Chương 2656 Có duyên không phận
- Thôi, thôi! Lục Ly khẽ thở dài, hắn tiếc chín Kỳ Sơn, càng không dám thế chấp Thần Thi. Xem ra hắn có duyên không phận với giọt máu của tiên thú cổ này rồi. Sau này có thể nghĩ cách tích lũy một ít Thần Nguyên Kim, đi tìm một ít máu của tiên thú thượng cổ. - Năm nghìn vạn! Một giọng nói trầm thấp vang lên, khiến toàn trường đột nhiên trở nên yên tĩnh, nhã các số một tham gia đấu giá máu của tiên thú thượng cổ lần một, hơn nữa hô một lần từ bốn nghìn vạn lên tới năm nghìn vạn. Nhã các số một, đại biểu cho thân phận và quyền thế nào đó, hắn mở miệng, còn cho thấy khí thế nhất định phải có được, những người còn lại không khỏi phải suy nghĩ một chút. Chọc giận hắn, sợ là cuộc sống sau này không tốt lắm. - Năm nghìn một trăm vạn! Dường như Tần công tử không sợ người này tiếp tục kêu gia, mấy nhã các còn lại cũng kêu giá theo, đứng trước bảo vật tuyệt thế không ai có thể bình tĩnh. Ai ra giá cao thì có được, thân phận nhã các số một tuy tôn quý, nhưng vì bảo vật rất nhiều người cắn răng tiếp tục nâng giá. Giá cả tiếp tục tăng lên, nhã các số một không mở miệng nữa, Tần công tử kêu giá thường xuyên nhất, nội tình của Tần gia khiến cho vô số người nghẹn họng nhìn trân trối. Nếu gia chủ Tần gia ở đây, hô lên cái giá này, không ai cảm thấy cái gì. Chỉ là một công tử thôi, tiếng nói trong gia tộc có lẽ không quá cao, nhưng hắn có thể hô lên cái giá này, điều này cho thấy rằng Tần gia quá giàu có. Cuối cùng, Tần công tử hô lên giá bảy nghìn vạn, toàn trường an tĩnh, rốt cuộc không còn ai kêu giá nữa. Có lẽ là do không mang nhiều Thần Nguyên Kim như vậy, có lẽ không muốn tiếp tục đấu với Tần công tử. Bảo vật được chốt giá, bị Tần công tử đoạt được với giá bảy nghìn vạn. Bên dưới có rất nhiều đôi mắt chờ mong, muốn xem thử Tần công tử có đưa giọt máu này cho Quỳnh tiểu thư không. Nếu thật sự đưa, sợ là toàn bộ Nhị Trọng Thiên sẽ bị oanh động mất. Ù... Ù... Ù...! Thần văn trong nhã các sáng lên, hai người bên trong hiện ra, là một công tử trẻ tuổi anh tuấn và một lão giả lưng còng. Công tử kia nhìn bốn phía chắp tay nói: - Đa tạ chư vị thành toàn, Tần mỗ vô cùng cảm kích, thật ra Tần mỗ kỳ đã dùng máu của tiên thú thượng cổ, thân thể đã lột xác một lần. Cho nên lần này tham dự đấu giá, là muốn tặng cho Quỳnh tiểu thư. Máu tiên thú có thể trú dung dưỡng nhan, công hiệu vĩnh bảo thanh xuân, hy vọng sau khi Quỳnh tiểu thư dùng sẽ không già trăm vạn năm. Rào Rào! Trong sân hoàn toàn sôi trào, máu tiên thú giá bảy nghìn vạn Thần Nguyên Kim mà Tần công tử nói đưa là đưa, bậc khí phách này đúng là kinh thiên động địa, việc này chắc chắn sẽ trở thành một câu chuyện được mọi người ca tụng trong một thế hệ, lưu truyền thiên cổ. Giữa sân có không ít nữ tử, nhã các nội còn có một ít tiểu thư, đều bị Tần công tử cảm động đến mơ màng hồ đồ. Ước gì chính mình là Quỳnh tiểu thư, có một cái tuyệt thế công tử vì chính mình không tiếc hao phí mấy ngàn vạn thần nguyên kim. Vô số ánh mắt nhìn chằm chằm nhã các của Quỳnh tiểu thư, chờ nàng trả lời, Quỳnh tiểu thư dừng một chút mở miệng nói: - Đa tạ ý tốt của Tần công tử, máu tiên thú này… Quá quý giá, Ngọc Quỳnh mua không nổi, Tần công tử tự mình dùng đi. - Ôi! Toàn trường trở nên yên tĩnh, không ngờ Quỳnh tiểu thư lại từ chối? Là ra vẻ rụt rè hay là không muốn nhận quà của người ngoài? Hoặc là không có tình cảm với Tần công tử. - Không cần mua! Tần công tử cười nói: - Quỳnh tiểu thư có thể dùng trước, chờ sau khi thực lực của nàng tăng lên, không phải sẽ có được Thần Nguyên Kim dễ như trở bàn tay sao? Sau này nàng trả lại cho ta cũng được. - Thôi… Được! Quỳnh tiểu thư trầm tư một lát trả lời: - Sau khi về gia tộc, ta sẽ cực lực kiếm Thần Nguyên Kim, nếu không đủ thì số còn lại coi như ta thiếu ngươi, cảm ơn Tần công tử lần nữa. - Xì... Rất nhiều người bên dưới phát ra tiếng xì, giống như đang cười nhạo Quỳnh tiểu thư làm bộ quá, thiếu? Sợ là phải thiếu cả đời, đoán chừng trong lòng đã sớm rung động, ngoài mặt làm ra vẻ rụt rè thôi. Cuộc đấu giá đến đây là kết thúc, mọi người còn chưa đã thèm, còn rất nhiều người không muốn rời đi. Lục Ly cũng có được thần dược thiên địa của mình, giao ra Thần Nguyên Kim, hắn có chút tiếc nuối rời đi, hắn có duyên không phận với máu của tiên thú thượng cổ. Máu của tiên thú thượng cổ nằm ở trong tay Quỳnh tiểu thư, Lục Ly căn bản không có ý đi cướp đoạt. Tiểu thư của đại gia tộc bậc này không nói tới chiến lực của bản thân rất mạnh, hộ vệ bên cạnh chắc chắn có cường giả. Lại nói, bọn họ chắc chắn sẽ mở ra vực môn trực tiếp trở về, chẳng lẽ Lục Ly ra tay cướp đoạt ở trong thành Thiên Âm? Vậy không khác gì tìm chết… Về tới khách điếm, Lục Ly mở ra cấm chế, lập tức bắt đầu luyện hóa thần dược thiên địa. Bảo vật bậc này nên luyện hóa sớm, để có thể tăng trưởng cơ thể sớm. Giữ lại trong tay đêm dài lắm mộng, lỡ đâu bị người ta cướp thì sao? Tuy ở cửa thành không thể dùng vũ lực, nhưng đó là chỉ người thường. Nếu có một cường giả từ thế lực lớn siêu cấp, dùng một chưởng đánh chết hắn, Thiên Âm Cung có thể vì Lục Ly đi gây chuyện với thế lực lớn? Sau khi Lục Ly mở ra cấm chế còn không yên tâm, lại tự mình bố trí một ít cấm chế. Luyện hóa thần dược sẽ có dược lực tản ra, Lục Ly sợ sẽ có người ngoài thăm dò. Bận rộn một lát, sau khi xác nhận an toàn, Lục Ly lấy ra thần dược thiên địa, Kỳ Dương Thảo! Đây là một cây linh thảo, bề ngoài giống như một con Kỳ Lân nhỏ, còn có thể di chuyển. Đấu giá hội còn đưa thêm phương pháp luyện hóa Kỳ Dương Thảo, Lục Ly ghi nhớ trong lòng. Lục Ly tắm gội thay quần áo, thể xác và tinh thần thả lỏng, hắn mở hộp ngọc ra, một mùi thơm ngát nồng đậm tràn ra ngay lập tức. Lục Ly ngửi một chút cảm giác lỗ chân lông trên cơ thể đều giãn ra, vô cùng thoải mái. Ù... Ù... Ù...! Có ánh sáng lưu chuyển trên Kỳ Dương Thảo bên trong hộp ngọc, không ngờ lại hóa thành một tia sáng đỏ muốn bay đi.
Chương 2657 Tiên Cung
Lục Ly dùng tay bắt lại, nắm Kỳ Dương Thảo trong tay. Hắn cũng không nuốt hết trong một lần, mà là dùng Thần Lực bao phủ Kỳ Dương Thảo, luyện hóa từng chút từng chút dược lực mà Kỳ Dương Thảo tiết ra ngoài. - Dược lực mạnh quá! Lục Ly hấp thu một tia dược lực vào trong cơ thể, một bàn tay lập tức cảm giác như bị lửa đốt, đây chỉ là dược lực tiết ra ngoài. Nếu người luyện hóa không biết, trực tiếp ăn luôn, sợ là cơ thể sẽ bị cháy thành tro trong nháy mắt. Lục Ly cố nén cánh tay nóng rực, phân tán dược lực ra toàn thân, cả cơ thể nhanh chóng có cảm giác trở nên bốc cháy. Tuy nhiên đã phân tán dược lực, chút đau đớn này không tính là gì với Lục Ly. - A... Những dược lực đó mau chóng được bảy trăm hai mươi huyệt đạo phân chia hấp thu, Lục Ly cảm giác thân thể bắt đầu tăng lên không ngừng, tốc độ trở nên nhanh hơn vài phần so luyện hóa khí Hồng Mông. Tiếp tục luyện hóa, Lục Ly không chủ động luyện hóa Kỳ Dương Thảo, mà luyện hóa dược lực do nó tản ra. Luyện hóa ước chừng một ngày một đêm, Kỳ Dương Thảo bắt đầu không tản ra dược lực nữa. Lục Ly rót Thần Lực vào, bắt đầu chủ động luyện hóa Kỳ Dương Thảo, một luồng dược lực mạnh mẽ xông vào lòng bàn tay một cách dũng mãnh. Lục Ly nhanh chóng phân tán dược lực ra, hút vào bảy trăm hai mươi huyệt đạo trên cơ thể. - Ừm, không tồi! Cảm ứng một chút, Lục Ly tính toán nếu luyện hóa xong toàn bộ, cơ thể hắn sẽ tăng cường không ít. Nếu nói trước đó thân thể hắn có thể chống đỡ được đòn tấn công của Tam Kiếp Thiên Thần bình thường không chết, thì sau lần luyện hóa này đoán chừng Thiên Thần bình thường cũng không thể đánh hắn bị thương được. Sau ba ngày, Kỳ Dương Thảo trong tay Lục Ly đã biến mất toàn bộ, nhưng hắn còn chưa mở mắt, mà tiếp tục củng cố thân thể. Ước chừng qua nửa ngày hắn mới mở mắt, hoạt động thân thể một chút, xương cốt toàn thân vang lên răng rắc. Da thịt sáng long lanh, dò xét xương cốt trong cơ thể phát hiện xương cốt chiếu sáng rực rỡ, thân thể trở nên mạnh mẽ rất nhiều. - Mấy trăm vạn Thần Nguyên Kim này, đáng giá! Lục Ly hơi gật đầu, đáng tiếc có thể gặp được thần dược thiên địa nhưng không thể có được, hắn không có nhiều Thần Nguyên Kim như vậy. Đôi mắt hắn chuyển động, lần này đến Hải Vực Phong Bạo, nếu có cơ hội có thể đánh nhiều ăn cướp một chút, đoạt một ít Thần Nguyên Kim, rồi trở về đấu giá các loại thần dược thiên địa. - Phải đi! Ở thành Thiên Âm mấy ngày, đến lúc nên rời đi. Hắn rời khỏi khách điếm, tìm người để dò hỏi một chút tin tức. Quả nhiên Tần công tử, Quỳnh tiểu thư và rất nhiều đại nhân vật đã rời đi, hơn nữa còn mở vực môn trực tiếp truyền tống đi, đoán chừng giờ này Quỳnh tiểu thư cũng về tới Thiên Tiên Minh? - Đi! Lục Ly bước lên lữ đồ, tiếp tục truyền tống, bây giờ hắn còn có mấy trăm vạn Thần Nguyên Kim, không sợ hao hết, liên tục truyền tống tới phương bắc. Truyền tống liên tục trong ba ngày, Lục Ly đến một đảo lớn không biết tên. Tinh thần hắn mỏi mệt, tùy tiện tìm một khách điếm để nghỉ ngơi, sau khi ngủ một giấc lại tiếp tục truyền tống. Thêm ba ngày nữa, Lục Ly cũng không biết mình đã truyền tống bao nhiêu lần, tính toán có lẽ đã rời khỏi Nhị Trọng Thiên phía nam, sắp tiến vào trung bộ, cách Hải Vực Phong Bạo không quá xa. Nghỉ ngơi nửa ngày, Lục Ly tiếp tục truyền tống, sau hai ngày hắn ngừng lại. Bởi vì đi tiếp nữa sẽ đến Hải Vực Phong Bạo, hắn định nghỉ ngơi cho thật tốt, để thực lực đạt tới trạng thái tốt nhất, như vậy mới có thể đối phó với các loại nguy cơ. Hắc Viêm Điện ở ngay Hải Vực Phong Bạo, Lục Ly không thể không cẩn thận, lỡ đâu người của Hắc Viêm Điện có thể tìm được vị trí hắn? Cho nên hắn chuẩn bị tiếp tục truyền tống vài chặng đường rồi bay ra bên ngoài đảo, không thể tiếp tục truyền tống ở trong thành, rất dễ bị phục kích. Lục Ly tìm nơi nghỉ ngơi, đồng thời bắt đầu nghe ngóng tin tức, xem thử trong Hải Vực Phong Bạo có động tĩnh gì đặc biệt hay không. Nghỉ ngơi nửa ngày, hắn tìm một tiểu nhị, ném ra một đống Thần Nguyên Kim, mặt mày tiểu nhị kia lập tức trở nên hớn hở, biết gì nói hết không giấu giếm nửa lời. Sau khi nghe ngóng, đúng là nghe được một tin tức, dạo gần đây Hải Vực Phong Bạo phía nam… Không yên ổn. Các đệ tử trẻ tuổi của thế lực lớn đã xuất hiện toàn bộ ở Hải Vực Phong Bạo phía nam, không biết cụ thể làm cái gì. Tóm lại dạo gần đây có đầy võ giả ở khắp nơi trên Hải Vực Phong Bạo phía nam, rất nhiều nơi có giới nghiêm, người ngoài không vào được. - Chẳng lẽ là vì lùng bắt ta sao? Lục Ly cả kinh theo bản năng, nhưng nhanh chóng lắc đầu, Hắc Viêm Điện còn chưa có năng lực lớn như vậy. Hơn nữa nếu muốn lùng bắt hắn, thì nên triệu tập cường giả, thế hệ trẻ tuổi có thể giết chết hắn rất ít? Phái ra thế hệ trẻ tuổi bình thường chỉ có thể chịu chết. - Ta nghe nói... Tiểu nhị thần bí đi lại đây nói: - Nghe nói có một tòa Tiên Cung sắp xuất thế, tòa Tiên Cung này vẫn luôn đi xuyên lòng đất. Dạo gần đây có người phát hiện tòa Tiên Cung này ở Hải Vực Phong Bạo phía nam, cho nên các thế lực lớn đều phái người đi tìm. - Tiên Cung? Lục Ly nhíu mày hỏi: - Nếu xuất hiện Tiên Cung, vì sao không phái thám báo? Lại phái một ít đệ tử trẻ tuổi làm gì? Lão gia hỏa tới tìm không phải dễ hơn sao? - Nghe nói Tiên Cung có thần văn tuyệt thế, hạn chế người lớn tuổi vào. Tiểu nhị thần bí nói: - Trong Tiên Cung có rất nhiều tiên tàng, sau khi người trẻ tuổi tìm được có thể lập tức đi vào đạt được cơ duyên lớn. Nếu phái thám báo tới dò xét, nói không chừng chờ khi người trẻ tuổi lại đây, Tiên Cung đã chìm vào lòng đất biến mất không thấy. - A, a, biết rồi, ngươi đi xuống đi! Lục Ly vẫy vẫy tay, trong lòng lại không nghĩ như vậy, chuyện này hơn phân nửa là tung tin vịt. Bên kia phong tỏa tin tức, người bên ngoài không chiếm được tình báo, tự mình phán đoán kết quả. Nếu thật sự có Tiên Cung, Lục Ly cũng sẽ không quan tâm. Bên trong bảo địa bậc này ẩn chứa nguy cơ vô tận, đi vào sợ là không ra được, còn không bằng ngoan ngoãn đi tìm thần tủy, giúp thân thể tăng phúc.
Chương 2658 Hải vực bị phong tỏa
Thần tủy chính là một trong mười đại bảo vật giúp cơ thể tăng phúc, đoán chừng dược lực chắc chắn không kém gì máu của tiên thú thượng cổ kia, chỉ cần tìm được thần tủy, hắn sẽ tiến thêm một bước đến với Vô Thượng Thần Thể. - Đi! Lục Ly truyền tống đi, lần này chỉ truyền tống một ngày hắn đã bay khỏi hải đảo ra bên ngoài, hắn đã tiến vào Hải Vực Phong Bạo, không dám tiếp tục truyền tống. - Ừm, tốc độ tăng lên hai phần! Sau khi bay khỏi hải đảo, Lục Ly sử dụng tiêu dao bước, giúp tốc độ đạt tới cực hạn, trên mặt hắn lộ ra tươi cười. Thân thể tăng lên, tốc độ cũng tăng lên một ít, đoán chừng tốc độ bây giờ của hắn miễn cưỡng có thể so với tam kiếp đỉnh phong? - Đi! Nhìn lướt qua bản đồ, thần tủy ở Hải Vực Phong Bạo phía Tây Nam, cách bên này không xa lắm, nếu bay bằng tốc độ nhanh, có lẽ hơn nửa tháng là đến. Dùng tốc độ nhanh nhất bay hơn nửa tháng là có thể đến, nhưng Lục Ly lại không thể dùng tốc độ nhanh nhất để bay, nếu không mục tiêu quá lớn. Hắn lựa chọn bay đi một cách ít gây chú ý, đồng thời hắn thay đổi mặt nạ thành mặt nạ đồng thau, người ngoài còn chưa thấy qua mặt nạ này. Bên dưới hải vực này đều có độn thú mạnh mẽ, Lục Ly không dám tiến vào đáy biển lén đi vào, chỉ có thể bay trên mặt biển một cách ít gây chú ý, tốc độ không nhanh có thể so với nhị kiếp đỉnh phong. Hắn nhắm mắt lại bay đi, phóng ra đại đạo chi ngân, có thể cảm nhận được gió thổi cỏ lay từ bốn phía. Yên bình bay cả buổi, né tránh mười mấy thám báo, trên đường đi cũng coi như yên bình. Ào Ào! Hải vực phía trước nổi gió lên, một luồng hơi thở khủng bố từ dưới biển tràn ra, rõ ràng là một con độn thú rất mạnh. Lục Ly không có rời đi, mà thả ra Hư Không Trùng màu vàng lợt. Hắn tốn một ít Hư Không Trùng màu vàng lợt, bây giờ còn lại không tới năm nghìn con, bây giờ đúng lúc có độn thú mạnh mẽ nên hắn muốn thử xem Hư Không Trùng màu vàng lợt có thể phân liệt hay không. Ào Ào! Từng cột nước ngút trời vọt ra, bọt sóng bắn lên trời, từng đợt sóng biển đánh tới Lục Ly. Bởi vì diện tích quá lớn, Lục Ly không né tránh, để cho sóng biển đánh vào người. Ầm! Lục Ly cảm giác như bị một tòa núi lớn đâm vào, không ngờ sóng biển kia không phải sóng biển bình thường, nước biển là nước biển được ngưng kết, sóng biển này có lẽ là một trong những thần thông tấn công của độn thú. Thân thể Lục Ly mạnh mẽ, loại cấp bậc công kích này không thể làm hắn bị thương, chỉ đâm bay hắn. Thần niệm của hắn tập trung vào con độn thú kia, đó là một con độn thú trâu nước, nhưng toàn thân có vảy màu lam, cái đuôi rất dài, giống đuôi của giao long - Ụm... Ụm bò... Ò... Độn thú kêu lên, miệng rộng hút nước biển vào, nước biển bốn phía rút xuống, độn thú mở to miệng từng cột nược khổng lồ phun ra. Thân hình Lục Ly lập loè, bước sang bên trái một bước, thân thể xuất hiện ở nghìn dặm bên trái. Đòn tấn công của độn thú này không thể đánh hắn bị thương được, nhưng hắn không có xu hướng chịu ngược, hắn khống chế mấy ngàn Hư Không Trùng màu vàng lợt kia bay đến độn thú. Độn thú vậy mà làm lơ Hư Không Trùng, tất cả trùng nhẹ nhàng, dũng mãnh chui vào trong cơ thể nó. - Ụm... Ụm bò... Ò.... Con độn thú này định vọt lên tấn công Lục Ly, nhưng bay lên giữa không trung lại trở nên thống khổ quay cuồng, phát ra từng tiếng kêu thảm thiết thấu trời. Nước biển bốn phía bởi vì nó mà nổi lên sóng gió động trời, bọt nước bay lên trời hóa thành hơi nước, che trời che đất. Đây là một con độn thú bốn sao, thân thể rất mạnh mẽ, lại đánh không lại Hư Không Trùng màu vàng lợt, từng khối máu thịt nhanh chóng bị gặm cắn. Thần niệm của Lục Ly tập trung lên Hư Không Trùng, chờ đợi chúng nó phân liệt. - Tốt! Sau một lát, máu thịt của độn thú bị gặm hơn phân nửa, cuối cùng cũng có con Hư Không Trùng đầu tiên phân liệt, tinh Thần Lực Ly chấn động mạnh. Chỉ cần Hư Không Trùng có thể phân liệt, hắn sẽ có được một mánh khóe mạnh, nếu phân liệt ra mấy trăm tỷ, bay đầy trời đầy đất, có thể gặm giết Tam Kiếp Thiên Thần một cách dễ dàng. Độn thú nhanh chóng bị gặm hết toàn bộ, Hư Không Trùng bắt đầu lục tục phân liệt, Lục Ly không chờ kịp mà thu Hư Không Trùng vào trong thần sơn, để chúng nó chậm rãi phân liệt. - Đi! Vốn dĩ Lục Ly không muốn gặp độn thú, bây giờ cũng không gặp được một ít độn thú nhiều. Nhưng nghe nói ở Hải Vực Phong Bạo này có rất nhiều độn thú, có năm sao mạnh mẽ thậm chí có độn thú sáu sao, lỡ đâu gặp phải, tánh mạng của hắn sẽ gặp nguy hiểm. Nhanh chóng bay đi, lần này Lục Ly lẻn vào khu vực dưới biển, hơn nữa chủ động tìm kiếm độn thú. Độn thú dưới khu hải vực này quá nhiều, nhưng đa số đều là độn thú nhất tinh, nhị tinh, tam tinh, Lục Ly cũng lười đánh chết chúng, dùng tốc độ cực nhanh bay đi. Lục Ly đã rời xa hải đảo, trên đường gặp thám báo cũng sớm tránh đi, hắn không nghĩ bại lộ thân phận, cũng không muốn phát sinh xung đột với thế lực Hải Vực Phong Bạo. Sau nữa ngày, Hư Không Trùng phân liệt xong rồi, Lục Ly tìm được một con độn thú bốn sao nữa, hắn không chủ động khai chiến, mà để Hư Không Trùng đi gặm cắn. Sau khi gặm xong con độn thú này, Hư Không Trùng phân liệt lần nữa. Tiếp tục về phía tây nam bộ, tiếp tục tìm kiếm độn thú, gặp người lập tức tránh đi. Cứ như vậy Lục Ly yên tĩnh bay trong năm ngày, hắn tìm được năm con độn thú bốn sao nữa, Hư Không Trùng phân liệt vài lần, số lượng bây giờ đã đạt tới hơn hai mươi vạn. Tự tin của Lục Ly tăng lên, có hơn hai mươi vạn con Hư Không Trùng, cho dù gặp mấy Tam Kiếp Thiên Thần hắn cũng không sợ gì cả. Yên bình bay mấy ngày, trong lòng hắn cũng hơi an tâm. Xem ra tin tức do tiểu nhị kia cấp là lời đồn, hắn cũng không nhìn thấy có nhiều người ở khu vực phía nam, tuy rằng có một ít thám báo, nhưng đều do các đảo nhỏ phái đi thám báo. - Có người! Lại đê về phía trước thêm một canh giờ, Lục Ly phát hiện ở đáy biển phía trước có người ẩn núp, hơn nữa ẩn núp không ít người, ít nhất mười mấy người.
Chương 2659 Xông vào
Lục Ly không do dự, lặng yên rút đi, vòng một qua đoạn đường, tiếp tục đi về phía tây hải vực phía nam. - Lại có người hả? Khiến hắn kinh nghi là khi hắn đi lên mấy vạn dặm phía trước, phát hiện trong đá ngầm ở đó có rất nhiều thám báo, cách nghìn dặm là có một người, dường như phong tỏa khu hải vực này. Lục Ly không tin tà, rút đi lần nữa, vòng về mấy trăm vạn dặm phía tây, đi đến hướng Tây Bắc lần nữa. Nhưng lần này vẫn phát hiện thám báo, cách ngàn dặm là có một người, phong tỏa hải vực phía trước. - Chẳng lẽ khu hải vực này thật sự có Tiên Cung? Tất cả đệ tử trẻ tuổi từ thế lực lớn đều ở bên trong Hải Vực Phong Bạo sao? Lục Ly hơi đau đầu, không qua khu hải vực này, thì sao hắn có thể lên mặt đất tìm thần tủy? Trừ khi hắn vòng một đường lớn, nếu vậy sẽ tốn một tháng. - Có rồi! Lục Ly nghĩ đến một cách, khi hắn vừa mới đến Thiên Ma Đảo, từng đi nhờ một con độn thú đi xuyên đáy biển. Bây giờ hắn cũng có thể đi tìm một con độn thú tam tinh, khống chế độn thú đó lẻn vào khu hải vực này. Triệu tập nhiều người phong tỏa khu hải vực này như vậy, chính Lục Ly cũng rất tò mò khu hải vực này có cái gì? Chẳng lẽ thật sự có Tiên Cung? Lục Ly lui trở về, di chuyển dưới đáy biển tìm kiếm Côn Ngư, lần trước hắn đi nhờ con Côn Ngư đang lẩn trốn đến Thiên Ma Đảo. Đi vòng vòng cả ngày, không tìm được Côn Ngư, nhưng Lục Ly tìm được một con độn thú tam tinh khác, Hắc Mao Ngư. Toàn thân loại cá này đầy lông đen, lông đen đó có thể biến thành kim thép tấn công địch nhân. Độn thú tam tinh đối với Lục Ly mà nói không có gì áp lực, hắn lợi dụng Hư Không Trùng màu vàng lợt gặm con cá đó sợ chết khiếp, sau đó để Huyết Linh Nhi câu thông với nó. Con độn thú này có một chút linh trí, giao lưu với Huyết Linh Nhi một chút, vì bảo mệnh mà đồng ý nghe theo mệnh lệnh của Lục Ly, làm nô dịch cho Lục Ly trăm năm. Lục Ly từ trong miệng lớn của Hắc Mao Ngư nhảy vào bụng nó, còn lấy linh dược chữa thương cho con cá này, sao đó khống chế con cá này phóng tới khu hải vực kia. - Tiến lên! Lục Ly sử dụng đại đạo chi ngân cảm ứng có người ở phía trước, lập tức thông qua Huyết Linh Nhi hạ lệnh cho Hắc Mao Ngư, hắn thu liễm hơi thở, ngừng lưu chuyển Thần Lực, còn tiến vào bên trong Thiên Tà Châu, sợ bị người khác dò ra. Ào Ào Ào! Hắc Mao Ngư dùng tốc độ nhanh bơi dưới đáy biển, lập tức có rất nhiều tia thần niệm quét tới đây, sau khi tra xét phát hiện là một con độn thú tam tinh, đám thám báo kia cũng không để ý tới, mặc cho Hắc Mao Ngư nhảy vào vòng hải vực. Ù... Ù... Ù...! Sau một lát Lục Ly rời khỏi Thiên Tà Châu, nhưng không có rời khỏi cơ thể của Hắc Mao Ngư, mà khống chế Hắc Mao Ngư bơi vào chỗ sâu trong hải vực. Hắn muốn xem thử nhiều người phong tỏa khu hải vực này như vậy, bên trong rốt cuộc có cái gì? Sau khi đi vào khu hải vực này, Lục Ly phát hiện bên trong không có độn thú gì, chỉ có một ít độn thú cấp thấp. Hắc Mao Ngư đấu đá lung tung ở bên trong, không gặp được một con độn thú nào mạnh. - Có người! Đi tới phía trước hơn nửa canh giờ, cuối cùng Lục Ly cũng gặp được người, nhưng không phải một người, phía trước xuất hiện năm người, đang chạy dưới đáy biển. Lục Ly để Hắc Mao Ngư đứng yên tại chỗ, hắn vận dụng đại đạo chi ngân cảm ứng thử. - Toàn là người trẻ tuổi, thực lực đều không tồi, còn có một người đạt tới cảnh tam kiếp! Lục Ly cảm ứng một chút, có hơi kinh nghi, chẳng lẽ xung quanh đây thật sự xuất hiện nơi gọi là Tiên Cung? Nhiều thế hệ trẻ đã đến đây dò xét khắp nơi ở đáy biển. Năm người bên kia phát hiện Hắc Mao Ngư, nhưng cũng không để ý lắm, Lục Ly khống chế Hắc Mao Ngư chậm rãi đi tới phía xa, đám người kia cũng không đuổi giết. Tiếp tục đi về phía trước, không bao lâu Lục Ly gặp được vài người nữa, Lục Ly tùy tiện cảm ứng một chút, phát hiện vẫn là người trẻ tuổi, một niên cấp lớn cũng không có. Vẫn chạy nhanh qua đám người này, thần niệm quét qua Hắc Mao Ngư, cũng không để ý gì. Hắc Mao Ngư chỉ là độn thú tam tinh, không tạo được bất cứ uy hiếp gì cho bọn họ. Lục Ly khống chế Hắc Mao Ngư chạy rất nhanh, mỗi lần đi một hồi là sẽ gặp một nhóm người, không biết có bao nhiêu người tới nơi này, tất cả đều là người trẻ tuổi. - Chẳng lẽ thật sự có Tiên Cung à? Lục Ly âm thầm kinh nghi, không có lửa làm sao có khói, nhiều người tới đây như vậy chắc chắn không phải vì tới chơi. Một là có Tiên Cung, hai là có bảo bối, nếu không nhóm người này là đám ăn no rỗi việc. - Hả? Đi tới phía trước thêm nửa canh giờ, Lục Ly phát hiện người quen, hắn thấy được Tần công tử, bên cạnh còn có một tiểu thư mỹ lệ và bốn thanh niên nam nữ khác. - Chẳng lẽ đó là Quỳnh tiểu thư? Lục Ly cảm ứng một chút, nữ tử kia đúng là rất xinh đẹp, khí chất xuất trần, tuy rằng ở đáy biển, nhưng mặc một bộ váy dài màu xanh nhạt ngăn cách nước biển, giống như một tiên tử. - Tần công tử này là Tam Kiếp Thiên Thần! Lục Ly cảm ứng một chút, khống chế Hắc Mao Ngư rời đi lập tức, trong nhóm người này Quỳnh tiểu thư, Tần công tử và một thanh niên khác đều là Tam Kiếp Thiên Thần, hắn không muốn trêu chọc. Nhóm người này cũng phát hiện Hắc Mao Ngư, cũng không có để ý, chỉ cần độn thú không tấn công bọn họ, bọn họ cũng lười đi đánh chết độn thú. Lục Ly khống chế Hắc Mao Ngư một mạch đi qua hữu kinh vô hiểm, hắn cũng không biết khu vực hải vực bị phong tỏa này lớn bao nhiêu, chỉ có thể căng da đầu xong tới phía trước. Ầm Ầm Ầm! Đổi tới đổi lui nửa canh giờ, phía trước đột nhiên truyền đến tiếng nổ mạnh, vằn nước dao động kịch liệt, từng luồng hơi thở áp lực truyền đến từ bên kia. Lục Ly theo bản năng muốn khống chế Hắc Mao Ngư rời đi, nhưng nghĩ lại, trong thời gian dài gặp nhiều người như vậy, nhưng không có phát sinh chiến đấu, bên này đột nhiên nổi chiến đấu, chẳng lẽ do phát hiện dị bảo hoặc Tiên Cung?
Chương 2660 Xông vào
Lục Ly trầm tư một lát, khống chế Hắc Mao Ngư chậm rãi tới gần bên kia, bên kia chiến đấu rất kịch liệt, có lẽ là hai nhóm người đang chiến đấu, nước biển cuồn cuộn không ngừng, một ít nước biển biến thành hơi nước, khiến tầm mắt trở nên mơ hồ. Có tấn công ở đáy biển, khiến cho đáy biển chấn động kịch liệt, mặt đất vỡ ra từng vết nứt. Lục Ly thật cẩn thận tới gần, dùng đại đạo chi ngân cảm ứng tình huống bốn phía. Cảm ứng một chút, hắn phát hiện ít nhất có bốn năm nhóm người đang hỗn chiến, số người tham chiến đạt tới mấy chục người. Chuyện này khiến cho hắn càng tò mò hơn, không có chuyện gì sẽ không hỗn chiến ở đáy biển, chắc chắn là vì tranh đoạt bảo vật gì. Nếu nói do thù hận, đoán chừng cũng chỉ có hai nhóm hỗn chiến? Tiếp tục tới gần, Lục Ly có tiêu dao bước, nếu gặp nguy hiểm gì, cũng có thể đào tẩu dễ dàng. Hắn không ngừng dùng đại đạo chi ngân cảm ứng tình huống bên kia, muốn xem thử có thể đục nước béo cò không. - A... Sau một lát, trong lòng Lục Ly chấn kinh, bởi vì hắn cảm ứng được một thứ gì đó đặc biệt. Hắn mông lung cảm ứng được ở sâu dưới mặt đất có một lỗ đen, bên trong lỗ đen kia lộ ra cái sừng, đó là một cái sừng được đúc từ kim loại màu vàng lợt, giống như một tòa cung điện, cái sừng kia còn có một cái động, nhưng dường như trên cửa động có thần văn. Bên ngoài lỗ đen, có một đám người đang chiến đấu, Tần công tử, Quỳnh tiểu thư đều ở đó, dường như một nhóm người đang ngăn cản họ tiến vào lỗ đen này, đồng thời bản thân cũng liều mạng muốn đi vào. Nhưng ai ngờ đi vào, cũng sẽ gặp người còn lại tấn công, điều này khiến hỗn chiến bùng nổ, chưa một ai đi vào. - Cút! Quỳnh tiểu thư, ngươi vào trước đi, ta cản phía sau cho! Tần công tử quát lớn, trong tay xuất hiện một tòa tháp lớn, hắn kích phát tháp lớn, từng luồng hơi thở cuồn cuộn từ trong tháp lớn truyền ra, khiến mọi người xung quanh cả kinh rút đi. - Ngụy thánh vật! Một công tử trẻ tuổi kinh hô: - Tần gia đúng là giàu có, không ngờ ngay cả ngụy thánh vật cũng ban cho ngươi, Tần Chiến Thiên, bảo tàng ở Tiên Cung ngươi đừng mơ độc chiếm! Ầm Ầm Ầm! Tòa tháp lớn màu nâu kia bay lên, nước biển từ bốn phía bốc hơi từng giọt, từng luồng hơi thở mạnh mẽ truyền ra, khiến đám người kia liên tục lui về phía sau. Vù Vù Vù! Mấy người bên cạnh Tần, bao gồm Quỳnh tiểu thư đã phóng vào lỗ đen toàn bộ, một đám người chớp mắt đã biến mất không thấy, Tần công tử thu hồi tháp lớn cũng vọt vào theo. - Đi, mấy người chúng ta liên thủ, nếu Tần Chiến Thiên đạt được trọng bảo, vậy chúng ta cướp của hắn. Một người tuổi trẻ hét lớn một tiếng, mấy nhóm còn lại thấy đám người Tần công tử đã đi vào, tiếp tục đấu nữa cũng không có ý nghĩa gì, tất cả đều ngừng chiến, thay phiên vọt vào bên trong lỗ đen. Vù Vù Vù! Có võ giả ẩn núp xung quanh, chờ sau khi nhóm người này vọt vào, tất cả đều vọt vào theo, chớp mắt đã đi vào mấy chục người. Phía xa có người nghe được động tĩnh bên này, cũng nhanh chóng vọt tới, nối đuôi nhau đi vào. - Thật sự có Tiên Cung à? Lục Ly chớp mắt, trong lòng chần chờ không yên, vốn dĩ hắn nghe thấy tin tức này, trong lòng nghĩ cho dù có Tiên Cung hắn cũng không đi vào. Dù sao trong loại bảo địa này quá nguy hiểm, không bằng đi tìm thần tủy. Nhưng giờ phút này thấy đã có hơn trăm người đi vào, còn có vô số người vọt tới bên này, Lục Ly động lòng. Thế hệ trẻ tuổi của thể lực lớn nhỏ xung quanh đều đã đến? Đoán chừng cuối cùng ít nhất có hơn mấy trăm nghìn người đi vào, nhiều người đi vào như vậy, cho dù có nguy hiểm mọi người cũng có thể cùng nhau nghĩ cách vượt qua. Điều quan trọng nhất là lần này hắn không thấy có lão gia hỏa tới, tất cả đều là thế hệ tuổi trẻ. Nếu nói trong Tiên Cung vô cùng nguy hiểm, các thế lực sẽ mặc kệ đệ tử thế hệ tuổi trẻ kiệt xuất của bọn họ đi vào chịu chết Cho dù thế hệ tuổi trẻ mạnh, thì có thể mạnh ở đâu? Tam kiếp hậu kỳ ghê gớm? Hắn có tiêu dao bước, còn Huyết Linh Nhi biết phá thần văn, hắn đi vào tỷ lệ tồn tại sẽ tăng rất nhiều, rất nhiều so với người khác. - Xông vào! Rất nhiều người cả đời cầu cũng cầu không có, cơ duyên ở ngay trước mặt, Lục Ly không lý do nào để e sợ. Hắn trầm tư trong thời gian mười mấy hơi thở, thấy có thêm hai, ba trăm người vọt vào, cuối cùng hắn cũng không nhịn được. Vù! Hắn lao ra từ trong miệng rộng của Hắc Mao Ngư, như một mũi tên nhọn vọt vào lỗ đen, tốc độ của hắn chưa đạt tới cực hạn, nhưng cũng vô cùng nhanh. Nháy mắt đã đến bên ngoài lỗ đen, vọt vào trong động là cung điện vàng nhợt kia. Ù... Ù... Ù! Lục Ly sợ một thần văn, thân mình lóe lên biến mất không thấy, phía sau còn có người cuồn cuộn vọt tới không ngừng, đoán chừng tất cả người trẻ tuổi xung quanh cuối cùng đều sẽ tiến vào bên trong Tiên Cung. Một luồng sáng hiện lên, Lục Ly xuất hiện bên trong một cung điện lớn, đại điện này vô cùng lớn, không ngờ xung quanh nhìn không tới điểm cuối. Trong đại điện có đầy cột đá, mỗi một cột đều cần ba người mới có thể ôm hết, khắp đại điện lộ ra hơi thở tang thương, thối nát, chết chốc. Không sai! Bên trong đây có hơi thở chết chốc, bởi vì bên trong tràn ngập mùi thi thể hô thối nhàn nhạt, Lục Ly tùy tiện nhìn qua cũng thấy được ở bên trong có rất nhiều hài cốt, mùi thi thể hôi thối nhàn nhạt có lẽ là máu thịt từ những hài cốt đó bị phân hủy theo năm tháng. Rất nhiều người vào được, tùy tiện nhìn qua không dưới năm trăm người, phía sau còn có từng người xuất hiện, lần lượt truyền tống vào, sau khi mọi người xuất hiện cũng không dám lộn xộn, dò xét khắp nơi. - Không thấy đám người Tần công tử, Quỳnh tiểu thư! Lục Ly phát hiện một vấn đề, đám người Tần công tử, Quỳnh tiểu thư đi vào đầu tiên, bây giờ không nhìn thấy bóng dáng của bọn họ. Xung quanh đây trống trải như thế, không biết đi lên phía nào, lần này có nhiều người tiến vào như vậy nên Lục Ly cũng không vội, quan sát trước một khoảng thời gian đã. Người tiến vào đều có vẻ mặt kích động, không có người đi đánh nhau, trước tiên tìm kiếm tiên tàng bảo vật rồi nói.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất