Chương 2676 Diêm công tử chết!
Mọi người không nghĩ ra, chỉ có Tần công tử nhìn ra một ít manh mối, hắn khẽ lẩm bẩm: - Có khả năng người này có chút thành tựu về Thần thể! - Thần thể à? Trong đôi mắt đẹp của Quỳnh tiểu thư hiện ra vẻ dễ chịu, khó trách Lục Ly không sợ hãi, mọi người đều không thể vận dụng Thần Lực, nếu Lục Ly có chút thành tựu về Thần thể, vậy có thể trấn áp mọi người một cách dễ dàng. BÙM! Một tiếng nổ nặng nề vang lên, cơ thể Lục Ly vọt tới trước mặt Cát công tử bên trái, dùng một đao đối kháng với Cát công tử, đánh bay Cát công tử ra vài trăm thước phía xa trong một chiêu, xém chút là rơi vào trong hồ. Cát công tử lăn trên mặt đất vài vòng, phát hiện phía sau là hồ lớn, trên mặt lộ ra vẻ kinh sợ, giãy giụa bò đi, một ngụm máu tươi tràn ra từ miệng. Trên mặt hắn lộ ra vẻ khiếp sợ, hắn mặc chiến giáp Hồng Linh Thiên Bảo, bên trong có mấy trăm tia thần văn, lực phòng ngự vô cùng mạnh, nhưng Lục Ly có thể đánh hắn bị thương? Chẳng lẽ Lục Ly có thể sử dụng Thần Lực? Vù! Thân thể Lục Ly chuyển động, phóng tới bên cạnh Lý công tử, làm lơ Lý công tử đâm trường kiếm tới, đánh một quyền vào trên ngực hắn. Lý công tử bay ra ngoài, cơ thể hắn điên cuồng chảy máu ở giữa không trung, cũng bị thương. - Trên người hắn không có Thần Lực dao động… Lý công tử kinh hô, trong mắt ba người còn lại cùng đầy sự kinh ngạc, thấy cơ thể Lục Ly bị tấn công hai lần nhưng làn da không có một vết xước nào, Diêm công tử phun ra hai chữ: - Thần thể! Lục Ly không mặc chiến giáp, dựa vào thân thể chống đỡ đòn tấn công của hai người, còn không có bất kỳ vết thương nào, chỉ có Thần thể mới có thể giải thích. Trên người Lục Ly không có Thần Lực dao động, nhưng có tốc độ nhanh và sức mạnh như vậy, rất dễ đoán được điều này. - Lui ra ngoài! Diêm công tử gần như không có bất kỳ do dự nào, ở đây có đạo tràng thần văn áp chế Thần Lực, bọn họ khai chiến với một kẻ có chút thành tựu về Thần thể là quá thua thiệt. Không bằng lui ra ngoài trước, rồi nghĩ cách phá vỡ đạo tràng thần văn, cuối cùng giết chết Lục Ly . - Còn muốn chạy sao? Lục Ly hừ lạnh, Thần thể phóng đi như quỷ mị, đánh Diêm công tử bay vào trong đảo. Tuy Diêm công tử mặc chiến giáp cường đại, nhưng Lục Ly có bí thuật linh bạo, có thể truyền sức mạnh vào, đánh Diêm công tử bị thương. Vù! Sau khi Lục Ly đánh bay cũng nhanh chóng mặc kệ Diêm công tử, bay tới chỗ Phó công tử và Bộ công tử, đánh hai người bay vào trong đảo một cách dễ dàng. Vận khí của Cát công tử rất tốt bị đánh đến bên hồ, hắn lui ra ngoài, vừa đi ra ngoài đã bay lên trời, lấy ra bí bảo đứng vững trước lực thần bí trường trong hồ, bay đến chỗ Tần công tử bên kia. Hắn không lựa chọn tiếp tục tấn công, bởi vì hắn thấy rõ khoảng cách mà đám người Diêm công tử bị đánh bay, rất rõ ràng là vừa rồi Lục Ly đã nương tay. Nếu không hắn chắn sẽ bị đánh bay vào trong hồ, bây giờ đã biến thành một đống xương trắng. Sắc mặt hắn có chút khó coi, trầm mặc đứng thẳng ở giữa không trung, nhìn tình huống trong đảo, đám người Tần công tử, Quỳnh tiểu thư cũng như thế, ai cũng chăm chú nhìn tình huống trong đảo. Ầm Ầm Ầm! Đám người Diêm công tử thay phiên bị đánh, tốc độ của Lục Ly quá nhanh, nếu ai muốn chạy ra khỏi đảo, Lục Ly sẽ vọt tới như quỷ mị, đánh một quyền khiến bọn họ bay vào trong đảo. Có hai lần hai vị công tử xém chút nữa đã lăn đến thần văn tuyệt sát, may là phản ứng nhanh, nếu không có lẽ đã chết. Ầm Ầm Ầm! Bốn người liên tục bị đánh vào trong đảo như những bao tải hư, căn bản không thể hợp lại tấn công Lục Ly, tốc độ của Lục Ly quá nhanh, lực phòng ngự quá kinh khủng, mỗi lần bọn họ đánh trả, đều đánh bay bọn họ một cách dễ dàng. Khóe miệng của bốn người dính đầy máu, ai cũng bị thương, bí thuật linh bạo của Lục Ly đánh nát nội tạng của mọi người. Tuy chút thương thế này không có gì nghiêm trọng, nhưng cũng khiến cho mọi người rất buồn bực. Tốc độ của bọn họ quá chậm so với Lục Ly, vừa rồi bốn người thử đi từ bốn hướng, nhưng tất cả đều bị Lục Ly đánh bay vào. Bốn người cảm thấy rất bất lực, không có Thần Lực thì chiến lực Tam Kiếm Thiên Thần của bọn họ không thể phát huy. Ào Ào! Núi bên kia rất náo nhiệt, có rất nhiều người trợn mắt há mồm, vốn dĩ cho rằng năm người vọt vào sẽ trấn áp Lục Ly một cách dễ dàng, nhưng không ngờ rằng kết cục lại như vậy. Mọi người cách quá xa, hơn nữa trong hồ có sương mù, cho nên xem không rõ tình huống trên đảo. Trên mặt của rất nhiều người chứa đầy sự mơ hồ, không hiểu tại sao lại xuất hiện loại tình huống này. Rầm Rầm! Bốn người lại bị đánh vào lần nữa, lần này bốn người không định rời đi nữa, tụ tập ở trong đảo, bốn người lau máu trên miệng, chờ Lục Ly vọt tới. Ù... Ù... Ù...! Diêm công tử lấy ra tiểu ấn, Phó công tử lấy ra mảnh sứ nhỏ, hai người còn lại cũng lấy ra bí bảo, ánh mắt Diêm công tử nhìn chằm chằm Lục Ly như một con sói, nhếch miệng cười lạnh nói: - Tiểu tử, tới đây, có gan xông tới thử xem? Xem bọn ta có giết chết ngươi hay không? Nãy giờ bốn người không sử dụng bí bảo, là bởi vì không có Thần Lực thì bí bảo không thể bày ra uy lực lớn. Nhưng giờ phút này không quan tâm được nhiều như vậy, bốn người tụ lại bên nhau, nếu Lục Ly vọt tới, bốn người lập tức lấy bí bảo dốc sức tấn công Lục Ly. - Ha hả! Lục Ly cười nhạt, hắn mang mặt nạ đồng thau, như sát thần trong địa ngục đi tới từng bước, khi cách mọi người ngàn trượng hắn ngừng lại, giơ tay lên nói: - Các ngươi có bí bảo là vô địch sao? Quá ngây thơ! - Hư Không Trùng, tấn công. Lục Ly hạ lệnh cho Hư Không Trùng bên dưới, những con trùng đó vẫn mai phục trong lòng đất nãy giờ. Bây giờ khi Lục Ly ra lệnh bọn chúng nhanh chóng đi xuyên trong lòng đất, sau khi đến dưới chân bốn người tất cả gào thét bay ra che kín trời đất, thoắt cái đã bao trùm lên bốn người. - Đây là cái gì? Bốn người vẫn luôn tập trung vào Lục Ly, Hư Không Trùng bay ra một cách vô thanh vô tức, thoắt cái ở đầy bốn phương tám hướng, còn liều mạng chui vào trong cơ thể bọn họ.
Chương 2677 Các ngươi có phục không?
Bốn người sợ tới mức xém chút hồn phi phách tán, liều mạng vung vẩy bí bảo trong tay, đồng thời phóng ra bốn phương tám hướng. - A... Hư Không Trùng màu vàng lợt chui vào cơ thể, bốn người lập tức đau đến mức lăn lộn trên mặt đất, Lục Ly hạ lệnh cho Hư Không Trùng: - Gặm hết chân của bọn họ! Hư Không Trùng có thể nghe được mệnh lệnh đơn giản, tất cả tụ tập xuống dưới chân của bọn họ, bốn người nhanh chóng vang lên tiếng kêu thảm thiết như tiếng giết heo, chân của bốn người bị gắm hết, ngay cả xương cốt cũng không chừa lại... - Loại trùng này... Sắc mặt đám người Tần công tử thay đổi, trên mặt đám người Quỳnh tiểu thư, Mộc tiểu thư lộ ra vẻ hoảng sợ, nữ hài tử sợ nhất chính là loại độc vật trùng cổ này, chứ đừng nói tới Hư Không Trùng lợi hại như thế, thoắt cái đã gặm hết chân của bốn người. - Loại trùng này? Là Hư Không Trùng? Diêm công tử kêu thảm thiết vài tiếng, dường như nhớ tới cái gì, hắn trợn mắt nhìn Lục Ly nói: - Ngươi, ngươi là… Vù! Lục Ly không đợi Diêm công tử nói hết, nhanh chóng hạ lệnh cho Hư Không Trùng: - Gặm chết người này cho ta. - A... Hư Không Trùng trong cơ thể Diêm công tử hành động, bọn chúng bắt đầu gặm cắn, Diêm công tử đau đến mức trở nên quằn quại, cuối cùng thân thể hắn run rẩy một chút, linh hồn bị gặm hết, chết đi hoàn toàn. Ù... Ù...! Nhẫn Không Gian, tiểu ấn, chiến giáp, binh khí tất cả đều thoát ly khỏi cơ thể Diêm công tử, vào lúc này toàn trường đột nhiên trở nên an tĩnh. Bọn người Phó công tử cũng ngừng kêu thảm, kinh sợ nhìn sang. Diêm công tử, hậu bối mà điện chủ Hắc Viêm Điện thích nhất bị giết? Sau khi chuyện này truyền ra ngoài, sợ là toàn bộ Hải Vực Phong Bạo sẽ bị chấn động. Nhị Trọng Thiên có một quy định bất thành văn, đó là trong lúc đánh nhau các đại thế lực có thể giết chết cường giả nhân tộc của đối phương, thế nhưng thường sẽ không giết chết người thừa kế hoặc là con cháu ưu tú trong thế hệ trẻ tuổi của bọn họ. Con cháu ưu tú trong thế hệ trẻ tuổi là truyền thừa của thế lực hoặc gia tộc đó, là hi vọng duy trì dòng dõi. Nếu con cháu ưu tú nhất trong thế hệ trẻ tuổi bị giết chết, đồng nghĩa với khả năng truyền thừa cũng biến mất, như thế sẽ ảnh hưởng đến căn cơ của gia tộc hoặc thế lực đó. Một khi xuất hiện tình huống như vậy sẽ khiến cho thế lực hoặc gia tộc đó liều mạng phản công, dù sao căn cơ của bọn hắn đã bị hủy diệt, cần gì phải kiêng dè, cùng lắm là cá chết lưới rách mà thôi. Cho nên thông thường các đại thế lực sẽ chỉ định người nối nghiệp, trừ phi không nể nang mặt mũi nhau, chuẩn bị sống mái một phen mới ra tay giết chết, còn bình thường nhiều nhất chỉ đả thương để hạ nhục một trận. Gần đây Hải Vực Phong Bạo rất ổn định, các đại thế lực bình yên vô sự cho nên các công tử đỉnh cấp nhất trong thế hệ trẻ tuổi cũng rất an toàn, mấy năm gần đây đều không xảy ra chuyện thần tử, thần nữ bị giết chết. Nhưng hôm nay lại xuất hiện bất ngờ! Diêm công tử đã được Hắc Viêm Điện chỉ định là người nối nghiệp đời kế tiếp đột nhiên bị giết hại, mọi người đều sửng sốt. Đám Tần công tử và Quỳnh tiểu thư đều trợn tròn mắt không dám tin là thật. Còn đám Phó công tử lại sợ đến choáng váng, Lục Ly lại dám giết một thần tử, dám giết mấy người bọn hắn. Hai chân bọn hắn đều bị gặm đứt đoạn, hiện giờ muốn chạy cũng không thể chạy, nếu Lục Ly muốn ra tay thì tất cả đều sẽ chết hết. Mười ba người này đều là thần tử cùng thần nữ, các nàng từng nghĩ đến tiến vào Tiên Cung có khả năng sẽ bỏ mạng, thế nhưng không ngờ rằng là bị người giết chết. Tuy rằng không nhìn rõ đỉnh núi cao, có điều bọn họ vẫn nghe thấy được tiếng kêu thảm thiết của Diêm công tử, còn mơ hồ nhìn thấy chiến giáp cùng không gian giới bên trong cơ thể Diêm công tử cũng đã thoát ly. Mọi người đều đoán ra nhưng không ai dám tin tưởng, trừ phi Lục Ly phát điên mới có thể chém chết Diêm công tử, điều này như đang liều lĩnh tuyên chiến với Hắc Viêm Điện. Nếu Lục Ly không có lai lịch, hắn chắc chắn sẽ bị Hắc Viêm Điện truy sát đến chết, còn nếu có lai lịch thì cũng sẽ khiến Hắc Viêm Điện và thế lực của hắn tử chiến. Mọi người đều vô cùng cảm khái, duy chỉ có Lục Ly trong lòng không có bất kỳ gợn sóng. Cục diện giữa hắn và Hắc Viêm Điện vốn dĩ là không chết không được, hắn còn kiêng kị điều gì. Hắn vốn không muốn giết người nhưng Diêm công tử nhận ra thân phận của hắn, dưới tình thế cấp bách hắn không thể lo nhiều như vậy. Vèo! Cơ thể hắn lóe lên, vọt tới bên cạnh xác chết của Diêm công tử, sau đó cầm lấy tiểu ấn chiến giáp và không gian giới của hắn. Lúc này, mấy người xung quanh khuôn mặt vặn vẹo cực kỳ thống khổ, thế nhưng không ai dám phát ra bất kỳ âm thanh nào, ánh mắt nhìn Lục Ly chằm chằm, không dám lộ ra vẻ cừu hận. Ai là người không sợ chết? Nếu liều mạng được thì bọn họ đã liều mạng, có điều giờ khắc này không ai còn sức để đánh trả, chỉ có thể trông chờ vào quyết định cuối cùng của Lục Ly. Cát công tử đứng cạnh đám người Tần công tử thầm vui mừng, may mà lúc bị Lục Ly đánh tới bên hồ, hắn không lựa chọn xông lên sống mái với Lục Ly mà trái lại rút lui, bằng không giờ khắc này đã chung một kết cục với bốn người. Ánh mắt Lục Ly liếc tới Phó công tử, đôi mắt không mang theo bất kỳ dao động cảm xúc hệt như thần chết, Phó công tử bị nhìn đến lạnh sống lưng. Lục Ly rất phản cảm kẻ này, hắn thà rằng tiếp xúc với tiểu nhân chân chính còn hơn tiếp xúc với hạng ngụy công tử. Hắn bước hai bước về phía Phó công tử, sát ý trên người tỏa ra khiến Phó công tử kinh hãi, hắn hoảng loạn hét lên: - Các hạ không cần đến đây, có gì từ từ nói. - Này vị bằng hữu! Vào đúng lúc này, Tần công tử đột nhiên mở miệng, hắn trầm giọng nói: - Bỏ qua được thì nên bỏ qua, tuy rằng bọn họ muốn cướp thiên địa thần dược nhưng rốt cuộc vẫn chưa làm tổn thương đến ngươi. Ngươi đã đánh khiến bọn họ bị thương nặng, coi như dạy dỗ bọn họ một bài học. Thôi thì nên cho bọn họ một cơ hội, cũng là nể mặt mũi của Tần mỗ ta.
Chương 2678 Các ngươi có phục không?
Tần công tử nói năng rất hợp tình hợp lý, cũng không hề uy hiếp Lục Ly giết đám người này sẽ khiến mấy đại thế lực tức giận. hắn biết rõ trong tình huống này mà uy hiếp Lục Ly chắc chắn sẽ phản tác dụng. Sát cơ trên người Lục Ly dần biến mất, chính hắn cũng biết nếu hiện giờ đắc tội Hắc Viêm Điện thì sẽ bị Hắc Viêm Điện truy sát toàn giới. Nếu giết chết mấy người này, hắn sẽ bị các đại thế lực liên thủ truy sát. Dù hắn có trở về Thiên Ma Đảo ngay, mấy đại thế lực này vẫn có thể liên hợp lại đến Thiên Ma Đảo đòi người. - Được rồi! Lục Ly trầm mặc trong chốc lát mới mở miệng: - Ta nể mặt mũi của Tần công tử mới tha cho các ngươi một mạng. - Thiên địa thần được người người đều có thể lấy! Lục Ly lạnh lùng quét mắt nhìn mấy người, nói: - Ta vào được trong đảo không phải nhờ vào các ngươi giữ vững thần văn, mà là chính ta tự mình phá giải, không liên quan gì đến các ngươi. Các ngươi cướp đoạt thần dược của ta, muốn giết chết ta, cho nên ta cắt đứt chân các ngươi, có phục không? - … Trong lòng đám người Phó công tử thầm chửi chó má, đây chẳng khác nào đánh xong bọn hắn còn bắt bọn hắn quỳ xuống khen đánh hay. Bốn người không lên tiếng, mãi đến khi ánh mắt Lục Ly trở nên lạnh lẽo, Phó công tử cắn răng hét một tiếng: - Ta phục! - Phục! Ba người Bộ công tử sa sầm mặt nói một tiếng, Lục Ly khoát tay áo nói: - Vậy các ngươi chữa thương tại chỗ đi, không được có bất kỳ cử động, bằng không ta cũng không ngại giết thêm một người đâu. Vù! Hư Không Trùng ở giữa bầu trời và trong cơ thể bọn hắn đều bay vào trong đất, sau đó từ dưới đất chui vào trong người Lục Ly, toàn bộ đều được thu vào trong thần sơn. Lục Ly rảo bước tới gần lối ra rồi ngồi khoanh chân, truyền âm để Huyết Linh Nhi phá giải thần văn ở lối ra. Còn hắn giả bộ quan sát thần văn ở lối ra nhưng thật ra đang âm thầm quan sát Phó công tử và đám Tần công tử ở ngoài đảo. Hắn đã chấn vững quần hùng, hiện giờ có đầy đủ thời gian để phá giải thần văn cửa ra. Chờ đến khi thần văn bị phá tan, hắn sẽ rời đi ngay lập tức, nghĩ cách ra khỏi Tiên Cung, trốn đi thật xa. Đám Phó công tử không dám làm bậy, chân bọn hắn đã bị gặm mất, muốn làm bậy cũng không được. Cả đám lấy đan dược ra chữa thương rồi nằm nghiêng người, dáng vẻ hết sức chật vật khiến bọn hắn cảm thấy khuất nhục. Đám người Tần công tử không dám lộn xộn, tiếp tục lượn lờ ở một phía đảo. Trên đảo có Thần Văn Đạo Tràng nên không thể vận dụng thần lực. Hơn nữa Lục Ly còn có đám côn trùng khủng bố như vậy, ai dám chắc có thể trấn áp Lục Ly? Núi cao bên kia rất náo nhiệt, một đám người khe khẽ bàn luận, biểu cảm trên mặt bọn hắn không cố định, sắc mặt lúc xanh lúc trắng. Vốn dĩ tất cả đều cho rằng Lục Ly sẽ bị giết chết dễ dàng, không ngờ rằng cục diện lại thành ra như này. Thời gian chầm chậm trôi, một canh giờ sau thương thế của đám Phó công tử đã khôi phục đôi chút, vết thương trên đùi đã tốt lên. Có điều mọi người không dùng thần dược để mọc chân ngay, chỉ có thể ngồi tại chỗ nhìn chằm chằm Lục Ly bằng ánh mắt lạnh lẽo. Mấy người Tần công tử cũng không có bất kỳ động tĩnh gì, chỉ hơi bay là là trên mặt đất. Cả đám đều rất nhẫn nại, không có ai mở miệng nói chuyện, chỉ lẳng lặng chờ đợi Lục Ly phá vỡ thần văn ở lối ra. Sau hơn hai canh giờ, thần văn lối ra lấp lánh ánh sáng, tiếp theo thần văn ở phụ cận lối ra dần ẩn vào trong đất, thần văn đã bị phá vỡ. Đám người Tần công tử vô cùng ngạc nhiên, chỉ nhìn thẳng về phía lối ra, chẳng lẽ hắn có thể cách không gian phá giải thần văn bằng thần niệm? Mọi người đều bị thần niệm khống chế nên không ai phát hiện ra Huyết Linh Nhi ở dưới lòng đất, cả đám đương nhiên vô cùng kinh ngạc. Vụt! Lục Ly phóng thích một đại thủ ấn bay tới phía lối ra, lần này không tạo ra bất kỳ luồng ánh sáng nào, thần văn ở lối ra quả thực đã bị phá vỡ. - Các hạ chờ chút! Vào lúc Lục Ly đứng lên định đi đến lối ra, Quỳnh tiểu thư đột nhiên mở miệng, giọng của nàng cực kỳ êm tai, giống như giọt nước rơi xuống khay ngọc. Trên mặt nàng lộ ra vẻ e thẹn khiến dung nhan như băng tuyết lại tăng thêm mấy phần kiều mị. - Hửm? Mọi người dồn dập đưa mắt tới, khi nhìn thấy vẻ e lệ trên mặt Quỳnh tiểu thư, trong lòng đều khẽ chấn động. Quỳnh tiểu thư chưa bao giờ tỏ ra thân thiện với nam nhân lại bày ra vẻ mặt này, chẳng lẽ nàng coi trọng Lục Ly? Lục Ly dừng bước, quay đầu nhìn Quỳnh tiểu thư, hắn hỏi: - Vị tiểu thư có chuyện gì không? - Ừm! Quỳnh tiểu thư hơi ngập ngừng, tựa hồ cảm thấy khó mở miệng, phải qua thời gian năm hơi thở mới lên tiếng: - Tại hạ Ninh Ngọc Quỳnh là người Thiên Tiên Minh, có thể… nhờ ngươi một chuyện hay không? Mọi người ngạc nhiên, có vài ba công tử ánh mắt lộ vẻ đố kị, Tần công tử không hề tỏ vẻ kinh ngạc, trái lại đăm chiêu. Lục Ly trầm giọng nói: - Trước tiên cứ nói là chuyện gì đã? - Ta muốn một cây thần dược mà vừa nãy ngươi hái được, chính là cây linh thảo màu hoàng kim kia, Xích Dương Thảo! Quỳnh tiểu thư mở miệng, trông thấy ánh mắt Lục Ly dần trở nên lạnh lẽo, nàng vội vã nói tiếp: - Ta không phải muốn ngươi cho không, ta mua bằng Thần Nguyên Kim, ngươi cứ ra giá đi. - Muốn mua thần dược? Lục Ly nhíu mày, những thần dược này hắn đều không biết, cũng không hiểu giá trị và công dụng, nếu như Xích Dương Thảo này vừa vặn là thần dược luyện thể thì sao? Hắn và Quỳnh tiểu thư không thân không quen, hắn cũng không phải rất muốn bán. Đám công tử tiểu thư này rất nhiều thủ đoạn, Lục Ly sợ bị lừa gạt. Thấy Lục Ly trầm mặc không nói, Quỳnh tiểu thư cuống lên, nàng cúi người hành lễ, khẩn cầu nói: - Vị công tử, Xích Dương Thảo chí dương chí cương, là thần dược mạnh nhất ở Nhị Trọng Thiên. Ta có một trưởng bối bị trúng độc Âm Mai, quanh năm bị độc dày vò, đau đến chết đi sống lại. Thiên Tiên Minh chúng ta đã phái người đi tìm kiếm rất lâu vẫn không thấy Xích Dương Thảo, cho nên lúc này mới mạo muội dò hỏi…
Chương 2679 Ta muốn ngươi
Tần công tử gật đầu nói: - Này vị bằng hữu, Ngọc Quỳnh không nói dối, chuyện này ta biết rõ mười mươi. Lúc trước Ngọc Quỳnh đi Thiên Âm Cung tham gia đấu giá chính là để tìm kiếm thần dược chí dương. Vị bằng hữu có thể bỏ vật yêu thích hay không, giá cả tùy ngươi ra, Tần mỗ ta nợ ngươi một món nợ nhân tình. Lục Ly vẫn không bày tỏ bất kỳ thái độ gì, không phải trong lòng đã hơi tin tưởng lời của Quỳnh tiểu thư, hắn im lặng một lát mới nói: - Công dụng chủ yếu của Xích Dương Thảo là gì? Quỳnh tiểu thư thấy ngữ khí của Lục Ly đã thả lỏng, trên mặt lộ vẻ mừng rỡ, vội vàng nói: - Xích Dương Thảo là thần dược chí dương, có công dụng rất lớn với người tu luyện chân ý hệ hỏa, ừm… còn có thể khắc chế vật âm tà, có thể làm tiêu hao năng lượng chí âm. - Đúng vậy! Tần công tử gật đầu nói: - Ta lấy nhân cách ra đảm bảo Ngọc Quỳnh nói không sai, sau khi rời khỏi đây bằng hữu cũng có thể tìm tư liệu tra cứu thuộc tính của Xích Dương Thảo. Lục Ly liếc mắt nhìn mấy công tử tiểu thư còn lại, thấy các nàng đều không có gì bất thường, xem ra Quỳnh tiểu thư không lừa gạt hắn, hắn gật đầu một cái nói: - Có thể chuyển nhượng cho ngươi, có điều ta không muốn lấy Thần Nguyên Kim! Lần này Lục Ly chắc chắn ra tới ngoài sẽ bị Hắc Viêm Điện truy sát, hắn có Thần Nguyên Kim cũng không biết mua thần dược ở đâu, hơn nữa phỏng chừng trên người đám này cũng không mang theo nhiều Thần Nguyên Kim? Quỳnh tiểu thư hơi tái mặt hỏi: - Vậy ngươi muốn gì? - Ta muốn ngươi… Lục Ly nói được nửa câu bỗng nhiên dừng lại, duỗi một ngón tay chỉ vào Quỳnh tiểu thư, sắc mặt cả đám công tử đột nhiên thay đổi, trong mắt Tần công tử lộ ra sát ý hừng hực. Lục Ly khẽ mỉm cười, chỉ tay xuống tiếp mới nói: - Muốn ngươi đưa hồ lô cho ta. Tần công tử, ngươi đừng nóng lòng, ta còn chưa nói hết câu. - Hừ! Tuy Tần công tử đã hơi thở phào nhẹ nhõm, thế nhưng vẫn khó chịu ra mặt, hắn trừng mắt nhìn Lục Ly nói: - Này vị bằng hữu, lần sau đừng nên đùa như vậy nữa. Những thứ khác ta không để ý nhưng chuyện này… ta rất quan tâm! - Không được! Quỳnh tiểu thư lại mở miệng nói: - Hồ lô này là gia chủ chúng ta ban tặng, bề mặt còn có bí pháp gia tộc chúng ta luyện chế, thứ này… Không thể truyền ra bên ngoài. Dù ta có chết đi cũng phải hủy hồ lô này trước tiên. Tần công tử đảo con ngươi một vòng, trong tay xuất hiện một hạt châu màu lục bích, hắn nói: - Này vị bằng hữu, hạt châu này của ta là Mộc Linh Châu, ẩn chứa linh khí mộc, có thể khiến người chết sống lại, là bảo khí thượng đẳng, trị giá ít nhất một ức Thần Nguyên Kim. Ta dùng nó đổi lấy Xích Dương Thảo của ngươi, thấy thế nào? - Tần công tử… Quỳnh tiểu thư hơi tái mặt, ánh mắt ngước nhìn Tần công tử. Hai tiểu thư còn lại ánh mắt cũng lộ vẻ cảm động. Tần công tử có tình có nghĩa, vì Quỳnh tiểu thư mà lấy ra cả kỳ bảo bậc này. - Không được! Lục Ly không hề nghĩ ngợi đã từ chối, nếu hắn bị thương mà có cơ hội chữa thương thì dùng đan dược trên người là đủ. Còn ngay cả thời gian chữa thương cũng không có thì chắc chắn gặp phải cường địch, đến khi ấy chạy còn không thoát, chữa thương thì có tác dụng chó gì. Quỳnh tiểu thư lộ vẻ nôn nóng, nàng cắn răng ngọc nói: - Này công tử, hồ lô không thể đưa cho ngươi, ngươi muốn bao nhiêu Thần Nguyên Kim? Ngọc Quỳnh sẽ nghĩ mọi cách gom lại đủ cho ngươi! - Không lấy Thần Nguyên Kim! Lục Ly nói vô cùng kiên quyết, con ngươi hắn đảo một vòng, mở miệng nói: - Ta nghe nói cách đây không lâu Quỳnh tiểu thư lấy được một giọt máu tiên thú? Giọt máu tiên thú này có thể mang theo bên người? Nếu như có thì ta và ngươi trao đổi! - Có mang theo, ta và ngươi trao đổi! Quỳnh tiểu thư cơ hồ không chút do dự đã lập tức gật đầu đồng ý. Sau khi đấu giá xong, nàng luôn mang theo máu tiên thú, có điều lại không sử dụng vì nàng không quá thích luyện thể. Lúc luyện hóa giọt máu kia sẽ rất đau đớn, bởi vậy nàng vẫn chưa dùng. - Ừm… Quỳnh tiểu thư đột nhiên nhớ ra chuyện gì, ánh mắt tìm đến Tần công tử, hơi hổ thẹn nói: - Thật ngại, Tần công tử… - Không sao! Tần công tử cười nhạt đáp: - Vật kia đã là của nàng, nếu đã là của nàng thì nàng quyết định ra sao đều được. Cạch! Quỳnh tiểu thư lập tức lấy ra một chiếc hộp ngọc, hơi vận chuyển thần lực trong tay, hộp ngọc trở nên trong suốt, bên trong có một giọt máu như ẩn như hiện, huyết dịch trong cơ thể Lục Ly bỗng nhiên trở nên sôi sục. - Được! Lục Ly lấy ra Xích Dương Thảo. Lúc mở hộp ngọc, một cây cỏ nhỏ màu hoàng kim định bay ra ngoài lại bị Lục Ly tóm lấy, ném vào trong hộp ngọc. Lục Ly lắc lắc hộp ngọc nói: - Quỳnh tiểu thư, ném máu tiên thú lại đây ta sẽ giao Xích Dương Thảo lại cho ngươi. - Cẩn thận! Mộc tiểu thư đứng bên cạnh nhắc nhở một câu, ngộ nhỡ Lục Ly lấy được máu tiên thú sẽ xoay người tiến vào lối ra thì mọi người còn làm gì được hắn. Quỳnh tiểu thư cũng hơi chần chừ, Tần công tử cười cười ha ha một tiếng rồi nói: - Đưa cho hắn đi, ta nghĩ vị bằng hữu này cũng không nông cạn như vậy. Tần công tử vẫn nói năng vô cùng khéo léo, ý ở ngay trong lời nói, chính là cuỗm mất máu tiên thú của Quỳnh tiểu thư thì ngươi sẽ đắc tội với Tần gia và Thiên Tiên Minh. Vèo! Quỳnh tiểu thư đã quyết định, nàng ném mạnh hộp ngọc qua đó, một tay Lục Ly bắt lấy, cảm ứng một phen trong lòng vô cùng mừng rỡ. Vốn dĩ hắn cho rằng bản thân có duyên không phận với giọt máu này, không ngờ rằng gặp được cơ duyên cuối cùng vẫn về tới tay. Vèo! Hắn không chần chừ ném mạnh hộp ngọc đến. Hộp ngọc bay đến bên người Quỳnh tiểu thư, bị Quỳnh tiểu thư chộp được. Quỳnh tiểu thư hé ra một góc nhỏ để thăm dò, trên mặt lộ ra nụ cười xinh đẹp. - Xong rồi! Lục Ly liếc nhìn mọi người một lượt, chắp tay với đám Tần công tử nói: - Chư vị, núi cao sông dài, ta đi trước một bước, sau này hẹn gặp lại. Tần công tử chắp tay đáp lại, Quỳnh tiểu thư cúi người hành lễ, ánh mắt Lục Ly rơi vào trên người của đám Phó công tử.
Chương 2680 Không đi được
Hắn nghĩ ngợi một lát mới nói: - Đã đắc tội bốn vị công tử, sau này các ngươi muốn truy sát ta thì cứ việc tìm đến. Có điều… Lòng dạ ta không độ lượng lắm đâu, ngươi không phạm ta, ta không phạm ngươi, nếu ngươi phạm ta thì ta đây không ngại quyết chiến! Vụt! Cơ thể Lục Ly lóe sáng, nhảy vào trong thông đạo, trong chớp mắt đã biến mất không thấy dấu vết… Lục Ly rời đi rồi xung quanh vẫn vô cùng yên tĩnh, không ai dám vọt theo Lục Ly tiến vào lối ra, chỉ trầm mặc đứng im. Lục Ly giết chết Diêm công tử, trấn áp đám người này một phen, hắn có thể thay đổi thần văn một cách dễ dàng, bố trí Thần Văn Đạo Tràng, nếu như đi truy sát hắn, hắn lại bố trí một cái nữa thì sao? Thiên địa thần dược rất quý giá, thế nhưng mạng sống lại càng quý giá hơn. Chỗ này toàn là con cháu đại gia tộc, trong gia tộc hoặc trong thế lực không thiếu gì bảo vật, đương nhiên bọn hắn sẽ không liều mạng vì bảo vật. Đám người Phó công tử đều rất ngượng ngùng, bình thường bọn hắn thần thái như ngọc, phong độ ngời ngời, nhưng lúc này hai chân đã bị cắt đứt, cả người toàn là máu, ngồi xuống cũng khó khăn. Chuyện này khiến hình tượng của bọn hắn trong lòng người khác bị sụp đổ, thế nên cảm thấy cực kỳ bất nhã và xấu hổ. Vụt! Phó công tử vẫn rất thông minh, hắn lấy ra một tòa bảo tháp, đây là một món thần khí không gian, cơ thể hắn lóe sáng truyền tống vào trong. Những người khác cũng lũ lượt học theo, tất cả đều chui vào trong thần khí không gian của mình, không dám ra gặp người khác. - Chúng ta đón mấy người còn lại vào đây! Tần công tử nhìn mọi người xung quanh một lượt nói, lúc trước bọn hắn đã đáp ứng đưa tất cả mọi người vào trong đảo, hiện giờ đương nhiên không thể nuốt lời. Vừa nãy mọi người đều có thể chống cự được Thần Văn Đạo Tràng, mỗi lần dẫn theo một hai người không phải chuyện khó. - Được, chúng ta quay trở lại! Quỳnh tiểu thư lấy được Xích Dương Thảo nên tâm trạng vô cùng tốt, trên mặt khẽ lộ ra nét cười hiếm thấy, trong mắt lấp lánh ánh sáng, xinh đẹp không nói thành lời, đám công tử trông thấy trái tim đập thình thịch. Mấy vị công tử còn lại tuy rằng trong lòng muốn đi tiếp, dù sao có ai biết được bên trong còn có chí bảo gì? Ngộ nhỡ đều bị Lục Ly đoạt hết thì sao? Có điều hiện giờ bị vướng bận vào chuyện này, bọn hắn chỉ đành cắn răng xoay người bay trở về. Có mấy kẻ âm thầm cầu khấn, Lục Ly tốt nhất nên chết ở cửa ải tiếp theo. Còn có người suy nghĩ sau khi rời khỏi đây sẽ thông báo cường giả trong gia tộc truy sát Lục Ly ngay lập tức, cướp đi hết tất cả bảo vật trên người hắn. Đám Tần công tử vừa nãy cố gắng hết sức mới bay chỉ trong nửa canh giờ, hiện tại không thể liều mạng như thế, cho nên phải tốn mất hơn nửa canh giờ mới về tới nơi. Mỗi người đều thử dẫn theo hai, ba người bay đi, hơn nữa tốc độ bay rất chậm, khi xác định không có vấn đề mới tăng nhanh tốc độ. Ban đầu bọn hắn có mười ba người, hiện giờ một người bị chết, bốn người đang chữa thương, thế nên chỉ còn tám người có thể đi dẫn đám người kia. Nhóm đầu tiên dẫn được mười tám người, sau khi đến nơi thuận lợi, mọi người như trút được gánh nặng. Đám Tần công tử lại đi tiếp lần thứ hai, mỗi người dẫn theo bốn người, tổng cộng một lần dẫn được hơn ba mươi người. Bốn người đã là cực hạn, một chuyến hơn ba mươi người, trên núi có sáu bảy trăm người, cần đi hơn hai mươi chuyến, trên đường nghỉ ngơi một lát thì phỏng chừng sẽ mất ba, bốn ngày. - Chậm như này e rằng đến khi chúng ta tiến vào cửa ải tiếp theo, bảo vật đã bị tên rác rưởi kia cướp hết? - Đúng đấy, mấy ngày thời gian, ngộ nhỡ tầng tiếp theo có thánh hoàng thần binh… Ôi, nghĩ gì cũng vô ích, chúng ta chỉ đành chậm rãi chờ đợi. - Hừ hừ! Kẻ này đánh chết Diêm công tử, một mình độc chiếm mười lăm cây thần dược, hắn đã khiến nhiều người tức giận. Chỉ cần có cơ hội chúng ta sẽ liên thủ giết hắn, sau đó chia đều thần dược và bảo vật. - Dù hắn đi trước một bước thì đã sao? Phỏng chừng có công tử đã bí mật gọi người, để cường giả trong gia tộc chờ sẵn gần đó? Chờ đến khi hắn vừa ra ngoài sẽ bị giết chết, một tiểu thần mà dám kiêu ngạo như vậy, hắn đúng là đang tìm đường chết. Người chờ ở ngọn núi cao bên này hơi mất kiên nhẫn, túm năm tụm ba bàn luận, rất nhiều người sục sôi căm phẫn, hận không thể lột da rút xương Lục Ly. Lục Ly chỉ có cảnh giới Nhất Kiếp, vẫn phải dựa vào sức mạnh của thần văn mới cướp được thần dược, trấn áp mấy vị công tử kia. Cho nên mọi người đương nhiên không phục, trong lòng nảy sinh đố kỵ và oán hận. Nếu Lục Ly là Tần công tử, sinh ra trong danh môn, lại có thực lực mạnh mẽ thì tất cả sẽ không ai dám ý kiến, rất nhiều người còn nảy sinh lòng sùng bái. Đây chính là tâm tính con người! Đương nhiên cũng có một vài người có tầm nhìn rộng rãi, âm thầm khâm phục Lục Ly. Dám giết chết thần tử của Hắc Viêm Điện, khí phách này của Lục Ly đã hơn hẳn rất nhiều người. … Lục Ly không biết mọi người nghĩ hắn ra sao, đồng thời hắn cũng không muốn biết. Lúc này hắn đi tới tầng kế tiếp thì gặp phải rắc rối lớn. Không phải hắn gặp phải nguy hiểm hay có sinh vật kỳ dị định tấn công hắn, mà là khi xuất hiện ở dưới chân một ngọn núi đá cực lớn, hắn phát hiện bản thân không lên được. Ngọn núi đá này vô cùng lớn, giống như một tòa kim tự tháp, ít nhất phải cao đến vạn trượng, chân núi bị khí đen dày đặc bao phủ, nhìn không ra bên dưới có thứ gì nhưng vừa tới gần những khí đen kia đã có cảm giác cực kỳ nguy hiểm. Chỉ có thể đi lên phía trên, lối ra chắc chắn ở trên đỉnh núi. Nhưng núi đá này có trường lực vô cùng mạnh mẽ, trấn áp gắt gao Lục Ly. Lục Ly thử một phen vẫn chỉ có thể cất bước lên được mấy trăm trượng, sau đó không tài nào nhích thêm. Nơi này không thể sử dụng thần niệm mà chỉ có thể dùng thần lực. Lục Ly vận dụng Tiêu Dao Bộ đi một vòng quanh núi đá, phát hiện xung quanh ngoài những vách đá trọc lốc ra thì không có thứ gì. Muốn rời khỏi nơi này thì hoặc là đi xuống phía dưới, hoặc là tiến vào trong khói đen, hoặc là nghĩ cách đi lên phía trên.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất