Sau khi Đại Ma Vương hủy diệt sáu thế lực, mang theo đại quân thẳng hướng Hồng Lệ Đảo, hai thế lực lớn ở bên kia thoáng chốc căng thẳng, không ngừng cầu viện với thế lực lớn khác, cũng khẩn cấp mời một Thần Văn Đại Sư tăng thêm bố trí thần văn. Thế lực khác lớn đều không nhúc nhích. Trước khi Đại Ma Vương lộ ra xu thế muốn thống nhất Nhị Trọng Thiên thì không ai muốn lú đầu lên, không ai có tự tin có thể ngăn trở Đại Ma Vương. Đại Ma Vương lấy một chọi sáu Tam Kiếp đỉnh phong, đều là cường giả uy danh lừng lẫy trong Nhị Trọng Thiên, giết năm người dễ như chơi. Hung uy của Đại Ma Vương kinh sợ quần hùng, không có nắm chắc tuyệt đối, ai dám lấy mạng của mình và tồn vong của gia tộc đi đánh cuộc? Hai thế lực lớn mời một Thần Văn Sư tiếng tăm lừng lẫy, Thần Văn Sư này có thể xây dựng vài loại Thần Văn Đạo Tràng cường đại, rất nổi tiếng trong Nhị Trọng Thiên.
Chương 2619 Uy danh vô thượng
Hai thế lực trả giá cực đắt mới mời Thần Văn Sư này về được, mượn đó ngăn trở Đại Ma Vương. Nhị Trọng Thiên rất lớn, nhưng thiên đảo chỉ có bấy nhiêu đó, hai thế lực không thể nào vứt bỏ địa bàn nhà mình, mang theo gia tộc và dưới tay bỏ xứ mà đi. Không có thiên đảo giống như bèo không rễ, hai thế lực lớn sớm muộn gì bị hủy diệt. Nửa tháng sau, Đại Ma Vương mang theo mấy nghìn người đến Hồng Lệ Đảo, đại quân Vô Nhai Đảo và Tinh Mộng Đảo thoáng chốc sĩ khí đại thắng. Vốn trong ba hòn đảo, Thiên Ma Đảo là lão đại, Đại Ma Vương là thủ lĩnh của liên minh ba đảo lớn, hiện tại biến thành lãnh tụ tinh thần tuyệt đối. Ma Vương khiến đại quân tu chỉnh một ngày, sau đó mang theo ba quân đội bắt đầu tấn công Hồng Lệ Đảo. Thần Văn Đạo Tràng của Hồng Lệ Đảo quả thực rất mạnh, Thần Văn Đại Sư bố trí thần văn phi thường phức tạp, phá giải rất khó khăn, sơ sẩy một cái là sẽ bị sát trận trong thần văn nghiền nát. Đại Ma Vương không lỗ mãng hành động, mà là phái chút ít quân sĩ đi dò đường, nàng đứng bên ngoài Thần Văn Đạo Tràng quan sát. Đại Ma Vương mặc giáp mềm màu đen nhưng không thể che đậy cơ thể mềm mại nóng bỏng của nàng. Vô số người nhìn bóng dáng nàng đứng giữa không trung, trong mắt đều lộ ra một chút mê say cùng kính sợ. Một nữ tử, vừa có thể khiến người yêu tận xương, vừa khiến người sợ tận tủy. E rằng Đại Ma Vương là nữ nhân đầu tiên từ xưa đến nay, dưới tình huống bình thường, nữ nhân khiến người sinh lòng sợ hãi thì sao mà yêu được? Cố tình Đại Ma Vương có loại ma lực này. Nàng chưa từng lộ ra hình dạng, nếu thật sự là hoa dung nguyệt mạo như trong truyền thuyết, e rằng rất nhiều người đều sẽ si mê đến phát điên. Trên người nàng có sức hấp dẫn khó tả, thân thể mềm mại không cao không thấp kia toát ra hơi thở bất giác hấp dẫn ánh mắt của nam nhân, khi ánh mắt khóa chặt thân thể của nàng, rất nhiều người liền cảm giác không thể dời đi được nữa. Một thân hình nhỏ xinh nhưng ẩn chứa năng lượng vô tận, nâng tay có thể khiến trời sụp đất nứt, có thể diệt sát vô số cường giả. Thân hình mềm mại này che chở vô số con dân Thiên Ma Đảo, cho bọn họ dũng khí thẳng tiến không lùi, khiến bọn họ nhiệt huyết sôi trào, cam nguyện chịu chết vì nàng. Mười lần, mỗi lần một trăm người đi vào, một nghìn người cuối cùng đều bị Thần Văn Đạo Tràng nghiền nát. Nhưng phái ra ngoài đều là võ giả cấp thấp, cho bồi thường hậu hĩnh, một nghìn người cam nguyện đi chịu chết. Đại Ma Vương rốt cuộc ra tay, nàng một người xông vào Thần Văn Đạo Tràng, trong đạo tràng lập tức diễn biến vô tận sát chiêu, muốn tru sát Đại Ma Vương. Bên trong truyền đến từng tiếng gầm rú xuyên vàng nứt đá, khiến người đứng ngoài tim đập chân run, lo lắng không thôi. Nếu Đại Ma Vương chết trận, e rằng thế lực lớn khác lập tức sẽ hợp sức phản công, ba đảo lớn cuối cùng khó tránh bị hủy diệt. Ầm ầm ầm! Rất nhanh, động đất lớn, các khe nứt to lớn từ trong Thần Văn Đạo Tràng kéo dài ra, chạy tới dưới chân mọi người. Những khe nứt này rộng mấy trăm trượng, sâu không thấy đáy, cảm giác Hồng Lệ Đảo đều phải chia năm xẻ bảy. Giọng nói chất chứa sát ý vô tận của Đại Ma Vương vang lên: - Toàn quân xuất kích! Thần Văn Đạo Tràng bị phá mở, từng đợt ánh sáng rực rỡ lấp lánh, sương mù biến mất, lộ ra những khuôn mặt kinh hoàng luống cuống ở bên trong. - Giết! Vô Nhai Đảo Chủ và Tinh Mộng Đảo Chủ rống to, dẫn đầu xông vào trong. Đại quân bộc phát tiếng gầm, đám người lao vào trong. Quân đội và cường giả giấu ở bên trong liên tiếp tháo chạy, Thần Văn Đạo Tràng bị phá, đấu chí của bọn họ cũng tan tác. Đại chiến cũng không có liên tục quá lâu, chỉ một ngày sau chiến đấu đã kết thúc. Trừ một số ít người chạy trốn ra, đa số quân đội cùng cường giả của hai thế lực lớn đều bị hủy diệt, hai thế lực lớn bị xóa tên khỏi Nhị Trọng Thiên. Ba mươi sáu thế lực lớn biến thành hai mươi tám thế lực lớn, tám thế lực lớn hợp sức công kích Thiên Ma Đảo, Tinh Mộng Đảo, Vô Nhai Đảo toàn bộ hủy diệt. Tin tức truyền ra, tất cả thế lực Nhị Trọng Thiên cảm giác áp lực vô hình ập vào mặt. Thần Giới cường đại như vậy mà cũng không ngăn được Đại Ma Vương, toàn bộ Nhị Trọng Thiên còn có ai có thể ngăn trở nàng? Vô số thám báo lòng vòng bên này, chú ý hướng đi của Đại Ma Vương, nếu Đại Ma Vương còn muốn tiếp tục chinh chiến thì các thế lực còn lại buộc phải liên hợp. Đại Ma Vương không có tiếp tục xuất chinh, mà là mang theo một số ít người bay hướng Thiên Ma Đảo, kêu những người còn lại dọn dẹp chiến trường, thu thập chiến lợi phẩm. Đại Ma Vương chẳng những không lấy một món chiến lợi phẩm, thậm chí đánh hạ tám tòa thiên đảo cũng không muốn thu vào túi? Nửa tháng sau, vô số thám báo xác định Đại Ma Vương trở lại Thiên Ma Đảo, không có bất cứ hành động gì, tất cả thế lực lớn trong Nhị Trọng Thiên như trút được gánh nặng, rất nhiều thế lực xếp Đại Ma Vương vào chí cường giả tuyệt đối không thể đối địch đối kháng, tuyệt thế Đại Ma Vương. Đại quân đi theo sau Đại Ma Vương đều phát tài, tuy bọn họ không dám lên hai hòn đảo cuối cùng đánh cướp, nhưng cướp sạch sáu tòa thiên đảo khiến rất nhiều người đều phất nhanh. Còn có người mơ ước sáu tòa thiên đảo, muốn bá chiếm một hòn đảo từ từ phát triển, có lẽ có cơ hội trở thành thế lực lớn mới. Vô Nhai Đảo và Tinh Mộng Đảo rút quân, không định bá chiếm thiên đảo. Bọn họ rất rõ ràng khẩu vị quá lớn sẽ bị trướng chết. Trong lịch sử có một ít thế lực lớn bá chiếm mấy tòa thiên đảo, nhưng đều bị tấn công hội đồng. Muốn chiếm lấy một đảo sẽ bị bốn phương tám hướng bắn tên. Đại Ma Vương không nói gì, ban đầu không ai dám đi tranh đoạt, vạn nhất chọc giận Đại Ma Vương, đến lúc đó chết như thế nào cũng không biết. Ngày thứ ba từ khi Đại Ma Vương trở lại Thiên Ma Đảo, nàng truyền lời ra, nàng không lấy một đảo nào trong tám tòa thiên đảo, chỉ cần không trêu chọc Thiên Ma Đảo, nàng tuyệt đối không chủ động xuất kích, nếu dám phạm Thiên Ma Đảo thì sẽ tru! Lời của Đại Ma Vương truyền ra, tất cả thế lực lớn trong Nhị Trọng Thiên đều thở phào một hơi, tám tòa thiên đảo lập tức náo nhiệt.
Chương 2620 Ra ngoài một chuyến
Ngày thứ hai, ba hòn đảo bắt đầu huyết chiến, cuộc chiến thiên đảo phỏng chừng sẽ liên tục một khoảng thời gian dài, máu tươi vô tận sẽ nhuộm đỏ tám tòa thiên đảo. Đại Ma Vương lần thứ tư xuất chinh, trước sau mất thời gian một năm ba tháng, hơn sáu nghìn võ giả đi theo, chỉ còn gần ba nghìn trở về. Nhưng thành quả chiến đấu huy hoàng, hủy diệt tám thế lực lớn, hoàn toàn đóng dấu uy danh vô thượng của Đại Ma Vương. Ngày thứ năm từ khi Đại Ma Vương trở về, Lục Ly xuất quan. Cũng không phải bởi vì hắn Tiêu Dao Bộ đại thành, mà là hắn bị Lưu trưởng lão đánh thức. Thiên Vân Tiên Tử trở về, muốn gặp hắn. Lục Ly ra khỏi phòng, đi hướng đại điện, trong đầu luôn suy nghĩ một vấn đề, có nên nói việc Tu La Lão Nhân? Lát nữa Thiên Vân Tiên Tử chắc chắn sẽ hỏi thăm, nếu không nói, Thiên Vân Tiên Tử đối xử với hắn quá tốt, nếu nói, sợ Tu La Lão Nhân trách tội. Vào đại điện, rẽ vào thiên điện, Lục Ly vẫn chưa nghĩ ra được, hắn khom người vái chào: - Chào Tiên Tử, chúc mừng Tiên Tử đắc thắng trở về! - Ha ha! Thiên Vân Tiên Tử tâm trạng dường như khá tốt, phát ra tiếng cười rồi hỏi: - Lục Ly, ngươi có thể thoát khốn trở về khiến ta rất vui mừng, trong Yêu Ma Cung nguy cơ trùng trùng. Thiên Vân Tiên Tử tuy rằng không hỏi, nhưng lộ rõ ẩn ý, tự nhiên là hy vọng Lục Ly kể tình huống trong Yêu Ma Cung. Lục Ly mím môi, khom người nói: - Đa tạ Tiên Tử, ta cũng chỉ là hơi may mắn, cơ duyên tình cờ xông ra. Ưm, mấy người trưởng lão của Thiên Lượng Sơn, Ngốc Đầu Hồ còn bị nhốt trong địa lao Yêu Ma Cung, chỉ có mình ta trốn thoát. Cuối cùng Lục Ly vẫn không khai ra Tu La Lão Nhân, không nói rõ cụ thể trải qua những gì, chỉ kể sơ. Thiên Vân Tiên Tử không hỏi nhiều, nàng trầm mặc giây lát nói: - Còn ba năm là đến cuộc chiến thiên tài, ngươi có tin tưởng đánh chết Vân Khai Nguyệt không? - Trước mắt vẫn chưa có! Lục Ly chưa giết được Tam Kiếp Thiên Thần, dựa vào Hư Không Trùng màu vàng sậm chắc chắn không đủ sức, hắn suy nghĩ một hồi rồi bảo: - Nhưng lại cho ta một khoảng thời gian, hẳn là sẽ có một ít nắm chắc, ít nhất... Vân Khai Nguyệt không thể giết chết ta! - Ưm, vậy ngươi tu luyện tiếp đi, Hồng Mông bí cảnh xảy ra một ít vấn đề, thời gian ngắn vào không được! Thiên Vân Tiên Tử hơi có chút tiếc nuối nói: - Có cần gì khác cứ nói với Trần trưởng lão. - Tiên Tử! Lục Ly không có rời đi, ngược lại khom người nói: - Có lẽ mấy tháng sau ta cần ra ngoài một chuyến, ưm, rời đi Thiên Ma Đảo, ta muốn đi tìm một ít kỳ ngộ. Ta bảo chứng với người, trong vòng ba năm tuyệt đối trở về, sẽ không chậm trễ cuộc chiến thiên tài. - Được! Thiên Vân Tiên Tử không chút suy nghĩ, truyền lời: - Ở bên ngoài cẩn thận chút là được, thám tử Diêm Hồng chắc còn chưa rút lui, ngươi cẩn thận đừng để bị người của Hắc Viêm Điện giết. - Đa tạ Tiên Tử, ta sẽ cẩn thận. Lục Ly khom người lui xuống. Hắn mới ra ngoài thì Trần trưởng lão xuất hiện, cười tươi vỗ vai hắn: - Tiểu tử, khá lắm, vào Yêu Ma Cung mà còn ra được, tiểu tử nhà ngươi đúng là tuổi con mèo, có chín cái mạng. - May mắn mà thôi! Lục Ly giấu cả Thiên Vân Tiên Tử thì vốn không định nói cho Trần trưởng lão. Hắn trò chuyện vài câu với Trần trưởng lão, Trần trưởng lão rất muốn hỏi bóng hỏi gió nhưng bị qua loa đánh trống lảng, không nói cụ thể tình huống trong Yêu Ma Cung. Trò chuyện một lúc, Trần trưởng lão thấy không hỏi ra được đành thôi. Lục Ly trở lại thành bảo của mình, sau khi đi vào hắn phát hiện một người mất tích đã lâu, Y tiểu thư trở về. “Trùng hợp vậy?” Lục Ly nghi ngờ nhìn Y tiểu thư nhàn nhã uống trà. Thiên Vân Tiên Tử vừa về thì Y tiểu thư xuất hiện? Vị tiểu thư này không có đi theo đại quân xuất chinh. “Không lẽ... Y tiểu thư là Thiên Vân Tiên Tử?” Trong đầu Lục Ly hiện ra một ý tưởng cực kỳ to gan, nhưng rất nhanh hắn lật đổ ý nghĩ này. Bởi vì hơi thở sinh mệnh của Y tiểu thư quá trẻ tuổi, Thiên Vân Tiên Tử là tộc muội của Đại Ma Vương, ít nhất sống mấy vạn năm, thậm chí hơn mười vạn năm đúng không? Không thể nào có hơi thở sinh mệnh trẻ tuổi như vậy. “A? Đột phá Tam Kiếp Thiên Thần?” Lục Ly cảm ứng một chút, lại lần nữa giật nảy mình, hắn cảm thụ được hơi thở Tam Kiếp Thiên Thần trên người Y tiểu thư. Trẻ tuổi như vậy đã trở thành Tam Kiếp Thiên Thần, vị Y tiểu thư này xem như thiên tài tuyệt đỉnh trong Nhị Trọng Thiên. - Hi hi, Lục Ly, sao đứng ngây ra đó? Không nhận biết bổn tiểu thư? Mắt Y tiểu thư cong thành trăng non, tinh nghịch như một tinh linh nhỏ. Vị Y tiểu thư này thật là nữ lang trăm biến, thoáng chốc thay đổi khí chất, dễ dàng khống chế mỗi loại khác nhau. Lục Ly vội vàng đi qua, chắp tay nói: - Chúc mừng Y tiểu thư đột phá cảnh giới Tam Kiếp, ở tuổi như vậy mà có sức chiến đấu như thế, toàn bộ Nhị Trọng Thiên không vài người có thể sánh vai với Y tiểu thư. - Trước mắt có một người đấy thôi. Mắt Y tiểu thư lóe tia láu lỉnh, nàng nhìn chằm chằm Lục Ly nói: - Có thể một mình đi ra Yêu Ma Cung, Lục Ly, sức chiến đấu của ngươi hẳn là có thể so sánh với Tam Kiếp hậu kỳ rồi chứ? Theo ta được biết, Tam Kiếp Thiên Thần bình thường đi Yêu Ma Cung thì chết chắc. Y tiểu thư đáp trả lại, xem ra nàng rất được Thiên Vân Tiên Tử ưu ái, cái gì đều biết. Lục Ly cười gượng nói: - Y tiểu thư tưởng ta là tiên nhân sao? Thời gian ngắn ngủi sao có thể khiến sức chiến đấu tăng lên nhanh như vậy? Ta là cơ duyên xảo hợp đi ra, sức chiến đấu cũng không tiến bộ quá nhiều. - Hừ! Y tiểu thư nhún mũi, liếc xéo Lục Ly: - Không muốn nói thì đừng nói, đừng lôi ra mấy lời quỷ đó gạt người. Cơ duyên xảo hợp? Bây giờ ngươi đi Hắc Viêm Điện một chuyến, xem thử có phải vận may nghịch thiên, có thể bình yên vô sự trở về? - He he. Lục Ly cười gượng gạo, không có tiếp lời, đổi đề tài: - Y tiểu thư, nàng có đi Tam Trọng Thiên không? Nghe nói vượt qua thiên kiếp lần thứ ba thì bắt buộc phải đi Tam Trọng Thiên. - Ai nói cho ngươi nhất định phải đi Tam Trọng Thiên độ kiếp?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất