Chương 2701 Bốc hơi khỏi cõi đời
Ầm ầm ầm! Trong thành Vân Dương vang lên từng tiếng động ầm ĩ, trưởng lão Tam Kiếp nhiều lần xông lên rồi lại bị Lục Ly đánh rớt xuống. Trải qua Kỳ Dương Thảo, máu tiên thú, thuật luyện cốt tăng phúc, cơ thể của Lục Ly mạnh hơn gấp đôi so với trước khi ra Thiên Ma Đảo. Tam Kiếp Thiên Thần này rõ ràng mới đột phá không lâu, sức chiến đấu cũng không mạnh, hoàn toàn không đánh lại Lục Ly. Người này cũng thả ra vài loại bí thuật cường đại, nhưng bị Lục Ly dùng Trần Vương Ấn đánh tan tác. Trần Vương Ấn là báu vật mà Hắc Viêm Điện tặng cho Thần Tử hộ thân, là bí bảo cực kỳ cường đại, uy lực không tầm thường. Lục Ly lắc người thay đổi sắc mặt, mỗi lần đến gần người đều sẽ mang đi mấy chục xác chết, hắn không có thả ra Hư Không Trùng bởi vì trong thành còn có bình dân. Hắn tự nhận không phải người tốt, nhưng không phải hạng người không có nguyên tắc, những bình dân này vô tội, không cần thiết liên lụy bọn họ. Hắn một đấm một người, Trần Vương Ấn còn không ngừng trấn áp, vô số xác chết rớt xuống, nhuộm nguyên tòa thành trì một màu máu. Tam Kiếp Thiên Thần trông thấy võ giả của mạch bọn họ chết lớp lớp thì hoàn toàn phát điên, không nghĩ tới chạy trốn, nhiều lần xông lên, muốn cùng Lục Ly đồng quy vu tận, hoặc bám chân Lục Ly chờ cường giả trong gia tộc đến giúp. - Chết đi! Lục Ly xem người xung quanh bị giết gần hết, không dám tiếp tục chậm trễ, hắn lắc người, dùng Trần Vương Ấn đánh trưởng lão Tam Kiếp này rớt xuống. Lục Ly lao xuống, nắm tay liên tục không ngừng đánh trưởng lão Tam Kiếp, mỗi lần đều vận dụng bí thuật Linh Bạo, từng lớp lực lượng đưa vào, hắn muốn tươi sống chấn vỡ đầu của người này. Oong! Mấy con Hư Không Trùng màu vàng sậm lao ra Thần Sơn, vào trong người trưởng lão Tam Kiếp, khiến hắn đau đến mức kêu to lên, hoàn toàn không có biện pháp vừa phòng ngự vừa đỡ công kích của Lục Ly. Ầm! Lục Ly liên tục đánh ra mấy chục quyền, đầu của người này rốt cuộc nổ tung, chiến giáp và không gian giới chỉ bay khỏi người. Lục Ly chộp lấy không gian giới chỉ cùng chiến giáp, thân thể bay nhanh ra, thu luôn cây búa, theo sau thần niệm của hắn quét qua, tìm bảo khố trong phủ thành chủ. Mỗi gia tộc đều có bảo khố, cất chứa thần tài thần binh báu vật, nhiều thần tài như vậy không thể bỏ hết vào trong không gian giới chỉ. Hơn nữa gia tộc có nhiều con cháu, mỗi ngày đều phải tiêu hao, mỗi ngày đều có thần tài ra và vào, nhất định phải có thần tài khố thống nhất. Thần niệm của hắn nhìn quét một phen, rất nhanh tìm được mấy cái kho dưới lòng đất, đều có thần văn thủ hộ, Lục Ly khiến Huyết Linh Nhi đi phá trận, hắn thì tiếp tục đuổi theo giết võ giả ở xung quanh. Rất nhanh bảo khố đều bị mở ra, Lục Ly xông vào, nhìn quét một phen, âm thầm líu lưỡi. Chi mạch này của Phó gia giàu thật, thần tài chồng chất như núi, còn có một đống Thần Nguyên Kim, ít nhất có mấy trăm vạn. Mới chỉ là một chi mạch của Phó gia, nếu là đại bản doanh Phó gia thì giàu cỡ nào nữa? Thu toàn bộ thần tài báu vật, Lục Ly vọt lên cao, nghênh ngang mà đi. Còn sót lại một vài người thì hắn không giết, bởi vì thời gian đã qua mấy nén hương, còn tiếp tục ở lại đây thì cường giả của Phó gia sẽ tới. Lục Ly lao xuống khu vực biển, thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân tra xét thám báo bốn phía. Cảm giác lực của hắn tăng lên mấy chục lần, xung quanh bất cứ gió thổi cỏ lay đều sẽ bị hắn cảm giác được, thám báo nấp ở đáy biển bị hắn tra xét ra, tiếp đó dễ dàng tránh đi. Đi ở đáy biển, Lục Ly lao hướng tây, hắn chọn mục tiêu là một đảo lớn ở phía tây. Xung quanh có mấy trăm đảo, phủ lên phạm vi mấy chục ức vạn dặm, chỉ cần hắn hủy truyền tống trận, dù lão bất tử của Phó gia hành động, phỏng chừng không thể đến kịp trong vòng vài nén hương. Hơn nữa, lão bất tử của Phó gia dám đi lung tung sao? Bọn họ không sợ hắn xông vào chủ thành của Phó gia đại khai sát giới? Dưới tình huống bình thường, không đến nguy cơ diệt tộc thì lão bất tử sẽ không dễ dàng xuất động. Nếu hở chút có nguy cơ liền đi mời lão bất tử thì gia chủ Phó gia quá vô dụng. Lục Ly kết luận điểm này, chỉ cần lão bất tử Phó gia không hành động, với tốc độ của hắn là an toàn tuyệt đối, dựa vào trưởng lão bình thường của Phó gia không thể nào đuổi kịp hắn. Vài canh giờ, hắn dễ dàng đi tới một đảo lớn. Hắn vòng quanh đảo mấy vòng, xác định không có mai phục, hắn lặng lẽ lên đảo, dọc đường hễ gặp thám báo liền giết, hoàn toàn không cho đối phương cơ hội báo tin. Đến bên ngoài thành lớn của đảo, Lục Ly khiến Huyết Linh Nhi đi phá trận, đồng thời đi tra xét tình huống trong thành. Xác định trong thành chỉ có một Tam Kiếp Thiên Thần, chờ vòng bảo hộ thành trì bị phá vỡ, Lục Ly lại lần nữa bắt đầu đại khai sát giới. Ba nén nhang sau, Lục Ly mang theo Thần Nguyên Kim nhiều như biển của thành trì nghênh ngang mà đi, để lại xác chết đầy thành. Thành trì này có mấy nghìn tộc nhân chi mạch của Phó gia, bị Lục Ly giết hơn ba nghìn người, thành chủ là một Tam Kiếp Thiên Thần bị hắn chém giết. Lục Ly rời đi một canh giờ sau, các chiếc chiến thuyền lướt không khí mà đến, từng hàng võ giả đứng, toàn bộ mặc chiến giáp màu đen, khí lạnh âm trầm, như một đám sát thần. Đến đại thành, vô số quân sĩ bay xuống, giới nghiêm toàn thành. Mười mấy Tam Kiếp Thiên Thần bay xuống, hiểu rõ tình huống trong thành. Một lão nhân mặc áo hoa nổi giận một chưởng nổ nát một thành bảo, tức giận quát: - Địa Ngục Sát Thần, ngươi khinh người quá đáng, khinh người quá đáng! Tiếng rống của lão nhân rất lớn, nguyên thành trì đều nghe được. Giây lát sau, một đám quân sĩ bay lên chiến thuyền, chuyển hướng bay đi bốn phương tám hướng, bắt đầu sưu tầm Lục Ly. Có trên trăm chiến thuyền, đều là tinh anh của Phó gia, có hơn một nửa quân đội Phó gia được cử ra, hơn một nửa trưởng lão kéo đến, quyết muốn tìm ra Lục Ly, giết chết hắn. Từng đợt mệnh lệnh như bông tuyết truyền đi các đảo, thám báo trên từng đảo tuôn vào biển, tìm kiếm Lục Ly khắp thế giới.
Chương 2702 Giấu trời qua biển
Lục Ly tát mặt Phó gia ba lần, gia chủ Phó gia hạ lệnh, không tiếc hết thảy giá đắt cũng cần tìm được Lục Ly, đánh chết Lục Ly, nếu không thì uy danh của Phó gia ở Phong Bạo Hải Vực sẽ quét rác. Ba ngày! Ba ngày trời, Phó gia triệu tập một trăm vạn người tìm Lục Ly khắp thế giới. Nhưng không tìm được bất cứ manh mối, Lục Ly tựa như bốc hơi khỏi nhân gian. Ngày thứ tư, rốt cuộc có tin tức truyền đến, Lục Ly xuất hiện ở phía nam, dễ dàng phá vỡ một tòa thành, tiếp đó đồ sát mấy nghìn người. Cường giả của Phó gia giận dữ, nhưng lần này đều học thông minh, không có trực tiếp đi hải đảo kia, mà là theo bốn phương tám hướng bọc đánh. Cùng lúc đó triệu tập nhiều võ giả từ hải đảo xung quanh bao vây hải đảo kia, gia chủ Phó gia hạ lệnh tìm được Lục Ly thì không tiếc hết thảy giá đắt giữ chân hắn. Nhưng mà... Khiến gia chủ Phó gia tức hộc máu là, triệu tập mấy chục vạn người đi qua, lục soát khắp mấy trăm vạn dặm khu vực biển, kết quả không tìm được Lục Ly, thậm chí không chút manh mối, Lục Ly lại một lần nữa bốc hơi khỏi nhân gian. Phá ba thành, giết trên vạn người, không thể hoàn toàn giấu nhẹm tin tức này, tin tức như bông tuyết khuếch tán toàn bộ Phong Bạo Hải Vực, khu vực biển nháy mắt sôi trào. Phó gia cùng Hắc Viêm Điện truy nã Địa Ngục Sát Thần, không ngờ rằng Địa Ngục Sát Thần chủ động xông vào địa bàn của Phó gia, liên tục phá ba thành, đánh mặt Phó gia sưng vù. Hắc Viêm Điện nhận được tin tức lập tức triệu tập cường giả truyền tống qua, thám báo đứng đầu của Bộ gia cũng truyền tống đến bên này. Điện chủ Hắc Viêm Điện tự mình đi tới, tuyên bố muốn đánh chết Lục Ly phơi trên tường thành Phó gia. Lục Ly thật ra không có bốc hơi khỏi nhân gian, nguyên nhân hắn có thể tránh khỏi nhiều người như vậy, hoàn toàn là dựa vào Đại Đạo Chi Ngân. Hắn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân thì cảm giác lực sẽ nhạy bén gấp mấy chục lần, phạm vi nghìn dặm bất cứ gió thổi cỏ lay đều có thể biết. Tốc độ của hắn lại nhanh, nhiều lúc thám báo cảm giác vằn nước gợn, nhưng khi thần niệm quét qua lại không có bất cứ phát hiện, hắn sớm lặng lẽ chuồn mất. Phó gia triệu tập trăm vạn người nhưng không thể nào kết thành tường người bao vây, hơn nữa nhiều người như vậy khó tránh hỗn loạn, thậm chí đề phòng đối phương, điều này cho Lục Ly cơ hội. Lục Ly mỗi lần đều dễ dàng chạy đi, tiếp đó lợi dụng cực nhanh chuồn đi xa, không đợi cường giả Phó gia đến nơi hắn đã ở vạn dặm xa. Khi đám người tìm kiếm Lục Ly ở khắp thế giới, hắn hiện đang ngồi uống trà trong trà lâu một tiểu thành, nghe người xung quanh nghị luận mình, nói việc này khiến Phong Bạo Hải Vực náo động. “Người của Hắc Viêm Điện đến? Điện chủ Hắc Viêm Điện tự mình giá lâm? Nhờ cường giả truy tung của Bộ gia?” Lục Ly được đến một tin tức, điện chủ Hắc Viêm Điện tự mình tuyên bố, loại tin tức này truyền đi rất nhanh. Sau khi biết tin, Lục Ly trầm mặc thời gian một nén hương, sau đó hắn lướt đi xa, một đường cưỡi truyền tống trận rời khỏi. Lần này hắn rời đi thật sự hoàn toàn, theo truyền tống ra địa bàn của Phó gia, không ở lại khu vực này. Lục Ly một đường truyền tống đi mạn bắc Phong Bạo Hải Vực, hắn chuẩn bị đi... địa bàn của Hắc Viêm Điện. Bên này ồn ào lớn như vậy, cường giả tập hợp, nghe nói còn có cường giả Bộ gia am hiểu cách truy tung, Lục Ly ở lại sẽ tăng tính nguy hiểm lên nhiều. Hắc Viêm Điện triệu tập nhiều cường giả cùng thám báo lại đây, hậu phương chắc chắn hư không, vừa lúc là thời cơ tốt để hắn đi bên kia đại khai sát giới. Lục Ly và Hắc Viêm Điện có thù rất sâu, hắn giết Thần Tử của bọn họ, là không thể nào hòa giải. Đã như vậy Lục Ly chỉ có thể giết đến bọn họ phục mới thôi, giết đến bọn họ không dám ló đầu ra, hoàn toàn thỏa hiệp. Hắc Viêm Điện chiếm cứ một tòa Hắc Viêm Đảo, mấy trăm hòn đảo nhỏ lân cận cũng nằm trong phạm vi thế lực của Hắc Viêm Điện. Hắc Viêm Điện không nằm trong sự khống chế của bộ tộc Diêm gia, có ba đại gia tộc liên hợp khống chế, chi mạch, chi thứ của ba đại gia tộc rất nhiều, mấy trăm đảo lân cận đều có người của chi mạch ba tộc. Toàn bộ Hắc Viêm Điện đều là một vật khổng lồ, do ba đại gia tộc, vô số tiểu gia tộc liên hợp tổ thành. Bọn họ ở bên này cắm rễ mấy chục năm, tuy rằng một ít tiểu gia tộc sẽ càng dài càng mất đi, nhưng ba đại gia tộc luôn trường tồn, Diêm gia luôn luôn chiếm cứ quyền chủ đạo Hắc Viêm Điện. Có thể tưởng tượng một chút, một đại gia tộc kéo dài mấy chục năm, gia tộc bọn họ có nhiều tộc nhân, không ngừng kết hôn sinh con, mấy chục năm có thể sinh sản bao nhiêu người? Tuy rằng có người không ngừng già rồi chết, còn có rất nhiều người chết trận, nhưng nhiều năm qua, gia tộc nhất định là không ngừng lớn mạnh, cho nên mới khống chế nhiều đảo, nếu không thì căn bản không có biện pháp thu xếp. Truyền tống mấy ngày, người bên kia còn đang khua chiêng gõ trống tìm Lục Ly, Lục Ly đã lặng lẽ đến đảo phụ thuộc của Hắc Viêm Điện, hơn nữa dễ dàng mò lên một đảo. Hắn không vội vàng ra tay, mà là ở lại chủ thành của một đảo lớn, tìm hiểu tình huống, tìm mục tiêu ra tay. Lục Ly tùy tiện nghe ngóng, phát hiện căn bản không cần tìm, thành trì chỗ hắn ở là do một chi thứ của Diêm gia khống chế. Nhiều người ở đây đều là con cháu của Diêm gia, khắp nơi đều có thể nghe thấy tiếng mắng hắn. Vô số người kêu gào khi bắt được Lục Ly sẽ làm cái này cái kia. Lục Ly chỉ biết đánh lén lung tung như dã quỷ, căn bản không dám trực tiếp đối đầu. Thậm chí có con cháu trẻ tuổi chỉ có sức chiến đấu Nhất Kiếp mà tuyên bố một đầu ngón tay chọt chết Lục Ly. Lục Ly cũng không có tức giận, mà là tỉ mỉ cảm ứng, tiếp tục tìm hiểu tình báo. Khi xác định trong thành chỉ có một võ giả Tam Kiếp, hắn trực tiếp ra tay, một chưởng vỗ nát một nửa phủ thành chủ. - Địch tập! Nháy mắt vô số người lên cao, thần niệm nhiều không đếm xuể khóa chặt Lục Ly, rất nhiều quân sĩ cuồng bạo lao về phía Lục Ly. Có mấy con cháu Diêm gia ngồi bên cạnh Lục Ly.
Chương 2703 Chậm đợi tin chiến thắng
Bọn họ không ngờ người ngồi kế bên đột nhiên to gan như vậy, thực lực cường đại như vậy, trực tiếp đập nát nửa phủ thành chủ. Bùm bùm bùm! Trên mặt Lục Ly sớm đeo mặt nạ bằng đồng xanh, hắn thân hình lấp lóe đánh chết hết mấy con cháu Diêm gia trong trà lâu, theo sau thân thể của hắn như cuồng long bay vọt ra, phá hủy truyền tống trận trong thành, tiếp đó xông vào đại quân bắt đầu đồ sát. - Mặt nạ bằng đồng xanh, Nhất Kiếp Thiên Thần, đao thương bất nhập, hắn là Địa Ngục Sát Thần! - Trốn mau, Địa Ngục Sát Thần giết đến chỗ chúng ta! - Người này quá to gan, mấy ngày hôm trước mới đại khai sát giới ở địa bàn Phó gia, hiện tại chạy tới đây giết người! - Đừng nói nữa, nhanh ra khỏi thành, nếu không thì bị ngộ sát, đã chết cũng chết vô ích. Trong thành sôi chảo dầu, vô số con cháu Diêm gia, võ giả Hắc Viêm Điện xông ra. Lục Ly là sỉ nhục của Hắc Viêm Điện, bọn họ nhất định phải giết Lục Ly mới có thể tẩy rửa sỉ nhục. - Địa Ngục Sát Thần, ngươi to gan lắm, hôm nay đến thì đừng mơ đi! Một tiếng gầm rống vang lên, tiếp đó một lão giả mang theo mười mấy người bay nhanh ra, người kia là tộc trưởng chi thứ Diêm gia ở đây, nhìn thấy Lục Ly tùy ý đồ sát thì sao người này ngồi yên được? Lục Ly không nhìn người này, xông pha trong đại quân, dùng thân thể chống cự công kích của mọi người, một đấm giết một người, chớp mắt đã đập chết hơn trăm người. Hắn còn thả ra một ít Hư Không Trùng, Hư Không Trùng màu vàng sậm đi qua đâu là một đám võ giả biến thành huyết vụ, rất nhiều người đầu bị gặm rớt xuống. - Chết! Lão nhân Diêm gia điên cuồng vọt tới, trong tay hắn cầm một cây thần đăng rách nát, đột nhiên đánh lại đây. Trên thần đăng dày đặc thần văn, chữ thần bí lấp lánh, dải sáng chói lòa, hơi thở khiến người sợ hãi từ bên trong truyền ra, rõ ràng là một món bí bảo cường đại. Lão nhân Diêm gia vừa ra tay đã dùng bí bảo mạnh nhất, muốn luyện chết Lục Ly. Lục Ly cảm thụ được nguy cơ, trong tay ném ra một phương tiểu ấn va chạm với thần đăng. Bùm! Không gian run lên, sóng xung kích hất bay hàng trăm võ giả ở xung quanh. Thần đăng vỡ ra, tiểu ấn không sứt mẻ gì, nhanh chóng đụng vào lão nhân Tam Kiếp. - A a a! Trần Vương Ấn, đây là bí bảo của Hắc Viêm Điện chúng ta! Lão nhân Tam Kiếp tức hộc máu, Lục Ly cầm bí bảo của Hắc Viêm Điện giết người của bọn họ, có thứ gì khiến người tức giận hơn nữa không? Càng miễn bàn Trần Vương Ấn phá hủy bí bảo của hắn. Bùm! Lão nhân vung hai tay đánh ra hai con rồng lớn, muốn cướp về Trần Vương Ấn. Lục Ly chợt lắc người lao nhanh đến gần lão nhân, một đấm đánh vào sau gáy, đánh bay lão nhân. - Đi! Lục Ly khống chế Trần Vương Ấn đè chỗ nào đông người, nghiền hơn trăm người thành huyết vụ, hắn thì vọt về phía lão nhân, liên tục không ngừng công kích. Ánh mắt của hắn lộ ra đùa cợt, nói: - Bí bảo của Hắc Viêm Điện các ngươi thì sao? Hiện tại là bí bảo của ta, về sau ta sẽ diệt Hắc Viêm Điện, khiến người hoàn toàn biến mất khỏi Nhị Trọng Thiên. - Chỉ bằng vào ngươi? Lão nhân đánh ra hai con rồng to ngăn trở Lục Ly tới gần, cười nhạt nói: - Muốn diệt Hắc Viêm Điện ta? Ngươi tu luyện thêm một trăm vạn năm đều không có thực lực đó! Bùm! Hai bóng người không ngừng lấp lóe, liên tục giao thủ, thành bảo xung quanh từng mảnh hóa thành bột mịn, rất nhiều võ giả bị liên lụy, bị dư ba công kích của hai người chấn chết. Hai người đánh mấy chục chiêu, cuối cùng lão giả đầu bị tươi sống đập nứt, chiến giáp ngoài người và không gian giới chỉ bay khỏi cơ thể, chết oan chết uổng. Còn người trẻ tuổi khác trừ quần áo rách rưới, sau lưng và bả vai có vài vết máu ra thì không bị thương quá nhiều. Đương nhiên, đây chỉ là mặt ngoài, sức chiến đấu của lão nhân kia không kém, người trẻ tuổi nội tạng bị chấn thương, đầu còn bị giã mạnh, hơi đau nhỏi. - Tiếp tục giết! Người trẻ tuổi tự nhiên là Lục Ly, hắn không để ý vết thương trên người, lao đi bốn phía đập chết đám võ giả, đồng thời hắn nhìn quét bốn phía, tìm bảo khố của thành trì. “Huyết Linh Nhi, đi phá vỡ!” Tìm được bảo khố, Lục Ly khiến Huyết Linh Nhi ra Thần Sơn, chui vào lòng đất. Lục Ly tiếp tục truy sát võ giả chạy tứ tán. Đợi Huyết Linh Nhi phá vỡ bảo khố, nguyên tòa thành trì đã biến thành địa ngục, khắp nơi đều là xác chết, tay chân cụt, rất nhiều thành bảo bị đánh nát, cả thành tan hoang. - Đi! Lục Ly thu kho báu trong bảo khố, lập tức trốn chạy, hắn lao hướng một đảo lớn gần đó, chuẩn bị đánh cho Hắc Viêm Điện không kịp ứng đối, liên tục phá vài thành rồi tính tiếp. Một canh giờ, Lục Ly lướt qua mấy trăm vạn dặm khu vực biển đi lên một đảo khác, đảo này thuộc chi mạch một đại gia tộc của Hắc Viêm Điện. Nơi này cũng không có Tam Kiếp Thiên Thần, Lục Ly đồ sát một trận, lấy hết báu vật trong bảo khố rồi nghênh ngang mà đi. - Ta kiếm được bao nhiêu báu vật rồi? Thần Nguyên Kim ước chừng cỡ hai, ba nghìn vạn? Lục Ly âm thầm cảm khái, giết người cướp của quả nhiên là thủ đoạn tốt nhất để tích lũy tài phú, nếu bán hết số thần tài hắn có, phỏng chừng có thể bán được hai, ba ức Thần Nguyên Kim. Nhưng ngẫm lại máu của tiên thú kêu giá trên trời nghìn vạn Thần Nguyên Kim, Lục Ly diệt nhiều thành trì, tương đương mới cướp được hai, ba giọt máu của tiên thú. “Diệt tiểu hải đảo kia vậy, diệt nhiều một chút, như vậy có thể khiến Hắc Viêm Điện mất hết uy phong.” Lục Ly phát hiện một việc, nếu có Tam Kiếp Thiên Thần thì sẽ đánh rất lâu, hơn nữa thành trì lớn có nhiều quân sĩ, thần văn trong bảo khố sẽ phức tạp rất nhiều, cần tiêu phí thời gian càng dài. Hải đảo nhỏ thì Lục Ly tối đa một, hai nén hương là có thể giải quyết chiến đấu, tiếp đó lập tức trốn đi xa, nhanh gọn lẹ an toàn. Với sức chiến đấu hiện tại của Lục Ly còn kém xa lắm mới diệt nổi Hắc Viêm Điện. Giết nhiều hay giết vài cường giả Hắc Viêm Điện không khác biệt gì, chẳng bằng phá thêm mấy tòa thành trì, như vậy truyền ra Hắc Viêm Điện sẽ càng mất mặt. Liên tục phá năm thành và liên tục phá mười thành là khác biệt rất lớn, người ngoài không biết là thành lớn, vừa hay nhỏ.
Chương 2704 Chậm đợi tin chiến thắng
Nếu Lục Ly liên tục phá mấy chục thành trong địa bàn của Hắc Viêm Điện mà Hắc Viêm Điện không giết hắn được, vậy về sau Hắc Viêm Điện ở trong Phong Bạo Hải Vực, thậm chí toàn bộ Nhị Trọng Thiên đều sẽ trở thành trò cười trong miệng người khác. - Đi! Lục Ly phát tài, mỗi lần đều lướt qua mấy cái đảo, tùy cơ lựa chọn một đảo công kích. Vừa lên đảo hắn liền phá truyền tống trận trước, sau đó đồ sát quân sĩ trong thành. Lục Ly không có đồ sát bình dân, quân sĩ đều là người của Hắc Viêm Điện, hắn giết không gớm tay. Chém giết đa số quân sĩ xong, hắn sẽ cướp sạch bảo khố của phủ thành chủ, mang đi báu vật, lập tức nghênh ngang rời khỏi. Gió lửa ngút trời. Tổng bộ Hắc Viêm Điện liên tục truyền đến chiến báo, thường là chiến bảo của đảo này mới vừa truyền đến, chốc lát sau đã có chiến báo của đảo khác truyền đến. Mãi cho tới bây giờ, tổng cộng có mười tám thành trì bị phá, vô số võ giả trong thành Hắc Viêm bừng bừng lửa giận, luôn luôn chờ đợi các trưởng lão đóng giữ truyền lệnh xuất động. Khiến mọi người kinh ngạc là các trưởng lão không có bất cứ mệnh lệnh gì truyền đến, mấy chục vạn đại quân trong thành Hắc Viêm vận sức chờ phát động, nhưng mãi mà không nhận được lệnh hành động. Có con cháu trẻ tuổi không đợi kịp đến bên ngoài Trưởng Lão Đường xin gặp, nhưng đều bị từ chối. Một đám người trẻ tuổi tức giận vô cùng, quỳ dưới đất thời gian dài, dập đầu xin chiến. Vô số tộc nhân chi mạch ở bên ngoài bị giết, bọn họ chỉ có thể ở đây chờ. Mỗi giây mỗi phút đều có tộc nhân đang chảy máu, bị vô tình giết chết, ngươi khiến người trẻ tuổi nhiệt huyết xung động làm sao có thể nhẫn nại? - Báo, thành Hắc Hỏa bị phá! - Báo, thành Bạch Ngọc bị phá, toàn thành chết trận bốn nghìn người! - Báo... Theo thời gian trôi qua, một đám chiến báo liên tục truyền đến, cơ hồ mỗi canh giờ đều có ba tòa thành trì bị phá vỡ, mỗi lần đều có mấy nghìn người chết trận. - Thập Tam Thúc, xin người hạ lệnh đi, Hắc Viêm Điện không có người sợ chết, khiến chúng ta xuất chiến đi! - Thập Tam trưởng lão, xin hãy hạ lệnh, chúng ta muốn ra ngoài xé sống Địa Ngục Sát Thần. Để hắn tiếp tục giết kiểu này thì Hắc Viêm Điện chúng ta hoàn toàn không ngẩng cao đầu nổi trong Nhị Trọng Thiên. - Thập Tam trưởng lão, người mau ra đi! Một đám công tử tiểu thư trẻ tuổi không ngừng hét lớn, nhưng Trưởng Lão Đường đóng kín cửa lớn, không có bất cứ đáp lại. Ba canh giờ trôi qua, đảo của Hắc Viêm Điện đã bị diệt ba mươi thành, cửa lớn Trưởng Lão Đường rốt cuộc mở ra. Một lão nhân mặc áo hoa mang theo một đám trưởng lão đi ra, điện chủ Hắc Viêm Điện không ở, Thập Tam trưởng lão là người có quyền thế cao nhất. Thập Tam trưởng lão nhìn quét mấy trăm người trẻ tuổi vẻ mặt đau thương tức tối, nói: - Ta hiểu tâm trạng của các ngươi, nhưng Phó gia triệu tập nhiều người như vậy mà Địa Ngục Sát Thần vẫn có thể đến đi tự nhiên. Cho dù chúng ta triệu tập trăm vạn đại quân thì liệu có thể bắt lấy hắn, giết chết hắn không? - Chẳng lẽ mặc kệ? Một công tử trẻ tuổi mắt đỏ ngầu nói: - Thập Tam thúc, tộc nhân của chúng ta đang bị hắn đồ sát, tôn nghiêm của Hắc Viêm Điện chúng ta từng chút một bị hắn giẫm lên, chúng ta lại chỉ có thể bực tức đứng đây sao? Chúng ta thà chết cũng không muốn sống uất ức như vậy! - Đúng vậy! Thà chết cũng muốn chém giết Địa Ngục Sát Thần, tẩy rửa sỉ nhục của chúng ta! - Chém giết Địa Ngục Sát Thần, báo thù cho tộc nhân của chúng ta! Đám người hùa theo gầm rống, tình cảm quần chúng xúc động không thôi. Bọn họ cho rằng Lục Ly giống như là một con kiến, hiện tại con kiến này cắn tay chân của họ, hỏi sao bọn họ không tức giận? - Các ngươi biết cái gì? Thập Tam trưởng lão giơ tay đè không khí nói: - Chẳng lẽ chúng ta sẽ ngồi xem mặc kệ? Sẽ bỏ mặc tộc nhân của chúng ta? Chúng ta sớm có bố trí, các ngươi yên lặng ở đây đừng gây sự, cứ từ từ đợi tin chiến thắng. Người đâu, nhốt bọn họ vào một đại điện, không được lộ tin tức gì ra ngoài. - A? Một đám người trẻ tuổi ngơ ngác ngó nhau, điện chủ mang đi một đám trưởng lão, những trưởng lão ở nhà dường như đều ở đây? Bọn họ có thể bố trí cái gì? Bọn họ không đuổi theo giết, chẳng lẽ dựa vào một đám võ giả thám báo vòng ngoài có thể giết chết Lục Ly? - Không đúng! Một công tử đứng đầu của Hắc Viêm Điện mắt lóe tia sáng lạnh, đột nhiên nghĩ tới cái gì, trên mặt hắn lộ ra kích động nhìn Thập Tam trưởng lão, hỏi: - Thập Tam thúc, chẳng lẽ lão... - Không cần nhiều lời! Thập Tam trưởng lão mặt lạnh răn dạy một tiếng, phất tay nói: - Tất cả đi Diễn Võ Điện, khi chưa có tin chính xác truyền ra thì cả đám người không được đi ra! - Được, chúng ta đều đi vào! Công tử đứng đầu kích động phất tay nói: - Mọi người nghe theo gia tộc sắp xếp, chờ tin chiến thắng là được, lần này Địa Ngục Sát Thần chết chắc. - Ta hiểu rồi... Một ít công tử tiểu thư lần lượt tỉnh ngộ lại đây, gia tộc không cử đại quân, còn phong tỏa tin tức, rõ ràng là không muốn đánh rắn động cỏ. Khiến Lục Ly lầm cho rằng cường giả của Hắc Viêm Điện đều đi Phó gia, trong thành Hắc Viêm trống rỗng nên không dám xằng bậy, dụ Lục Ly tiếp tục đồ sát. Thập Tam trưởng lão nói đúng, Phó gia xuất động trăm vạn người đều không tìm được Lục Ly, như vậy Hắc Viêm Điện triệu tập nhiều người hơn nữa cũng vô nghĩa. Muốn giết chết Lục Ly thì phải xuất động cường giả, đám người Thập Tam trưởng lão đều ở đây, vậy thì đáp án đã rõ ràng. Hai lão tổ tông của Hắc Viêm Điện có lẽ hành động, hoặc là một người đi hoặc cả hai đều đi, bí mật đi chặn giết Lục Ly. Hai lão tổ tông sống hơn mười vạn năm, lúc bình thường đều là đang bế quan trùng kích cảnh giới Tứ Kiếp, đã mấy vạn năm không có xuất thế. Trừ con cháu trực hệ ra, nhiều người đều không biết bọn họ sống, chỉ có gia chủ và vài trưởng lão cường đại nhất mới có tư cách trông thấy hai vị lão tổ tông. Trừ phi gia tộc đến lúc diệt vong, bình thường hai lão tổ tông sẽ không xuất động, nhưng không ngờ rằng Thập Tam trưởng lão báo việc Lục Ly lên, một lão tổ chủ động đi ra. Hắn khiến gia tộc không cần làm gì hết, một mình hắn liền có thể diệt sát Lục Ly.
Chương 2705 Đăng Thiên Bộ
Trừ Thập Tam trưởng lão ra, đám người không hiểu tại sao lão tổ tông xuất động. Thập Tam trưởng lão gặp mặt lão tổ tông, biết thọ nguyên của vị này sắp hết, phỏng chừng qua một, hai năm sẽ cưỡi hạc về tây. Lão tổ rõ ràng là muốn phát huy sức nóng cuối cùng, cứu lại chút uy danh cho Hắc Viêm Điện. Thập Tam trưởng lão không có phái ra bất cứ một người, một là vì lão tổ đã dặn, thứ hai là hắn tin tưởng lão tổ xuất động, Lục Ly tuyệt đối chết mười mươi. Mấy vạn năm trước lão tổ này đã uy chấn Nhị Trọng Thiên, năm đó là trưởng lão Chiến Đường của Hắc Viêm Điện, cả đời chiến công lừng lẫy, rất nhiều thế hệ trước nghe tên của lão tổ đều tái mặt. - Hừ! Thập Tam trưởng lão nhìn hướng nam, lạnh giọng thì thào: - Lục Ly, ngươi chờ đấy, tối đa ba, năm ngày sau, ngươi sẽ như một con châu chấu bị lão tổ của ta tươi sống bóp chết. ... Lục Ly hiện tại còn sống khỏe, không bị bóp chết, hắn đã liên tục phá ba mươi ba thành, một đường cực kỳ suôn sẻ, thuận lợi đến nỗi hắn thấy hơi sợ. Mỗi khi phá một thành Lục Ly đều sẽ phi thường cẩn thận lập tức lẩn trốn, ở đáy biển sẽ mở ra Đại Đạo Chi Ngân tra xét bốn phía. Nhưng dọc đường hắn cơ hồ rất ít gặp phải thám báo, cũng không giống lúc ở đảo Phó gia, mỗi đi mấy chục dặm đều sẽ gặp phải một thám báo. Chuyện gì khác thường chắc chắn có việc lạ! Lục Ly phân tích một phen, hoặc là cường giả của Hắc Viêm Điện đều đi Phó gia, đại bản doanh Hắc Viêm Điện không có nhiều cường giả nên không dám lỗ mãng, sợ đại bản doanh bị công kích. Hoặc là Hắc Viêm Điện có âm mưu, bí mật mưu đồ cách nào đó nhằm vào hắn. “Không thể tiếp tục như vậy nữa, phải đi thôi!” Lục Ly quyết định đi, phá ba mươi ba tòa thành trì cũng đủ rồi, truyền khắp Nhị Trọng Thiên đủ làm Hắc Viêm Điện mất hết uy danh, mục đích hắn đã đạt tới, đến lúc nên đi. Trong lòng hắn có dự cảm không may, nếu tiếp tục thì hắn sẽ chết tại đây. “Đi!” Lục Ly quyết định đi phía đông Phong Bạo Hải Vực, vì Thần Tủy ở khu vực biển phía đông, hiện tại mấy đại gia tộc đều đặt ánh mắt về bên này, là thời cơ tốt để hắn đi sưu tầm Thần Tủy. Lục Ly đi ở đáy biển, luôn luôn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân, cẩn thận dè dặt cảm ứng tình huống bốn phía, một khi có gió thổi cỏ lay hắn sẽ lập tức tránh đi. Lần này hắn tiến lên ba nén nhang vẫn không gặp phải bất cứ thám báo, trong lòng hắn càng ngạc nhiên nghi ngờ, người của Hắc Viêm Điện thật sự không dám tới truy sát hắn sao? “Đi!” Lục Ly mặc kệ nhiều như vậy, nếu quyết định rời đi thì hắn không lưu luyến gì nữa, một đường lao đi phía đông, định lặn dưới biển hai ngày, rồi lấy tốc độ nhanh nhất bay hướng đông. Nửa canh giờ, một canh giờ! Vẫn không có bất cứ động tĩnh, trong lòng Lục Ly hơi trầm tĩnh lại, xem ra sẽ không xảy ra chuyện gì, hẳn là hắn đa nghi. Nửa canh giờ sau, Lục Ly đi qua một hòn đảo lớn, hắn cũng không lên đảo mà là đi đường vòng. Khi Lục Ly định vòng qua thì đột nhiên cảm thụ có gì đó kỳ lạ, dường như... bị một đôi mắt theo dõi. “Có vấn đề!” Toàn thân Lục Ly dựng đứng lông tơ, giống lúc đi trong rừng rậm, phát hiện chỗ tối có con rắn độc theo dõi mình. Lục Ly cơ hồ không chút suy nghĩ lập tức thả ra Long Dực, sau đó sát mặt đất bay hướng phương xa. Lục Ly đã bất chấp che giấu thân phận, bản năng nuôi dưỡng từ chiến đấu nhiều năm nói cho hắn, nhất định phải lập tức trốn, nếu không thì hắn sẽ chết. Kẻ địch chắc chắn vô cùng cường đại, rất có thể là Tam Kiếp đỉnh phong. Vèo! Lục Ly như cuồng long theo mặt biển bay vọt ra, bởi vì hắn cách bờ biển không xa, vừa lao ra đã kinh động một đội quân sĩ ven biển. - Người kia... là Địa Ngục Sát Thần! Lục Ly mang mặt nạ, Nhất Kiếp Thiên Thần, lại có cánh, tất cả điều này đều phù hợp đặc điểm của Địa Ngục Sát Thần. Một đội người như kẻ địch lớn, bọn họ đều nhận được tin tức biết Lục Ly phá mấy chục thành ở gần đây. Một thống lĩnh ném đạn tín hiệu lên trời cảnh báo, khiến người trong thành nhanh chóng chạy trốn. - A? Nhưng Lục Ly lao ra mặt nước lập tức bay hướng đông bắc, tốc độ nhanh dọa người, khiến một đám quân sĩ đều vô cùng kinh ngạc. Lục Ly nếu tới gần hải đảo tại sao không công kích? Ngược lại cấp tốc bay đi? - Tặc tử còn muốn trốn? Một tiếng rống già nua vang lên, hơi thở như Ma Thần đột nhiên khuếch tán bao phủ toàn thành, mọi người trong thành cảm giác như ngực bị sét đánh trúng, người nguyên tòa thành trì cảm giác nghẹt thở, toàn thân run rẩy. Vèo! Một lão giả đạp bộ pháp kỳ dị như bước lên thang trời, vọt lên trời rồi dùng tốc độ khủng bố đuổi theo Lục Ly. Trong thành có người giật mình kêu lên: - Đăng Thiên Bộ, đây là chí cường giả của Diêm gia chúng ta! Vô số con cháu chi mạch của Diêm gia vui mừng quá đỗi. Chỉ có cao tầng Diêm gia mới có thể tu luyện Đăng Thiên Bộ, cực kỳ khó tu luyện đại thành. Bọn họ phát hiện Lục Ly, vốn cho rằng sắp bị tàn sát đồ thành, không ngờ trong thành ẩn giấu một võ giả cường đại của Diêm gia. Vèo! Trông thấy Lục Ly và lão nhân kia một trước một sau hóa thành hai luồng sáng lấp lánh biến mất ở bầu trời đông bắc, nhiều người mừng rỡ, mặt mày hồng hào. Diêm gia cử ra nhân vật cường đại như vậy, Lục Ly lần này chết chắc. “Tốc độ thật nhanh!” Lục Ly đã vận dụng Long Dực, giờ phút này tốc độ đã đến tình trạng cực kỳ khủng bố, cơ hồ một giây có thể lướt qua mấy nghìn dặm, nào ngờ người phía sau không ngừng rút ngắn khoảng cách. “Lão bất tử của Diêm gia!” Trong lòng Lục Ly đoán được nguyên nhân hậu quả, cũng hiểu tại sao Diêm gia không có phái ra thám báo sưu tầm hắn. Không ngờ Diêm gia cử ra một lão bất tử Tam Kiếp đỉnh phong, còn là cường giả giỏi về tốc độ. Xoẹt! Một tiếng xé gió vang lên, tiếp đó một chỉ phong màu đen như kiếm bén chém tới, tốc độ nhanh như tia chớp nháy mắt đến sau lưng Lục Ly. Trong lòng Lục Ly dâng lên nguy cơ trí mạng, đầu óc xoay nhanh, nhẫn không ngừng lấp lánh, liên tục ném ra ba tấm chắn.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất