Chương 2696 Ác có ác báo
Nếu người nào có thể cung cấp thông tin sẽ được trọng thưởng đến trăm vạn Thần Nguyên Kim, nếu có thể giết chết Địa Ngục Sát Thần có thể nhận được một ức Thần Nguyên Kim từ hai đại thế lực. Toàn bộ Hải Vực Phong Bạo đều dậy sóng, vô số võ giả tản ra khắp giới tìm kiếm Địa Ngục Sát Thần, khi tìm được Lục Ly, cung cấp được thông tin sẽ được thưởng trăm vạn Thần Nguyên Kim đó. Hai đại thế lực tuyên bố treo giải thưởng có nghĩa là bọn chúng không lần theo được hắn, Tần công tử không hề lừa dối hắn. Lục Ly lấy bản đồ ra, liếc nhìn một vùng quần đảo phía tây bắc Hải Vực Phong Bạo, chỗ đó có mấy trăm hòn đảo nhỏ, một thiên đảo và ba mươi tư đảo lớn, tất cả đều là địa bàn của Phó gia. Nếu đã nhận lấy thần khí của Tần công tử thì Lục Ly đương nhiên không làm trái lời hứa, hắn chắc chắn sẽ lật tung cả Hải Vực Phong Bạo này. Lục Ly chạy ra vòng vây rồi biến mất, nhóm người Diêm Hồng vốn có thể khóa khí cơ của hắn đang ở một trong thành trì. Nhưng qua một khoảng thời gian, khí cơ của Lục Ly hoàn toàn biến mất. Nhóm Diêm Hồng rất rõ ràng, chắc chắn Lục Ly là được đến một món bí bảo che giấu khí cơ của mình. Bí bảo này có lẽ là mua, càng có lẽ là đại gia tộc tặng. Có nhiều báu vật truy tung người, ít báu vật che giấu khí cơ, thứ này không mua được trong thương hội bình thường. Thông thường chỉ có siêu cấp đại gia tộc mới có, lúc trước Lục Ly không có loại báu vật này, giờ đột nhiên được một cái? Điều này không thể không khiến người ta nghi ngờ. Hắc Viêm Điện cùng Phó gia có một ít kẻ thù, những kẻ thù đó tự nhiên rất vui xem bọn họ xấu mặt, tặng một món báu vật cho Lục Ly che giấu khí cơ cũng dễ hiểu. Đã qua một tháng từ khi Lục Ly chạy thoát, hai thế lực lớn treo giải thưởng số tiền lớn, người trong Phong Bạo Hải Vực đều hành động. Nhưng không tìm được Lục Ly, Lục Ly giống như một giọt nước chảy vào biển, quá khó để tìm được hắn. Mặt nạ bằng đồng xanh của Lục Ly là một món bí bảo, trừ phi đạt đến Tam Kiếp đỉnh phong hoặc là võ giả tinh thần có tinh thần lực đặc biệt cường đại, nếu không thì ai cũng không thể phát hiện ra hình dạng của hắn. Hơn nữa, hai thế lực lớn treo giải thưởng chỉ có dạng thanh đồng và mặt nạ lệ quỷ, không có tranh vẽ khuôn mặt thật của Lục Ly. Hai thế lực lớn tốn số tiền lớn mời một đại tộc am hiểu cách truy tung, đại tộc này là đại tộc ẩn sĩ của Phong Bạo Hải Vực, Bộ gia. Võ giả truy tung hàng đầu của Bộ gia lần lượt xuất động, bắt đầu căn cứ các loại dấu vết truy tung Lục Ly. Hai thế lực lớn âm thầm chuẩn bị, chờ người của Bộ gia tìm được Lục Ly sẽ chấn chết hắn ngay. Lục Ly đã đến tây bắc bộ Phong Bạo Hải Vực, hắn một đường truyền tống đến, hiện đang ở trên một hòn đảo nhỏ trong địa bàn của Phó gia. Khu vực này có một tòa thiên đảo, mười mấy đảo lớn, còn có mấy trăm đảo nhỏ. Mặt ngoài những địa bàn này không hoàn toàn thuộc về Phó gia, nhưng ngầm đều bị Phó gia khống chế. Phó gia là một đại tộc lánh đời, bề ngoài chỉ chiếm cứ một thiên đảo, trên thực tế chiếm cứ khu vực biển này dài cỡ mười vạn năm. Đại tộc như vậy nội tình cực kỳ sâu, cường giả của gia tộc bọn họ thậm chí không lên Thiên Thần bảng, không ai biết gia tộc của họ rốt cuộc có bao nhiêu cường giả, nội tình cường đại cỡ nào. Lục Ly không có mạo muội đi thiên đảo, thậm chí không dám vào đảo lớn. Đi thiên đảo không khác chịu chết, Tần Chiến từng nói Phó gia có hai lão bất tử sức chiến đấu cực kỳ khủng bố, khiến Lục Ly gặp được phải né ngay, nếu không thì chết chắc. Đảo này tên Vân Phù Đảo, nguyên hòn đảo đều là sương trắng, thoạt trông giống như nổi trong mây. Đảo này chỉ có một thành trì, Lục Ly đang ngồi trong trà lâu ở thành trì. Tùy tiện tìm hiểu tin tức, Lục Ly đã biết tình huống của thành trì này. Vân Phù Đảo do một chi mạch của Phó gia kiểm soát, đảo chủ tên Hàn Quang Vũ, nghe nói người này cưới tiểu thư của Phó gia, thế này mới trở thành chủ nhân của Vân Phù Đảo. Người trong thành không nhiều, đảo này không có quá nhiều tài nguyên, người dân trong thành sức chiến đấu không mạnh, không có bao nhiêu Nhị Kiếp Thiên Thần. - Đi mau, đi mau, thiếu thành chủ đi ra! Ngoài đường vang lên từng tiếng nạt nộ, người đi trên đường chớp mắt ít đi nhiều, đa số trốn vào cửa hàng và trà lâu. Lục Ly hơi kinh ngạc, ánh mắt nhìn ra ngoài đường, phía cuối đường truyền đến hai luồng hơi thở dữ dằn, một chiếc xe chiến lao nhanh mà đến, hai con cự thú to như cuồng sư kéo xe, toàn thân hoàng kim, đầu giống rồng, hơi thở hung lệ, ánh mắt đỏ máu. Ba người ngồi trên xe chiến gồm một công tử trẻ tuổi hai bên ôm hai mỹ nhân, phía sau xe chiến có tám võ giả đi theo, toàn là Nhị Kiếp Thiên Thần, vênh váo hùng hổ nhìn bốn phía. Xe chiến ngừng lại trước một cửa hàng, bốn trong tám người đi vào cửa hàng, rất nhanh một lão giả bị mang ra, bắt quỳ xuống đất. Công tử trẻ trên cao nhìn xuống nhìn lão giả, lạnh giọng nói: - Trương lão đầu, đã suy nghĩ kỹ chưa? - Hàn công tử! Lão giả vẻ mặt hoảng loạn nhìn Hàn công tử, dập đầu nói: - Tôn nữ của ta đã đính thân, việc này tuyệt đối không được, cầu Hàn công tử giơ cao đánh khẽ, bỏ qua chúng ta, lão hủ xin dập đầu! - Hừ! Một hộ vệ Nhị Kiếp lấy ra binh khí đặt lên cổ Trương lão đầu, nổi giận đùng đùng nói: - Trương lão đầu, ngươi muốn chết hả? Lần trước ngươi nói tôn nữ của ngươi đính thân, sắp gả cho thiếu đảo chủ của Phong Hỏa Đảo, chúng ta đi hỏi thăm, căn bản không có việc này, ngươi to gan lắm! Bùm! Hộ vệ vung thần binh, Trương lão đầu thoáng chốc đầu rơi máu chảy, lăn lộn dưới đất rên la. Hàn công tử và đám hộ vệ vẻ mặt không dao động, ngược lại khóe miệng lộ ra cười nhạt. - Gia gia, gia gia! Một tiếng kêu giật mình vang lên, sau đó một thiếu nữ xinh đẹp lao ra khỏi cửa hàng. Thiếu nữ rất nhỏ tuổi, phỏng chừng mới có mười ba, bốn tuổi, nàng cũng không phải võ giả, nhưng đường cong linh lung, yêu kiều động lòng người, khí chất như tiểu muội nhà bên, rất là dụ người.
Chương 2697 Đại khai sát giới
Thiếu nữ xông đến quỳ bên cạnh Trương lão đầu, nhìn gia gia đầu rơi máu chảy, nàng lệ rơi như mưa, nàng trừng mắt nhìn Hàn công tử nói: - Hàn Thiếu Vũ, ngươi bỏ cuộc đi, ta dù chết cũng không làm tiểu thiếp của ngươi, kẻ ác như ngươi chắc chắn sẽ bị trời phạt, bị thiên lôi đánh! - Ha ha ha! Hàn công tử đứng bật dậy, cười dài nói: - Hôm nay ta đứng dây, ngươi xem ông trời khi nào giáng thần lôi xuống đánh ta? Chẳng lẽ ngươi chưa nghe một câu, người tốt không sống lâu, tai họa di nghìn năm? Thế giới này làm người tốt sẽ chết nhanh hơn ai hết, chỉ có trở thành ác nhân mới có thể sống lâu. - Ngươi... Vô sỉ! Thiếu nữ tức run người, trong mắt tràn ngập tuyệt vọng, bọn họ chỉ là bình dân, làm sao có thể đối kháng được tu sĩ cường đại? Càng miễn bàn là nhi tử của đảo chủ Vân Phù Đảo. - Cho ngươi hai lựa chọn! Hàn công tử lạnh giọng nói: - Thứ nhất, gả cho ta làm tiểu thiếp, vinh hoa phú quý cả đời, gia gia của ngươi cũng đi theo hưởng phúc. Thứ hai, đập đầu vào tường chết đi, ta lóc từng miếng thịt của gia gia ngươi xuống, lăng trì cho đến chết. - Súc sinh, súc sinh! Trương lão đầu tức giận hộc máu, chỉ hướng Hàn công tử nói: - Ta có làm quỷ cũng không bỏ qua cho ngươi, ngươi nhất định sẽ bị báo ứng, nhất định sẽ không chết tử tế được! - Ha ha ha! Hàn công tử càn rỡ cười to, hắn giơ cao hai tay, bá khí vô cùng nói: - Ở Vân Phù Đảo này, ai có thể làm gì ta? Ai dám động ta? Ai có thể động ta? Vèo! Vào thời khắc này, một ánh đao sáng lên, khoảnh khắc chém tới, thoáng chốc nổ bay Hàn công tử. Nếu không phải người Hàn công tử hiện ra chiến giáp Hồng Linh Thiên Bảo, e rằng giờ phút này hắn đã bị chém chết. - Địch tập, hộ giá! Hàn công tử bị đập rớt xuống, phun ra búng máu, kinh khủng rống to lên. Nhưng giây tiếp theo hắn không la nổi nữa, vì một cái bóng bay vút qua, một cái chân săn chắc thô to giẫm lên đầu của hắn, đè hắn xuống đất. - Ui ui! Tám hộ vệ như gặp kẻ địch lớn, trên mặt tràn ngập vẻ kinh hoàng, bởi vì người này tốc độ nhanh đến nỗi bọn họ không thấy bóng dáng, giờ phút này mới xem rõ ràng khuôn mặt của người này, nhưng người này mang mặt nạ lệ quỷ. Lục Ly cầm Thất Tinh chiến đao, ánh mắt dịu dàng nhìn thiếu nữ, nói: - Ác nhân quả thực sẽ có ác báo, không phải không báo, chỉ là thời điểm chưa đến. Răng rắc! Lục Ly giơ chân lên đạp mạnh xuống, đầu của Hàn công tử khảm vào lòng đất. Hàn công tử chỉ có sức chiến đấu Nhất Kiếp, mặc dù có chiến giáp Hồng Linh Thiên Bảo phòng hộ, trước sức mạnh khủng bố của Lục Ly thì đầu của hắn vẫn bị chấn nát ngay, mất mạng ngay tại chỗ. Lục Ly vốn không muốn ra tay, hắn muốn thăm thêm mấy hòn đảo, tra xét một ít tình huống mới tính xem ra tay như thế nào. Nhưng khi nhìn ánh mắt tuyệt vọng của thiếu nữ kia, nhìn nét mặt đau buồn giận dữ của lão nhân, Lục Ly không kiềm được. Lục Ly đến địa bàn của Phó gia là để giết người, giờ phút này gặp phải ác nhân như vậy, nếu hắn không ra tay thì đợi đến khi nào? Hắn chém giết Hàn công tử, thân thể tựa như tia chớp phóng đi, một đấm đánh vào ngực một hộ vệ. Bùm! Hộ vệ Nhị Kiếp sao đỡ nổi công kích của Lục Ly? Một đấm xuyên qua ngực người này, nổ nát một tòa thành bảo phía sau. Lục Ly lắc người, liên tục không ngừng ra tay, mỗi lần sẽ có một người bị giết. - Địch tập, thiếu thành chủ bị giết! Khi Lục Ly giết người thứ năm thì những người còn lại rốt cuộc có phản ứng, một người rống to làm nguyên tòa thành trì giật mình. Một đám võ giả từ vô số thành bảo bay lên cao, điên cuồng lao về phía này. - Cái... cái này... Trương lão đầu bị dọa sợ, sắc mặt trở nên nhợt nhạt, thân thể bởi vì sợ hãi mà run cầm cập, thiếu nữ thì vẻ mặt ngưỡng mộ nhìn Lục Ly. Lục Ly tuy rằng mang theo mặt nạ lệ quỷ, nhưng trong mắt nàng thì đáng kính còn hơn Thiên Sứ. Ầm ầm ầm! Lục Ly lắc người đánh chết ba hộ vệ còn lại, bốn phía vốn có rất nhiều người xem náo nhiệt, giờ phút này phát hiện vô số cường giả lao đến đây thì cả đám chạy tứ tán, sợ bị liên lụy. Lục Ly dừng lại trước mặt Trương lão đầu và thiếu nữ, hắn nhìn lão nhân, nói: - Lão trượng không cần sợ hãi, người trên đảo này không tổn thương ta được, chốc nữa ta mang các ngươi rời đi đảo này, ta sẽ dàn xếp ổn thỏa cho các ngươi. Ta thu các ngươi vào Thần Khí không gian trước, tạm nghỉ ở bên trong đi. - Đa... đa tạ đại... đại nhân... Môi Trương lão đầu run run nói, cơ thể vẫn còn run vì sợ, ngược lại thiếu nữ không có một chút sợ hãi, một đôi mắt sáng lấp lánh nhìn Lục Ly nói: - Đại ca ca, ta tin tưởng ngươi, nhất định phải giết chết tất cả người xấu! Oong! Lục Ly không có thời gian cùng hai người nói chuyện nhiều, cưỡng bức thu họ vào trong Thiên Tà Châu, theo sau ánh mắt của hắn nhìn quét bốn phía không ngừng có võ giả bay tới. Đám người này đều là quân sĩ, thực lực có mạnh có yếu, mạnh nhất chẳng qua là Nhị Kiếp Thiên Thần, nhìn thấy Hàn công tử chết thảm, nhìn thấy tám hộ vệ đều bị giết, đám người đều không dám đi tới, chỉ có thể vây quanh Lục Ly. - Ai giết nhi của ta? Một tiếng quát như vịt đực kêu vang lên, một nữ nhân xinh đẹp phong vận do tồn bay vọt tới, khuôn mặt vặn vẹo, một đám võ giả đi theo nàng, đều là cường giả Nhị Kiếp. Còn có một nam nhân trung niên mặc áo hoa hơi thở rất cường đại, rõ ràng là Nhị Kiếp đỉnh phong. - Thiếu Vũ! Trông thấy Hàn Thiếu Vũ đầu bị đạp lún xuống đất, đã sớm tắt thở, nữ nhân xinh đẹp phát ra tiếng gào xé rách tim gan. - Vũ Nhi! Nam nhân trung niên mặc áo hoa cũng bi thương rống lên, mắt hổ lộ ra cuồn cuộn sát khí khóa chặt Lục Ly, hỏi: - Ngươi là người nào? Tại sao muốn giết hài nhi của ta? - Hắn đáng chết! Lục Ly lạnh lùng đáp lại, hắn suy nghĩ một hồi rồi bảo: - Chắc ngươi cũng đoán được tên của ta, thấy mặt nạ này quen mắt không? - Hắn là... hắn là...! Một quân sĩ phản ứng lại, hắn gào thét: - Hắn là Địa Ngục Sát Thần, là Địa Ngục Sát Thần bị Phó gia chúng ta và Hắc Viêm Điện hợp sức truy nã!
Chương 2698 Đại khai sát giới
- Ui ui! Đám người hút ngụm khí lạnh, phải biết rằng Địa Ngục Sát Thần phá vòng vây từ trong mấy vạn người, năm Tam Kiếp Thiên Thần đều không thể đánh chết hắn. - Giết hắn, giết chết hắn, báo thù cho con của ta, toàn bộ ra tay giết chết hắn! Nữ nhân trung niên xinh đẹp kêu gào, điên cuồng rống to: - Ai giết được hắn thì ta sẽ thưởng mười vạn Thần Nguyên Kim. Tiểu dã chủng, ngươi dám giết nhi tử của ta, ta là tiểu thư của Phó gia, ngươi chết chắc rồi, chết chắc rồi... Không ai hưởng ứng mệnh lệnh của nàng, rất nhiều người còn ngượng ngùng vuốt sống mũi, Phó gia cùng Hắc Viêm Điện tuyên bố treo giải thưởng, tìm được Địa Ngục Sát Thần liền có thể được đến trăm vạn Thần Nguyên Kim. Nàng nói giết chết Địa Ngục Sát Thần sẽ cho mười vạn Thần Nguyên Kim, rất buồn cười. Lục Ly quát to: - Nếu biết danh hào của ta sao còn chưa xéo? Người thường xéo ngay, lần này ta chỉ nhằm vào người của Phó gia và chó săn của họ, trong vòng ba giây ai còn không biến đi thì giết không tha! Nhiều võ giả ở xung quanh không chút suy nghĩ lập tức trốn thật xa. Bọn họ không phải người của Phó gia, tuy rằng đảo chủ mỗi tháng đều cho rất nhiều Thần Nguyên Kim nuôi bọn họ, nhưng phút sống còn, bọn họ không có lòng trung thành tuyệt đối. - Chạy cái gì? Ai dám chạy thì xong chuyện sẽ giết hết! Nữ nhân trung niên xinh đẹp quát khẽ, nhưng không có người nghe nàng, mấy nghìn quân sĩ vài giây đã chạy mất hơn phân nửa, còn lại đều là tử trung, có người là con cháu chi thức của Phó gia, muốn đấu tới cùng. - Phát tín hiệu, thỉnh cầu cường giả Phó gia đến viện trợ! Hàn đảo chủ trầm giọng quát một tiếng, trong tay hắn xuất hiện một thanh chiến đao to lớn, trên chiến đao có gần trăm thần văn, rõ ràng là một món báu vật. Hàn Quang Vũ thét dài, thân thể như long tượng lao về phía Lục Ly, quát to: - Vây giết hắn! Vèo vèo vèo! Cơ hồ cùng lúc có hơn mười người động, đều là Nhị Kiếp hậu kỳ, như kiếm bén bắn về phía Lục Ly. Hơi thở của Lục Ly chỉ là Nhất Kiếp Thiên Thần, bọn họ không tin Lục Ly có sức chiến đấu có thể chống cự Tam Kiếp Thiên Thần. - Chết! Trong mắt Lục Ly không có bất cứ cảm xúc dao động, nơi này mạnh nhất chỉ là Nhị Kiếp đỉnh phong, đối với hắn thì hoàn toàn không có áp lực. Trong Thần Sơn ánh sáng lấp lánh, đầy trời Hư Không Trùng xé gió lao đi, bên này đều là quân sĩ, bình dân đã sớm chạy sạch, hắn không kiêng kỵ gì nữa. Đầy trời Hư Không Trùng bay đi, nháy mắt bao trùm hơn một nghìn quân sĩ, võ giả còn lại, từng con Hư Không Trùng chui vào cơ thể của bọn họ, rất nhanh xung quanh biến thành địa ngục. - Nguy rồi, lùi! Mấy con Hư Không Trùng màu vàng sậm chui vào người Hàn đảo chủ, hắn hoàn toàn thay đổi sắc mặt, hắn công kích Lục Ly một chiêu, lại phát hiện không cách nào gây ra tổn thương cho Lục Ly. - A? Quang Vũ cứu ta! Nữ nhân trung niên xinh đẹp hét chói tai, Hư Không Trùng chui vào người của nàng, nháy mắt hai chân đã bị gặm sạch, nàng kinh khủng kêu to lên, đồng thời còn không quên uy hiếp Lục Ly: - Địa Ngục Sát Thần, ta là tiểu thư của Phó gia, ngươi dám giết ta, Phó gia chúng ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua ngươi, cả tộc của ngươi đều phải chết. - Đang muốn giết người của Phó gia đây! Lục Ly hừ lạnh một tiếng, lắc người xông đến bên cạnh Hàn Quang Vũ, một đấm đánh chết Hàn Quang Vũ, hắn lại lắc người đập chết một đám võ giả. Trong vòng hai mươi giây, xung quanh không có một người sống, hoặc là bị Hư Không Trùng gặm chết, hoặc là bị Lục Ly đánh chết. Lục Ly lắc người thu một đám không gian giới chỉ, về sau hắn cần nhiều Thần Đan để tu luyện thuật luyện cốt, cần Thần Nguyên Kim nhiều như biển, không thể lãng phí mớ không gian giới chỉ. Vèo! Hắn còn xông vào phủ thành chủ, mở ra một đám bảo khố, thu tất cả thần tài thần binh thần khí. - Đi! Cướp sạch một phen, hắn không quay đầu lại xông ra hải đảo, Long Dực vỗ, thân thể hóa thành luồng sáng lấp lánh bay hướng phương xa. - Địa Ngục Sát Thần! Trong thành, rất nhiều võ giả ẩn nấp, bọn họ chờ Lục Ly đi rồi mới vươn ra thần niệm, nhìn thấy hơn một ngàn xác chết, cả đám người hoàn toàn thay đổi sắc mặt. Hắc Viêm Điện cùng Phó gia đang truy nã hắn, Địa Ngục Sát Thần lại dám công khai xuất hiện trên địa bàn của Phó gia, hơn nữa đại khai sát giới tại đây, việc này truyền ra, e rằng toàn bộ Phong Bạo Hải Vực đều phải sôi trào. Phong Bạo Hải Vực còn chưa sôi trào, Phó gia thì sôi trào. Phó gia cùng Hắc Viêm Điện đang hợp sức truy nã Lục Ly, lại không ngờ rằng Lục Ly đến địa bàn của Phó gia, giết một vị tiểu thư của gia tộc bọn họ, còn đồ một thành chủ. Tiểu thư không phải trực hệ, thành chủ này cũng không trọng yếu, quan trọng là... tôn nghiêm của Phó gia. Một tiểu võ giả tìm tới tận cửa, tát tai gia tộc bọn họ ngay trước mặt thiên hạ. Phó gia tuy là gia tộc ẩn sĩ, lúc bình thường không gây chú ý, không xảy ra chuyện, ngẫu nhiên có một ít đệ tử trẻ ở bên ngoài đi lại. Nhưng mỗi người đều biết Phó gia là vật khổng lồ trong Phong Bạo Hải Vực, gia tộc chí cao vô thượng, uy nghi của bọn họ không cho phép khiêu khích. Nhận được tin tức, Phó gia lập tức hành động, vô số chiến thuyền lên trời, còn có một ít cường giả trực tiếp cưỡi truyền tống trận đến Vân Phù Đảo trước, có quân sĩ truyền tống đi đảo gần Vân Phù Đảo, muốn bao vây Lục Ly. Tốc độ của Lục Ly quá nhanh, tuy rằng Phó gia phản ứng rất nhanh, nhưng chờ nhóm người đầu tiên truyền tống đến đảo xung quanh thì Lục Ly đã trốn chạy ra mấy trăm vạn dặm Hắn cũng không lập tức chạy trốn, mà là đặt ánh mắt vào một đảo lớn ở mạn bắc. Nếu đến, không làm mấy vố lớn thì không phải phong cách của Lục Ly. Vân Phù Đảo ở phía nam, hắn đi phương bắc, là thừa dịp Phó gia còn chưa phản ứng lại, trước tiên phá hủy một tòa thành lớn, diệt một ít con cháu của Phó gia. Đảo lớn bị Lục Ly nhằm vào tên Vân Dương Đảo, bị một trưởng lão chi thứ của Phó gia nắm quyền, bên trong có một chi mạch của Phó gia. “Mở đại trận hộ thành?” Lục Ly chém giết mấy chục thám báo, mò lên đảo, trông thấy ánh sáng màu xanh da trời bên trên một tòa thành lớn, hắn hơi cau mày, lập tức đưa tin cho Huyết Linh Nhi, khiến Huyết Linh Nhi đi phá trận.
Chương 2699 Sử dụng con bài chưa lật
Ba tấm chắn này có hai cái tràn ngập thần văn, một cái là Hồng Linh Thiên Bảo, đây là thu hoạch khi Lục Ly đánh chết người, giờ phút này vì giữ mạng bị buộc phải sử dụng. Bùm bùm bùm! Hai tấm chắn phía trước tựa như giấy chớp mắt bị chỉ phong xuyên thủng, tấm chắn Hồng Linh Thiên Bảo thứ ba cũng không chịu đựng nổi, bị chỉ phong màu đen bắn xuyên. Nhưng chỉ phong yếu bớt, cuối cùng nhanh như tia chớp đánh vào lưng Lục Ly. Bùm! Lưng Lục Ly bắn ra giọt máu, cơ thể hắn run nhẹ, ánh mắt của hắn lộ ra hoảng sợ. Chỉ phong này đã trải qua ba lần suy yếu mà vẫn có uy lực mạnh như vậy? Nếu mới rồi hắn không dùng ba tấm chắn ngăn trở, giờ phút này phỏng chừng ngũ tạng lục phủ đều bị vỡ nát. Lần đầu tiên kiến thức sức chiến đấu của Tam Kiếp đỉnh phong, khiến trong lòng Lục Ly hoảng hốt, đây mới là chí cường giả, một lão yêu quái không biết đã sống bao nhiêu năm. Cả đời đều đang tham ngộ pháp trận chân ý cùng các loại sát chiêu, cho dù không đột phá cảnh giới Tứ Kiếp nhưng sức chiến đấu của vị này đã đến tình trạng đáng sợ. Xoẹt xoẹt xoẹt! Tam Kiếp đỉnh phong ở phía sau lại lần nữa công kích, lần này liên tục đánh ra hai chỉ phong nhắm vào hai chiếc Long Dực của Lục Ly. Rõ ràng, vị này muốn phá hủy Long Dực của Lục Ly, khiến tốc độ của Lục Ly giảm đi, một khi tốc độ chậm lại hắn có thể thoải mái xử đẹp Lục Ly. “Trần Vương Ấn!” Không có biện pháp, Lục Ly chỉ có thể lấy ra Trần Vương Ấn, nếu Long Dực bị phá hủy, trong thời gian ngắn phỏng chừng hắn không thả ra được, đến lúc đó thật sự chỉ có thể ngồi chờ chết. Trần Vương Ấn nhanh chóng biến lớn, che lấp một góc trời sau lưng Lục Ly, chắn hắn ở phía sau. Hai chỉ phong bay nhanh đến, nháy mắt đánh trúng Trần Vương Ấn. Oong! Trần Vương Ấn tỏa sáng chói lòa, dải sáng lấp lánh, thần văn chạy dọc, chữ thần bí lấp lánh, tuy rằng bị đánh bay, còn đập trúng Lục Ly, nhưng không vỡ vụn, không bị trầy xước gì. “Thứ tốt.” Thần niệm của Lục Ly nhìn quét một phen, tinh thần nâng cao, thứ này không hổ là bí bảo của một tông, cứng rắn đỡ công kích của Tam Kiếp đỉnh phong mà không tổn hao gì. - Trần Vương Ấn? Không ngờ bị ngươi đoạt được! Phía sau vang lên giọng già nua của lão nhân, trong âm thanh mơ hồ có chút tức giận. Lục Ly khống chế Trần Vương Ấn biến nhỏ, tiếp tục bay đi trốn, vừa một bên quay đầu nói: - Tại sao ta không thể đoạt lấy? Thần Tử nhà các ngươi muốn giết ta, chẳng lẽ ta không thể giết hắn? - Hừ! Tam Kiếp đỉnh phong tức giận hừ một tiếng, sau đó bàn tay khô gầy vỗ, trên đỉnh đầu Lục Ly ngưng hiện một đại thủ ấn. Thủ ấn này giống hệt bàn tay của lão nhân, đều là khô gầy da bọc xương, nhưng bàn tay này làm cho người ta sợ hãi, cảm giác có pháp tắc đang giao thác trên bàn tay, tràn ngập hơi thở hủy thiên diệt địa. - Sát Đế Quỷ Trảm! Lục Ly gầm lên một tiếng, lấy ra Thất Tinh chiến đao chém lên trời cao, một ánh đao kinh thiên sáng lên, tiếp đó ánh đao ở giữa không trung xoay mấy lần, chém mạnh vào bàn tay to khô gầy kia. Ầm! Ánh đao bị đánh tan, không gian bốn phương tám hướng rung nhẹ, ánh sáng từ bàn tay to yếu bớt nhưng vẫn đè xuống với tốc độ khủng bố. - Trần Vương Ấn, đi! Lục Ly khống chế Trần Vương Ấn biến lớn đụng vào bàn tay to trên cao. Lần này bàn tay to tan tác, nhưng Trần Vương Ấn cũng bị đập rớt xuống, ánh sáng trên ấn tối đi. Âm thanh già nua vang lên: - Tài mọn, tặc tử, cho ngươi kiến thức sát chiêu thật sự của bổn tọa, chịu chết đi! Hơi thở của lão nhân rõ ràng tăng mạnh, cảm giác đang súc thế, chuẩn bị phát ra một kích kinh thiên. Linh hồn của Lục Ly đều đang rung động, trong lòng có cảm giác trí mạng, nếu hắn còn chưa nghĩ biện pháp, chốc nữa tuyệt đối chết chắc. “Bạo Nguyên Đan!” Không có biện pháp, Lục Ly chỉ có thể vận dụng con bài chưa lật, cuối cùng, lập tức ăn vào một viên Bạo Nguyên Đan. Đây là đan dược mà Y tiểu thư cho Lục Ly, có thể tạm thời tăng lực lượng lên gấp mấy lần, nhưng dược lực chỉ có thể kéo dài một canh giờ, sau khi hết dược lực thì hắn sẽ yếu ớt ba ngày. Trong Phong Bạo Hải Vực đầy rẫy nguy hiểm, tùy thời sẽ phát sinh ngoài ý muốn. Nếu hắn bị yếu ớt ba ngày là chuyện cực kỳ nguy hiểm. Nhưng bây giờ Lục Ly bất chấp, nếu không dùng thì hắn sẽ chết ngay. Ăn vào đan dược, Lục Ly cảm giác có dòng khí nóng tuôn vào tim phổi, nháy mắt khuếch tán đi toàn thân, Thần Lực hùng hậu cuồn cuộn trong cơ thể, trong khoảnh khắc này hắn cảm giác toàn thân dồi dào lực lượng. - Đi! Hắn gầm lên một tiếng, tốc độ thoáng chốc tăng vọt mấy lần, hóa thành một luồng sáng trắng bay đi chân trời xa. Xoẹt! Lục Ly vừa tăng tốc bay đi thì phía sau vang tiếng gió rít sắc bén. Lục Ly luôn vận dụng Đại Đạo Chi Ngân nên cảm giác lực cực kỳ nhạy bén, Lục Ly quay đầu nhìn, rùng mình. Lục Ly trông thấy phía sau có ngân hà. Đúng vậy, ánh đao kinh thiên giống như ngân hà rơi, kéo chiều dài mấy trăm dặm, xé rách bầu trời chém về phía hắn. Ầm ầm ầm! Ngân hà rơi xuống, nơi đi qua không gian đều vỡ nát, hơi thở khiến người sợ hãi truyền khắp phạm vi mấy nghìn dặm, phỏng chừng ở ngoài vạn dặm đều có thể nhìn thấy một kích kinh thiên này. - Đi! Lục Ly phản ứng rất nhanh, thân thể ở giữa không trung trượt ra một độ cung, né sang một bên. Ngân hà xé gió lao xuống, tuy Lục Ly né thoát nhưng vẫn trúng dư ba công kích, thân thể văng ra xa, toàn thân khí huyết cuồn cuộn, trong miệng phun ra máu ứ đọng. Bùm! Ngân hà rớt xuống biển, nước biển thấp xuống mấy trăm trượng, cảm giác trong biển xuất hiện một khe núi to lớn, đằng trước còn có một hoang đảo nhỏ, thoáng chốc bị đánh chia năm xẻ bảy. - Khủng bố! Lục Ly âm thầm líu lưỡi, nếu không phải hắn ăn đan dược, tốc độ cùng phản ứng lực tăng nhiều, giờ phút này chắc chắn bị ngân hà đánh trúng, chờ đợi hắn sẽ là kết cục chia năm xẻ bảy giống như vậy. - Trốn! Lục Ly bay nhanh đi xa, tốc độ tăng lên mấy lần, nhanh hơn Tam Kiếp đỉnh phong rất nhiều, thoáng chốc kéo rộng khoảng cách giữa hai bên. - Đan dược? Hay bí thuật thượng cổ?
Chương 2700 Tuyên bố
Đây không phải là thành trì trên thiên đảo, chắc vòng bảo hộ không mạnh? Lục Ly chỉ có âm thầm cầu nguyện, khi đã công kích thì phải xong chiến đấu trong vòng ba nén nhang, nếu không thì viện quân của Phó gia chắc chắn sẽ đến. Cho nên Lục Ly không có thời gian từ từ đập vỡ vòng bảo hộ, chỉ có thể trông chờ vào Huyết Linh Nhi. Huyết Linh Nhi im hơi lặng tiếng lẻn qua, một nén nhang sau nó truyền âm: “Chủ Nhân, vòng bảo hộ có thể phá vỡ, cho ta thời gian một nén hương.” “Được, đừng gây động tĩnh gì.” Lục Ly bộc phát sát khí, tiểu ấn xuất hiện trong tay, chuẩn bị vận dụng bí bảo này thử xem uy lực. Huyết Linh Nhi phá trận không gây ra động tĩnh gì, vòng bảo hộ ở phương xa không dao động chút nào. Một nén nhang sau, vòng bảo hộ tỏa sáng chói lòa kinh động người trong thành, vô số quân sĩ cùng cường giả lên không trung, trong mắt tràn ngập bất ngờ, không biết phát sinh chuyện gì. Bùm! Vòng bảo hộ như bọt khí nổ tung, Lục Ly cũng từ phương xa bay vọt tới. Hắn thu Long Dực, mang mặt nạ bằng đồng xanh, tay trái cầm một phương tiểu ấn, tay phải cầm Thất Tinh bảo đao, hắn phát ra tiếng rồng như lôi đình: - Địa Ngục Sát Thần cùng Phó gia khai chiến, người không liên quan lập tức ra khỏi thành, nếu không thì sống chết tự chịu trách nhiệm! Lục Ly vận dụng thần kỹ Long Ngâm, âm thanh như lôi rống, chấn tất cả người trong thành mang tai đau nhói. Người trong thành bị giật mình, sau đó hoảng loạn trốn ra ngoài. Trong thành mới rồi nghị luận việc xảy ra ở Vân Phù Đảo, người trong thành trì đều biết, nhưng không ngờ Địa Ngục Sát Thần giết tới đây. Bọn họ đâu dám ở lại, tất cả chen chúc kéo ra ngoài thành. - Thật can đảm! - Giết chết Địa Ngục Sát Thần! - Nhanh đưa tin cho gia tộc! - Toàn bộ xông lên vây giết, không thể để Địa Ngục Sát Thần trốn! Các tiếng rống vang lên, vô số quân sĩ xung phong về phía Lục Ly. Mấy nghìn người cùng nhau xông lên, sát khí lên tận cửu tiêu, khiến thiên địa đều rung rinh theo. - Đi! Lục Ly lấy ra một phương tiểu ấn, Trần Vương Ấn đón gió biến lớn, to ra mười trượng, như ngọn núi nhỏ bay tới trước. Trần Vương Ấn tỏa ra dải sáng chói lòa, giống như một mảnh đại dương mênh mông sôi trào, thanh thế kinh thiên. - Đây là bí bảo, rút! Một thống lĩnh Nhị Kiếp đỉnh phong trông thấy Trần Vương Ấn bay tới thì sợ tới mức hoàn toàn thay đổi sắc mặt, thân thể hóa thành đường cong kinh hoàng trốn xuống dưới. Ầm ầm ầm! Hắn có thể chạy trốn, rất nhiều quân sĩ lại phản ứng không kịp, Trần Vương Ấn nghiền nát mà đi, hễ là ai bị dải sáng đánh trúng đều nghiền thành huyết vụ, không ngăn nổi một giây. - Trốn! Người ở phía sau đều sợ, có bí bảo như vậy thì sao bọn họ ngăn nổi? Trông thấy trên nghìn người nháy mắt đã bị nghiền thành huyết vụ, quân sĩ ở phía sau như chim muôn chạy tứ tán. Vèo! Trần Vương Ấn bay lượn giữa không trung, chỗ nào đông người sẽ bay về hướng đó, nghiền nát vô số quân sĩ, hơn ba nghìn người chỉ trong vài giây đã thương vong hơn một nửa. “Uy lực của bí bảo này rất lớn.” Lục Ly gật gù, chân đạp Tiêu Dao Bộ theo Trần Vương Ấn tiến lên, mắt hắn quét trong thành, Thất Tinh chiến đao chém ra ánh đao thẳng hướng truyền tống trận chính giữa thành trì. Ầm! Mấy truyền tống trận trong thành trì đều nổ tung, người trong thành muốn trốn, hoặc người ở bên ngoài muốn truyền tống vào đều không được, chỉ có từ đảo xung quanh bay qua. - Địa Ngục Sát Thần, ngươi to gan lắm! Trong phủ thành chủ vang tiếng rống như lôi đình, sau đó một nam nhân trung niên vạm vỡ tóc nâu bay lên, người này hơi thở hùng hậu như núi, sát khí ngút trời, không ngờ là một Tam Kiếp Thiên Thần. Lục Ly sớm biết ngay nơi này có một Tam Kiếp Thiên Thần, là trưởng lão một chi thứ ngoại môn của Phó gia. Lục Ly nhếch mép, trong tay Thất Tinh chiến đao đột nhiên chém hướng Tam Kiếp Thiên Thần. Xoẹt! Ánh đao ở giữa không trung xoay mấy lần, lực lượng thiên địa khủng bố khiến trưởng lão Tam Kiếp này chậm lại, hắn lấy ra cây búa chém về phía ánh đao. Bùm! Ánh sáng kinh thiên nổ tung trên bầu trời phủ thành chủ, giống như mặt trời nổ, từng đợt sóng xung kích khủng bố khuếch tán, mấy trăm tòa thành bảo trong thành chủ bên dưới sụp đổ, không có một tòa hoàn chỉnh. - A, a, a! Trưởng lão Tam Kiếp phát điên rống to mấy tiếng, tuy rằng già yếu phụ nữ và trẻ em trong gia tộc của hắn mới được di chuyển đi, bởi vậy hắn ra mặt hơi chậm, nhưng hắn tốn bao tâm huyết cho phủ thành chủ, hiện tại toàn bộ bị hủy, điều này khiến hắn điên tiết. - Ha ha! Lục Ly cười khẽ, chân đạp Tiêu Dao Bộ, lắc người đã xông đến trước mặt người này, hắn thu về Thất Tinh chiến đao, huơ hai nắm tay đấm mạnh tới trước. Công kích mạnh nhất của Lục Ly không phải Sát Đế Quỷ Trảm, mà là thân thể công kích. Thân thể của hắn tăng lên gấp mấy lần, hiện tại lực lượng lớn bao nhiêu thì bản thân hắn đều không rõ ràng. Bùm! Nắm tay của Lục Ly rực rỡ ánh sáng vàng, lực lượng dâng trào từ bảy trăm hai mươi huyệt đạo tuôn ra, từ nắm đấm truyền ra, giã mạnh vào búa to của trưởng lão Tam Kiếp đánh xuống. - Chết! Trưởng lão Tam Kiếp thấy Lục Ly tay không đỡ công kích của mình thì trong mắt lộ ra một chút nét vui mừng, hắn chính là Tam Kiếp Thiên Thần, Lục Ly là một Nhất Kiếp Thiên Thần, cho dù Thần Thể tiểu thành thì cơ thể có thể mạnh đến đâu? Bùm! Nắm tay cùng cây búa va chạm vào nhau, không gian rung nhẹ, gió lốc khủng bố thổi đi bốn phương tám hướng. Cơ thể Lục Ly bị đánh lùi trăm trượng. Gan bàn tay của Tam Kiếp Thiên Thần rách toạc, hắn không cầm được búa sắt, cây búa bị chấn bay ra. - Làm sao có thể? Hắn nhìn thấy hai nắm tay của Lục Ly có chút máu chảy ra, hoàn toàn thay đổi sắc mặt, sao cơ thể của Lục Ly mạnh vậy được? - Ha ha! Lục Ly cuồng bạo vọt tới, huơ hai tay đấm, trưởng lão Tam Kiếp bị buộc phải huơ nắm đấm sắt đánh, lần này Lục Ly không bị đẩy lui, xương hai bàn tay của trưởng lão Tam Kiếp bị chấn nát, thân thể bị đấm xuống đất. Lục Ly sát khí đằng đằng nhìn quét khắp nơi, lạnh giọng hét to: - Phó gia cùng Hắc Viêm Điện nếu còn tiếp tục truy sát ta thì ta sẽ san bằng tất cả thành trì vòng ngoài của các ngươi, diệt tất cả thế lực vòng ngoài của các ngươi!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất