Chương 2661 Thần văn tuyệt sát
Có người bắt đầu hành động, lựa chọn một phía đi lên. - A, cột đá này... Có người phát ra một tiếng kinh nghi, ánh mắt Lục Ly quét tới, phát hiện có hai người đi đến một cột đá. Ánh mắt Lục Ly nhìn sang cột đá, nghiêm túc quan sát, trên những cột đá đó đều khắc các loại kỳ thú thượng cổ, trông rất sống động, trừ cái đó ra cũng không có chỗ nào kỳ lạ. Keng! Một người giơ binh khí chém tới cột đá, chiến đao của hắn bổ thật mạnh vào trên cột đá, mọi người xung quanh thay đổi sắc mắt, nếu chém vỡ cột đá khiến toàn bộ đại điện sập thì làm sao? Ù... Ù... Ù...! Khi chiến đao chém vào cột đá, cột đá tỏa ra hào quang vạn trượng, sau đó có một luồng hơi thở khủng bố truyền ra từ bên trong, cột đá tỏa ra hào quang. Hào quang kia quét ra bao trùm bốn người bên cạnh cột đá, bọn họ biến thành vũng máu trong nháy mắt, máu thịt vỡ ra từng mảnh, tất cả đều biến thành hài cốt ngã trên mặt đất. Xoẹt Xoẹt! Tất cả mọi người xung quanh biến sắc sôi nổi lui về phía sau, trong lòng Lục Ly chấn động kịch liệt, hào quang vừa rồi cho hắn một cảm giác khủng bố tới cực điểm, cảm giác một tam kiếp đỉnh phong bị hào quang kia quét qua cũng sẽ biến thành hài cốt. - Mọi người đừng lộn xộn, đừng tấn công cột đá, hài cốt xung quanh đây có lẽ do tấn công cột đá mà chết! Một công tử trẻ tuổi khí độ bất phàm hét lớn, người xung quanh sôi nổi gật đầu, một người nói tiếp: - Tất cả mọi người nghe lời Diêm công tử, đừng làm bậy, nếu không sẽ liên lụy đến mọi người chết chung! - Diêm công tử à? Đôi mắt Lục Ly trở nên lạnh lùng, lúc trước ở Thần Giới hắn giết chết một Diêm công tử, người này cũng là Diêm công tử, chẳng lẽ cũng là con trai của Diêm Hồng? Hay là con trai của đại nhân vật ở Hắc Viêm Điện? - Mọi người chia ra tìn kiếm đi, tìm được tiên tàng hay không phải xem vận khí của mọi người, tất cả chú ý đừng tấn công thần văn. Diêm công tử giơ tay lên khí độ bất phàm, hắn mang theo bốn người trẻ tuổi phóng tới phía bắc, người bên cạnh cũng hợp lại mấy tổ đội, chia ra lựa chọn một phía bay đi. - Diêm công tử có phong thái của lãnh tụ, nghe nói hắn đã được nội bộ điều động làm người nối nghiệp của điện chủ Hắc Viêm Điện, là hậu bối được Diêm điện chủ yêu thích nhất. - Mười tuổi vượt qua lần thiên kiếp đầu tiên, hai mươi tuổi lần thiên kiếp thứ hai, bốn mươi tuổi lần thiên kiếp thứ ba, người này thiên tư phi phàm, cũng khó trách điện chủ Hắc Viêm Điện thích. Bốn phía truyền đến tiếng nghị luận nhỏ, đôi mắt Lục Ly lạnh thêm vài phần. Người này là hậu đại của điện chủ Hắc Viêm Điện, đó chính là kẻ thù sống chết của hắn, có cơ hội phải giết chết người này. Hắn giết con trai Diêm Hồng, đánh vào mặt Hắc Viêm Diện, thù hận với hắc viêm điện không thể nào hóa giải. Một là cuối cùng hắn bị Hắc Viêm Điện giết chết, hai là hắn trấn áp Hắc Viêm Điện, trừ hai điều này ra không còn bất kỳ đường nào để chọn. Lục Ly nghĩ một chút, tùy tiện chọn một đường, đi về phía ít người. Hắn vừa đi vừa quan sát xung quanh cột đá, trên những cột đá đó có thần văn nhợt nhạt, che giấu rất sâu. Lục Ly vốn định để Huyết Linh Nhi dò xét một chút, nhưng nghĩ đến mấy người chết thảm kia, cuối cùng hắn không dám làm bậy. Liên tục chạy về phía nam, bên này có hơn ba mươi người đi với nhau, đều là người trẻ tuổi, lớn tuổi nhất có lẽ cũng chỉ có một trăm tuổi, tuổi này ở Nhị Trọng Thiên cũng xem như là người trẻ tuổi. - Phía trước có ba cửa hành lang. Chạy trong một nén nhang, phía trước vang lên một tiếng nói, thần niệm Lục Ly đảo qua, phát hiện quả nhiên có ba cửa hành lang âm u. Trên đỉnh đại điện này có ánh sáng nhàn nhạt tỏa ra, cho nên toàn bộ đại điện rất sáng, nhưng ba cửa hành lang kia không có ánh sáng, cảm giác rất âm u. Hơn ba mươi người nhanh chóng đến trước hành lang, hành lang rất thẳng, liên tục kéo dài tới phía xa, tận cùng bên trong tối thui, ai cũng không biết bên trong có cái gì. - Ở bên trong sẽ khiến thần niệm yếu đi! - Ba cửa hành lang này có vấn đề, mọi người cẩn thận một chút, ta đề nghị hơn ba mươi người chúng ta tốt nhất nên đi chung. - Các ngươi đi chung đi, bốn người bọn ta đi bên này. Bên ngoài đường hầm vang lên tiếng ồn ào, có bốn người trực tiếp đi vào một đường hầm, nhanh chóng biến mất trước mắt mọi người. Những người còn lại có năm người đi vào một đường hầm khác, còn lại hai mươi người chưa đi, quyết định đi cùng nhau. - Vị huynh đệ này, đi cùng bọn ta đi. Có bảo vật thì mọi người cùng chia đều, ở bên nhau có thể hỗ trợ lẫn nhau. Một công tử trẻ tuổi áo đen vẫy tay với Lục Ly, những người còn lại cũng nhìn lướt qua, trong mắt bọn họ lộ ra sự khinh thường, bởi vì cảnh giới của Lục Ly chỉ là Nhất Kiếp. Vượt qua một lần thiên kiếp và hai lần thiên kiếp, hơi thở sẽ có phân chia rõ ràng, cảnh giới của Lục Ly không lừa được người khác. - Được Lục Ly mang mặt nạ đồng thau, đôi mắt bình tĩnh như nước, hờ hững trả lời một câu, sự khinh thường trong mắt vài người tăng lên, thực lực không mạnh, nhưng thật ra giả bộ rất tốt, mang mặt nạ là có thể giả bộ cường giả thần bí? Cộng thêm Lục Ly là hai mươi mốt người đi vào đường hầm ở giữa, công tử trẻ tuổi áo đen kia, cõng một thanh trường kiếm, trong tay cầm một trường cung màu đen dẫn đầu đi trước. - Phó công tử đẹp trai quá! - Đúng vậy, Phó công tử vừa mới đột phá cảnh tam kiếp, làm người hào sảng, nghĩa khí, thực lực của hắn mạnh như vậy, nhưng vẫn sẵn lòng mang chúng ta chung đi, đúng là khó có. - Đương nhiên, Phó công tử là đệ tử xuất thế duy nhất của đại tộc ẩn thế Phó gia, đại diện cho thế hệ trẻ tuổi của Phó gia, có thể kém sao? Trong hai mươi mốt người có năm tiểu thư, năm người này đi chung một chỗ nhỏ giọng nói, vẻ mặt hoa si nhìn người áo đen trẻ tuổi phía trước. Lục Ly nhìn xong không biết nói gì, ở nơi nguy hiểm như thế, các nàng không phải nên chú ý tình huống xung quanh, lại đi nhìn chằm chằm một người nam nhân, năm người này có thể sống đến bây giờ đúng là kỳ tích…
Chương 2662 Thần dược thiên địa
Tuy nhiên Phó công tử này thật ra khiến cho Lục Ly chú ý, Hải Vực Phong Bạo có năm thế lực lớn, còn có mười mấy đại tộc ẩn thế, Tần gia và Phó gia là hai đại tộc trong đó. Tần công tử và Phó công tử đều rất trẻ tuổi, nhưng đều đạt tới cảnh tam kiếp, có thể thấy được sự lớn mạnh của những đại tộc ẩn thế này. - Chư vị cẩn thận! Phó công tử ở phía trước đột nhiên gầm to một tiếng, khiến mọi người cảnh giác, giọng nói của Phó công tử vang lên: - Phía trước ta có thần văn tuyệt sát, mọi người đừng trúng, nếu không sẽ bị xoắn thành bột mịn, mọi người đi theo bước chân của ta, đừng làm sai. Thần niệm của Lục Ly bị áp chế, nhưng vẫn có thể tra xét trong mấy chục trượng, thần niệm của hắn quét tới phát hiện trên mặt đất quả nhiên có thần văn, bên này một đám bên kia một đám, hơi thở nguy hiểm nhàn nhạt tỏa ra từ bên trong thần văn, giống như từng con hung thú ẩn núp trong bóng tối. Phó công tử nói khiến mọi người như gặp phải cường địch, đây cũng không phải là nói giỡn, chạm vào thần văn tuyệt sát chắc sẽ phải chết, mấy người ở bên ngoài trước đó là ví dụ tốt nhất. Mọi người cẩn thận quan sát, Lục Ly không có nghiên cứu thần văn, cũng không dám thả Huyết Linh Nhi ra, chỉ có thể chờ đợi người phía trước quan sát. Trong nhóm người này có mấy người sinh ra từ đại gia tộc, có nghiên cứu một chút về thần văn, Phó công tử quan sát một lát nói: - Ở đây có một con đường sống, không hoàn toàn là đường chết, mọi người cẩn thận đi theo ta sẽ không sao! - Phó công tử thật cao cả! - Phó công tử đẹp trai quá! - Đa tạ phó công tử! Mọi người sôi nổi mở miệng nói, ánh mắt mấy tiểu thư kia nhìn Phó công tử càng thêm sùng bái. Lục Ly nhìn chằm chằm Phó công tử âm thầm gật đầu, người này nếu không phải đại thiện cũng là đại gian. Mang theo một đám người đi vào, cơ hội đạt được trọng bảo đương nhiên sẽ giảm bớt, nếu đạt được một ít bảo vật còn phải phân cho mọi người, người bình thường không có lòng tốt như vậy. Đương nhiên, có lẽ là Lục Ly đem lòng tiểu nhân đo dạ quân tử, cả đời này của Lục Ly đã gặp quá nhiều ngụy quân tử, không thể không phòng. Phó công tử dẫn đầu đi trước, cẩn trọng tránh khỏi thần văn tuyệt sát, đi tới một trăm trượng phía trước, cũng không có gặp bất kỳ nguy hiểm nào. Người ở phía sau cũng yên tâm, xếp hàng đi theo Phó công tử tới phía trước. Lục Ly ở phía sau cùng, chậm rãi đi theo. Cứ như vậy Phó công tử ở phía trước mở đường, người phía sau đi theo không sai một bước tới phía trước, mọi người đi suốt thời gian ba nén nhang, trên đường gặp hơn trăm cái thần văn tuyệt sát. Phía trước dần dần sáng lên, xuất hiện một cánh cửa màu vàng, Phó công tử quan sát một lát, gật đầu nói: - Cửa này an toàn, ta đi vào trước, các ngươi theo sau. Phó công tử dùng thân mình để thử nghiệm, được một đám người khen ngợi, mọi người gần như đều coi Phó công tử là người cầm đầu, nghe theo mệnh lệnh của hắn làm việc. Phó công tử đi vào cánh cửa màu vàng, sau đó mọi người nối đuôi nhau đi vào. Ù... Ù... Ù...! Lục Ly tiến vào cuối cùng, một luồng sáng hiện lên, không ngờ mọi người lại xuất hiện ở bên trong một sơn cốc, bên trong sơn cốc này đều là cây cối xanh um, tươi tốt, vừa tiến vào đã ngửi được từng luồng thanh hương. - Thần dược! Một tiếng kinh hô vang lên, Lục Ly nhìn lướt qua, người phát hiện đạt được một gốc thần dược, trên thần dược kia có hào quang chớp chớp, vầng sáng lưu chuyển, rõ ràng là thần dược tương đối quý giá. - Bên kia cũng có một cây! Một người kinh hô, cơ thể hóa thành một tia chớp, bàn tay to chộp tới thần dược. Vào lúc này Phó công tử hét lớn lên: - Cẩn thận! Hắn kêu lên đã quá muộn, bàn tay to của người kia đã chộp vào rễ thần dược, bên ngoài thần dược hiện lên một tia dao động, sau đó có hào quang sáng lên, bàn tay to của người kia bị cắn nát trong nháy mắt. Sau đó hào quang mở rộng ra, cơ thể người kia cũng bị cắn nát, biến thành một đống thịt nát. - A... Vốn dĩ có rất nhiều người muốn phóng ra xung quanh tìm kiếm thần dược, thấy một màn như vậy đều bị dọa ngây người. Ai cũng muốn có thần dược, nhưng nếu phải trả một cái giá lớn là mạng sống, vậy không đáng. - Bên ngoài thần dược này có thần văn tuyệt sát, mọi người đừng có hái bậy. Phó công tử vọt qua, ở bên cạnh thần dược quan sát vài lần, sau đó vòng qua một bên khác của thần dược, trong tay hắn xuất hiện một mảnh sứ vỡ màu trắng, ném sang bên cạnh triều thần dược. Ù... Ù... Ù...! Hào quang kia sáng lên lần nữa, nhưng trên mặt mảnh sứ vỡ xuất hiện hoa văn lóng lánh, một luồng hơi thở to lớn từ trên mảnh sứ truyền đến, trấn áp hào quang. Vù Vù Vù! Phó công tử phóng ra một bàn tay to, nắm trọn thần dược trong một tay, thu vào trong nhẫn Không Gian, sau đó hắn giơ tay lên mảnh sứ vỡ bay trở về. - Đó là mảnh nhỏ của Thần binh Thánh Hoàng sao? Một người kinh hô, trên mặt đầy sự hâm mộ nói: - Phó gia vậy mà cũng bỏ ra được, bảo vật bậc này cũng ban cho Phó công tử sao? - Sai rồi… Phó công tử lắc đầu nói: - Đây chỉ là một phỏng phẩm, đúng là nhà ta có mảnh nhỏ của Thần binh Thánh Hoàng, nhưng đó dùng để trấn tộc, không dễ dùng vậy đâu. - Lại là phỏng phẩm hả? Trong mắt Lục Ly sáng lên tia kỳ dị liên tục, mảnh nhỏ của phỏng phẩm đã khủng bố như vậy, Thần binh Thánh Hoàng chân chính sẽ mạnh bao nhiêu? Đúng là không thể tưởng tượng nổi. - Mọi người tìm xung quanh xem, nếu có thần văn tuyết sát vậy đừng hành động thiếu suy nghĩ, nói cho ta biết, cùng nhau hai rồi chia đều, sau một canh giờ tập hợp ở đây! Sơn cốc này rất lớn, Phó công tử phất phất tay, mang theo mấy người đi đến phía bắc. Những người còn lập tức phân tán ra, phân công nhau tìm kiếm. Lục Ly trốn đi một mình, du đãng tìm kiếm ở xung quanh. Sơn cốc đúng là vô cùng lớn, phía xa còn có một hồ nước cực lớn, thác nước lớn chảy xuôi từ vách đá dựng đứng xuống. Sau khi Lục Ly nhìn thấy thác nước, lập tức phóng tới bên kia, dương như trong hồ nước có dị bảo.
Chương 2663 Thần dược thiên địa
Không chỉ có hắn, còn có ba người cũng phóng tới bên kia, gâng hồ nước rất dễ xuất hiện linh dược. Tốc độ Lục Ly hơi tăng lên một ít, vọt tới bên cạnh hồ nước sớm hơn bọn họ một bước. Hắn dùng đại đạo chi ngân cảm ứng, cẩn thận tìm tòi ở bên cạnh hồ nước. Đôi mắt hắn nhanh chóng sáng lên, trên đá ngầm bên cạnh hồ nước phía tây có một gốc linh dược. Linh dược kia có màu đen, phía trên mộc ra một trái màu đen, tuy là màu đen, nhưng bên trong mơ hồ có hào quang bảy màu lưu chuyển, rõ ràng là thần dược. - A… Đó là Thất Thải Hắc Quả! Phía sau có người vọt lên, thoắt cái đã phát hiện ra thần dược kia, ba người bay nhanh phóng tới bên kia, ánh mắt nóng lên, rất rõ ràng là thần dược này có giá trị xa xỉ. Lục Ly không đi tới, không phải hắn sợ xung đột với ba người kia, mà do hắn phát hiện gốc thần dược mạnh hơn. Hắn phát hiện phía sau thác nước có một sơn động, bên trong có một gốc cây nhỏ, tuy rằng không có hơi thở mạnh mẽ, nhưng không ngờ cây nhỏ kia đang chậm rãi di chuyển… Là thần dược di chuyển được! Chuyện này khiến cho Lục Ly nhớ tới Kỳ Dương Thảo, Kỳ Dương Thảo có thể di chuyển, cây nhỏ này chắc chắn cao cấp hơn Thất Thải Hắc Quả! Lục Ly không quản bên kia, lặng yên vọt tới thác nước bên này, hắn dùng đại đạo chi ngân cảm ứng, sau khi thấy không có nguy hiểm, cơ thể lóe lên nhảy vào trong thác nước. Sau khi cây nhỏ kia phát hiện Lục Ly vọt vào, lập tức trốn vào trong gốc sơn động, đồng thời xảy ra chyện khiến Lục Ly khiếp... Không ngờ cây nhỏ kia nhanh chóng khô héo, cuối cùng biến thành vài miếng lá cây vụn. - Không, là ngụy trang! Lục Ly thông qua đại đạo chi ngân cảm ứng được tuy rằng cây nhỏ kia khô héo, nhưng sinh cơ vẫn mạnh như cũ. Hắn lập tức đến gốc sơn động, nhưng đi được vài bước hắn đột nhiên ngừng lại. Bởi vì hắn cảm ứng được nguy cơ trí mạng, đôi mắt hắn bỗng nhiên mở ra, thần niệm dò xét dưới mặt đất phía trước, vẻ mặt hắn nhanh chóng thay đổi Bởi vì dưới mặt đất phía trước có thần văn tuyệt sát, giấu ở dưới nền đất, nếu hắn liều lĩnh tiến lên, sợ là sẽ bị xoắn thành một đống huyết. Ầm! Lục Ly nghĩ một chút rồi lui ra phía sau mười trượng, học theo Phó công tử đánh ra một bàn tay to, chộp tới cây nhỏ. Nhưng khi bàn tay to xông qua thần văn tuyệt sát, mặt đất đột nhiên sáng lên, sau đó một luồng hào quang lao ra, cắn nát toàn bộ bàn tay to của hắn. Hào quang rất sáng, khiến toàn bộ sơn động sáng lên, ba người bên ngoài kia đang ngắt trái cây màu đen, giờ phút này cũng kinh động, tất cả ngẩng đầu nhìn về phía bên kia. - Sau thác nước có dị bảo, lão lục, lão thất đi thử! Một tiếng quát trầm vang lên, hai người nhanh chóng vọt tới bên này, Lục Ly âm thầm kêu khổ, vất vả lắm mới phát hiện thần dược, chẳng lẽ phải chắp tay nhường cho người khác? - Thần sơn đi ra! Con ngươi Lục Ly chuyển động, thần sơn chính là chín Kỳ Sơn, trọng bảo của Mục Đế năm xưa, không biết có thể trấn áp thần văn tuyệt sát không? Hắn phóng Thần sơn qua, hào quang kia lập tức yếu đi. - Tốt! Lục Ly đánh ra bàn tay to lần nữa, nắm cây nhỏ khô héo kia trong tay, cây nhỏ kia bị bắt lập tức sống lại, bên trên tỏa ra thần quang rạng rỡ. Cây nhỏ còn cực lực vặn vẹo, giống như một con thú nhỏ muốn bỏ trốn. Lục Ly vui mừng, nhanh chóng thu vào trong Thiên Tà Châu, cũng thu Thần sơn về. Cùng lúc đó, có hai bóng người phá không bay đến, xuyên qua thác nước tiến vào trong sơn động. Sau khi hai người tiến vào nhìn thấy Lục Ly, trên người lập tức nổi lên sát khí vô tận. Thật ra hai người này không có thấy rõ Lục Ly thu cây nhỏ, nhưng hai người mơ hồ nhìn thấy Lục Ly thu hai luồng sáng vào, một là luồng sáng từ cây nhỏ, cái còn lại luồng sáng từ Thần sơn. Trong sơn động có một mùi hương thấm vào tim phổi, do cây nhỏ tỏa ra trong lúc vặn vẹo, hai người ngửi được mùi hương này, trong linh hồn chấn động. Mùi hương ở đây nồng đậm hơn mấy phần so với Thất Thải Hắc Quả bên ngoài, chắc chắn Lục Ly có được một gốc thần dược tuyệt thế. Hai người là hai huynh đệ, tuổi không lớn, đều là nhị kiếp hậu kỳ, xem ra có lẽ đến từ đại gia tộc. Ánh mắt lão ngũ tập trung vào Lục Ly, cười gượng hai tiếng nói: - Vận khí của vị huynh đệ này tốt vậy sao? Đạt được thần dược gì? Lấy ra tới cho bọn ta mở rộng tầm mắt với. Ánh mắt lão thất như đao quét qua Lục Ly nói: - Các hạ mang mặt nạ cả ngày, là do không dám gặp người? Hay là đệ tử của hào môn nào đó, sợ bại lộ thân phận? Lục Ly nhàn nhạt liếc mắt nhìn hai người một cái, không nghĩ cành mẹ đẻ cành con, hắn lạnh giọng nói: - Ta không đạt được cái gì, hai vị vẫn nên mau chóng đi tìm đi, muộn một chút tất cả bảo bối sẽ bị người ta cướp sạch đó. - Hừ! Trên khuôn mặt anh tuấn của lão thất lộ ra sự dữ tợn, vừa rồi hắn thử dò hỏi, nếu Lục Ly là đệ tử đại gia tộc, có lẽ sẽ tự giới thiệu, nếu là đệ tử của mười đại gia tộc thì không thể nào là Một Kiếp Thiên Thần. Chỉ là Một Kiếp Thiên Thần mà ngông cuồng như thế, đương nhiên khiến hắn tức giận. Hắn giơ tay đánh ra một cái tát tới chỗ Lục Ly, quát lạnh: - Giấu đầu lòi đuôi, ta muốn xem thử xem ngươi giấu bí mật gì? Bàn tay to quét tới trên mặt Lục Ly, muốn đánh rơi mặt nạ đồng thau, Lục Ly giận dữ giơ tay đánh ra một quyền, tiếng xương cốt vỡ vụn vang lên, sau đó xương cốt trên tay lão thất đứt gãy, thân thể bay ngược ra ngoài, ngã trên sơn động. Lục Ly còn chưa dùng toàn lực, nếu hắn dốc hết sức trên cơ thể, thân thể người này sợ là sẽ bị đánh thành thịt nát. Một võ giả nhị kiếp mà thôi, mấy năm nay Lục Ly không biết đã giết bao nhiêu. - Đúng là can đảm! Lão ngũ giận dữ, trong tay xuất hiện ba cây kiếm nhỏ màu vàng kim, sau đó hắn run lên ba cây kiếm nhỏ bay ra, bay rất nhanh xung quanh hắn, lão ngũ không ra tay ngay lập tức, phẫn nộ quát: - Ba người bọn ta là người Hồ gia của Xà Long Cung ở Hải Vực Phong Bạo, mời các hạ cho biết tên họ, nếu không ta chỉ có thể giết chết bất luận tội.
Chương 2664 Chém giết
Đi vào lần này đều là đệ tử đại gia tộc xung quanh, không thiếu đệ tử hào môn ẩn thế, lão ngũ không dám giết lung tung, lỡ đâu là đệ tử hào môn ẩn thế, sẽ mang đến tai họa cho tộc bọn họ. Lục Ly nhún vai, nói: - Không môn không phái, tự tại một mình, ngoại hiệu Lục Sát Thần! - Sát thần? Khẩu khí thật lớn, chết! Ánh mắt lão ngũ lộ ra sát ý, nếu Lục Ly đã nói không môn không phái, vậy hắn không có gì để cố kỵ, tay hắn hơi run lên, ba cây kiếm nhỏ màu vàng kim hóa thanh ba tia sáng bay tới, chém tới mặt, cổ và ngực của Lục Ly. Keng Keng Keng! Ba âm thanh nặng nề vang lên, ba cây kiếm nhỏ màu vàng kim đâm vào trên người Lục Ly, nhưng có cảm giác như đâm vào sắt thép vạn năm. Kiếm vàng bị bắn ngược ra ngoài, quần áo ở ngực Lục Ly bị chém rách, trên mặt, cổ và ngực lại không có dấu vết gì. - Cái gì? Lão ngũ Hồ gia sợ hãi, trên mặt đầy vẻ không tin nổi, tuy kiếm vàng này của hắn không phải chí bảo gì, nhưng cũng là bảo vật được tế luyện rất nhiều năm, bên trên có khắc thần văn rất là sắc bén, nhưng không phá được phòng ngự của Lục Ly? Vù! Thân thể Lục Ly lóe lên đến bên cạnh lão ngũ Hồ gia, hắn giơ tay đánh một quyền vào trên ngực lão ngũ Hồ gia, một tiếng nổ vang nặng nề, thần thể lão ngũ Hồ gia bị đánh bay vào trong động, toàn bộ vách đá khẽ run lên. - Ngũ ca! Lão thất lạnh giọng hét lớn, bò dậy muốn tấn công Lục Ly, chân Lục Ly đảo qua đá bay người này ra bên ngoài. Hắn không giết chết hai người, không phải vì hắn nhân từ nương tay, mà hắn đang đợi người bên ngoài kia vọt vào. Hai người này muốn cướp đoạt bảo vật của hắn, còn muốn giết người, đã động tới sát tâm của Lục Ly, nếu phải giết thì đương nhiên phải dứt khoát lưu loát một chút, không thể để lại dấu vết. - Lão ngũ, lão thất! Người bên ngoài nghe được động tĩnh bên trong, cơ thể vọt vào như mũi tên. Vừa mới vọt vào, nhìn thấy một nắm tay lớn dần trước mắt hắn, đánh thẳng vào trên đầu hắn. Bùm! Đầu người kia nổ tung, bị đánh vào trong hồ nước, Lục Ly giết chết nhị kiếp hậu kỳ không có bất kỳ khó khăn nào. Hắn không quan tâm thi thể trong hồ nước, cơ thể lóe lên giết chết lão ngũ và lão thất của Hồ gia. - Đi! Cơ thể Lục Ly chớp lóe, thu hai người vào nhẫn Không Gian, rồi lao xuống hồ nước thu người trong hồ vào nhẫn Không Gian, trái cây màu đen kia đã được người này thu, ở trong nhẫn Không Gian. Vù! Lục Ly sử dụng tiêu dao bước đi ra ngoài, lao ra vạn trượng phía xa, hắn quay đầu lại chậm rãi đi vòng ra hồ nước lúc nãy. Vừa rồi bên này đánh nhau đã truyền ra động tĩnh, vậy kinh động đến mọi người xung quanh. Vù Vù Vù! Quả nhiên có vài bóng người từ phía xa vọt tới, có người từ bốn phía lục tục vọt tới, một người nhảy vào trong thác nước, nhanh chóng bay ra quát to: - Ba huynh đệ Hồ gia bị giết. - Đã xảy ra chuyện gì? Phó công tử mang theo một đám người bay tới, nhìn lướt qua một lượt, hắn trầm giọng quát: - Là ai giết ba huynh đệ Hồ gia, tự mình đứng ra! Lục Ly trầm mặc đứng thẳng trong đám người, trong lòng không có một chút dao động. Từ xưa tới nay hắn đã như vậy, người khác không động hắn, hắn sẽ không động. Nếu ba huynh đệ Hồ gia muốn giết hắn, hắn đương nhiên sẽ không nương tay. Phó công tử nhìn lướt qua mười mấy người gần đây, thấy không ai đứng ra, hắn lạnh giọng nói: - Ta hy vọng mọi người một điều, chúng ta đi cùng nhau, chính là đồng bạn. Ta tuyệt đối không cho phép đồng tàn sát lẫn nhau, nếu để ta phát hiện là người nào, ta chắc chắn sẽ giết hắn. - Phó công tử này nghiện làm lão đại à? Lục Ly sờ sờ cằm, Phó công tử thấy hỏi không ra cái gì, tra xét mấy người kia cũng không phát hiện manh mối gì, hắn phất phất tay nói: - Mọi người tiếp tục chia ra tìm kiếm, nhớ kỹ đừng giết hại lẫn nhau. Bên cạnh đó… Nếu phát hiện trọng bảo mà bắt không được, có thể mời ta ra tay, đến lúc đó chia đều cho nhau. Mọi người chia ra lần nữa, ánh mắt Phó công tử lướt qua từng người, cuối cùng ý vị sâu xa nhìn chằm chằm Lục Ly vài lần. Lục Ly cảm thấy phía sau lưng lạnh lên, dường như Phó công tử này cảm ứng được cái gì? Lục Ly nhanh chóng bay đi, cho dù Phó công tử có phát hiện hắn cũng không quan tâm, một kẻ vừa mới đột phá Tam Kiếp Thiên Thần, hắn không sợ, cho dù trên người hắn có chí bảo, vậy Lục Ly ít nhất có thể dùng vào tiêu dao bước chạy trốn. Tiếp tục tìm tòi bên trong sơn cốc, trong sơn cốc này trừ đoàn người của bọn họ ra, cũng không thấy người nào khác. Nhanh chóng có người tìm được một cánh cửa, rõ ràng là cửa ra. Lục Ly tìm tòi một chút, không còn thu hoạch gì, những người còn lại cũng đã tìm ra linh dược. Còn có người tìm được một gốc thần dược thiên địa, đáng tiếc bên trên có thần văn, chỉ có thể nhờ Phó công tử ra tay, cuối cùng bị Phó công tử lấy mất, Phó công tử đưa cho người kia một gốc thần dược bình thường, xem như bồi thường. - Rời rồi, mọi người tập hợp lên tầng tiếp theo! Sau nửa canh giờ, Phó công tử lạnh giọng hét lớn, mọi người lập tức tụ tập về cánh cửa kia. Tới bên này Phó công tử ở phía trước dò đường như cũ, hắn lấy ra mảnh sứ vỡ kia, nắm trong tay nhảy vào trong cửa lớn. Một luồng sáng hiện lên, Lục Ly đi vào một tòa đại điện, nhưng tòa đại điện này rất kỳ lạ, bên trong có đầy sương đen, thần niệm bị áp chế hoàn toàn, chỉ có thể lờ mờ nhìn vào trong địa điện. - Mọi người cẩn thận! Giọng nói của Phó công tử vang lên, hắn nói: - Ở đây có rất nhiều chỗ có thần văn tuyệt sát, thần niệm của chúng ta hoàn toàn thăm dò không được, nếu đi loạn, rất có thể sẽ chết toàn bộ ở đây. - A... Mọi người vô cùng tín nhiệm Phó công tử, không ai dám lộn xộn. Phó công tử dừng một chút, nói thêm: - Mọi người đứng đợi tại chỗ, ta dùng một món bảo vật tra xét tình huống xung quanh trước, sau khi tìm được con đường sống sẽ mang mọi người rời đi. - Phó công tử cẩn thận một chút! - Phó công tử, đừng gấp gáp, cứ từ từ, bọn ta không vội! - Đúng vậy, đúng vậy, bọn ta không vội, chờ tin tức của ngươi!
Chương 2665 Chém giết
Mọi người cũng không dám di chuyển, sôi nổi la lên, mấy tiểu thư kia cảm động đến mức xém chút khóc. Lần nào phó công tử cũng lấy thân mình thử nghiệm, sau khi tìm được đường mới mang theo mọi người, phẩm chất đạo đức tốt khiến rất nhiều người khâm phục. - Không đúng! Lục Ly cau mày lại, hắn dùng đại đạo chi ngân cảm ứng xung quanh, không cảm ứng được bất kỳ nguy cơ nào. Hơn nữa không phát hiện xung quanh có thần văn tuyệt sát, vì sao Phó công tử nói như vậy? Sàn sạt! Phó công tử chậm rái di chuyển tới phía trước, phương hướng thay đổi một chút, dường như đang tránh né thần văn tuyệt sát, Lục Ly cẩn thận cảm ứng một chút, nhưng không cảm ứng được bất kỳ thần văn nào. Vận dụng đại đạo chi ngân, giúp lực cảm nhận của Lục Ly nhạy bén gấp mấy chục lần, nếu dưới mặt đất có thần văn tuyệt sát hắn không thể nào không cảm nhận được. Cho nên chỉ có một lý do có thể giải thích... Phó công tử đang nói dối. Động cơ nói dối của Phó công tử không khó đoán, hắn đi tra xét nguy hiểm là giả, hắn đi lên phía trước xem có bảo vật hay không là thật. Nếu có bảo vật, vậy hắn có thể nuốt một mình. Đương nhiên đó chỉ là suy đoán của Lục Ly, có lẽ thật sự có thần văn tuyệt sát? Chính Lục Ly không cảm ứng được, Phó công tử có thể dò xét thông qua bí bảo. Lục Ly không lộn xộn, bây giờ hắn động đậy một chút, mọi người xung quanh đều sẽ giật mình, Phó công tử cũng sẽ phát hiện, hắn lẳng lặng chờ đợi. Phó công tử dần dần đi xa, mọi người không dám động, đứng chờ tại chỗ. Từ từ, âm thanh di chuyển thong thả của Phó công tử biến mất, không biết hắn tới nơi nào. Mọi người càng không dám động, chỉ có thể tiếp tục chờ đợi. Một nén nhang, ba nén nhang, nửa canh giờ! Sau khi qua hơn nửa canh giờ, mặt đất phía trước truyền đến tiếng nổ vang, sau đó từng sợi tơ màu bạc lan tràn đến chỗ mọi người, khiến mọi người kinh hãi. - Đều đừng nhúc nhích, ta đang phá vỡ thần văn! Giọng nói của Phó công tử vang lên, mọi người lập tức vui mừng. Mày Lục Ly nhíu càng chặt, bởi vì Lục Ly phát hiện những sợi bạc kia chỉ là một loại pháp trận đặc biệt, mặt đất không có bất kỳ dao động nào, cảm giác không giống như đang phá trận. - Huyết Linh Nhi, dò xét thử xem có thần văn dưới mặt đất hay không? Lục Ly truyền âm cho Huyết Linh nhi, Huyết Tiên Đăng thò ra từ chân Lục Ly đâm vào lòng đất. Sau một lát Huyết Linh Nhi thu trở về, truyền âm: - Vách tường hai bên có thần văn, dưới đất không có! - Quả nhiên là đang diễn kịch! Lục Ly bĩu môi, xem ra Phó công tử này không phải đại thiện mà là đại gian, kỹ thuật diện của người tốt quá, lòng dạ cũng quá sâu, cần phải đề phòng người này, nếu không bị lừa chết như thế nào cũng không biết. Ù... Ù... Ù...! Mặt đất rung lên lần nữa, sau đó lại có mấy sợi chỉ bác lan tràn đến, thần văn từ vách tường hai bên cũng nổi lên sóng gió. Sau một lát sợi bạc biến mất, thần văn ẩn vào trong tường, giọng nói của Phó công tử vang lên: - Được rồi, chư vị, thần văn ở đây đã được phá hết rồi, chư vị có thể đi lại! - Phó công tử đẹp trai quá! - Phó ca làm hay lắm! - Phó lão đại lợi hại. Một đám người không ngừng khen ngợi, chậm rãi đi lên phía trước. Khóe miệng Lục Ly lộ ra nụ cười lạnh, trong đôi mắt yên tĩnh như nước, đi theo mọi người lên phía trước. Đi thêm ngàn trượng Lục Ly thấy Phó công tử, trong tay hắn cầm mảnh sứ vỡ, được mấy vị tiểu thư kia vây quạn, trên mặt nở nụ cười chân thành, trông giống như một thánh nhân… Phó công tử phất phất tay: - Được rồi chư vị, chúng ta tìm kiếm ở trong đây một chút, xem thử xem có bảo vật hay không? Nếu như không có, vậy đi tiếp, hình như phía trước có cửa? Mọi người lập tức tản ra tìm kiếm, Lục Ly cũng tản ra theo, nhưng không đi tìm kiếm. Cho dù có bảo vật thì cũng bị Phó công tử lấy đi từ sớm, tìm dái rắm gì nữa. - A, ở đây có một khúc xương! Một người phát hiện ở trong gốc có một khúc xương, khúc xương kia tỏa ra ánh sáng mỏng manh, không ngờ bên trong có thần văn mờ ảo. Mọi người vây lại, nhìn khúc xương kia. - Khúc xương này có hơi thở cường đại. Sau khi Lục Ly đi qua, cảm ứng một chút, phát hiện cục cốt này vô cùng cường đại, xung quanh vẫn còn rất nhiều khúc xương, nhưng đã mục nát hết, chỉ có khúc xương này không mục nát, ngược lại lóe sáng hào quang, lấp lánh rực rỡ. - Đây có lẽ là xương tay của cường giả! Phó công tử duỗi tay cầm khúc xương lên, tay sáng lên Thần Lực, trong khúc xương kia tỏa ra thần văn lóng lánh, truyền ra hơi thở cường đại, Phó công tử gật đầu đưa khúc xương cho người kia nói: - Có lẽ xương cốt này là di cốt của cường giả tam kiếp đỉnh phong, người đó còn tinh thông thần văn. Hắn khắc thần văn cường đại vào cánh tay của mình, giúp sức mạnh tăng lên. Cánh tay này có thể coi như là binh khí để dùng, uy lực bất phàm, ngươi giữ cho tốt! - Đa tạ Phó công tử! Người nọ lập tức vui mừng, những người còn lại giơ ngón tay cái lên với Phó công tử. Ở đây nếu không có Phó công tử sẽ rất khó xông qua, có người phát hiện bảo vật, Phó công tử lại không hề cảm thấy khó chịu, hơn nữa không có ý định cướp đoạt bảo vật, trí tuệ bậc này đáng để người ta khâm phục. - Ha hả! Lục Ly nhìn qua vài lần, phát hiện trong xương đầu lâu thiếu mất một miếng, nếu không nhìn kỹ căn bản không phát hiện được. Khóe miệng hắn lộ ra ý chế giễu, đầu lâu mạnh nhất đã bị Phó công tử lấy đi, để lại một miếng xương tay không tính mạnh, Phó công tử này giả nhân giả nghĩa đã đạt tới độ cao nhất định. - Đi thôi, đi thôi. Có lẽ phía trước còn có bảo vật, đừng để cho người khác đến trước. Phó công tử giơ bàn tay lên, mọi người lập tức đi theo, cho dù có người nhìn qua đống hài cốt kia cũng sẽ không phát hiện điều gì lạ, trừ khi bới toàn bộ xương cốt ra. Mọi người đi đến phía trước, mau chóng đến cuối đại điện, quả nhiên hên kia có cửa ra, Phó công tử vẫn là bộ dáng đầu tàu gương mẫu như cũ, lấy thân thử nghiệm, người đi vào đầu tiên. Lục Ly đi cuối cùng, Phó công tử này quá nguy hiểm, hắn không thể không phòng.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất