Chương 2621 Chim ưng con giương cánh
Y tiểu thư trợn trắng mắt, toát ra sức quyến rũ tự nhiên, lại đổi khí chất khác. Y tiểu thư tạm dừng một lúc rồi giải thích: - Nhị Trọng Thiên có mười mấy cái chỗ đều có Độ Kiếp Đài. Nếu thực lực của ngươi đến thì thậm chí có thể ở đây độ thiên kiếp lần thứ bốn. - Còn có việc này? Lục Ly rất là ngạc nhiên nghi ngờ, mắt lấp lóe mấy vòng, hỏi: - Y tiểu thư một mình độ kiếp đúng không? Lúc nàng đột phá, Đại Ma Vương mang theo tất cả cường giả đi xuất chinh, một mình nàng đi độ kiếp, không có người hộ pháp cho nàng sao? - Không nói cho ngươi! Y tiểu thư giận dỗi đứng lên nói: - Ngươi có bí mật của ngươi, ta cũng có bí mật của ta. Ngươi đã hẹp hòi như vậy thì tại sao bổn tiểu thư phải nói hết cho ngươi biết? Đi, đi đây! Y tiểu thư đổi thành một đại tiểu thư điêu ngoa, thoáng chốc đứng lên bước nhanh ra ngoài. Khi đi tới cửa, nàng quay đầu nói: - Còn ba năm là đến cuộc chiến thiên tài, Lục Ly, ngươi phải cố gắng tu luyện. Ta nghe nói lần này mấy thế lực lớn xuất hiện vài thiên tài cấp nghịch thiên. Nếu thực lực của ngươi không tiến bộ nhiều thì trong cuộc chiến thiên tài, ngươi chết chắc! - Đa tạ Y tiểu thư nhắc nhở! Lục Ly đứng lên mỉm cười nói: - Ta không biết có thể thắng cuộc chiến thiên tài hay không, nhưng ta chắc chắn không chết được! - Vậy bổn tiểu thư mỏi mắt mong chờ. Y tiểu thư như một áng mây xanh lướt đi, để lại mùi thơm ngát đầy phòng. Lục Ly không vội vàng tu luyện, một người ngồi trong đại điện uống nước trà suốt một canh giờ. Thời gian ba năm nói dài thì rất dài, nói ngắn thì cũng ngắn, tối đa nửa năm nữa là có thể tham ngộ thành công Tiêu Dao Bộ, đến lúc đó hắn sẽ có thần thông giữ mạng. Nếu như có thể tìm được Thần Tủy, lực phòng ngự cũng có thể tăng lên mảng lớn. - Nếu có thể vượt qua thiên kiếp lần thứ hai thì tốt rồi. Lục Ly khe khẽ thở dài, giờ phút này hắn vẫn là Nhất Kiếp Thiên Thần, cảnh giới quá thấp, đây là điểm yếu của hắn. Việc nhà mình chỉ có mình mới biết, ở trạng thái này mà Lục Ly đi độ thiên kiếp lần thứ hai, rất có thể vĩnh viễn bị nhốt chết trong tâm hồn kiếp. Vù vù vù! Trong một cánh đồng hoang phía bắc Thiên Vân Sơn, một bóng người không ngừng lấp lóe giống như u linh, lúc này hiện ra trong ngọn núi này, giây sau xuất hiện ở ngọn núi khác ngoài mấy nghìn dặm, giây sau lại xuất hiện ở bên trái cách mấy nghìn dặm. Chân của hắn không ngừng đạp hư không, phi thường huyền diệu, mỗi lần bước ra một bước thì thời gian như đông lại, không gian cũng dường như vặn vẹo, thân thể của hắn đột ngột biến mất tại chỗ, xuất hiện cách mấy nghìn dặm. Lần lượt lấp lóe, lần lượt dịch chuyển, thí nghiệm hơn ba canh giờ, Lục Ly rốt cuộc ngừng lại. Trên mặt hắn cũng không có nét vui mừng, ngược lại nhíu chặt chân mày, dường như gặp được vấn đề khó khăn. Đã nửa năm từ khi Đại Ma Vương trở về, Lục Ly bế quan nửa năm, mới xuất quan vào hôm trước, đi đến nơi này trắc nghiệm. Tiêu Dao Bộ quả thực rất biến thái, hắn cảm giác giờ phút này tốc độ đã phi thường khoa trương, nhưng hắn vẫn cảm thấy còn lâu mới đủ. Tức là... Tiêu Dao Bộ của Lục Ly chưa đại thành, hắn cảm giác nếu đại thành, tốc độ của hắn còn có thể tăng lên gấp mười lần trở lên. Hắn không biết nơi nào xảy ra vấn đề, cứ cảm giác thiếu chút gì đó. Lục Ly đứng trong núi nhỏ nhíu mày trầm tư, nhớ lại cảnh tượng trắc nghiệm vừa rồi, lặp đi lặp lại xác minh thứ mình tham ngộ, tra tìm vấn đề. Hắn không biết tốc độ của Tam Kiếp đỉnh phong nhanh đến mức nào, nhưng chắc chắn nhanh hơn hắn hiện giờ. Lục Ly đứng suốt mười ngày, hắn không thu hoạch được gì. Hắn nghĩ tới nghĩ lui, cũng không phát hiện vấn đề, hắn tham ngộ đúng như trong bí tịch Tiêu Dao Bộ, đây đã là cực hạn hiện tại hắn có thể tham ngộ. - Xem ra chỉ có thể đợi có cơ hội trông thấy Tu La Lão Nhân, trực tiếp xin chỉ dạy. Lục Ly bất đắc dĩ thở dài, miễn cưỡng lộ ra một chút nụ cười. Hiện tại tốc độ của hắn đã rất nhanh, Tam Kiếp Thiên Thần bình thường tuyệt đối đuổi theo không kịp, trừ phi là Tam Kiếp hậu kỳ tốc độ đặc biệt nhanh, hoặc là Tam Kiếp đỉnh phong. Nhị Trọng Thiên có rất nhiều Tam Kiếp Thiên Thần, nhưng ít có Tam Kiếp hậu kỳ, thí dụ như Lão Sơn Thúc, tính ra thì chỉ là Tam Kiếp tiền kỳ, Trần trưởng lão phỏng chừng cũng là Tam Kiếp tiền kỳ. Vu Quỳnh Hoa hẳn là có thể xem như Tam Kiếp hậu kỳ, Thiên Vân Tiên Tử xem như Tam Kiếp đỉnh phong? Tam Kiếp đỉnh phong hẳn là nhân vật thủ lĩnh hoặc đại trưởng lão của các thế lực lớn, hiếm như lông phượng sừng lân trong Nhị Trọng Thiên. Thông thường thì loại cấp bậc này sẽ không rảnh rỗi truy sát một thằng nhãi chưa ráo máu đầu như hắn đúng không? Rất mất thân phận. Cho dù điện chủ Hắc Viêm Điện biết Lục Ly ở đâu, phỏng chừng cũng sẽ không dễ dàng đến truy sát hắn, truyền ra nghe không tốt. Cho nên... Hắn rời đi Thiên Ma Đảo, chỉ cần cẩn thận một chút, hẳn là không ai có thể giết chết hắn. Còn thời gian hai năm rưỡi, Lục Ly chuẩn bị rời Thiên Ma Đảo đi tìm Thần Tủy. Hồng Mông bí cảnh không thể đi vào, dựa vào lôi điện tăng lên thân thể quá khó khăn, đành phải tìm thần dược hàng đầu tăng tiến thân thể. Trong lòng Lục Ly có một ước mơ, đó là tu luyện thành Vô Thượng Thần Thể, đến lúc đó biến thành con gián đánh không chết, cộng thêm có Tiêu Dao Bộ, thiên hạ mặc hắn đi. Lục Ly lấy ra bản đồ Tu La Lão Nhân đưa cho, lại lấy bản đồ của Nhị Trọng Thiên so sánh, xem mấy lần, hắn tìm được chỗ Thần Tủy. - Phong Bạo Hải Vực! Bản đồ của Tu La Lão Nhân đánh dấu chỗ đó là khu vực biển khá nổi tiếng trong Nhị Trọng Thiên, nằm ở trung nam bộ Nhị Trọng Thiên, cách chỗ của Lục Ly hơi xa. Nếu tính tốc độ bay lúc trước của Lục Ly, bay đường thẳng ít nhất mất mười năm. Tính tốc độ hiện tại của hắn, dù bay đường thẳng thì phỏng chừng cũng cần hơn nửa năm. Khu vực biển kia có năm thế lực lớn, bên trong còn có hai thế lực lớn xếp vào tốp mười. Quan trọng nhất là Hắc Viêm Điện nằm ở khu vực biển đó.
Chương 2622 Chim ưng con giương cánh
Lục Ly có chút đau đầu, nếu Tu La Lão Nhân xử lý điện chủ Hắc Viêm Điện thì mọi chuyện dễ xử rồi. Nếu chưa giải quyết điện chủ, Lục Ly đi bên kia, một khi thân phận bị lộ thì chẳng khác nào chui đầu vào lưới. Mặt khác còn một điều nữa... Bay đường thẳng mất hơn nửa năm, dọc đường chậm trễ này kia, chắc chắn cần một năm, qua lại là hai năm, một khi xuất hiện một ít vấn đề, hắn phỏng chừng không cách nào về kịp, đến lúc đó trái giao hẹn với Thiên Vân Tiên Tử. Con người của Lục Ly luôn nói chuyện giữ lời, đồng ý việc gì chắc chắn sẽ nghĩ biện pháp làm được. Hiện tại hắn mà đi Phong Bạo Hải Vực thì rất có thể sẽ trái lời hứa, nếu không đi, sức chiến đấu của hắn không thể tăng lên, trong cuộc chiến thiên tài dựa vào cái gì giết chết Vân Khai Nguyệt? “Về thôi!” Trầm tư giây lát, Lục Ly quyết định đi tìm Thiên Vân Tiên Tử, nói cho nàng khó khăn mà hắn gặp phải, lỡ như nàng có cách giải quyết hay ho nào đó thì sao? Hắn không dám sử dụng Tiêu Dao Bộ, cứ như thế một đường nhảy vọt về. Chỗ này hơi hẻo lánh, cách Thiên Vân Sơn một khoảng, Lục Ly mất hai, ba canh giờ mới trở lại Thiên Vân Sơn. Tìm được Trần trưởng lão, nửa canh giờ sau Lục Ly bị đưa vào cung điện. Hắn đi vào trong thiên điện, giọng của Thiên Vân Tiên Tử vang lên: - Lục Ly, ngươi muốn rời đi Thiên Ma Đảo? - Tiên Tử! Lục Ly chắp tay nói: - Ta muốn đi Phong Bạo Hải Vực một chuyến, ta biết được bên kia có một nơi có Thần Tủy, có thể khiến thân thể của ta tăng mạnh nhiều. Nhưng chặng đường quá sợ, đi đường chậm trễ, e rằng không về kịp sau hai năm rưỡi. Ta muốn hỏi Tiên Tử, trừ bay qua thì còn đường tắt nào không? - Đường tắt? Có! Thiên Vân Tiên Tử truyền lời: - Nếu ngươi biết cách mở ra vực môn, một lần liền có thể truyền tống đi qua. Thứ hai là cưỡi truyền tống tế đàn giữa các đảo lớn, có thể tiết kiệm hơn phân nửa thời gian, đi về phỏng chừng chỉ cần nửa năm. Đương nhiên, sẽ cần nhiều Thần Nguyên Kim, hơn nữa cũng dễ dàng bại lộ thân phận! - Ừm! Lục Ly không biết mở ra vực môn gì đó, nhưng hắn biết truyền tống tế đàn, rất nhiều đảo đều có truyền tống tế đàn, nhưng chắc chắn cần trả Thần Nguyên Kim đắt đỏ. Tất cả Thần Nguyên Kim của Lục Ly đều cho Y tiểu thư, hiện tại trên người hắn chỉ có chút ít Thần Nguyên Kim, còn là nhờ giết người của Thiên Lượng Sơn cướp đoạt. Vèo! Vang tiếng xé gió, Lục Ly quét mắt qua, thấy là một tấm mặt nạ bằng đồng xanh, hắn chộp lấy. Lời nói của Thiên Vân Tiên Tử vang lên: - Đây là một tấm mặt nạ lúc trước ta lấy được, mặt trên có thần văn rất huyền diệu, có thể che đậy hơi thở cùng khuôn mặt của ngươi. Trừ phi gặp phải võ giả cấp Tam Kiếp đỉnh phong, hoặc là võ giả linh hồn đặc biệt mạnh, nếu không thì người bình thường nhìn không thấu thân phận của ngươi. - Đa tạ Tiên Tử! Lục Ly mừng rỡ, có tấm mặt nạ này là có thể che giấu thân phận của hắn, chỉ cần có Thần Nguyên Kim, hắn liền có thể không ngừng cưỡi truyền tống tế đàn mà đi. - Ngươi khoan vội cảm tạ! Thiên Vân Tiên Tử tạm dừng một lúc, truyền âm nói: - Ta có nhiều Thần Nguyên Kim, nhưng sẽ không cho ngươi một viên nào. Hiện giờ bên ngoài Thiên Ma Đảo rất loạn, khắp nơi đều là võ giả, tám thiên đảo càng là đại chiến liên tục, ngươi muốn Thần Nguyên Kim phải tự đi cướp! - Nếu ngươi muốn đi ra ngoài lang bạt, ngươi muốn tăng lên sức chiến đấu thì phải trải qua thử thách máu và lửa! Thiên Vân Tiên Tử ngữ khí trở nên lạnh như băng: - Ta cho ngươi đã đủ nhiều, kế tiếp phải dựa vào chính ngươi. Ta chỉ cần ngươi hai năm rưỡi sau trở về, trừ phi ngươi chết ở bên ngoài, nếu còn sống mà hai năm rưỡi sau không trở về, ta sẽ tự mình đi tru sát ngươi! - Rõ! Tuy rằng Thiên Vân Tiên Tử ngữ khí lạnh như băng, còn biểu minh muốn tự mình tru sát hắn, Lục Ly lại không có một chút oán trách. Hắn vốn cùng Thiên Vân Tiên Tử có giao hẹn, Thiên Vân Tiên Tử cho hắn quá nhiều rồi, hắn không thể trái với giao ước. - Phong Bạo Hải Vực có bảy, tám lão bất tử tiềm tu, ngươi hãy cầm tấm bản đồ này, những chỗ đánh dấu vòng đỏ tuyệt đối không thể đi, nếu không thì ngươi chết chắc! Lại là một tiếng xé gió vang lên, Lục Ly nhận lấy, phát hiện là một tấm bản đồ. Hắn nhìn lướt qua rồi cất vào, chắp tay cảm tạ lui ra ngoài. - Phong Bạo Hải Vực, Hắc Viêm Điện ở trong Phong Bạo Hải Vực thì phải? Sau khi Lục Ly rời đi, trong đại điện vang lên tiếng thì thào của Thiên Vân Tiên Tử: - Tiểu tử này khá to gan, không sợ dê vào miệng cọp sao? Thôi, chim ưng non không giương cánh thì vĩnh viễn sẽ không biết bay, sống hay chết đều xem vận mệnh của hắn... Lục Ly không vội rời đi, mà là tìm được Trần trưởng lão, hắn cần hỏi thăm một ít sự. Lục Ly đến cung điện chỗ Trần trưởng lão ở, Trần trưởng lão nhiệt tình nghênh hắn vào. Sau khi dâng trà lên, Lục Ly hỏi thẳng: - Trần trưởng lão, thế cục bên ngoài hiện tại như thế nào? Gần đây Nhị Trọng Thiên có phát sinh việc lớn? Thật ra Lục Ly muốn nghe ngóng Tu La Lão Nhân có xử lý điện chủ Hắc Viêm Điện chưa, nhưng không tiện hỏi thẳng, đành hỏi đường vòng. - Cái gì xem như việc lớn? Trần trưởng lão ngẩn ra, suy nghĩ một hồi rồi bảo: - Nếu hỏi việc quá lớn thì không có, mấy thiên đảo lân cận giành giật kịch liệt, có ba tòa thiên đảo giờ phút này bị ba lão bất tử bá chiếm. Ba lão bất tử này lúc trước là tán tu, sức chiến đấu đến Tam Kiếp đỉnh phong, sau khi bá chiếm ba tòa thiên đảo thì bắt đầu thành lập thế lực, chiêu binh mãi mã, bố trí thần văn. - Còn gì nữa? Lục Ly không quan tâm điều này, chỉ muốn tìm hiểu việc Hắc Viêm Điện. Trần trưởng lão lại hiểu lầm, tưởng Lục Ly muốn hỏi thiên đảo khác, nói tiếp: - Năm tòa thiên đảo khác tranh giành kịch liệt, thế lực cấp trung khu vực biển nam bộ cũng hành động. Rất nhiều thế lực đều rõ ràng dựa vào bọn họ thì khó mà chiếm được thiên đảo, cho nên liên hợp từng cặp hoặc là ba thế lực hợp nhất ở cùng nhau. Bên nam bộ có mấy vạn thế lực cỡ nhỏ, vừa, giờ phút này đánh cho khí thế ngất trời, nghe nói nước biển quanh thiên đảo đều biến thành màu đỏ máu.
Chương 2623 Bạo Nguyên Đan
Trong Nhị Trọng Thiên, muốn trở thành siêu cấp thế lực lớn nhất định phải có hai đặc thù, hoặc là có một cường giả tuyệt thế làm thủ lĩnh, hoặc là chiếm cứ một thiên đảo, thế này mới có thể tính là thế lực lớn. Trong thiên đảo linh khí thiên địa dày đặc, có rất nhiều linh sơn phúc địa, vừa có thể khiến võ giả tu luyện tăng tốc, còn có thể liên tục không ngừng dựng dục thần tài thiên bảo. Cứ thế mãi, võ giả ở trên đảo không ngừng tăng lên sức chiến đấu. Trong lịch sử, bất cứ một thiên đảo bỏ trống đều sẽ dẫn tới hỗn chiến và tranh đoạt kịch liệt. Bởi vì chiếm cứ một thiên đảo thì chỉ cần mấy trăm năm sau, thực lực tổng thể của thế lực này chắc chắn sẽ có bay vọt. Hiện tại bên ngoài cùng lúc bỏ trống tám thiên đảo, tuy có ba hòn đảo đã bị ba tán tu cường đại bắt lấy, nhưng còn sót lại năm đảo. Mấy vạn thế lực lớn nhỏ ở nam bộ tự nhiên đều thèm muốn, đều muốn chiếm làm của riêng. Lục Ly suy nghĩ một hồi, trực tiếp hỏi: - Sắp tới có lẽ ta sẽ ra ngoài một chuyến, ta muốn hỏi... Hắc Viêm Điện gần đây có động tĩnh gì không? - Ngươi muốn ra ngoài à? Trần trưởng lão sắc mặt trở nên nghiêm túc: - Sức chiến đấu của ngươi còn quá thấp, nếu ra ngoài sẽ rất nguy hiểm, thám báo của Hắc Viêm Điện ẩn nấp ở ngoài đảo phỏng chừng chưa rút lui. Ưm, gần đây không nghe nói Hắc Viêm Điện có động tĩnh gì, à, dường như bọn họ xuất hiện một Thần Nữ rất lợi hại, luôn ẩn giấu không lộ mặt, nghe nói cũng chuẩn bị tham dự cuộc chiến thiên tài lần này, muốn tài nghệ trấn áp quần hùng, được đến hạng nhất Thiên Tài bảng. - À ừ. Lục Ly cũng không quan tâm Thần Nữ gì đó, Thượng Thanh Cung có Thần Nữ Mạn tiểu thư, Lục Ly nhìn thấy liền phiền. Cái loại Thần Tử, Thần Nữ gì đó đều là thiên chi kiêu tử, mắt cao hơn đầu, hắn không thích giao tiếp với loại người này nhất. Đầu óc Lục Ly xoay chuyển, hỏi: - Gần đây có xuất hiện cường giả tuyệt thế không? Hoặc có cường giả tuyệt thế đại chiến? - Tại sao hỏi như vậy? Trần trưởng lão nghi ngờ nhìn kỹ Lục Ly, thấy Lục Ly không định trả lời thì lắc đầu, nói: - Trừ tán tu cướp đoạt ba thiên đảo ra, không có cường giả khác ẩn hiện. Các thế lực lớn đều ít khi gây chú ý, không dám xằng bậy, sợ chọc giận Đại Ma Vương. - À, ta hiểu rồi! Lục Ly có chút thất vọng, xem ra Tu La Lão Nhân còn chưa lành vết thương, hiện giờ đang dưỡng thương ở nơi nào đó? Hoặc đi làm việc của mình? Lúc trước Tu La Lão Nhân nói có mấy tâm nguyện chưa làm xong, và chắc chắn hắn sẽ đi tìm Chúng Sinh Cung, đi tìm hậu nhân của mình. Lục Ly không hỏi nhiều, trò chuyện vài câu với Trần trưởng lão, biểu minh chính mình gần đây muốn ra ngoài, hơn nữa chứng minh việc này đã báo cho Thiên Vân Tiên Tử. Trần trưởng lão không khuyên nhiều, chỉ dặn dò Lục Ly một ít sự tình, khiến hắn phải thật cẩn thận, hơn nữa khuyên bảo hắn không cần đi trêu chọc mười mấy thế lực trung đẳng ở Phong Bạo Hải Vực, những thế lực này cũng có nhân vật dữ dằn. Lục Ly trở lại cung điện của chính mình, lấy bản đồ Nhị Trọng Thiên ra tra tìm, rất nhanh tìm được Chúng Sinh Cung. Hắn nhìn một lần, trên mặt càng thêm thất vọng. Bởi vì Chúng Sinh Cung ở hướng tây bắc, cách nơi này xa thật xa. Nếu Tu La Lão Nhân đi Chúng Sinh Cung, cho dù truyền tống đi qua cũng không biết mất bao nhiêu năm... “Đành cố gắng làm việc ít gây chú ý, cố gắng hết sức không cần đi trêu chọc người của Hắc Viêm Điện.” Lục Ly quyết định chủ ý, hắn ngồi xếp bằng giây lát, đứng lên chuẩn bị xuống núi, đi dặn dò Lê Thúc mấy câu. Lục Ly định đưa trả hồn ấn của Lê Thúc, trả lại tự do cho Lê Thúc. Lê Thúc đi theo Lục Ly được vài năm, hiện tại sức chiến đấu của hắn bỏ xa Lê Thúc, đã không cần Lê Thúc đi theo. Không bằng trả lại tự do cho Lê Thúc, miễn cho hắn xảy ra ngoài ý muốn liên lụy Lê Thúc. Xào xạc xào xạc! Hắn vừa đứng lên, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, làn gió thơm bay tới, bóng dáng Y tiểu thư xuất hiện ngoài cửa. Nàng nhìn thấy Lục Ly đang chuẩn bị đi ra ngoài thì bĩu môi nói: - Ngươi tính xuống núi rồi sao? Sắp rời khỏi Thiên Ma Đảo mà không chào từ biệt với ta một tiếng? - Đâu phải ta đi luôn không về. Lục Ly cười gượng gạo, theo sau bổ sung thêm: - Hơn nữa, ta không biết nàng ở đâu thì biết đi đâu tìm nàng mà từ biệt? Khuôn mặt Y tiểu thư trở nên nghiêm nghị, nhìn đăm đăm Lục Ly, hỏi: - Ngươi có nắm chắc ở bên ngoài tự bảo vệ mình cho tốt không? - Có! Lục Ly không có che giấu, hắn rất chắc chắn nói: - Chỉ cần không gặp phải Tam Kiếp đỉnh phong, hẳn là không ai có thể giết chết ta. - Ồ? Mắt Y tiểu thư lóe tia sáng kỳ dị, nhíu mày nhìn quét Lục Ly: - Xem ra ngươi có nhiều thu hoạch trong Yêu Ma Cung, uổng công ta lo lắng cho ngươi. Oong! Nhẫn của Y tiểu thư sáng rực, lấy một không gian giới chỉ ra, nói: - Đây là Thần Nguyên Kim ngày xưa ngươi cho ta, trả hết cho ngươi, ngươi ở trên đường cũng cần dùng. - Không cần! Lục Ly xua tay nói: - Chút Thần Nguyên Kim đó không đủ cho ta truyền tống đi Phong Bạo Hải Vực, giờ phút này bên ngoài loạn như vậy, là thời cơ tốt đánh kiếp. Ta cũng chuẩn bị đi rèn luyện một phen, nếu không cướp được Thần Nguyên Kim thì ta không cần đi Phong Bạo Hải Vực làm gì nữa. - Cũng phải. Y tiểu thư lấy lại không gian giới chỉ, nàng đảo tròng mắt, lấy một bình ngọc ra khỏi nhẫn: - Trong này có ba viên đan dược, tên là Bạo Nguyên Đan, đan dược này có thể khiến Thần Lực của ngươi chớp mắt hùng hậu gấp năm lần, nhưng chỉ có thể liên tục một canh giờ. Hơn nữa một canh giờ sau ngươi sẽ đi vào thời kỳ yếu ớt, cần ba ngày mới có thể khôi phục. Tức là ba viên đan dược này là cho ngươi giữ mạng, không đến lúc bất đắc dĩ không thể dùng. - Đa tạ! Lục Ly cảm kích nhìn Y tiểu thư, loại đan dược này có công hiệu hơi giống thần đan của Sinh Tử Điện mà hắn từng dùng, nhưng loại đan dược này rõ ràng càng cấp cao, không có di chứng nặng như loại kia. - Đi đây! Lục Ly sâu thẳm nhìn Y tiểu thư một cái, dứt khoát đi ra ngoài, rất nhanh biến mất dưới Thiên Vân Sơn.
Chương 2624 Rồng bị nhốt ra khỏi biển
Y tiểu thư nhìn theo Lục Ly rời đi rồi mới cảm khái nói: - Một người mà dám đi Phong Bạo Hải Vực lang bạt? Dũng khí đáng khen, Lục Ly, ngươi nhớ đừng chết ở bên ngoài Tìm được Lê Thúc, Lục Ly trả lại tự do cho Lê Thúc, khiến Lê Thúc cảm động đến nỗi nước mắt lưng tròng, hắn quả thực không nhìn lầm Lục Ly, thời gian ngắn như vậy đã trả lại tự do cho hắn. Mặc dù được trả tự do nhưng Lê Thúc không dám ra Thiên Ma Đảo, hắn nghe Lục Ly muốn đi Phong Bạo Hải Vực thì mặt dày xin Lục Ly nếu có cơ hội đi một hòn đảo nhỏ thì mang giùm nữ nhi của hắn về đây. Phạm vi thế lực của Hắc Viêm Điện ở Phong Bạo Hải Vực, mang một bé gái đi sẽ không quá rắc rối. Lục Ly biểu thị nếu có cơ hội, chắc chắn giúp Lê Thúc mang người về. Dặn dò xong, Lục Ly không vội vàng rời đi, mà là bắt đầu luyện hóa mặt nạ bằng đồng xanh. Lục Ly không muốn để bất kỳ ai biết tin mình rời đi, lỡ như truyền ra, chắc chắn sẽ có người phục kích hắn. Tiêu phí hết nửa ngày luyện hóa mặt nạ, mặt nạ này có ba loại hình dạng, một là dạng thanh đồng như bây giờ, thoạt trông giống như một con dã thú dữ tợn. Thứ hai là biến thành mặt nạ da người, biến thành một thanh niên hết sức bình thường, sau khi biến hóa thì dù là Lê Thúc cũng không nhận ra Lục Ly đeo mặt nạ. Loại thứ ba là dạng lệ quỷ, thoạt trông càng thêm dữ tợn khủng bố. Lục Ly ẩn mặt nạ vào người, sau đó lặng lẽ xuống núi, hắn tuyên bố là đi Ma Vương Sơn tu luyện. Ra Thiên Vân Sơn, Lục Ly đi đường vòng hướng phương bắc. Tìm một chỗ không người, Lục Ly thay chiến giáp kín không kẽ hở, đội mũ giáp, đổi mặt nạ bằng đồng xanh thành dạng lệ quỷ, sau đó một đường lao ra ngoài Thiên Ma Đảo. Lục Ly không vận dụng tất cả uy lực của Tiêu Dao Bộ, nếu không thì rất kinh thế hãi tục, thoáng chốc sẽ dẫn tới náo động rất lớn. Hắn tùy ý vận dụng, thân thể như quỷ mỵ tiến lên. Hắn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân, cảm giác lực nhạy bén gấp mấy chục lần, sớm cảm giác võ giả ẩn nấp bốn phía, thay đổi phương hướng tiến lên. Một đường chạy nhanh tiến lên, chạy suốt ba ngày, Lục Ly chỉ bị một người phát hiện, những người khác đều sớm bị hắn cảm giác được, tránh thoát đi. Có một lão bất tử ẩn nấp thần niệm rất cường đại từ xa đã khóa chặt hắn, người kia vốn định theo lòng đất lao ra chặn giết Lục Ly. Nhưng tốc độ của Lục Ly đột nhiên đạt đến tình trạng đỉnh cao, một cái nháy mắt biến mất ở phía trước, lão bất tử hết hồn vội lùi về. Mấy ngày kế tiếp luôn luôn gió êm sóng lặng, bên Thiên Ma Đảo tuy rằng có rất nhiều giặc cỏ chuyên nghiệp chặn giết, nhưng tốc độ của Lục Ly quá nhanh, cảm giác lực quá nhạy bén, dễ dàng vòng qua. Lại qua hai ngày, đằng trước là vùng ven đảo, tâm trạng của Lục Ly lên cao. Đi tới Nhị Trọng Thiên nhiều năm như vậy, hắn rốt cuộc có thể rời đi Thiên Ma Đảo ra ngoài lang bạt. Lục Ly vốn nghĩ còn phải ở trong Thiên Ma Đảo tiềm tu trăm năm, thậm chí càng lâu. Nhìn phương xa biển rộng mênh mông vô bờ, nước biển đỏ nhạt, Lục Ly hít sâu mấy lần, nhấc chân lên, thoáng chốc lao về phía biển. Khu vực ven đảo có quân sĩ tuần tra, nhưng người trên Thiên Ma Đảo ra ngoài thì quân sĩ mặc kệ. Thiên Ma Đảo cho phép ra vào tự do, muốn đi vào, chỉ cần không phải người của ba mươi sáu thế lực lớn, hoặc là công khai tuyên bố thoát khỏi ba mươi sáu thế lực lớn thì đều có thể gia nhập Thiên Ma Đảo. Đại Ma Vương có lòng dạ mà nam tử đều không cách nào bằng được, điểm này là khiến tất cả võ giả trên Thiên Ma Đảo đều cảm thấy khâm phục. Nếu ngươi cảm thấy tốt thì cứ ở Thiên Ma Đảo, nếu ngươi không thích, tùy thời có thể rời đi. Các quân sĩ nhìn lướt qua Lục Ly, đều không để ý, lắc người lao vào khu vực biển, bay thẳng đi phương bắc. Mục tiêu của Lục Ly rất rõ ràng, một thiên đảo ở mạn bắc, Nộ Diễm Đảo. Gần đây đảo này bị tranh đoạt kịch liệt, có bốn nhóm người tranh giành, mỗi nhóm người do ba thế lực trung đẳng tổ thành. Số lượng quân đội ba phương đạt đến mười vạn trở lên, cộng thêm rất nhiều tán tu đục nước béo cò, hiện tại hòn đảo này phi thường náo nhiệt. Lục Ly cần nhiều Thần Nguyên Kim, trừ phi hắn bán hết báu vật trên người, ví dụ Cửu Kỳ Sơn phỏng chừng có thể bán với giá trên trời. Nếu không thì hắn chỉ có thể đi cướp, trên Nộ Diễm Đảo hỗn loạn không chịu nổi, đại chiến liên tục, là nơi đục nước béo cò tốt nhất. Chỗ này cách Nộ Diễm Đảo một khoảng, thời gian trước Đại Ma Vương mang theo đại quân bay mất nửa tháng. Tuy rằng tốc độ hành quân chắc chắn sẽ không quá nhanh, nhưng Lục Ly muốn qua đó ít nhất cũng cần mười ngày. Hắn không dám bay thả cửa, lỡ chọc vào cường giả thì sao? Lục Ly dán mặt biển âm thầm bay, ban đầu đều không dám dùng Tiêu Dao Bộ, cứ như thế một đường bay đi. Quanh Thiên Ma Đảo khá yên tĩnh, Lục Ly phát hiện trên nhiều đảo nhỏ lân cận có thám báo, chắc đều là bị các thế lực lớn phái ra nhìn chằm chằm Thiên Ma Đảo. Có lẽ trong đó có thám báo của Hắc Viêm Điện. Lục Ly khiến mặt thay đổi, đổi thành một mặt nạ lệ quỷ, loại mặt nạ thoạt trông dữ tợn khủng bố, nhưng rất thông thường. Cảnh giới của Lục Ly khá thấp, chỉ có Nhất Kiếp, cực kỳ không bắt mắt. Có thám báo tra xét hắn, Lục Ly cũng mặc kệ, chỉ cần không trêu chọc hắn thì hắn chẳng quan tâm, một đường không gây chú ý tiến lên. Qua nửa ngày, gặp rất nhiều người, nhưng đều không có người đến chặn giết, Lục Ly bắt đầu hơi tăng tốc. Đêm dần đen hơn, Lục Ly không tìm chỗ nghỉ ngơi, buổi tối là lúc đi nhanh hơn, hắn có thể nương bóng đêm giấu thân hình, bay hết mức. Lục Ly đạp bước chân huyền diệu, mỗi lần bước ra, cảm giác tốc độ thời gian chảy thoáng chốc tăng nhanh, không gian vặn vẹo, thân thể của hắn biến mất, giây tiếp theo xuất hiện cách mấy nghìn dặm. Lục Ly không phải phi độ hư không mà là một loại bộ pháp, phi thường ổn định bay một đường, cho nên không xúc động sóng không gian Hỗn Độn trên cao, rất an toàn.
Chương 2625 Địa ngục thổ phỉ
Lục Ly vận dụng Tiêu Dao Bộ đến cực hạn, một bước mấy nghìn dặm, tốc độ vượt qua vô số cường giả Tam Kiếp, nương bóng đêm che giấu, hắn bay nhanh đi. Bốn phía có thám báo ẩn nấp, nhưng đều không kịp xem rõ ràng bóng dáng của Lục Ly thì hắn đã biến mất ở phương xa. - A... Trên một đảo nhỏ có mấy chục thám báo ẩn nấp, Lục Ly đột ngột xuất hiện trên bầu trời dẫn tới tất cả mọi người kinh hãi, cho rằng có cường giả đến tấn công. Nhưng trước khi bọn họ kịp phản ứng, Lục Ly đạp bước, thân thể biến mất ở giữa không trung, xuất hiện ngoài mấy nghìn dặm, nhóm người này thậm chí không thấy rõ bộ dạng của Lục Ly như thế nào. - Tam Kiếp đỉnh phong! Một người ánh mắt tràn ngập hoảng loạn cảm khái - Tốc độ như vậy thì chỉ có Tam Kiếp đỉnh phong mới làm được, bên này làm gì có cường giả Tam Kiếp đỉnh phong? Trừ Đại Ma Vương, Vô Nhai Đảo Chủ, Tinh Mộng Đảo Chủ ra không có Tam Kiếp đỉnh phong nào nữa. Chẳng lẽ là cường giả lánh đời ra mặt, muốn đi tranh đoạt thiên đảo? - Có khả năng, mau báo lên! Thám báo khác giật mình nhận ra, nếu xuất hiện một Tam Kiếp đỉnh phong thì sẽ thay đổi thế cục xung quanh. Một tòa thiên đảo chắc chắn bị mất, vậy thì thế lực bên này phải chọn thiên đảo khác để xuống tay. Lục Ly một đường xuyên qua, ở trên đường gặp rất nhiều người, nhưng đều không có người dám truy sát, phỏng chừng muốn đuổi theo cũng không kịp. Lục Ly càng bay càng hưng phấn, có tốc độ như vậy thì chỗ này ít ai uy hiếp được hắn, cộng thêm hắn có mặt nạ bằng đồng xanh, không có người biết thân phận của hắn, vậy thì tính an toàn của hắn sẽ tăng nhiều. Một buổi tối, Lục Ly không biết đi được bao xa, đến trời sáng thì hắn giảm tốc độ. Đi cả đêm, hắn có chút tinh thần mệt mỏi, liên tục sử dụng Tiêu Dao Bộ làm tiêu hao nhiều tinh thần lực. Lục Ly chọn đại một đảo nhỏ không người, lên đảo ngồi xếp bằng chợp mắt. Nhưng chỉ nửa canh giờ thì Lục Ly bị bừng tỉnh, phương xa bay tới một chiếc thuyền sắt, vô số thần niệm nháy mắt khóa chặt hắn. Khi một người muốn nghỉ ngơi thì ghét nhất bị người khác quấy rầy. Tuy Lục Ly không ngủ, nhưng mới vừa khôi phục một ít tinh lực thoáng chốc bị mấy chục thần niệm khóa chặt, trong lòng khó tránh khỏi khó chịu. Lục Ly không định chủ động tấn công, ngồi xếp bằng trên đảo nhỏ, nếu nhóm người này không không chọc vào hắn thì hắn sẽ nghỉ ngơi tiếp. Rõ ràng, nhóm người này không muốn cho Lục Ly thoải mái, ba người từ thuyền sắt bay xuống, thẳng hướng Lục Ly. Lục Ly không thể không cẩn trọng, thần niệm quét qua thuyền sắt, phát hiện trên thuyền có nhiều võ giả, ít nhất trên nghìn người, không thiếu công tử tiểu thư trẻ tuổi. Hắn cảm ứng một phen, phát hiện bên trong không có Tam Kiếp Thiên Thần, mạnh nhất phát ra mấy Nhị Kiếp đỉnh phong, khóe miệng hắn lộ ra cười nhạt. Ba người kia bay xuống, từ ba phương hướng vọt tới bao vây Lục Ly, một người trầm giọng quát: - Ngươi là người của thế lực nào? Thành thật một chút, nếu không thì trực tiếp giết chết ngươi! Lục Ly đảo tròng mắt, đứng lên nói: - Ta thuộc Vô Nhai Đảo, chư vị muốn làm gì? - Vô Nhai Đảo? Ba người vẻ mặt sửng sốt, một người rõ ràng không tin, hỏi: - Lệnh bài thân phận đâu? Lấy lệnh bài thân phận của Vô Nhai Đảo ra. - Dựa vào cái gì cho ngươi xem! Lục Ly liếc xéo nói: - Ngươi là ai? Chẳng lẽ địa bàn bên này là của nhà ngươi? Ngươi có tư cách gì tra hỏi ta? Lục Ly rất bá khí, ba người ngược lại không dám ngang ngược. Lý do ba người xuống dưới là bởi vị một công tử của gia tộc bọn họ thấy Lục Ly hơi thở sinh mệnh trẻ tuổi, thuyền sắt bay đến mà không trốn, còn thoải mái ngồi xếp bằng tu luyện nên phái ba người xuống dưới tra hỏi một phen. - Chúng ta là người của Tứ Bình Đảo! Một người suy nghĩ một hồi rồi bảo: - Bằng hữu, vì tránh cho hiểu lầm, ngươi hãy lấy ra lệnh bài thiên tài đi. Chỉ cần là người của Vô Nhai Đảo thì chúng ta tự nhiên sẽ không làm khó dễ ngươi. - Không cho! Lục Ly vẫn là vô cùng bá khí đáp lại: - Nếu các ngươi ra tay, tự gánh lấy hậu quả! - Hừ! Trên thuyền sắt vang lên tiếng hừ lạnh, một công tử trẻ mặc cảnh bào đi đến mép thuyền sắt, trên cao nhìn xuống nhìn Lục Ly nói: - Hắn mặc chiến giáp cùng mặt nạ, rất giống như người của Thiên Hương Đảo. Nếu hắn không lấy ra được lệnh bài thân phận thì bắt trước tính sau. “Xem ra Tứ Bình Đảo và Thiên Hương Đảo là thế lực đối địch, hiểu lầm ta là người của Thiên Hương Đảo?” Lục Ly thầm hiểu ra, không chút hốt hoảng, ánh mắt nhìn quét công tử kia. Hắn vừa lúc muốn tìm dê béo, công tử này là con dê khá mập. - Bắt lấy! Một võ giả trầm giọng quát một tiếng, ba người cơ hồ cùng lúc ra tay, ba người lấy ra binh khí, theo ba mặt đâm về phía Lục Ly. Ba người đều là Nhị Kiếp Thiên Thần, sức chiến đấu không mạnh cũng không yếu, xem như tạm được. Đối diện ba thanh trường kiếm, Lục Ly không nhúc nhích, mặc cho ba thanh trường kiếm đâm tới. Tay Lục Ly tỏa ánh sáng vàng ném về phía người ở trước mặt. Bùm bùm bùm! Công kích của ba người đến cùng lúc, đâm trúng Lục Ly, chiến giáp của hắn nháy mắt bị đâm xuyên, nhưng trường kiếm không đâm vào người Lục Ly được. Cơ thể Lục Ly cực kỳ cường đại, võ giả cấp bậc cỡ này không phá được phòng ngự của hắn. - Hây! Lục Ly huơ tay quét bay ba thanh trường kiếm, hắn lắc người tung cú đấm vào một người ở đằng trước. Vang tiếng nổ trầm đục, ngực của người kia bị Lục Ly xuyên qua ngọt xớt. Vèo! Lục Ly giết chết một người, chân đạp bộ pháp kỳ dị, thân thể như u hồn lao về phía thuyền sắt. Nhiều người trên thuyền sắt chưa kịp phản ứng thì Lục Ly đã xông đến trước mặt công tử kia. - Công tử cẩn thận, thụt lùi! Trong khoang thuyền sắt có ba Nhị Kiếp đỉnh phong, ba người vẫn luôn chú ý thế cục bên dưới. Bọn họ vốn cho rằng dù ba người bên dưới không đánh lại cũng cần chút thời gian, nào ngờ Lục Ly giết một người xong phớt lờ hai người khác, lao thẳng đến thuyền sắt, muốn ra tay với công tử của bọn họ. Công tử này cũng không phải phế vật, nhìn thấy Lục Ly bay vọt tới, trong tay hắn lập tức xuất hiện một thanh chiến đao.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất