Chương 2671 Bại gia tử
- Thì ra là thế! Lục Ly thoải mái, cũng không dám dừng lại nữa, nhanh chóng bay tới tảng đá ngầm tiếp theo, không ngừng tới giần trên đảo. Trong lòng hắn trở nên kích động, mười ba người kia muốn lên đảo, cần ít nhất nửa canh giờ. Nhiều thời giàn như thế, nhiều thần dược thiên địa hơn nữa hắn cũng có thể hái xong. - Hừ! Sắc mặt mười ba người đều lạnh xuống, ngay cả Quỳnh tiểu thư cũng lộ ra ý không tốt trong mắt. Đổi lại là ai cũng sẽ khó chịu, bọn họ cực khổ kiềm chế đạo tràng thần văn, một mình Lục Ly lén lút đi cướp mất thần dược thiên địa thuộc về bọn họ, trong lòng bọn họ sao có thể dễ chịu? Vấn đề là… Bọn họ có thể nói cái gì? Chẳng lẽ kêu Lục Ly quay về? Hay là yêu cầu Lục Ly đừng đi cướp thần dược? Chờ bọn họ lên rồi cùng nhau phân chia? Ánh mắt đám người Phó công tử, Diêm công tử lạnh hơn vài phần, mọi người nhìn nhau vài lần, tất cả đều gia tăng cường độ truyền Thần Lực, để bảo vật bay nhanh hơn vài phần. Vù Vù Vù! Lục Ly bên kia bay vọt liên tục, tốn thời gian mười mấy hơi, hắn xông lên hải đảo đứng bên trên bờ cát.Tuy nhiên hắn không có liều lĩnh đi tới phía trước mà đứng bất động, chỉ lẳng lặng quan sát. Ào Ào! Trên núi sôi trào lần nữa, mọi người sôi nổi nghị luận, còn có người hỏi thăm thân phận Lục Ly. Tuy nhiên Lục Ly không phải người của Hải Vực Phong Bạo, mang mặt nạ, không ai biết hắn. Sau khi nghe ngóng, ai cũng không biết Lục Ly là ai, thậm chí xuất hiện từ chỗ nào cũng không biết. Rất nhiều người đỏ mắt, nếu thần dược trên đảo bị đám người Tần công tử, Quỳnh tiểu thư lấy được, mọi người chỉ biết hâm mộ. Nhưng bây giờ vô cùng ghen ghét, thậm chí trong lòng nổi lên hận ý và sát ý. Rất nhiều người còn chửi ầm lên, nói Lục Ly lợi dụng cơ hội mười ba người kiềm chế đạo tràng thần văn, lén lút đi vào trong đảo, là kẻ tiểu nhân đê tiện, cực kỳ vô sỉ. Có người còn tức giận hét lớn, kêu Lục Ly đừng làm bậy, đứng tại chỗ không được nhúc nhích. Nếu không bọn họ đi qua, trấn áp giết chết hắn. Bọn người Phó công tử, Diêm công tử, Tần công tử không nói chuyện, nói này nói nọ không có tác dụng gì, với thân phận bọn họ cũng sẽ không nói này nói nọ. Bọn họ chỉ có thể liều mạng thúc giục bảo vật, nhanh chóng bay tới đảo nhỏ kia. Bọn họ bay được một phần ba quãng đường, tất cả đều ngửi được mùi hương nồng đậm, hơn nữa còn là mười mấy loại mùi hương khác nhau. Trên đảo có ít nhất mười mấy cây thần dược thiên địa, hơn nữa còn là thần dược vô cùng cao cấp, nếu không không thể nào có thể ngửi được mùi hương nồng đậm như thế với khoảng cách xa như vậy. Lục Ly không nhúc nhích, không phải bị mọi người dọa sợ, mà hắn để Huyết Linh Nhi dò xét tình huống trên đảo. Đám người Tần công tử cần một khoảng thời gian để tới đây, mau chóng ngắt lấy linh dược, hắn muốn chắc chắn không xảy ra bất kỳ nguy hiểm nào. Đảo nhỏ thật ra không nhỏ, Huyết Linh Nhi cần thời gian để dò xét, Lục Ly cũng không vội. Hắn thử phóng ra thần niệm dò xét, phát hiện thần niệm bị áp chế hoàn toàn, hắn chỉ có thể dùng mắt quan sát khắp nói. - Bên kia có một gốc thần dược! Hắn thấy ở bên dưới hồ nham thạch có một gốc thần dược, thần dược kia còn hơi lay động, giống như một thủy thảo, bên trên tỏa ra hào quang óng ánh, chiếu sáng rực rỡ, rõ ràng là cùng một cấp bậc với Kỳ Dương Thảo. Tuy rằng cách thần dược kia không xa, nhưng Lục Ly không hành động liều lĩnh, mà chờ đợi kết quả dò xét của Huyết Linh Nhi. Một nén nhang, hai trụ hương! Không ngờ Lục Ly vẫn chưa nhúc nhích, đám người Tần công tử hơi kinh ngạc, chẳng lẽ Lục Ly vừa lên hải đảo đã bị trấn áp? Bây giờ hắn không thể nào di chuyển? Trong lòng mọi người vui vẻ, chỉ cần mọi người lên hải đảo, số thần dược thiên địa kia vẫn là của bọn họ. Trên người bọn họ đều có dị bảo, nếu có thể đứng vững trước đạo tràng thần văn trong hồ, đương nhiên cũng có thể chống lại được sự trấn áp của thần văn trên đảo. Vù Vù! Lại qua nửa nén hương nữa, Lục Ly đột nhiên di chuyển, cơ thể phóng đi như quỷ mị, cầm lên một cây thần dược thủy thảo màu xanh lục dưới một tảng đá ngầm bên hồ. Thần dược kia dốc sức vặn vẹo, mặt trên lấp lánh dãy sáng đỏ, mùi thuốc nồng đậm tỏa ra tới bên kia, khiến bọn người Tần công tử vô cùng kích động. - Đó có lẽ là thần dược thiên địa thượng phẩm. Phó công tử nhịn không được lẩm bẩm, trong mắt muốn phun lửa. Sắc mặt đám người Diêm công tử cũng không tốt, sắc mặt mọi người vô cùng âm trầm. Những bảo vật đó thuộc về bọn họ, bị Lục Ly nhanh chân đến trước. Ù... Ù... Ù! Lục Ly lấy ra một hộp ngọc ném thần dược thiên địa vào, sau đó thu vào trong Thiên Tà Châu, trong lòng mọi người lập tức mắng to... Bại gia tử. Thần dược rõ ràng trân quý như thế lại cất vào một cách tùy tiện, như vậy dược lực sẽ bốc hơi bao nhiêu đây... Lục Ly hành động là bởi vì Huyết Linh Nhi đã dò xét rõ ràng. Có sáu nơi trên đảo có thần văn tuyệt sát, những nơi còn lại đều an toàn, cho nên Lục Ly không có bất kỳ kiêng dè gì. Hiểu biết của Huyết Linh Nhi về thần văn có lẽ vẫn chưa đạt tới cấp bậc đại sư, dù sao thời gian tìm hiểu quá ngắn. Nhưng nơi nào có thần văn vẫn có thể dễ dàng dò xét được, trong hồ nguy hiểm như vậy mà Huyết Linh Nhi có thể phát hiện con đường sống, có thể thấy được năng lực của nó ở phương diện thần văn không tồi. Thân thể Lục Ly bay đi, đi lại trong bụi hoa, trên đảo này trăm hoa đua nở, vô cùng xinh đẹp. Có lẽ những bông hoa nhỏ, cọng cỏ non này đều là linh dược, nhưng cấp bậc không cao, vẫn chưa trưởng thành, Lục Ly không định ngắt toàn bộ. Có lẽ những bông hoa nhỏ, cộng cỏ nọn này mới thai nghén mấy vạn năm, nhưng có thể hóa thành thần dược thiên địa? Vẫn nên chừa lại một chút cho đời sau. Mục tiêu của hắn là đoán hoa vương trong bụi hoa, trên hoa vương kia còn có một trái cáy màu hồng phấn, trái cây kia giống như cây bàn đào, tỏa ra mùi hương mê người, mùi hương nồng đậm nhất chính là trái này. - Thiên Hương Quả, một trái có thể chống lại hơn trăm năm khổ tu!
Chương 2672 Vui quá hóa buồn
Một vị tiểu thư trên hồ nhịn không được kinh hô, nàng nhìn chằm chằm trái đó rất lâu, thấy Lục Ly tới gần nó, trong mắt bốc cháy, đầy sự ghen ghét. - Quả này tên Thiên Hương Quả? Lục Ly nghe thấy tiếng hô của vị tiểu thư, nhưng cơ thể không dừng lại, đến bên cạnh trái cây. Chuyện rất kỳ diệu đã xảy ra, không ngờ đóa hoa kia tự động khép kín, định bao lại trái cây kia. Vù! Tộc độ Lục Ly vô cùng nhanh, một tay nắm lấy Thiên Hương Quả ngắt xuống, ném vào một hộp ngọc, chứa vào trong Thiên Tà Châu. - Phí phạm của trời, Thiên Hương cần phải dùng vật chứa đặc biệt, nếu không dược lực sẽ bốc hơi. Vị tiểu thư xinh đẹp kia mặc một bộ váy đỏ, trông như một quả ớt nhỏ, nàng thấy Lục Ly tùy tiện dùng một hộp ngọc cất vào, nhịn không được khẽ kêu, tức đến xanh cả mặt đẹp. Lục Ly ngoảnh mặt làm ngơ, không phải hắn giả bộ không muốn dùng vật chứa tốt, mà hắn chỉ có loại hộp ngọc này. Thời gian gấp gáp, hắn làm sao có thời gian để nghĩ nhiều, dược lực bốc hơi cũng sẽ bốc hơi ở trong Thiên Tà Châu, trở về hắn tiến vào trong Thiên Tà Châu hấp thu là được. Vù! Cơ thể Lục Ly bay đi, phóng tới cây linh dược tiếp theo, Huyết Linh Nhi đã dò xét rõ ràng, ở đây có tổng cộng mười sáu cây linh dược, cấp thấp nhất có thể so với Kỳ Dương Thảo. - Trốn đi đâu? Lục Ly thấy một gốc linh dược màu đen đang len lén di chuyển, cơ thể hắn vội vàng di chuyển tới, rút cây linh dược kia lên khỏi mặt đất, ném vào trong hộp ngọc, thu vào Thiên Tà Châu. Xoẹt Xoẹt! Cơ thể Lục Ly không ngừng lập loè, nhanh chóng thu gom thần dược thiên địa, có mười một cây thần dược không có thần văn tuyệt sát xung quanh, Lục Ly lựa chọn thu số thần dược đó vào trước. Năm cây thần dược còn lại từ từ nghĩ cách. Tuy thần dược đều có linh tính, thấy Lục Ly lại đây một ít thần dược sẽ đào tẩu, nhưng dù sao tốc độ cũng không nhanh, Lục Ly thu gom từng cây thần dược một cách dễ dàng, tất cả đều ném vào trong Thiên Tà Châu. Mười ba người trong hồ kia đã bay gần nửa quãng đường, bọn họ liều mạng thúc giục Thần Lực để tăng nhanh tốc độ. Đáng tiếc đạo tràng thần văn quá cường đại, tốc độ của bọn họ không nhanh nổi, chỉ có thể trơ mắt nhìn Lục Ly thu gom từng cây thần dược. Rất nhanh, Lục Ly đã thu gom xong mười một cây thần dược, ánh mắt hắn nhìn về phía năm cây thần dược còn lại. Năm cây thần dược này có lẽ cao cấp hơn so với mười một cây còn lại, nếu không cũng sẽ không có thền văn tuyệt sát bảo vệ. Ánh mắt Lục Ly nhìn sang một gốc linh chi có vẻ là thần dược trên một tảng đá to, thần dược này tổng cộng chỉ có ba lá, trên mỗi một lá đều có dảy sáng đỏ bao quanh, ánh sáng lấp lánh đủ màu, mùi thơm xông vào mũi. Trên tảng đá lớn có thần văn, che giấu rất sâu, Lục Ly cẩn thận quan sát vẫn chỉ phát hiện một ít dấu vết. Hắn nghĩ ngợi, dùng Thần Lực ngưng kết thành một bàn tay to đánh vào tảng đá lớn. Ù... Ù... Ù...! Bàn tay to còn chưa tới gần, tảng đá to đã hơi chấn động, thần văn bên trên hiện ra hết. Sau đó tảng đá to phóng ra từng luồng hào quang, che phủ không gian trong phạm vi mấy trượng, bàn tay to do Lục Ly phóng thích thoắt cái đã bị hào quang cắn nát, không kiến trì nổi trong thời gian một hơi. - Lợi hại! Lục Ly cảm ứng được hơi thở trong hào quang, âm thầm kinh hãi, nếu hắn đi lên, đoán chừng dựa vào phòng ngự của cơ thể hắn cũng sẽ bị cắn nát? - Huyết Linh Nhi, có thể phá vỡ không? Chỉ cần giúp ta lấy linh dược là được! Lục Ly truyền âm cho Huyết Linh Nhi, nó đâm xúc tu vào, dò xét một lát trả lời: - Vấn đề không lớn, nhưng yêu cầu thời gian, cần ít nhất nửa canh giờ trở lên. - Nửa canh giờ à? Không có thời gian… Lục Ly lắc đầu, sau nửa canh giờ mười ba người kia đều đã lên đây? Đến lúc đó không nói mai mối không công cho người ta, mà còn bị mười ba người liên thủ giết chết. - Thử xem! Lúc trước Lục Ly phát hiện một cây nhỏ ở thác nước bên ngoài, bên đó cũng có thần văn, cuối cùng hắn lấy chín Kỳ Sơn ra trấn áp, thu hồi cây nhỏ. Bây giờ hắn muốn thử lại, coi thử có thể lấy được hay không. Hắn lấy thần sơn ra, chậm rãi bay đến tảng đá lớn, tảng đá lớn kia sáng lên hào quang, nhưng thần sơn cũng phóng ra từng luồng hơi thở, áp chế hào quang. - Hắn có dị bảo! Mười ba người trong hồ kia nhìn xuống từ trên cao, có thể mơ hồ thấy được tình huống bên này của Lục Ly. Thấy Lục Ly lấy thần sơn ra áp chế thần quang, Diêm công tử lập tức kinh hô. Ánh sáng trong mắt mọi người càng ảm đạm hơn, Lục Ly thu tất cả thần dược, sau đó tiến vào cửa ra, một mình bỏ trốn mất dạng, muốn đuổi theo giết hắn cũng khó. - Thu! Lục Ly dùng thần sơn áp chế hào quang, nhanh chóng phóng ra một bàn tay to, cầm thần dược thiên địa trên tảng đá lớn lại đây, ném vào trong hộp ngọc rồi thu vào. - Ôi… Phó công tử khẽ thở dài, nếu Lục Ly có thể đứng vững trước thần văn tuyệt sát, vậy số thần dược thiên địa còn lại sẽ khó giữ được. Lục Ly sẽ nhanh chóng thu gom toàn bộ, sớm một bước đi vào trong cửa ra, có lẽ rất nhanh có thể rời khỏi tiên cung, chạy đi xa. Năm cây thần dược thiên địa kia chắc chắn có giá trị liên thành, là trân phẩm hiếm thấy. Bấy kỳ kẻ nào có được một cây, chuyến này xem như có thu hoạch lớn, nhưng không ngờ rằng đã bị một mình Lục Ly lấy đi toàn bộ, trong lòng mọi người tràn đầy sự tức giận và không cam lòng. Mấu chốt là mọi người đều cho rằng, bởi vì bọn họ kiềm chế đạo tràng thần văn, Lục Ly mới có thể xuyên qua hồ lớn, Lục Ly làm như vậy là thuộc về cướp đoạt. Vèo Vèo! Lục Ly nhanh chóng hành động, thu từng cây thần dược, hao tốn gần nửa canh giờ, khi mười ba người còn cách một phần ba quãng đường, hắn đã thu xong toàn bộ thần dược. - Chư vị, cáo từ! Lục Ly chắp tay với mười ba người trong hồ, xoay người đi đến cửa ra trong đảo. Đôi mắt mười ba người đều muốn phun lửa, nhưng không ai nói gì, dù sao đều là người có thân phận, khoe miệng lưỡi lợi hại cũng không có ý nghĩa gì.
Chương 2673 Sinh tử tự phụ
Lục Ly nhanh chóng vọt tới cửa ra kia, đó là một hầm ngầm, mặt trên lóng lánh vầng sáng nhàn nhạt, hiển nhiên là cửa ra. Khi đến gần cửa ra, Lục Ly biến sắc, bởi vì hắn phát hiện cửa ra có thần văn bao trùm. Ù... Ù...! Lục Ly không dám mạo hiểm, đánh ra một bàn tay to tới bên kia tìm kiếm, còn chưa tới gần cửa ra, bên trong đã sáng lên một luồng hào quang kinh thiên, lập tức che phủ không gian trong phạm vi mười mấy trượng, bàn tay to của Lục Ly bị cắn nát. - Hô... Lục Ly hít hà một hơi, không ngờ nơi này có thần văn tuyệt sát, hơn nữa còn kinh khủng hơn so với bảo vệ thần dược. - Đúng rồi! Lục Ly đột nhiên nhớ tới lúc nãy Huyết Linh Nhi có truyền âm, nói trên đảo có sáu nơi có thần văn tuyệt sát, năm cây thần dược thiên địa chia ra ở từng chỗ, không ngờ còn một chỗ là phong ấn cửa ra… Vui quá hóa buồn! Sắc mặt Lục Ly lập tức trở nên cực kỳ khó coi, nhiều nhất thời gian gian ba nén hương là mười ba người kia có thể xông lên đảo nhỏ. Nơi này có một chỗ có thần văn kinh khủng như thế, hắn có không cách nào đi trong cửa ra. Chờ tới khi mười ba người xông lên, vậy đó chính là tận thế của hắn. - A... Hào quang kinh thiên trong đảo khiến cho mười ba người kia chú ý, ánh mắt mọi người quét qua, trong mắt mọi người sáng lấp lánh. Không ngờ lối ra có thần văn kinh thiên, Lục Ly chạy không thoát! Ù... Ù... Ù...! Lục Ly lấy ra chín Kỳ Sơn, phóng tới trấn áp ánh bình minh bên kia, mười ba người đều ngừng thở, cũng đều dừng bước. Bọn họ muốn xem thử Lục Ly có thoát đi được hay không, nếu đi không được, thần dược trên người Lục Ly đều là của bọn họ. Chín Kỳ Sơn chậm rãi áp tới, hào quang bị áp chế một chút, nhưng chín Kỳ Sơn đi tới phía trước một trượng lại bị hào quang chấn trở về. Khí linh Tiểu Lục trong chín Kỳ Sơn truyền âm: - Chủ nhân, không được, thần văn ở đây quá lợi hại, trấn áp không được. Nếu cố sức trấn áp, thần sơn sẽ bị nứt toạc ra… Trong lòng Lục Ly hơi lộp bộp, không thể trông cậy vào chín Kỳ Sơn, hắn lập tức truyền âm cho Huyết Linh Nhi: - Huyết Linh Nhi, nhanh chóng nghĩ cách phá trận, để ta đi vào. Nếu ta không vào được, chút nữa chắc chắn sẽ phải chết! Trên đảo không lớn, không thể thi triển tiêu dao bước, mười ba người đều là Tam Kiếp Thiên Thần, đều có dị bảo, Lục Ly nên đối kháng như thế nào? Dựa vào mấy chục vạn Hư Không Trùng chắc chắn không giết chết được mọi người. Huyết Linh Nhi thò ra xúc tu, đến cửa ra bên kia dò xét, một lát sau nó truyền âm: - Chủ nhân, thần văn này tuy rằng không thể phá vỡ toàn bộ, nhưng giúp ngài vọt vào thì không thành vấn đề, chỉ là… Yêu cầu thời gian, cần ít nhất hai, ba canh giờ! - Không được! Lục Ly vội vàng truyền âm: - Nhiều nhất hai, ba cây nhang là bọn họ lên đảo, không có nhiều thời gian như vậy. - Không có cách, xin lỗi chủ nhân, là do Huyết Linh Nhi vô dụng! Huyết Linh Nhi truyền âm khiến trong lòng Lục Ly chìm vào vực sâu, thời gian Huyết Linh Nhi tìm hiểu thần văn quá ngắn, kêu nó phá vỡ trong thời gian ngắn là làm khó nó. Lục Ly vòng tới vòng lui quanh cửa ra, đôi mắt lập lòe, gấp đến mức vò đầu bứt tóc. Tinh thần của mười ba người trong hồ trở nên phấn chấn, sự buồn bực trong lòng cũng trở thành hư vô, trong mắt Phó công tử, Diêm công tử còn lộ ra sát khí. Còn có hai, ba công tử cũng lộ ra sát ý trên người, chỉ cần xông lên đảo nhỏ, mấy người này chắc chắn sẽ lập tức sử dụng sát chiêu, giết chết Lục Ly. Đám người Tần công tử, Quỳnh tiểu thư cảm nhận được sát khí, bọn họ lại không tỏ ra bất kỳ thái độ nào. Những con cháu hào môn này đã nhìn quen việc giết người, từ nhỏ gia tộc cũng sẽ mang bọn họ đi rèn luyện đủ thứ. Tuy bọn họ không động thủ giết người, nhưng đám người Phó công tử muốn giết người, bọn họ sẽ không ngăn cản. - Có rồi! Lục Ly vòng hai vòng, đôi mắt hơi sáng ngời, hắn vội vàng truyền âm: - Huyết Linh Nhi, không phải ngươi nói ngươi có thể bố trí cái đó áp chế Thần Lực của đạo tràng thần văn sao? Bố trí cái đó cần bao lâu? Ở Yêu Ma Sơn, Lục Ly đã từng tiến vào một đạo tràng thần văn, vừa đi vào nơi đó Thần Lực lập tức bị áp chế. Năm đó hắn ở trong đạo tràng thần văn trấn áp Ngốc Đầu Hồ và Ly Hỏa đạo nhân một cách dễ dàng. Chỉ cần Huyết Linh Nhi có thể bố trí được, có thể ảnh hưởng mười ba người kia, ở trong đạo tràng thần văn hắn không e ngại mười ba người kia. Phải biết rằng Thần Lực chính là suối nguồn của võ giả, không có Thần Lực thì bất kỳ chân ý, sát chiêu gì cũng không thể phóng thích, chính Lục Ly cũng không phóng thích được quỷ trảm Sát Đế. Không có Thần Lực cũng không có cách nào thúc giục pháp bảo, cho dù dốc sức thúc giục, uy lực chắc chắn cũng sẽ giảm đi. Không thể sử dụng Thần Lực, vậy chỉ có thể dựa thân thể và công kích linh hồn, Lục Ly có long hồn bảo vệ căn bản không sợ công kích linh hông. Cơ thể? Mười ba người này so với cơ thể của hắn, hắn có thể trấn áp bọn họ một cách dễ dàng. - Chuyện này đơn giản, có thể bố trí xong nhanh thôi! Truyền âm của Huyết Linh Nhi vang lên, khiến Lục Ly vui mừng. Lục Ly đứng ở tại chỗ bất động, để Huyết Linh Nhi lập tức bố trí đạo tràng thần văn, bao trùm lên toàn bộ đảo nhỏ. Chuyện hắn lo lắng duy nhất bây giờ là đạo tràng thần văn có thể trấn áp Tam Kiếp Thiên Thần hay không, nếu nói không thể trấn áp, vậy hắn vẫn còn nguy hiểm. Giờ phút này hắn cũng không có cách nào, chỉ có thể trông cậy vào cách này. Ù... Ù... Ù...! Cùng lúc đó, hắn phóng Hư Không Trùng trong thần sơn ra, phóng thích mấy chục tỷ Hư Không Trùng màu vàng kim, Hư Không Trùng màu vàng nhợt cũng phóng thích ra mười mấy vạn, ẩn núp dưới lòng đất, chuẩn bị tấn công bất cứ lúc nào. Huyết Linh Nhi đâm vào lòng đất, bắt đầu bố trí thần văn, Lục Ly cũng không biết nó bố trí đạo tràng thần văn như thế nào, ở đây không thể phóng ra thần niệm. Hắn chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi, chờ tin tức của Huyết Linh Nhi. Gần là một nén nhang sau, truyền âm của Huyết Linh Nhi vang lên: - Chủ nhân, bố trí xong rồi, có thể khởi động bất cứ lúc nào.
Chương 2674 Lấy một chọi năm
- Nhanh vậy sao? Lục Ly có hơi không dám tin, Huyết Linh Nhi giải thích: - Dưới đảo này có rất nhiều thần văn, ta cải biến một chút, sửa đổi một ít thần văn, gia tăng thêm một đạo tràng thần văn trong toàn bộ đảo nhỏ mà thôi. Ngài yên tâm đi, không sao đâu, đạo tràng thần văn này ta nghiên cứu rất lâu, sẽ không xảy ra lỗi đâu. - Tốt. Tinh Thần Lực Ly phấn chấn trở lại, tự tin tăng nhiều, hắn nhanh chóng đi ra bên ngoài, đứng ở bên hồ, ngẩng đầu chăm chú nhìn mười ba người không ngừng tới gần kia. - Hả? Mười ba người kia hơi kinh ngạc, vừa rồi Lục Ly còn vò đầu bứt tóc, hiển nhiên gấp đến mức không thể gấp hơn nữa, tại sao giờ phút này lại bình tĩnh như thế? Còn chủ động đi đến bên hồ, chẳng lẽ chuẩn bị lấy sức của một người đối chiến mười ba người? Đám người Phó công tử, Diêm công tử liếc nhìn nhau, không nghĩ như vậy. Một Kiếp Thiên Thần thôi, cho dù dùng một chút trò bịp bợm, nhưng như thế thì sao? Hắn còn có thể bay lên trời? Ào Ào! Phía trên núi cao cũng trở nên náo nhiệt, rất nhiều người nói ẩu nói tả, một ít người lạnh giọng hét lớn, muốn Phó công tử, Diêm công tử, Tần công tử ra tay giết chết Lục Ly. Thấy mọi người cách đảo nhỏ càng ngày càng gần, trên núi cao càng ngày càng náo nhiệt, rất nhiều người chứa đầy sự chờ mong trong mắt, chờ mấy vị công tử phát ra thần uy chém Lục Ly thành một đống thịt nát. Khi mười ba người cách bên hồ trăm trượng, Lục Ly chậm rãi lui về phía sau, lui ra phía sau mấy trăm trượng, trong con ngươi hắn tĩnh lặng như nước, cô độc đứng thẳng, mang mặt nạ đồng thau, trong vô cùng quỷ dị. - Hừ! Diêm công tử, Phó công tử và Bộ công tử, Lý công tử, trên người bốn người nổi lên sát ý, dốc sức thúc giục thần binh dưới chân, muốn tiến lên giết chết Lục Ly. Khi cách đảo năm mươi trượng, Tần công tử đột nhiên mở miệng: - Chư vị bình tĩnh một chút đừng di chuyển, vị tiểu huynh đệ này, một mình ngươi độc chiếm mười sáu cây thần dược chắc chắn là không được, chỉ cần ngươi có thể chia ra một phần, ta khuyên mọi người đừng ra tay có được không? - Ừ! Quỳnh tiểu thư cũng mở miệng nói, thanh âm lạnh như băng, nhưng rất dễ nghe: - Vị công tử này, chỉ cần ngươi giao ra một phần thần dược, ta tin công tử, tiểu thư còn lại đều là người hiểu đạo lý, sẽ không làm bậy, mọi người dĩ hòa vi quý đi. “Hai người này quả nhiên là công tử, tiểu thư của đại gia tộc, có lòng dạ và khí phách!” Lục Ly âm thầm gật đầu, hai người này không có động sát tâm, lòng dạ và khí phách không tồi. Trong mắt hắn không dao động cảm xúc, hỏi: - Một phần thần dược thiên địa là bao nhiêu đây? Bộ công tử cướp lời mở miệng: - Mười lăm cây, để cho ngươi một cây, còn lại giao cho chúng ta tự chia, nếu không… Chết! - Để lại cho hắn một cây sao? Diêm công tử cười lạnh nói: - Hắn tính là thứ gì, dựa vào cái gì mà có một cây thần dược? Giao toàn bộ ra đây, nếu không nơi này chính là nơi chôn cất hắn. - Ha ha ha! Lục Ly cực kỳ giận cười, chiến ý trên người nổi lên, quát to: - Muốn thần dược thì tới đây cướp đi, hôm nay ta nói ra lời này, dám lên đảo ra tay với ta, sinh tử tự phụ. Sinh tử tự phụ! Nhưng lời này của Lục Ly khiến bên trên núi cao ồ lên, không ngờ Lục Ly điên cuồng như thế? Sức một người chống lại mười ba công tử, tiểu thư, chưa nói tới hắn chỉ có cảnh giới Một Kiếp. Đây là ông cụ thắt cổ, sợ mạng dài? Không có thần dược sau này có thể từ từ tìm, mạng không có cái gì cũng không có, muốn một đám người lên đảo, không ngờ Lục Ly không biết điều như thế? Hắn là kẻ ngốc sao? Đám người Diêm công tử, Phó công tư, Bộ công tử, Cát công tử tức giận đến mức trong mắt bốc cháy, đám người Tần công tử, Quỳnh tiểu thư, Mộc tiểu thư lại âm thầm đề phòng, giờ phút này bọn họ còn ở trên hồ, nếu Lục Ly tấn công, rất dễ rơi vào trong hồ. Trong tay đám người Diêm công tử xuất hiện binh khí, tấm khiên này nọ, Thần Lực lấp lánh, ngăn ngừa Lục Ly đánh lén. Mọi người cũng không nói nữa, xoa tay chuẩn bị sau khi lên đảo giết chết Lục Ly. Lục Ly không có tấn công, một là mọi người có chuẩn bị, hai là hắn có thói quen người không phạm ta, ta không phạm người, nếu nhóm người này lên đảo ra tay hắn mới có thể đánh trả. Nếu nhóm người này lên đảo không ra tay, vậy hắn sẽ không giống như chó điên cắn người. Dù sao trở thành mục tiêu để mọi người chỉ trích, không có kết cục tốt. Khoảng cách năm mươi trượng tới rất nhanh, chỉ sau nửa nén hương, tất cả người đều đã đến bên hồ. Vào lúc này Lục Ly cũng hạ lệnh cho Huyết Linh Nhi: - Huyết Linh Nhi, mở đạo tràng thần văn! Huyết Linh Nhi thò ra từ dưới chân Lục Ly, rất nhanh mặt đất trên toàn bộ đảo nhỏ sáng lên hào quang mỏng manh, sau đó có một luồng lực trường kỳ dị bao phủ lên toàn bộ đảo nhỏ. Lực trường này không màu không hình, mười ba người kia chỉ cảm thấy mặt đất có hào quang chuyển động một chút, tiếp đó trên đảo tràn ngập một luồng hơi thở không nói rõ được, ngoài ra không có bất kỳ thay đổi nào. Lục Ly vận chuyển Thần Lực trước tiên, trong mắt hắn nhanh chóng lộ ra ý cười nhàn nhạt, đạo tràng thần văn đã bố trí rất thành công, một chút Thần Lực hắn cũng không thể vận chuyển được. Hắn lấy ra một binh khí, thử truyền Thần Lực vào, phóng thích quỷ trảm Sát Đế. Nhưng một tia Thần Lực cũng không phóng ra được, đương nhiên quỷ trảm Sát Đế cũng không thể nào phóng thích. - A… Có gì đó kỳ lạ! Trong mắt Tần công tử lộ ra sự kinh ngạc, ánh mắt hắn nhìn lướt qua trên đảo vài lần, quát khẽ: - Mọi ngươi cẩn thận, ta cảm thấy… Có đạo tràng thần văn trên đảo! Những người còn lại cũng không phải kẻ ngu, sớm đã nhận ra có gì đó không đúng, trong mắt mọi người lập loè không ngừng. Liên tưởng đến lời nói lúc này của Lục Ly và biểu cảm bình tĩnh như thế, trong lòng mọi người hiện lên nghi hoặc, chẳng lẽ đạo tràng thần văn ở đây là do Lục Ly làm ra? Nhưng mà thần văn ở đây mạnh như thế, Một Kiếp Thiên Thần như Lục Ly có thể khống chế? Mọi người khó tránh khỏi có hơi không tin.
Chương 2675 Lấy một chọi năm
Nhưng Lục Ly có thể tiến vào trong đảo một cách dễ dàng, nhìn từ điều này, rất có thể Lục Ly nắm giữ một chút kiến thức thần văn. - Cũng không đúng... Nếu Lục Ly nắm giữ thần văn, sợ là bây giờ đã sớm rời đi, không đến mức bị vây khốn ở trên đảo. Hắn có thể nhẹ nhàng phá vỡ thần văn ở cửa ra vào, đi tầng tiếp theo, thậm chí rời khỏi tiên cung. Trong lòng mọi người kinh nghi không xác định, bọn họ đều đã đến bên cạnh hải đảo, tùy tiện nhảy là có thể nhảy vào trong đảo, nhưng vẫn chưa có người dám di chuyển. Không biết rõ có cái gì kỳ lạ, ai cũng không dám mạo hiểm. Lục Ly yên tĩnh đứng thẳng tại chỗ, mười ba người lơ lửng ở không trung bên hồ, hai bên đều vô cùng an tĩnh, trông vô cùng quỷ dị. - Hả? Phó công tử, sao không hành động vậy? Mau lao xuống xử lý tạp chủng kia. - Đúng vậy, mấy vị công tử mau ra tay, giết chết tên điên cuồng kia đi. - Điền cuồng tới như thế, các vị công tử còn không ra tay chém giết hắn, còn đợi tới khi nào? Người trên núi cao thấy không rõ tình huống trên đảo, thấy mười ba người không nhúc nhích rất nhiều người kêu lên. Dù sao xử lý xong Lục Ly, mười ba người có thể trở về dẫn bọn hắn lên đảo, rời đi chỗ này. Đám người Diêm công tử quan sát một lát, cuối cùng cũng nhịn không được. Cát công tử là kẻ ra tay đầu tiên, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm, bỗng nhiên ẩn núp đâm tới một kiếm. Xoẹt! Một luồng kiếm mang kinh thiên từ thanh kiếm bay ra, hóa thành tàn ảnh gào thét phóng tới đâm thẳng vào Lục Ly. Tốc độ của kiếm mang rất nhanh, bay vào một cách dễ dàng, Lục Ly không có cứng rắn chóng lại, chỉ có cơ thể chớp động, né sang chỗ khác. - Không ngờ đòn tấn công bằng Thần Lực không có tiêu tan! Lục Ly hơi kinh ngạc, tưởng tượng lại cảnh Cát công tử là ở bên ngoài phóng ra đòn tấn công. Ở bên ngoài Thần Lực không bị áp chế, đương nhiên có thể phóng ra đòn tấn công. - Giết! Năm người Diêm công tử, Phó công tử, Cát công tử, Bộ công tử, Lý công tử liếc nhìn nhau, năm người khống chế dị bảo bay tới phía trước, nhảy vào bên trên đảo nhỏ, năm người chia ra lấy binh khí, điên cuồng vọt tới chỗ Lục Ly. Những người còn lại không di chuyển, đám người Tần công tử, Quỳnh tiểu thư, Mộc tiểu thư lơ lửng ở bên ngoài đảo một cách thờ ơ, lạnh nhạt, bọn họ sẽ không đi cướp thần dược thiên địa của Lục Ly, cũng sẽ không vô duyên vô cớ đi giết người. Nhưng đám người Diêm công tử ra tay, bọn họ cũng sẽ không ngăn cản, ai biểu Lục Ly không biết điều? - A? Năm công tử trẻ tuổi vừa mới lao ra vài bước, đã phát hiện có gì đó không đúng. Bởi vì bọn họ không thể triệu tập Thần Lực, tốc độ nhanh chóng giảm đi. Có một người muốn phóng thích sát chiêu tấn công Lục Ly ở phía xa, nhưng phát hiện không phóng ra kiếm mang được. - Ở đây có lực trường kỳ dị, áp chế Thần Lực của chúng ta. Phó công tử phản ứng kịp lúc, kinh hô một tiếng, tất cả mọi người đều ngừng lại. Thần Lực là suối nguồn sức mạnh của bọn họ, không có Thần Lực mọi người đều không thể phóng thích sát chiêu, đương nhiên chiến lực sẽ yếu đi rất nhiều. Ù... Ù... Ù...! Diêm công tử lấy ra tiểu ấn lúc nãy, muốn thúc giục bí bảo để tấn công. Tuy nhiên bởi vì không thể phóng thích Thần Lực, hào quang trên bí bảo kia hơi lóng lánh một chút, kết quả không thể bay lên được, căn bản thúc giục không được. Uy lực của bí bảo rất lớn, yêu cầu lượng lớn Thần Lực để thúc giục. Cho dù người bình thường có được bí bảo cũng không phóng thích được uy lực, là vì không có Thần Lực hùng hậu chống đỡ, thì không thể phóng thích uy lực lớn nhất của bí bảo. - Huyết Linh Nhi, đạo tràng thần văn này thật không tồi! Lục Ly thấy một màn như vậy, trong lòng hoàn toàn thả lỏng, không ngờ đạo tràng thần văn này có thể dễ dàng áp chế Tam Kiếp Thiên Thần? Hắn nhịn không được truyền âm khen ngợi. Huyết Linh Nhi truyền âm lại: - Đạo tràng thần văn này là do ta lợi dụng thần văn trên đảo sửa, nếu ta tự bố trí đạo tràng thần văn, uy lực có lẽ không mạnh như vậy. Tuy nhiên ta có thể thử cải tiến một chút, nhưng cần một ít thời gian. Lục Ly hơi gật đầu, Huyết Linh Nhi mượn dùng toàn bộ sức mạnh thần văn trên đảo, cho nên bố trí đạo tràng thần văn mới có uy lực lớn như vậy. Thần Lực của mọi người đã bị áp chế hoàn toàn, một chút cũng không phóng ra. - Quả nhiên có vấn đề! Tần công tử và Quỳnh tiểu thư liếc nhìn nhau, nhưng hai người có chút tò mò, cho dù Thần Lực bị áp chế, Lục Ly cũng chỉ là Một Kiếp Thiên Thần hắn dựa vào cái gì đấu với năm người? Chẳng lẽ Thần Lực của hắn không bị áp chế? - Hừ! Diêm công tử hừ mạnh nói: - Cùng nhau lên, Thần Lực của hắn chắc chắn cũng bị áp chế, cho dù không có Thần Lực, chúng ta cũng có thể trấn áp hắn một cách dễ dàng! Vù Vù Vù! Năm người đồng thời di chuyển, thân thể bọn họ đều không tồi, dù gì cũng sinh ra từ đại gia tộc, gần như là dùng thuốc từ nhỏ đến lớn lên, thân thể không thể nào quá kém. Năm người như năm con mãnh hổ, từng người múa may binh khí điên cuồng vọt tới Lục Ly. Lục Ly ngạo nghễ đứng trên một khối đất trống trong đảo nhỏ, ánh mắt hắn trở nên lạnh lẽo, trầm giọng quát: - Cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, một là rút lui ngay bây giờ, hai là sinh tử tự phụ! Rất rõ ràng, không có chuyện năm người rút lui, nhiều đôi mắt nhìn họ như vậy, năm vị công tử rất kiêu ngạo, sao có thể bị lời của Lục Ly quát lui? Bỗng chốc năm bóng người điên cuồng vọt tới, ánh mắt Lục Ly lộ ra sự lạnh lẽo. Hai chân giẫm trên mặt đất một cái, cơ thể như một con rồng bắn tới, tốc độ kia nhanh như cầu vồng, hơn đám người Diêm công tử gấp mười lần… - Tốc độ của hắn! Lục Ly vừa di chuyển tất cả mọi người đều kinh ngạc, tốc độ của Lục Ly quá nhanh, thật sự có thể so với Tam Kiếp Thiên Thần. Tốc độ này nhanh gấp mười lần so với mọi người, cảm thấy giống như một tia chớp, dùng tốc độ khủng bố tới gần mọi người. - Chẳng lẽ hắn có thể vận chuyển Thần Lực? Không phải, là Một Kiếp Thiên Thần cho dù có thể vận chuyển Thần Lực, sao tốc độ có thể nhanh như vậy?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất